Kể mọi chuyện đơn giản một lần, Lâm Triệt không nói Tần Khanh thế nhưng thổ lộ với mình, huống hồ, đó cũng không xem như thổ lộ, khả năng chỉ có thể xem như thử lòng.
Du Mẫn Mẫn kinh ngạc nhìn Lâm Triệt: "Em cũng thật ngốc, đã ở bên Cố Tĩnh Trạch ở, thế nhưng còn xảy ra chuyện gì mà thanh mai trúc mã vì em nên bị thương, em muốn phụ nữ ghen ghét em đến chết sao?".
“Chị Du, chị nói đi hiện tại em làm sao bây giờ, anh ấy bị thương thì bị thương, em cũng không thể mặc kệ, chỉ là, Cố Tĩnh Trạch kia cũng quá keo kiệt bủn xỉn, thế nhưng bởi vì em cho anh ấy leo cây, liền không để ý tới em".
Du Mẫn Mẫn nhìn Lâm Triệt: "Có khi nào anh ấy ghen không?".
“Gì?".
Lâm Triệt biểu tình kinh hãi nhìn Du Mẫn Mẫn trước mặt.
Du Mẫn Mẫn vỗ bàn một cái chạch: "Ôi trời, này mà em cũng nhìn không ra? Cố Tĩnh Trạch tức giận không phải bởi vì em cho anh ta leo cây, mà là bởi vì, em vì thanh mai trúc mã của em, cho anh ấy leo cây, cho nên tức giận, em có không lầm, đây là ghen”.
“……” Phải không?
Lâm Triệt ngượng ngùng nhìn Du Mẫn Mẫn: "Không có khả năng đi".
Cô nhưng không muốn tự mình đa tình
“Phải, đàn ông đều phải dỗ, đặc biệt là đàn ông đang ghen, em giảm tự tôn xuống, dỗ một chút là được rồi, mau trở về đi thôi, đừng ở nơi này lãng phí thời gian".
“……”
Lúc này, bên ngoài, bỗng nhiên có người tới tìm Lâm Triệt.
Bạn muốn đọc full liên hệ : tttukidmh@gmail.
com
“Chị Triệt, có một người ở ngoài đoàn phim tìm chị".
Phó đạo diễn chạy tới nói, nhưng thấy ngữ khí và ánh mắt của người tới tìm chị ấy, có chút bất bình thường.
Lâm Triệt nhìn Du Mẫn Mẫn, thấy Du Mẫn Mẫn cổ vũ gật đầu cô, nhanh chạy ra ngoài.
Tới bên ngoài, lại thấy người đứng ở bên ngoài, là Trần Vũ Thịnh.
“Trần bác sĩ, sao lại là anh?".
Trần Vũ Thịnh nhìn Lâm Triệt: "Hơn một ngày cô chưa không về nhà?".
Lâm Triệt bĩu môi: "Đúng vậy, không phải tôi không về nhà vì sợ gây phiền phức sao?".
Trần Vũ Thịnh nói: "Ai, thật không biết Cố Tĩnh Trạch rốt cuộc nợ cô cái gì!".
“Cái gì?".
Trần Vũ Thịnh đáp: "Khẳng định là kiếp trước cậu ta có không ít thù oán với cô, cho nên đời này, cô đây là đầu thai tới tra tấn hắn".
Lâm Triệt vô ngữ: "Rốt cuộc ai tra tấn ai".
Trần Vũ Thịnh: "Cô còn không quay về, gặp Cố Tĩnh Trạch một lần cuối cùng".
“Gì?".
Lâm Triệt nghe trong lòng cả kinh.
Trần Vũ Thịnh nói: "Cố Tĩnh Trạch sắp chết".
“Anh…… anh nói cái gì……”
“Sắp bị em làm tức chết rồi".
“……”
Lâm Triệt trừng mắt cái nhìn Trần Vũ Thịnh: "Cút đi!".
Trần Vũ Thịnh thấy Lâm Triệt mất hứng thú, nhanh nói: "Thôi, không nói giỡn với cô, nhưng mà, Cố Tĩnh Trạch, thật bị sinh bệnh".
Biểu tình Lâm Triệt căng thẳng, nhìn Trần Vũ Thịnh.
Bị bệnh?
Sao lại?