Kết Hôn Nhanh Chóng - Ông Xã Yêu Hết Lòng

Chương 249: Giải Quyết Bọn Họ Là Được Rồi





Lâm Hướng Thiên cười ha hả: "Lâm Triệt, tâm tư của người đàn ông, đều hay thay đổi, phụ nữ cũng vậy, có một thời gian, khả năng sẽ chán ngấy, đặc biệt là người đàn ông như Cố Tĩnh Trạch, ba đây cũng là suy nghĩ cho các con, lo lắng cậu ta không thích con, đến lúc đó lại vứt bỏ con, để chị con …… Cũng tiếp xúc với cậu ta một chút, giúp con chiếu ứng một chút……”
Lâm Hướng Thiên nói rất mịt mờ, nhưng mà, Lâm Triệt suy nghĩ một chút, vẫn lập tức minh bạch.

“Ba, ba có ý gì, ba còn muốn đưa Lâm Dư cho…… cho…… Ba xem Cố Tĩnh Trạch là cái gì?".

Lâm Hướng Thiên cũng ngượng ngùng, nhưng mà, dù sao kia mới là con gái theo chân bọn họ, còn đứa con gái này, khẳng định không thể trông cậy bằng Lâm Dư, cho nên, ông vẫn muốn cho Lâm Dư có tiền đồ.

Lâm Triệt quay đầu lại muốn đi ra ngoài, Lâm Hướng Thiên cuống quít gọi Lâm Triệt: "Ai, Lâm Triệt, sao con không hiểu chuyện như vậy?".

“Tôi như vậy là không hiểu chuyện?".

“Chẳng lẽ con chia sẻ cho chị con một chút không được sao? Chỉ muốn tốt cho mình, không suy nghĩ cho người khác?".


Lâm Triệt thật cảm thấy, tam quan của mình cũng phải bị người nhà này làm điên đảo.

Mà cùng lúc đó, bên ngoài.

Lâm Dư thấy bọn họ rốt cuộc đi rồi.

Nhìn sang Cố Tĩnh Trạch, ánh mắt lộ ra ái mộ rất rõ ràng.

Dù cho chỉ nhìn anh vậy, căn bản không hiểu biết Cố Tĩnh Trạch, nhưng mà, người đàn ông như vậy, rất khó để người ta không ái mộ.

Nhìn thân hình Cố Tĩnh Trạch ngạnh lãng, như thế nào đều lộ ra một luồng khí chất mát lạnh của đàn ông, mà thêm âm nhu rất ít người đàn ông có vào thời điểm hiện tại, ngược lại còn đẹp như vậy, thật làm người cảm thấy khó có được.

Nền móng Cố gia rất tốt, khó trách Cố gia có minh tinh như Cố Tĩnh Dư, tổng thống cũng vạn nhân mê, mà Cố Tĩnh Trạch lặng lẽ thần bí này, tất nhiên cũng làm người thích.

Lâm Dư cố tình kéo thấp cổ áo mình chút, để bộ ngực mình lộ ra rất nhiều, nhìn Cố Tĩnh Trạch nói: "Cố tổng, anh lớn lên, thật đẹp trai".

Nghe phụ nữ đà âm, Cố Tĩnh Trạch bất động thanh sắc ngẩng đầu lên, nhìn cô: "Phải không?".

Lâm Dư nói: "Đúng vậy, thật là hâm mộ Lâm Triệt, có thể ở lại ở chỗ này".

Cố Tĩnh Trạch hơi hơi nhướng mày, nhìn Lâm Dư.


Lâm Dư nói: "Cố tổng, bảo vệ nơi này cũng thật lợi hại, mới vừa ta muốn tiến vào, đã kéo hư quần áo người ta".

Cô nói, kéo kéo bộ váy có chút lộn xộn của mình, nhân cơ hội kéo bộ váy thấp chút.

Nhưng mà, Cố Tĩnh Trạch giống như đang nhìn bên này, lại giống như không thấy.

Lâm Dư buồn bực nghĩ, rốt cuộc anh có thấy được ngực cô không.

Dáng người cô rất tốt, gen Lâm gia cũng không tồi, xem Lâm Triệt còn trổ mã đẹp như cũng biết, cho nên, Lâm Dư đối với diện mạo, dáng người của mình, đều vô cùng tự tin.

Cố Tĩnh Trạch buông cái ly trong tay xuống, nhàn nhạt nhìn qua, âm thanh không dịu không dàng nói: "Đây là công việc của bọn họ, không thể lơi lỏng, mong rằng thông cảm".

Biểu tình Lâm Dư trầm xuống.

Trong lòng nghĩ, Cố Tĩnh Trạch này thật không hiểu phong tình.


Lâm Dư cảm thấy mình còn chưa đủ lớn mật, nữ truy nam cách tầng sa, đàn ông sẽ không chống cự được sự dụ hoặc thân thể của phụ nữ.

Lâm Dư lập tức đứng dậy, nhìn Cố Tĩnh Trạch, đi đến phía trước: "Cố tổng, tôi không thể thông cảm, Cố tổng phải bồi thường cho tôi mới được, tôi……”
Lại thấy Cố Tĩnh Trạch híp mắt, còn chưa tiếp cận, chung quanh bỗng nhiên có mấy người đàn ông xông lên, cùng nhau trực tiếp ấn Lâm Dư trực ở trên mặt đất.

Cuối cùng âm thanh kiều nộn của Lâm Dư biến thành thét chói tai, cô ta bị dọa mặt dán trên mặt đất, cảm thấy mình không nhúc nhích được, sau một lúc lâu mới phản ứng lại, mình như vậy, có bao nhiêu khó coi, nhất thời hổ thẹn khó làm, hận không thể xem như mình không tới nơi này.

“Buông ra…… Các người là ai, các người…… Các người sao đối xử với tôi như vậy?".

Nàng giãy giụa muốn đứng lên, nhưng mà những người này một chút cũng không biết thương hương tiếc ngọc, đè chặt Lâm Dư không bỏ.





Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.