Kết Hôn Chớp Nhoáng Ông Xã Cực Phẩm

Chương 1395: 1395: Lâm Vi





Sau khi dặn dò Lâm Vi và chị Long, Đường Ninh nghĩ đến lời dặn tối qua của Mặc Đình, sau khi biết được lịch trình lập tức báo ngay cho anh, cho nên Đường Ninh lập tức gửi thông tin cho Mặc Đình, mặc dù cô không biết rốt cuộc Mặc Đình muốn làm gì nhưng cô rất chắc chắn, Mặc Đình tuyệt đối không làm cô tổn thương.

Mặc Đình nhìn thấy lịch trình Đường Ninh gửi, lập tức để Lục Triệt tra số hiệu chuyến bay của Đường Ninh, sau đó đứng ở cửa số sát đất trong văn phòng thuộc công ty Hải Thụy, gọi điện thoại cho Đường Ninh: “Ninh…”
“Dạ?” Đường Ninh cúi đầu đáp lại một chữ ngắn gọn, bởi vì Lâm Vi vẫn còn ở trên xe.

Mà cô vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng Lâm Vi cho nên, cô vẫn phải thật cẩn thận, nhưng lúc nghe Mặc Đình gọi cô là ‘Ninh’, trong lòng cô không khỏi cảm thấy ấm áp.

“Anh đã cho Lục Triệt đổi vé máy bay của em từ hạng thương gia lên hạng nhát, có phải điều này sẽ gây: phiên toái cho em hay không?” Mặc Đình hơi lo lăng, bởi vì sợ ảnh hưởng đến Đường Ninh, lỡ như cô đã sắp xếp một kế hoạch nào đó.

“Tất nhiên là không.” Đường Ninh hiểu được ý trong câu hỏi của Mặc Đình, trong lòng cảm động trước sự chu đáo của Mặc Đình.

Chuyến bay ngày mai, vốn dĩ cô sẽ ngồi cùng khoang máy bay với Mặc Vũ Nhu và Hàn Vũ Phàm, nhưng nghĩ lại, Mặc Vũ Nhu sẽ thành thật yên lặng sao? Có sự sắp xếp như vậy của Mặc Đình, cô có thể yên tĩnh nghỉ ngơi ở trên máy bay, nhưng mà nếu chỉ đổi khoang của một mình cô, vậy thì chị Long và Lâm Vi… “Còn chuyện gì tối nay về nhà bàn lại.”

“Khoan đã…” Đường Ninh vội vàng gọi Mặc Đình, Mặc Đình nhận ra sự chần chờ của cô, cũng đoán được cô có thể không tiện nói chuyện, cho nên nói với cô: “Có chuyện gì không tiện nói thì cứ nhắn tin cho anh.”
ị): “Vâng.” Đường Ninh gật đâu, cúp điện thoại rôi nhăn tin cho Mặc Đình nói về sự băn khoăn trong lòng mình, về người tên Lâm Vi này, cô vẫn chưa hoàn toàn yên tâm, nhưng mà… nếu Lâm Vi đi theo cô, cô cũng không thể đối xử với Lâm Vi và chị Long khác nhau được, như thế dễ khiến người khác mắt lòng.

Mặc Đình thấy vấn đề của cô, khóe miệng gợi lên một độ cong thật đẹp, bởi vì mặc dù Đường Ninh suy nghĩ rất chu đáo, nhưng vẫn cần phải có một chút năng lực để nhìn chung toàn cục, khuyết điểm này anh có thể bù đắp cho cô, cho nên vợ chồng bọn họ mới có thể nhanh chóng hòa vào nhau, bởi vì anh chính là người đàn ông có thể giúp Đường Ninh xác định rõ phương hướng, có năng lực giúp cô đưa ra quyết định.

“Em có thể đánh cược một chút, chị Long mặc dù trung thành, nhưng năng lực có hạn.

