Y Đồng không nói gì, tâm trạng vô cùng phức tạp. Thấy
Ngô Liễu không muốn quay về làm chứng với mình, cô đành phải thôi không nài ép
nữa. Cô định về nhà, tối nay sẽ nói chuyện tử tế với Văn Bác. Trước khi đi, Y
Đồng nhìn người đàn ông đang xem ti vi, rồi lại nhìn Ngô Liễu, cảm thấy Ngô
Liễu trở nên rất xa lạ.
Ra khỏi nhà Ngô Liễu, Y Đồng không về nhà mẹ đẻ mà về
nhà mình. Văn Bác vẫn chưa về nhà. Cô vừa xem ti vi vừa đợi anh. Căn phòng được
dọn dẹp khá gọn gàn. Văn Bác là người sống có nề nếp, rất ngăn nắp, thích sạch
sẽ, thậm chí còn cẩn thận hơn cả phụ nữ, anh không thích nhìn thấy nhà cửa lộn
xộn. Giữ gìn nhà cửa sạch sẽ là thói quen anh đã có bao nhiêu năm nay.
Y Đồng đợi một lúc lâu mà vẫn chưa thấy Văn Bác quay
về, cô cảm thấy đứng ngồi không yên, liền đứng dậy đi đi lại lại trong phòng.
Cô vào phòng đọc sách của anh, bên trong là máy tính và một số sách báo. Y Đồng
bật máy tính lên, kiểm tra trong máy của anh, xem xem có phát hiện gì mới
không. Tìm kiếm một hồi mà chẳng phát hiện ra điều gì, cô liền đăng nhập vào nick
của Văn Bác, Bạn chát của anh cũng nhiều thật đấy, mà phần lớn đều là con gái,
có mấy nick nhảy vào chát.
Y Đồng mở khung chát với một bạn chát tên “Xuân Nhi”,
đối phương nói: “Sao dạo này không thấy anh lên mạng, bận gì à?”. Y Đồng chẳng
buồn đoái hoài gì, liền tắt luôn cửa sổ chát ấy. Sau đó, cô mở cửa sổ chát với
nick name “Thiên sứ ảo mộng” đối phương nói: “Hi, làm gì thế? Lần trước online
chưa chào hỏi gì đã out rồi! Cậu bận lắm à?”
Cô cũng chẳng buồn đếm xỉa, tắt luôn cửa sổ chát. Y
Đồng lại click vào phần tin nhắn từ một cái nick có tên “Meo meo”, đối phương
viết: “Cưng à, kể từ sau lần làm chuyện đó xong, em rất nhớ cưng, em không rời
cưng được nữa rồi!”
Huyết áp của Y Đồng phút chốc tăng vọt lên. Ôi trời
ơi, có đứa làm tình với chồng mình ư? Thật là tài tình, cô do thám bao nhiều
lâu nay, hóa ra chồng cô lại lén lút trên mạng, đã thế còn có quan hệ với người
ta nữa chứ.
Lẽ nào anh đã vụng trộm “Tình một đêm” với bạn chát?
Nghĩ đến đó, những sợi dây thần kinh vốn dĩ rất nhạy cảm của Y Đồng lại căng
lên như dây đàn. Sao anh ta có thể lẳng lơ đến mức đó cơ chứ? Không chỉ trong
đời sống hiện thực có ngoại tình, ngay cả thế giới ảo trên mạng cũng có, thật
là khủng khiếp! Y Đồng đột nhiên cảm thấy Văn Bác cực kỳ nhơ bẩn trong mắt
mình, ấy thế mà cô lại đi kết hôn với một kẻ như vậy, sao trước đây cô không
cân nhắc cho kỹ chứ?
Trái tim Y Đồng nguội lạnh đến tột độ, cô thực sự
không thể hiểu nổi, đức ông chồng trông thì lịch lãm, đứng đắn của mình sao có
thể âm thầm làm những chuyện xấu xa, vô liêm sỉ như vậy? Kết hôn với anh ta
đúng là một sự sỉ nhục, còn không mau mau ly hôn để tìm sự giải thoát thôi?
Y Đồng ngồi thừ người trên ghế sô pha, trái tim tan
nát. Chuyện này là ai thì cũng đều không thể chịu đựng được. Cô nhớ lại những
ngày tháng mới quen, rồi hẹn hò với Văn Bác, những ngày tháng ấy sao mà ngắn
ngủi, chẳng mấy chốc đã một đi không trở lại!
