Lâm Triệt ngồi trên xe, rất nhanh tới hiện trường quay, đạo diễn nhìn thấy Lâm Triệt đến, tự mình tới đón tiếp, rất khách khí với Lâm Triệt và Du Mẫn Mẫn.
Du Mẫn Mẫn an bài công tác, Lâm Triệt và đạo diễn bant kịch bản, trên kịch bản nói hôm nay sẽ chuẩn bị hoạt động, rất nhanh, liền sau nhìn thấy mặt cô, có người kêu một tiếng: "Lâm Triệt, không nghĩ tới nhanh như vậy lại gặp mặt”.
Lâm Triệt quay đầu lại, nhìn thấy người tới thế nhưng là người lúc trước cùng nhau cạnh tranh giải thưởng người mới, Vương Tình Sở.
Lâm Triệt cười gượng một tiếng, nhìn cô ta thò qua, phía sau còn mang theo năm sáu trợ lý, bộ dáng mười phần khí thế.
“Tôi đã nói đạo diễn, nơi này có một người bạn cũ của tôi, đến lúc đó chúng ta nhất định phải giúp đỡ lẫn nhau, cũng không thể để tổ tiết mục này bị những cáo già đó cướp đất diễn".
Hóa ra bạn cũ chính là cô ta……
Lâm Triệt không khách khí mỉm cười: "Sao có thể, tôi cảm thấy tổ tiết mục rất hữu hảo, mọi người tới chơi thôi mà, có cái gì cướp diễn với không cướp đất diễn".
Vương Tình Sở nhìn cô, trên mặt lộ ra một nụ cười mất tự nhiên.
Thật vất vả mới tham gia hỏa một tiết mục nổi như vậy, sao có thể tới chơi.
Dù sao cô ta muốn chuẩn bị, lần này, nàng nhất định phải xuất sắc hơn tất cả mọi người mới được.
Thấy Lâm Triệt ở chỗ này cố làm ra vẻ, Vương Tình Sở vốn đang muốn gọi cô cùng nhau hợp tác, nhưng mà hiện tại xem ra chỉ sợ là không được, cũng may, dù sao không phải một mình cô ta tới.
Lúc này, một diễn viên khác cũng tới.
“Đạo diễn, tôi tới, thật xin lỗi, trên đường kẹt xe, tôi không đến trễ nhỉ?".
Vừa nghe thấy âm thanh, mấy người mới quay đầu lại, nhìn thấy cũng là một diễn viên mới, tên Tần Oản Oản, diễn một vở kịch hiện đại rồi nổi lên, lúc trước cũng diễn rất nhiều vai phụ, cho nên Lâm Triệt cũng biết cô ta, chỉ là, dù sao hai người cũng là lần đầu tiên tiếp xúc.
Hai người cùng nhau bắt tay, cho nhau chào hỏi.
“Lâm Triệt, tôi đã xem qua phim truyền hình của cô, rất đẹp, tôi vẫn luôn theo dõi".
“Cô cũng đúng vậy, nổi như vậy".
Hai người khách khí nói chuyện, phía sau, Vương Tình Sở cũng chạy lại đây chào hỏi, cùng nói giống như Lâm Triệt, cô ta cũng muốn mượn sức Tần Oản Oản cùng với cô ta, nhưng mà Tần Oản Oản chỉ xấu hổ mỉm cười, liền lại quay đầu lại nói với Lâm Triệt.
“Lần này tôi thật khẩn trương, lần đầu tiên tham gia".
“Tôi cũng là lần đầu tiên".
Lâm Triệt nói.
Cô ấy đáp: "Có điều dù sao cứ là mình thì tốt rồi, lần đầu tiên dù không xuất sắc cũng nhận được nhiều kinh nghiệm".
“Đúng vậy".
Trong chốc lát, sắp bắt đầu quay.
Nhân viên công tác đã đã chuẩn bị xong, ba diễn viên, mỗi người mỗi vẻ, trò chơi trong 《Chân nhân tú》 bắt đầu, mọi người cùng nhau chơi phân đoạn trò chơi đặc biệt thú vị, cũng rất có tính khiêu chiến.
Kỳ thật Lâm Triệt kỳ không quá hiểu, mình cũng cảm thấy có chút vô ngữ, giống như không thể đuổi kịp tiết tấu của tiết mục, nhưng mà, tuy Tần Oản Oản nói mình rất khẩn trương, lại làm tốt không kém, phối hợp với mấy người chính cũng rất rốt, cũng thực sẽ mang đến nụ cười, xem ra, cô ấy là người đoạt kính rồi, nhưng so sánh với Lâm Triệt thì cô ngây người rất nhiều lần.
Tần Oản Oản làm tốt, không có việc gì còn tới trợ giúp Lâm Triệt, Lâm Triệt cũng rất cảm kích cô ấy.
Nhưng thật ra Vương Tình Sở kia, làm.
người chán ghét không chịu được, ở nơi đó một lát thì kinh hô, một lát thì quấy rối, làm cái gì cũng không đúng, còn cọ tới cọ lui với một diễn viên nổi tiếng nhất trong đó, làm người vô cùng cạn lời.
Tính ra cũng được nhiều đất diễn, nhưng cũng làm người rất chán ghét.
Đang nghỉ ngơi, ngồi trên xe, anh cả 《Chân nhân tú》 cùng một nhóm vơi Lâm Triệt, ở phía trước lái xe nhìn Lâm Triệt cười nói: "Trông em giống như không tỉnh ngủ, quầng thâm mắt cũng sắp có".
Lâm Triệt vô ngữ đáp: "Biết sẽ tham gia tiết mục dọa em một đêm không ngủ, lát nữa nếu em bị đào thải sớm, người đại diện của em một hai phải giết em, bỏ bao nhiêu tiền cho tiết mục đâu".