Lâm Vi thì ngược lại, mặc dù có rất nhiều khuyết điểm, nhưng dù sao cô ấy cũng từng dẫn dắt rất nhiều nghệ sĩ nỏi tiếng, về phương diện năng lực đều tốt hơn so với chị Long, huống chỉ, tất cả mọi thứ của Lâm Vi chúng ta đều nắm trong tau, dù cho đánh cược có thua, cùng lắm thì không có được lợi ích gì cả.”
“Em hiểu rồi chồng…” Đường Ninh bình tĩnh lại khi nghe thấy câu trả lời của Mặc Đình, cả người đều thả lỏng.

“Về khoang máy bay của bọn họ, anh cũng đổi rồi, đừng lo lắng…”
Đường Ninh biết, chồng của cô chính là người đàn ông mạnh mẽ quyền uy, việc anh am hiểu nhất chính là sử dụng quyền lực, sao có thể không nghĩ đến chuyện nhỏ ấy?

Đêm khuya, dưới ngọn đèn xa hoa lộng lẫy, Hàn Vũ Phàm đang đứng giữa phòng ngủ sắp xếp hành lý, Mặc Vũ Nhu ôm lấy anh ta từ phía sau, giọng nói mềm mại yếu ớt vang lên, giống như cái người lúc sáng phát điên ở trong phòng họp không phải là cô ta: “Thật xin lỗi, Vũ Phàm, cuộc họp hồi sáng là do em không đúng, không suy nghĩ cho anh.”
“Được rồi, nhiều năm như vậy, anh còn chưa hiểu rõ tính tình của em sao? Em nghĩ lại xem, nếu anh không quan tâm đến em, không lo lắng cho em và đứa nhỏ, anh có cần phải tự mình đi Mĩ không?” Sau khi xếp đồ vào vali xong, Hàn Vũ Phàm xoay người nhìn Mặc Vũ Nhu: “Chuyện bây giờ em cần làm là phải nhãn nại, không cần đối chọi gay gắt với Đường Ninh, tránh việc làm chính mình bị thương.”
“Nhưng mà em chỉ là đang lo lắng… lo sợ rằng anh và cô ta sẽ nối lại tình xưa!”
“Em nói cái gì vậy? Em biết rõ người anh yêu chính là em, đừng nghĩ nhiều, tương lai có rất nhiều ngày tốt đẹp đang chờ đợi chúng ta, không cần thiết phải so đo với một người không ra gì.” Hàn Vũ Phàm an ủi Mặc Vũ Nhu: “Bây giờ em là phụ nữ có thai, lúc nào cũng phải để tâm tình của mình thật tốt.”
“Vậy thì trên chuyến bay ngày mai, không cho phép anh liếc mắt nhìn Đường Ninh dù chỉ một chút, anh chỉ được nhìn em thôi.” Mặc Vũ Nhu gian xảo đưa ra yêu cầu, không chỉ như thế, cơ thể của cô ta còn đong Truy cập truyen.one đọc full nhé.

đưa qua lại trên người Hàn Vũ Phàm, bởi vì cô ta biết đàn ông đều thích kiểu này.

“Được, tất cả đều nghe em.” Hàn Vũ Phàn ôm cô ta ngồi xuống, rồi vừa bước vào phòng tắm vừa trả lời.

Có câu hứa hẹn này của Hàn Vũ Phàm, chuyến đi Mĩ lần này cô ta sẽ chứng minh cho Đường Ninh thấy, người mà Hàn Vũ Phàm yêu chính là ai, cô ta muốn Đường Ninh phải hiểu được, cho dù Đường Ninh có quay trở lại làm người mẫu, có nỏi tiếng trở lại cũng không thể nào khiến trái tim của Hàn Vũ Phàm quay trở về, Hàn Vũ Phàm và giải trí Thiên Nghệ đều là của Mặc Vũ Nhu cô, Đường Ninh có muốn cũng không có cơ hội… Nhưng mà, liệu Đường Ninh có còn quan tâm không?

Cũng dưới một ngọn đèn màu vàng nhạt như lông ngỗng, Đường Ninh đang xếp quần áo của mình trong phòng quần áo, lại phát hiện giữa phòng cũng đặt chiếc vali của Mặc Đình, cô thắc mắc bước vào thư phòng hỏi Mặc Đình: “Mặc Đình, anh cũng sắp đi công tác sao?”
“Ừ, ngày mai lên máy bay.” Mặc Đình gật đầu nhưng vẫn bận rộn vùi mình trong công việc.