Hồi đầu cô rất yêu chồng mình, yêu tới mức không thể
tự thoát ra được, không thể hít thở được, cứ nhìn thấy anh có liên hệ với người
phụ nữ khác là cô đều không thể chịu đựng, đều không kiềm chế được cơn ghen.
Anh chỉ được thuộc về một mình cô mà thôi. Tình yêu của anh không thể chia sẻ
cho bất kì một người đàn bà nào khác.
Văn Bác không phải là một người đàn ông hoàn hảo,
nhưng anh đã rất gần với sự hoàn hảo. Mặc dù xuất thân từ nông thôn nhưng con
người anh không hề toát lên sự quê mùa, thân hình cao ráo, đẹp trai, làn da
trắng mịn, khuôn mặt sáng sủa. Không chỉ vậy, toàn thân anh còn toát lên vẻ cao
quý, lịch lãm, nhìn vào thấy rất dễ chịu, khoan khoái. Y Đồng chỉ cần một ngày
không nhìn thấy anh là cảm thấy dường như thiếu thốn rất nhiều thứ, toàn thân
khó chịu, đứng ngồi không yên.
Giờ đây, người đàn ông tuyệt vời của ngày nào đã thối
nát đến nhường này. Đã vậy, lúc nào anh ta cũng có dấu hiệu khả nghi, những
bằng chứng này đủ để chứng tỏ anh đang lén lút với người đàn bà khác ở bên
ngoài, anh đã ngoại tình, cuộc hôn nhân của họ sắp đến hồi kết. Y Đồng muốn bóp
chết tất cả những điềm báo không lành ấy, muốn cố sức chống lại những cơn sóng
lớn, nhưng tất cả những nỗ lực cô bỏ ra chỉ chứng minh rằng chồng cô đang ngày
một xa cô hơn. Cô cảm thấy bất lực…làm sao đây? Giữ lại? Hay ly hôn? Y Đồng vô
cùng mâu thuẫn, cô không thể nào đưa ra lựa chọn, cô không thể kiểm soát được
tất cả điều này…
Đang suy nghĩ vẩn vơ thì đột nhiên cửa mở. Văn Bác tay
xách túi thức ăn, nách kẹp túi xách đi vào. Y Đồng vừa nhìn thấy anh đã thấy
lửa giân bốc lên ngùn ngụt, cô không thể kiểm soát được mình nữa, lớn tiếng
quát:
- Anh nhìn đi, bạn tình trên mạng của anh đã tìm đến
anh rồi đây này!
- Cô nói nhố nhăng cái gì thế? Lại nổi điên nữa phải
không? – Văn Bác nhảy dựng lên như bị điện giật.
- Anh xem xem đây là cái gì? - Y Đồng gào lên.
- Cái gì?
- Mở to mắt của anh ra mà nhìn cho tôi.
Văn Bác nhìn vào màn hình, trên đó hiện lên cửa số
chát ở nick của anh, trong đó lời nhắn của một người tên là “Meo Meo” khiến anh
trợn tròn mắt, cứng họng không biết nói gì. Chuyện này vốn dĩ chẳng có gì để
nói, anh hoàn toàn trong sạch, anh đâu có quen cái cô “Meo Meo” nào đó. Đến gặp
mặt vẫn còn chưa thì làm sao có thế có quan hệ với nhau được chứ?
Nghĩ đến đây, Văn Bác liền nói:
- Tôi chẳng quen người này, toàn là nói bậy đấy!
- Nói bậy? Tôi biết ngay là anh sẽ không chịu thừa
nhận mà! - Y Đồng nói.
- Tôi thật sự không quen với người này! – Văn Bác ấm
ức, bảo.
- Thế tại sao cô ta lại nói ra những lời đó?
- Tôi cũng chẳng biết tại sao cái kẻ khốn kiếp ấy lại
nói những lời đó với tôi nữa! – Văn Bác có vẻ bắt đầu cáu giận.
- Không có lửa làm sao có khói! Nếu anh không làm
chuyện này cô ta đã chẳng nói vậy! – Y Đồng sống chết gì cũng không chịu tin
anh.
- Cô có thể điều tra, xem xem rốt cuộc là chuyện gì! –
Văn Bác thấy Y Đồng không tin liền bực bội nói.
- Tôi điều tra kiểu gì? Anh lên kế hoạch từ sớm rồi
chứ gì?
- Haiz!
