Kết Hôn Chớp Nhoáng Ông Xã Cực Phẩm

Chương 195



Chương 195: Rời khỏi giải trí Tranh Điền “Đường Ninh…”

“Đây không phải là Đường Ninh sao? Sao cô ấy lại quay lại?”

“Ôi trời… Đường Ninh cũng bị cuốn vào, lần này có trò hay để xem rồi, đây đúng là trận nội chiến chèn ép phiên bản thực giống như trong sách giáo khoa nè.”

Cánh truyền thông quay sang Đường Ninh, mãnh liệt chụp ảnh.

Vào thời điểm này, khoảnh khắc đặc biệt như thế, Đường Ninh đột nhiên trở về.

Người mẫu này gặp nhà nào là kéo theo nhà nấy, rõ ràng tính cách trời sinh là khiêm tốn, nhưng chỉ cần nơi nào có cô xuất hiện, dường như nơi đó đều sẽ thành chiến trường.

Lan Hề nhìn Đường Ninh từng bước từng bước đi đến gần bục phát biểu, lập tức quay đầu ra hiệu cho La Hạo, muốn anh ta khống chế hiện trường, đừng để cho mọi chuyện lại tiếp tục phát triển, cho nên…

Nhân viên bảo vệ của Tranh Điền lập tức bước về phía Đường Ninh…

Nhưng điều khiến tất cả mọi người đều không ngờ tới chính là, Đường Ninh cũng tự mình mang theo bảo vệ, mà đúng hơn, là người làm nghề vệ sĩ…

Bảo vệ không thể hành động thiếu suy nghĩ, chỉ có thể nhìn Đường Ninh bước lên bục phát biểu.

Rõ ràng trước đây không lâu, hai người phụ nữ này còn thân thiết khăng khít cùng nhau đánh bại Dương Tịnh, chưa được bao lâu đã trở mặt thành thù, quan hệ thậm chí còn ác liệt đến mức khó coi như vậy.

“Sao cô lại trở về? Không phải cô đang ở London sao?”

“Nếu như tôi không quay về, bị người ta bôi đen, cũng không hiểu tại sao mình lại thân bại danh liệt.” Đường Ninh tháo kính râm xuống, nhìn thẳng vào Lan Hè, chiều cao của hai người đương nhiên là có sự chênh lệch, bởi vì bình thường Đường Ninh đứng trước người phụ nữ nào cũng đều cúi xuống nhìn.

Lan Hề nhìn Đường Ninh, đáy mắt hiện lên sự thù hận, bởi vì giờ khắc này, tình cảnh này không phải là thứ cô ta có thể khống chế được nữa, cô ta vốn cho rằng Đường Ninh muốn đích thân mở miệng, như vậy thì cô ta sẽ có cơ hội phản bác Đường Ninh, nhưng mà Đường Ninh chỉ để cho vệ sĩ giải quyết những tên bảo vệ đang khống chế An Tử Hạo, sau đó nói với An Tử Hạo: “Nói điều anh muốn nói, làm điều anh muốn làm…”

“Em…”

“Hôm nay tôi đến đây chỉ là để bảo vệ bạn của tôi.” Đường Ninh nói cực kỳ nghiêm túc: “An Tử Hạo, nói hết tất cả những oan ức và tủi nhục của anh, nói ra rồi, anh sẽ được giải thoát.”

An Tử Hạo nhìn Đường Ninh, nhìn người phụ nữ có thể khiến người khác cảm thấy không thể tưởng tượng nổi này, cô có thể đứng giữa một biển người, chỉ vì một trợ lý nhỏ như chị Long, không ngại nguy cơ phá hủy hình tượng, thẳng tay tát Lý Đan Ny và người đại diện của cô ta.

Bây giờ bởi vì anh ấy, cô lại từ London xa xôi quay trở về, đứng trước mặt anh ấy, vì anh ấy mà tạo nên một bức tường thành vững chắc, an toàn.

An Tử Hạo được bao bọc ở giữa, giống như nhận được sự cỗ vũ, một lần nữa ngẳng đầu lên đối mặt với truyền thông, đồng thời cũng lấy di động ra, mở bản gốc ghi âm trong điện thoại lên.

“Chuyện ghi âm đúng là sự thật, sau này tôi sẽ đem đoạn ghi âm này đi kiểm tra.”

“Mà nhắc đến tổng giám đốc của chúng ta, lại đố ky với cả người mẫu của chúng ta, chắc chắn mọi người đều rất rõ ràng, trước đó chuyện Lăng Phong, Lan tổng đã khống chế Đường Ninh, trước đêm nhận chụp ảnh bìa quảng cáo, lại để Đường Ninh phải đi ăn cơm cùng với Lăng Phong, nhưng mà Đường Ninh cũng không chấp nhận, cho nên mới tạo ra một loạt hệ lụy sau đó…”

“Sau đó chính là một loạt chuyện Lan Hề chèn ép, chắc chắn mọi người cũng từng nghe nói qua, tất cả tài nguyên của Đường Ninh đều bị Lý Đan Ny và Hoa Uyễn đoạt lấy, thế nhưng Đường Ninh vẫn dựa vào bản thân biểu hiện xuất sắc tại LM, một lần nữa nhận được sự chấp thuận của mọi người.”

“Hơn nữa, chỉ vì Đường Ninh đứng đầu ngọn gió, nhận được cuộc phỏng vấn, vì muốn ngăn cản Đường Ninh, Lan Hề còn bắt cóc cả ông của trợ lý của Đường Ninh, Long Mạn, cho nên… mới có cảnh tượng Đường Ninh công khai người quan trọng trong buổi phỏng vấn đó.”

