Mạc Huệ Linh nhìn thấy Lâm Triệt cùng Cố Tĩnh Trạch ra ngoài, mặc kệ Lâm Triệt, trực tiếp kéo cánh tay Cố Tĩnh Trạch lại, ở nơi đó làm nũng nói: "Tĩnh Trạch, ngày hôm qua sao anh không qua, đi vài bước là có thể đến nhà em, anh có thể thường xuyên qua đó ngồi mà".
Cố Tĩnh Trạch nhìn Lâm Triệt một cái, bất động thanh sắc đẩy tay Mạc Huệ Linh.
Mạc Huệ Linh lại chết sống ăn vạ anh không bỏ, nhìn thấy Lâm Triệt quay mặt đi, trên mặt càng lộ ra đắc ý.
Lâm Triệt âm thầm trợn mắt: "Vậy, hai người đi trước đi, em ngồi một cái xe khác”.
“Ai, Lâm Triệt……” Cố Tĩnh Trạch kêu một tiếng, nhưng mà, Lâm Triệt cũng không quay đầu lại đi qua bên kia.
Mạc Huệ Linh kéo Cố Tĩnh Trạch qua: "Thôi, Tĩnh Trạch, kệ cô ta đi, dù sao xe nhiều như vậy".
Cố Tĩnh Trạch dừng lại, nhìn Mạc Huệ Linh.
Cô luôn ở nơi này quấy rối, rốt cuộc cũng không phải biện pháp.
Anh nghĩ, anh phải giải quyết vấn đề này mới được.
Vì thế, anh gật gật đầu, nói: "Lên xe đi, anh vừa lúc cũng có chuyện muốn nói với em”
Mạc Huệ Linh thấy Cố Tĩnh Trạch xoay người lên xe, vui mừng đi theo.
Rất nhanh, tới trên xe, Mạc Huệ Linh gần như rúc vào bên người Cố Tĩnh Trạch.
Cố Tĩnh Trạch nhìn Mạc Huệ Linh, nhích thân thể, nói với cô: "Huệ Linh, anh đã nói qua, hiện tại anh đã kết hôn, quan hệ của anh và em, không có khả năng giống như quá khứ!".
Mạc Huệ Linh bĩu môi, nhìn Cố Tĩnh Trạch: "Nhưng mà người anh yêu không phải vợ của anh, người anh yêu là em”
“Huệ Linh! Cô ấy là vợ của anh, sao em có thể nói cô ấy như vậy?".
“Anh…… Tĩnh Trạch, trước kia anh sẽ không nói với em như vậy, trước kia anh cũng sẽ không nói em như vậy!".
Mạc Huệ Linh lập tức uất ức nhìn về phía anh.
Cố Tĩnh Trạch nghiêm túc nhìn Mạc Huệ Linh: "Trước kia em cũng sẽ không vô cớ gây rối như vậy!".
“Em……” Mạc Huệ Linh chớp mắt.
Cô biết người như Cố Tĩnh Trạch, chính là người cố chấp, cô vội ngậm miệng, cắn môi dưới, ngồi ở chỗ kia nhìn Cố Tĩnh Trạch, nghĩ bây giờ mình nên làm cái gì mới tốt.
Trước kia cô không như vậy.
Trước kia cũng không có Lâm Triệt.
Trước kia Cố Tĩnh Trạch, cũng không có liên quan với bất luận cô gái nào, tuy rằng công tác anh bận rộn, một tuần cũng không thấy được vài lần, nhưng mà, cô không cảm thấy anh bận công tác có cái gì không đúng, đại nam nhân hẳn là nên như vậy, chỉ cần ngoài thời gian anh công tác, phân cho co một ít thì tốt rồi.
Nhưng mà hiện tại rất tốt, Lâm Triệt và Cố Tĩnh Trạch ở chung một chỗ, sớm chiều gặp nhau, lúc này Mạc Huệ Linh mới cảm thấy, kỳ thật Cố Tĩnh Trạch cũng có rất nhiều thời gian, bằng không, sao mỗi ngày có thể ở bên Lâm Triệt.
Trước kia cô quá thông cảm Cố Tĩnh Trạch, cho nên chưa bao giờ quấn lấy anh, nhưng mà Lâm Triệt này quả thực chính là một con kỹ nữ có tâm cơ, thứ tiện nhân ghê tởm, nhất định mỗi ngày quấn lấy Cố Tĩnh Trạch, hai người mới có thể ở bên nhau.
Cho nên, Mạc Huệ Linh cũng quấn lấy Cố Tĩnh Trạch.
“Tĩnh Trạch, vì em sợ hãi mất đi anh, em mới có thể như vậy……”
“Huệ Linh, vì sao em còn chưa tỉnh ngộ…… Anh và em cũng không phải quan hệ bạn trai bạn gái bình thường, em chỉ là một người bạn mà anh quan tâm thôi, em…… Em không thể cứ quấn lấy anh như vậy".
Mạc Huệ Linh giật mình ngẩng đầu lên: "Nhưng mà không phải em đã nói, em sẽ chờ anh! Chờ anh ly hôn cô ta, chúng ta sẽ là bạn trai bạn gái!".
“Anh không thể ép em nói đừng chờ anh, nhưng mà, nên nói anh đã nói, nếu em còn bạc đãi mình như vậy, anh cũng không thể nói cái gì nữa, anh chỉ có thể nói……” Anh nhìn về phía Mạc Huệ Linh: "Anh sẽ không phản bội cuộc hôn nhân của anh, cho nên, anh không thể tiếp cận với em như vậy, Huệ Linh, em dọn đi thôi, đừng như vậy nữa!".
“Em…… Em……” Mạc Huệ Linh khóc lóc nhìn Cố Tĩnh Trạch: "Không cần, em không dọn đi, Tĩnh Trạch, anh không thể ép em dọn đi, anh cũng không thể ép em không được đợi anh, nơi này chỗ của em, em muốn ở đây, em bỏ tiền mua nơi này ở không được sao, hoàn cảnh nơi này cũng không tồi, con đường lại thuận tiện, em mất mấy ngàn vạn mua phòng ở, sao em không thể ở!".