Văn Bác thấy kiểu này có muốn giải thích cũng không
xong, có nói cũng chỉ phí lời liền lập tức lên mạng điều tra về lai lịch của cô
dài có nick chát là “Meo Meo” kia. Qua điều tra, anh phát hiện ra cô ta sống
trong thành phố này, năm nay 19 tuổi, còn phần giới thiệu thì toàn viết bằng
chữ trên “Sao Hỏa” nên chẳng thế hiểu được.
Văn Bác quay sang nói với Y Đồng:
- Nếu như không tin, cô có thể add nick của cô ta nói
chuyện rõ ràng với cô ta xem sao!
- Add nick của cô ta ư? Hai người đã sớm thông đồng
với nhau, cô ta lại chịu nói ra đấy? - Y Đồng nghi hoặc nói.
- Cô có thể giấu thân phận mình với cô ta, rồi từ từ
dò hỏi !
- Hừ, tôi cảm thấy anh thật sự quá vô liêm sỉ, những
chuyện như vậy mà anh cũng làm ra được, thật chẳng giống một con người - Y Đồng
chửi bới.
- Tại sao cô nhất quyết không chịu tin tôi nhỉ? Trong
khi trên mạng nói bậy bạ vài cô thì cô lại tin là thật à ?
- Anh đừng xảo biện nữa!
- Ok, nếu như cô điều tra xong mà không có chuyện đó,
cô nói xem nên làm thế nào? – Văn Bác nói.
- Nếu có thì sao? - Y Đồng hỏi vặn.
- Nếu có chúng ta lập tức ly hôn, tôi sẽ đền bù cho cô
mười nghìn tệ tiền tổn thất, thế nào? – Văn Bác nói.
- Ok, cứ thế mà làm! Thế cần bao lâu để chứng minh? -
Y Đồng hỏi.
- Trong vòng một tháng!
- Ok, nói lời nhớ giữ lời, đến lúc đó hi vọng anh
không giở trò!
- Chắc chắn rồi.
Tối đó, Y Đồng không về nhà mẹ. Kể từ khi kết hôn đến
giờ, cô rất ít ở đây. Văn Bác thấy như vậy cũng tốt, có thế nói chuyện tử tế
với cô, nói cho cô biết cô đã hiểu lầm những chuyện gì, hơn nữa lại có thế đợi
cô gái kia online để nói chuyện cho rõ ràng!
Văn Bác lặng lẽ đi vào trong bếp, làm một bàn đầy thức
ăn ngon lành, lại toàn là những món mà Y Đồng thích ăn: sườn xào, cá sốt chua
ngọt, sa lát táo… Các món ăn vừa được bê lên, cả gian nhà đã ngập tràn mùi
thơm. Y Đồng nhanh chóng cảm thấy thèm thuồng, gần như muốn chảy cả nước miếng.
Văn Bác bày biện xong bàn ăn liền giơ tay làm một động
tác mời, lịch lãm nói:
- Xin mời!
Y Đồng lườm anh, thầm nhủ: “Anh định bày trò, giả bộ
gì chứ? Ra vẻ đứng đắn trước mặt tôi nhưng lại lén lút sau lưng tôi, thật là
ghê tởm!” Nhưng bữa tối thịnh soạn thế này, cô làm sao nỡ từ chối, đành phải
ngoan ngoãn ngồi xuống. Văn Bác vừa gắp món ăn cho Y Đồng vừa nói:
- Đây là những món mà em thích ăn nhất đấy, ăn nhiều
vào một chút!
Y Đồng chẳng buồn ngó ngàng đến thái độ ân cần của
chồng, chỉ mải ăn cho no. Văn Bác thấy thời cơ đã đến, liền nói:
- Bà xã à, thực ra có nhiều lúc em đã hiểu lầm anh, ví
dụ như hôm nay, trời mưa, anh không có ô, phải đi cùng một đồng nghiệp, có thể
vì vậy bị người ta nhìn thấy, người ta nói với em. Thực ra anh chỉ là mượn ô
của người khác mà thôi, không hề có chuyện gì khác!
- Thế sao? Chỉ đơn giản như vậy sao? - Y Đồng hoàn
toàn không tin những gì anh nói.
- Anh khẳng định là không có gì, còn chuyện cái cô bạn
chát kia thì anh hoàn toàn không quen biết, chưa bao giờ nói huyện với cô ta,
không tin em cứ mở nhật ký chát ra mà kiểm tra! – Văn Bác lại giải thích.