“Cuối cùng chính là chuyện quay chụp của JK, mọi người không thể nào tưởng tượng được đường đường là tổng giám đốc của một công ty, thế mà lại mời chó săn và người mẫu nam hợp lực nói xấu bôi nhọ sự trong sạch của người mẫu công ty mình.”

“Trên đây chính là những gì mà Lan Hè đã làm với Đường Ninh sau khi cô ấy ký hợp đồng với Tranh Điền, mà tôi là người đại diện, nhìn thấy rõ mọi chuyện không thiếu một chút.”

Sau khi An Tử Hạo nói những lời này ra khỏi miệng, ký giả truyền thông ở hiện trường hoàn toàn nỗ tung.

Bởi vì giải trí Tranh Điền từ trước đến nay chưa từng trải qua vụ bê bối đáng sợ như vậy, mà một lần nội chiến của bọn họ lại ghê gớm như thế, sau lưng lại có sóng ngầm mãnh liệt đến thế.

Lan Hề nhìn bối cảnh không thể không chế được nữa, bỗng nhiên…

Lùi lại mấy bước, bởi vì những chuyện này đều có dấu vết mà cô ta để lại, dễ dàng lần theo, cô ta không thể nói nên bát kỳ lời phản bác nào, chịu không nỗi bất cứ sự đào bới nào của người có tâm.

Ai cũng không thể ngờ được, An Tử Hạo thế mà lại không quan tâm đến bắt cứ thứ gì khá, vạch trần hết tất cả mọi thứ…

Cho nên Lan Hề cố nén sự phẫn nộ, nói với An Tử Hạo: “Anh có phải không muốn lăn lộn trong cái vòng này nữa hay không?

An Tử Hạo, có phải anh không còn muốn sống nữa?”

“Cô cho rằng tôi vẫn còn theo đuổi những thứ này?” An Tử Hạo lạnh giọng hỏi lại.

“Kể từ lúc cô lập mưu hại chết Vân Hinh, kể từ lúc cô lập mưu làm tổn thương Đường Ninh, tôi đã nghĩ ở trong lòng vô số lần… Lan Hề, sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày tôi sẽ khiến cô phải trả giá đắt.”

“Cái vòng này? Cô cảm thấy tôi còn hiếm lạ nó sao?”

Lan Hề hận thù nhìn An Tử Hạo, hai mắt đỏ bừng, nước mắt rơi xuống.

“Ôi trời ơi, nều như những gì An Tử Hạo nói đều là sự thật, thế thì Lan Hề và giải trí Tranh Điền cũng quá đáng sợ rồi.”

“Không phải sao? Vừa mưu sát, vừa bắt cóc, tôi vẫn cho là giải trí Tranh Điền là một công ty người mẫu hạng hai của giới, sẽ không dơ bản đến mức như thế, hóa ra hiểu biết của tôi đúng là quá hạn hẹp.”

“Chuyện Vân Hinh tôi không dám nói, nhưng những việc của Đường Ninh, tôi có nghe thoáng qua không ít. Bên trong cái giới này, chăm chăm vào chèn ép Đường Ninh đến thế, chỉ là Đường Ninh không giống với Vân Hinh kia, dễ dàng bắt nạt như thế.”

“Những điều này đều không phải là sự thật.” Lan Hề nghe được âm thanh bàn luận châm chọc của giới truyền thông, bỗng nhiên dồn hết sức lực hét lên: “An Tử Hạo, anh nói nhiều như vậy, thế nhưng anh có chứng cứ hay không?”

“Nếu như anh không có chứng cứ, vậy thì anh sẽ phải trả cái giá lớn nhất, nghiêm trọng nhất vì những lời anh đã nói xấu tôi ngày hôm nay.”

“Tôi biết rồi, mọi chuyện hôm nay, chính là mưu kế mà anh và Đường Ninh bày ra, chỉ vì muốn lật đỗ tôi.”

Tất cả mọi người cũng đang xem Lan Hè diễn kịch, bởi vì so sánh với những gì An Tử Hạo nói ra ngày hôm nay, rõ ràng Lan Hề đang ngụy biện, đang hãm hại.

“Lan Hè, cô thật sự muốn chứng cứ sao?” An Tử Hạo nhìn Lan Hề qua một hàng vệ sĩ, khuôn mặt mang theo vẻ trào phúng và bi ai.

Lan Hề bị nghẹn lại ở cổ… bỗng nhiên không thể nói được cái gì.

Bởi vì nếu như cô ta nói thật sự cần, vậy thì sẽ có hàng ngàn, hàng vạn cư dân mạng chủ động thay An Tử Hạo bới móc tìm kiếm, đến lúc đó…

Cô ta không còn đường lui.

“Cô biết không? Tôi đã từng rất hi vọng cô không hề liên quan gì đến chuyện của Vân Hinh…”

“Tôi đã từng rất hi vọng, cô chỉ là đột nhiên lầm đường lạc lối, nhưng mà… khi nhìn thấy dáng vẻ cô dốc hết toàn lực để bôi đen Đường Ninh, tôi nhận ra tôi không thể nào giữ im lặng.”

“Đường Ninh… chỉ là một người mẫu đang đi lên, cô ấy chưa từng nghĩ đến việc đối đầu cùng cô, nhưng mà, cô đã nhiều lần tổn thương cô ấy, tổn thương người bên cạnh cô ấy.”

“Thậm chí cô còn không tiếc hi sinh tôi… để đạt được mục đích của cô…”

“Cho nên tôi tuyên bó… rời khỏi giải trí Tranh Điền!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.