Đường Ninh sợ làm phiền anh làm việc, không hỏi nữa, cô tưởng rằng lát nữa Mặc Đình sẽ nghỉ ngơi cùng với cô, thế nhưng dường như Mặc Đình bận rộn trong thư phòng cả một đêm, sáng sớm hôm sau lại phải đến công ty.

Đường Ninh nhìn thấy mảnh giấy anh để lại, nghĩ rằng công ty có việc gấp cần xử lý nên định sau khi đến Mĩ sẽ thông báo với anh, đối với hành động của Mặc Đình cô cũng hoàn toàn không nghi ngờ gì cả.

Sáng sớm, Lâm Vi đã chờ đợi trước cổng của Khải Duyệt Đề Cảnh, chị Long thấy Đường Ninh không nói về quan hệ giữa cô và Mặc Đình, nên chị ấy cũng không lắm miệng, còn nhanh chóng giúp đỡ Đường Ninh bỏ vali vào cốp xe, ba người nhanh chóng lại xe đến sân bay tập trung cùng đám người Hàn Vũ Phàm.

Bởi vì vẫn còn sớm cho nên người đi lại ở sân bay cũng không quá nhiều, mà Mặc Vũ Nhu và Hàn Vũ Phàm cũng không hè kiêng nễể mà tay trong tay trước mặt Đường Ninh, Mặc Vũ Nhu nhìn Đường Ninh đầy khiêu khích, khiến chị Long nhìn thấy nhịn không được muốn giáng cho Mặc Vũ Nhu một cái tát.

“Chị Long, chị đi lấy vé máy bay đi.” Hàn Vũ Phàm ra lệnh cho chị Long.

“Sao tôi phải đi?” Trong lòng chị Long rất rõ ràng, bây giờ Hàn Vũ Phàm một lời không hợp liền gây khó dễ cho chị ấy và Lâm Vi.


“Chị Long, chị cứ đi đi…” Đường Ninh nói, rồi nhìn chị Long, chị Long sửng sốt một chút, lập tức hiểu ra: “Được, mọi người chờ một chút.”
Mặc Vũ Nhu và trợ lý liếc mắt nhìn nhau, xem ra mấy ngày tới có người xách hành lý rồi… Nhưng mà bọn họ không thể ngờ được, khi chị Long quay lại… chỉ lấy vé máy bay cho ba người các cô.

“Chị Long, chị có ý gì?” Mặc Vũ Nhu chất vấn chị Long.

“Tôi là trợ lý của Đường Ninh, ngại quá, tiền lương của tôi là Đường Ninh trả, không phải giải trí Thiên Nghệ trả, cho nên… sao tôi phải làm việc cho mấy người? Cô không đem theo trợ lý sao?” Chị Long nghiêm túc giải thích, khiến cho Mặc Vũ Nhu và trợ lý của cô ta tức đến nghiến răng nghiền lợi.

Hàn Vũ Phàm liếc mắt nhìn Đường Ninh, nhưng Đường Ninh lại không hề để ý, đeo kính râm bước đến một nơi khác.

Mặc Vũ Nhu nhìn Đường Ninh, trong lòng oán hận nghĩ, lên máy bay sẽ khiến cô phải ghen tị, không cần nóng vội, chúng ta sẽ chò xem.

Tám giờ hai mươi phút sáng, đã đến giờ lên máy bay, bởi vì Đường Ninh được mây người hâm mộ nhận ra và nhờ kí tên cho nên mới lên sau một chút, Hàn Vũ Phàm và Mặc Vũ Nhu bước lên máy bay trước, Đường Ninh bị tụt lại phía sau, vốn dĩ ba người bọn họ sẽ ngồi chung một dãy, nhưng mà… Lúc Mặc Vũ Nhu ôm Hàn Vũ Phàm chờ đợi vẻ mặt nhục nhã của Đường Ninh, lại phát hiện Đường Ninh bước qua chỗ ngồi mà không dừng lại, cho nên Mặc Vũ Nhu tốt bụng nhắc nhở Đường Ninh: “Đường Ninh, chỗ của cô ở đây.”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.