- Nhật kí chát cũng có thể xóa đi được, cái này có ai
không biết chứ?
- Haiz, xem ra anh khó mà nói rõ ràng với em, đanh chờ
đến khi chân tướng trắng đen rõ ràng vậy!
- Sớm muộn gì anh cũng lộ nguyên hình ra thôi!
- Em sai rồi bà xã à, thực ra anh thật lòng yêu em,
chỉ có điều em không để tâm mà thôi!
- Ai mà biết trong lòng anh nghĩ cái gì? - Y Đồng vẫn
không tin.
Văn Bác thấy Y Đồng nói vậy cũng chẳng biết nói gì
nữa, đánh vùi đầu vào ăn cơm. Anh luôn cho rằng bản thân mình thật đen đủi,
chuyện này chưa giải quyết xong lại có chuyện khác kéo đến, hơn nữa đều chẳng
phải chuyện tốt lành gì, khiến cho anh như rơi vào hố sâu, trở thành nỗi nghi
hoặc của Y Đồng. Anh nghĩ mãi, làm thế nào để chứng minh sự trong sạch của mình
đây?
Ăn cơm xong, anh liền thu dọn bát đũa, dọn dẹp nhà
bếp. Y Đồng chẳng giúp đỡ gì mà đi thẳng vào phòng ngủ nghỉ ngơi. Đương nhiên
giờ cô đang có bầu, không làm việc nhà cũng phải, chuyện này có thể hiểu được.
Sau khi dọn dẹp xong xuôi, Văn Bác liền ngồi bên bàn
máy tính, vào nick chát. Anh có rất nhiều bạn, về cơ bàn đều là bạn học, đồng
nghiệp. Văn Bác tâm sự với người bạn học, kể cho người ấy nghe về nỗi khổ của
mình,
Anh nói chuyện được một lúc thì Y Đồng đã tắm rửa xong
và lên giường đi ngủ. Có thể ban ngày hoạt động hơi nhiều nên mệt mỏi. Văn Bác
chẳng nói gì với cô mà tiếp tục chát chít. Bỗng nhiên anh phát hiện ra cái nick
“Meo Meo” bật sáng, cô ta online rồi, cái ả đàn bà chết tiệt này, hại tôi thê
thảm thế này đây! Cơn giận của Văn Bác không biết từ đau bốc lên ngùn ngụt. Anh
liền nhảy vào chát với nick “Meo Meo”, hỏi cô ta: “Xin chào, xin hỏi cô là ai?
Tại sao lại nói đã lên giường với tôi?”
Meo Meo trả lời luôn: “Xin lỗi, tôi gửi nhầm!”
Văn Bác nói: “Cô gửi nhầm sao. Cô có biết đã hại chết
tôi rồi không, vợ tôi đòi ly hôn với tôi, đều tại cô hại tôi cả!”
Meo Meo: “Xin lỗi, rất xin lỗi anh!”
Văn Bác vội vàng chạy vào trong phòng ngủ gọi Y Đồng.
Y Đồng đang mơ mơ màng màng, Văn Bác liền vỗ vỗ vào mặt cô, nói:
- Bà xã, mau dậy đi, cô ta online rồi!
- Ai cơ? - Y Đồng hỏi.
- Thì cái cô mà em bảo lăng nhăng với anh ấy !
- Ờ, thế hả ? Để tôi đi xem sao!
Y Đồng đến trước máy tình, đọc lại cuộc trò chuyện của
Văn Bác với cô gái kia. Y Đồng đọc xong liền trợn tròn mắt, hoài nghi nói:
- Không vội, để tôi add nick cô ta nói chuyện xem sao!
Lát sau, Y Đồng đã add nick của cái cô Meo Meo đó. Meo
Meo chủ động nói chuyện: “Người đẹp, bạn đang ở đâu thế?”
Y Đồng nói: “Tôi ở trên đường Hòa Bình, còn bạn?”
Meo Meo nói: “Tôi cũng thế, người đẹp, cho tôi nhìn
mặt bạn được không?”
Để giành được lòng tin của cô gái kia, Y Đồng liền tìm
đại bức anh người đẹp nào đó ở trên mạng rồi gửi cho cô ta, thật không ngờ, vừa
mới gửi đi, Meo Meo đã hào hứng nói: “Người đẹp, chúng ta gặp mặt đi! Tôi mời
bạn ăn cơm!”
