Kết Hôn Nhanh Chóng - Ông Xã Yêu Hết Lòng

Chương 143: Chương 952





Cố Tĩnh Trạch cười nhìn cô đào tẩu.

Lắc đầu thầm nghĩ, Lâm Triệt này, cái khác thì không biết, kỹ xảo chạy trốn càng ngày càng thuần thục.

Nhưng mà, Cố Tĩnh Trạch đã nói sẽ giúp cô, liền thật sự đi tra xét một chút.

Ngày hôm sau, Cố Tĩnh Trạch nói với Lâm Triệt: "Em nói người kia, anh thấy được, là ở bệnh viện, chúng ta có thể qua đó nhìn xem.


“Phải không? Vậy thật tốt quá, Cố Tĩnh Trạch anh thật tốt".

Lâm Triệt cười ôm cánh tay Cố Tĩnh Trạch kêu lên.

Bệnh viện.

Cha của Du Mẫn Mẫn, Du Khánh Long, đang bồi hồi ở bên ngoài.


Phòng bệnh, tiểu thiếu gia Lục gia Lục Thanh Hồng đang thăm tiểu tình nhân của anh ta, cẩn thận thổi cháo đút cho cô ta: "Na Na, em ăn, cẩn thận một chút, nóng".

“Ông xã, người đàn ông kia còn ở bên ngoài sao? Đuổi ông ta đi được không, ai muốn gặp ông ta, người ghê tởm như vậy".

Lục Thanh Hồng nghiến răng nghiến lợi, ra ngoài, đá một chân lên ngữ Du Khánh Long: "Ông cút cho tôi, nhìn ông liền thấy ghê tởm, hoặc là bắt con gái đảm đương nhà ông gán nợ, hoặc là bắt vợ ông nấu cơm cả đời, tự ông xem, còn ở nơi này năn nỉ cái gì".

“Tôi…… Con gái của tôi không tới”.

Du Khánh Long vẻ mặt sầu khổ.

Từ ngày đến công ty tìm cô, Du Mẫn Mẫn đã hoàn toàn không thấy, tìm thế nào cũng tìm không ra, ông cũng thật sự không có biện pháp.

“Vậy ông liền cút cho tôi, ai muốn xem nhìn mặt thối của ông, chờ vào cục cảnh sát sống nửa đời sau đi!” Lục Thanh Hồng đóng cửa lại, Du Khánh Long chỉ có thể ở bên ngoài nhìn, trong lòng phiền muộn.

Cửa bệnh viện lại lần nữa mở ra.


Lục Thanh Hồng quay đầu lại kêu lên: "Ai vào được, nơi này mà ông dám tùy tiện tiến vào sao".

Ngẩng đầu, liền nhìn thấy một người mặc áo màu đen, phía dưới mang quần jean rách, người đó chính là Lâm Triệt đang đứng, bộ dáng trong trẻo.

Nhìn thấy khuôn mặt tuyệt mỹ của Lâm Triệt, ngữ khí anh lập tức mềm nhũn: "Ai, cô muốn gì?”
Lâm Triệt tiến vào, liếc mắt một cái nhìn thấy cô gái nằm ở trên giường, và một người đàn ông cao lớn bên cạnh.

Na Na trên giường nháy mắt thấy được Lâm Triệt, trong ánh mắt liền lập tức cảnh giác, liếc mắt giống như cảm thấy uy hiếp, nhanh ngồi dậy.

Theo sau, liền nhìn thấy Cố Tĩnh Trạch cũng yên lặng tiến vào phía sau, làm người cũng cả kinh theo.

Lâm Triệt nhìn cô gái ở trên giường bệnh còn không quên trang điểm thật dày, đi tới vài bước nói: "Chuyện Du gia, là các người khiêu khích đúng không?”
Lục Thanh Hồng cười: "Không sai, như thế nào, cô tới bởi vì chuyện này? Ông ta đánh người của tôi, hiện tại tôi muốn ông ấy đền tiền, vốn dĩ đây cũng chuyện thường, không phải sao?”.

Lâm Triệt cũng không thấy, cô gái kia bị thương chỗ nào.

Cô liếc cô gái kia một cái nói: "Vậy cô muốn bao nhiêu tiền".

Người đàn ông tiến lên không khách khí nói: "Muốn năm trăm vạn".

“Ha……” Lâm Triệt thật là phục, khẩu khí thật là lớn: "Muốn năm trăm vạn, tôi đây thấy vết thương của cô ta hẳn là nặng lắm!”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.