Cố Tĩnh Trạch nghe xong gật gật đầu.
Nhìn nhìn thời gian, Lâm Triệt đã rời đi khoảng một giờ, không biết thời gian này, lại chạy đi đâu.
Quay đầu lại nhìn Mạc Huệ Linh bên trong, hộ sĩ đang châm kim cho cô, cô vẫn luôn kêu đau: "Đau chết mất, cô có thể châm nhẹ một chút không?"
Anh thở dài, nghĩ Mạc Huệ Linh quả thật cũng không bị thương nặng, dù sao cũng là Đại tiểu thư của Mạc gia, được nuông chiều từ bé, nhưng mà nhớ tới lúc trước khi Lâm Triệt bị thương, lại giống như chuyện gì cũng không xảy ra, đau cũng không kêu một tiếng.
Có lẽ cũng là vì từ nhỏ Lâm Triệt đã không có người quan tâm.
Anh phất tay gọi vệ sĩ của mình tới: "Phát động toàn thành, cần phải nhanh chóng tìm mợ chủ trở về.
"
Đâm lung tung như vậy, Lâm Triệt này, thực sự làm người lo lắng.
Lúc Lâm Triệt lái xe rời đi, trong lòng còn nén giận, Mạc Huệ Linh này, mới vừa chuyển đến đã gây phiền phức cho cô, về sau khẳng định cũng sẽ gây không ít phiền phức, nhớ lại, cô liền cảm thấy nhân sinh vô vọng, có một loại suy nghĩ muốn dứt khoát dọn ra ngoài, cách xa họ, mắt không thấy tâm không phiền.
Xe chạy càng lúc càng thuận, chỉ là Lâm Triệt ít nhiều còn có chút khẩn trương, đang lái xe, nhìn thấy Du Mẫn Mẫn gọi điện thoại tới, cô muốn nghe điện thoại, lại không nghĩ tới mình còn đang lái xe, nhất thời không chú ý, xe trực tiếp lạc tay lái, đâm thẳng sang một bên.
Lâm Triệt bỏ điện thoại xuống nhanh chóng đảo tay lái.
Nhưng mà vẫn bị đâm sang một bên.
Lâm Triệt sợ hãi kêu một tiếng, liền cảm thấy xe đã tông thẳng vào ven đường, lúc này cả chiếc xe mới bắt đầu dừng lại.
Bạn muốn đọc full liên hệ : tttukidmh@gmail.
com
Lâm Triệt sửng sốt một hồi lâu, mới phát hiện, xe của mình, thế nhưng đang ở trên cầu, lung lay sắp đổ, giống như chỉ cần tùy tiện động một chút, cả chiếc xe sẽ rơi xuống……
Hóa ra vừa rồi cô vẫn luôn lái xe ở trên cầu vượt, bây giờ xe tông vào một bên đường, bị song sắt phía trên cản lại, nhưng song sắt đã bị đâm hỏng, tuy rằng tạm thời vẫn treo ở phía trên, chưa rơi xuống, nhưng mà, phỏng chừng không lâu nữa cũng sẽ rơi xuống mất.
Lâm Triệt sợ hãi, nhìn mấy chiếc xe phía dưới chạy qua chạy lại, tim đập thình thịch, che ngực nói: "Sắp chết sắp chết sắp chết, thật sự chết ở chỗ này sao, tôi còn có rất nhiều chuyện chưa làm đâu…”
Phía dưới, tất nhiên đã có người kịp thời báo cảnh sát, cảnh sát rất nhanh chóng tới đây, vừa thấy tình hình này, thật là bất lực chửi thề.
“Phía trên là ai, sao lái xe như vậy, mau đi phong tỏa cầu vượt này đi"
“Hình như còn lái siêu xe luôn?"
“Trông như là một người phụ nữ lái xe.
"
“Nữ tài xế, quả nhiên là sát thủ đường cái.
"
“Có tiền thì thôi đi, một người phụ nữ lái xe làm gì, đâm thành như vậy cũng đáng đời.
"
Phía dưới có người thảo luận, đều đang thương lượng xem cố định chiếc xe như thế nào để không rơi xuống, lại cứu được người ra.
Nhưng mà, mắt thấy chiếc xe nguy hiểm như vậy, ai cũng không dám dễ dàng tiến lên, nếu lỡ chạm vào, xe rơi xuống, trách ai được, trông giống như trên xe không phải người bình thường, chỉ sợ là không dễ đắc tội, đến lúc đó tìm tới cửa, cũng là một chuyện phiền lòng.
Cho nên phía trên cũng không vội vã nhanh cứu người, ngược lại là thương lượng rốt cuộc nên phái ai đi qua.
Trong lúc này, Lâm Triệt cũng lo lắng muốn chết.
Nghe được tiếng nói của cảnh sát ở bên kia, âm thanh xe cứu thương, nhưng mà nhìn không thấy ai chạy lại đây cứu người.
Di động Lâm Triệt mới quăng đi, cũng nhất thời không tìm thấy, lúc này nhìn tình hình, Lâm Triệt kêu trời trời không biết, kêu đất đất chẳng hay.
Nếu thật sự chết ở chỗ này, cô cũng chỉ có thể nói, đây đều là số mệnh……
Nhưng mà, Cố Tĩnh Trạch…… Đến lúc đó Cố Tĩnh Trạch nhất định thoải mái không ít nhỉ, cô chết rồi, anh sẽ tự do……