Y Đồng ngây người, cái gì? Cô ta dám mới mình ăn cơm
à? Không phải chứ? Đàn bà với nhau, có gì mà mời? Lẽ nào cô ta là les?
Nghĩ thế, Y Đồng liền nói: “Tại sao lại muốn gặp mặt
tôi?”
Meo Meo nói: “Tôi thích bạn, chúng ta có thể làm bạn
không?”
Y Đồng đọc xong suýt ngất, quả nhiên đối phương là
đồng tính. Cô nói: “Xin lỗi nhé, tôi không phải les, bạn tìm người khác đi!”
Meo Meo nói: “Cái gì? Tôi là nam mà.”
Y Đồng nói: “Không phải chứ? Trong tài liệu cá nhân
của bạn để là nữ mà.”
Meo Meo nói: “Tôi viết vậy để chơi thôi, trêu đùa
người khác ấy mà!”
Y Đồng nói: “Cái gì? Bạn là nam thật á?”
Meo Meo nói: “Đúng thế, lại còn là một người khá đẹp
trai nữa, bạn có hứng thú kết bạn với tôi không?”
Y Đồng đột nhiên cảm thấy buồn nôn, cứ như vừa nuốt
phải một con nhặng vậy, suýt nữa thì phun ra ngoài. Trời ạ, loại người gì thế
không biết? Vừa chát đã đòi xem ảnh, vừa xem ảnh xong lại đòi gặp mặt, chưa gặp
mặt đã đòi kết bạn, thật là kinh dị!
Văn Bác thấy có người đòi hẹn gặp, kết bạn với vợ
mình, không nhưng không nổi giận mà còn đặc biết vui mừng, tại sao ư? Bởi vì
cuối cùng anh cũng được chứng minh là trong sạch trước mặt vợ, đây chính là
điều anh kỳ vọng nhất. Chuyện này có thể trả loại sự trong sạch cho anh, vậy
thì những chuyện khiến cho Y Đồng cảm thấy nghi ngờ khác cũng có thể xóa bỏ đi
rồi. Nghĩ thế, Văn Bắc liền nói với Y Đồng:
- Bà xã, lần này anh được minh oan rồi nhé!
- Chuyện này cũng chưa chắc! - Y Đồng nói.
- Tại sao em vẫn không chịu tin anh?
- Cho dù chuyện này không có vấn đề gì nhưng nó không
có nghĩa rằng anh không có vấn đề trên các phương diện khác!
- Trời ạ, em còn không tin anh nữa à? Rốt cuộc em còn
phải nghi ngờ anh bao lâu nữa đây?
Y Đồng chẳng nói gì, trong lòng cô, cô luôn cho rằng
đàn ông không đáng tin. Văn Bác bề ngoài lịch lãm, đứng đắn, nhưng sau lưng cô
lại vô cùng phong lưu. Trong mắt cô, đàn ông đều là một lũ mèo thích ăn vụng.
Có con mèo nào không thích mùi tanh đâu? Cô thà tin rằng trên đời này có ma chứ
không tin miệng lưỡi đàn ông.
Đến tận lúc này mà vợ còn không tin mình, Văn Bác cũng
chẳng còn cách nào khác.
Nhớ lại sóng gió trong cuộc hôn nhân với Y Đồng mà Văn
Bác cứ ngỡ như mình đang trong ác mộng. Anh cảm thấy kết hôn với cô đúng như là
một sai lầm, hơn nữa lại là một sai lầm quá lớn! Nếu như không phải suốt ngay
bị vợ gây sự, giày vò thì có lẽ anh đã sớm được cất nhắc lên làm lãnh đạo cao
cấp của công ty rồi. Giờ mỗi bước đi của anh đều bị cô kéo lại phía sau.
Tiền đồ của Văn Bác vô cùng mơ hồ, lòng anh cảm giác
hụt hẫng, thậm chí còn tuyệt vọng. Anh từng cho rằng sau khi kết hôn, cuộc sống
hạnh phúc sẽ chờ đón mình. Thế mà hiện giờ, anh đang phải sống trong cảnh tối
tăm mịt mùng, không biết đâu mới là điểm dừng?
Giờ bụng của Y Đồng mỗi ngày một to lên. Người đàn bà
này đang mang trong mình một sinh mệnh bé nhỏ, nói một cách chính xác thì nó chính
là kết tinh và là chứng nhân cho tình yêu của hai người. Nhưng cuộc sống như
thế này đâu thể đảm bảo rằng tương lai của đứa bé sẽ được hạnh phúc?