[Kha Hạo] Phi Thường Quy Hoàn Mỹ

Chương 1: Chương 1





Có thể nói, tâm trạng của Doãn Hạo Vũ hôm nay khá là hỗn loạn.
Cách đây vài giờ, Doãn Hạo Vũ vẫn đang nhuộm tóc trong phòng tắm ở nhà thì nhận được cuộc gọi từ người đại diện Lưu Chương thì nhận được vài tin khá sốc.

Ngày đầu tiên của năm, cậu liền nhận được kịch bản phim mới.
Bên kia điện thoại, giọng nói của Lưu Chương vẫn không chút vội vàng, giống như chỉ là chuyện tầm thường như ăn cơm, nhưng Doãn Hạo Vũ thì thấy bản thân vui vẻ đến mơ hồ qua gương.
Doãn Hạo Vũ ném lược nhuộm dính đầy thuốc màu hạt dẻ, cắt ngang Lưu Chương, "Anh giành được nó cho em à? Lần này anh làm rất tốt."
"Dừng lại, không có công, không cần khen thưởng." Lưu Chương ho khan nói, "Đạo diễn Ngô Vũ Hằng đích thân liên lạc với anh, nói muốn cậu đóng một vai nam phụ."
"Ngô Vũ Hằng?" Doãn Hạo Vũ nghe xong thì sững sờ, tâm trạng bỗng trở nên căng thẳng, tự giác đưa tay vò đầu bứt tóc, nhưng lại quên mất mình chưa gội sạch thuốc nhuộm tóc trên đầu, còn bị dính thuốc nhuộm vào tay cũng không có ý định rửa tay.
Ngô Vũ Hằng là một đạo diễn có tiếng ở Trung Quốc, được biết đến với phong cách quay và cách dẫn chuyện độc đáo, các tác phẩm của anh đã nhiều lần được đề cử các giải thưởng trong nước và quốc tế, mới ngoài ba mươi tuổi, trẻ trung và đầy triển vọng.
"Làm sao anh ta biết đến em được?" Doãn Hạo Vũ liếm đôi môi khô khốc của mình.

Hiếm khi một đạo diễn lớn như vậy mời một người mới chưa từng làm việc, dù chỉ cho cậu đóng vai phụ thì cũng khá lạ.
Lưu Chương lên tiếng khó hiểu: "Thực ra anh cũng không có ý kiến ​​gì cả.

Điều anh ấy nói với anh là dựa trên đánh giá toàn diện, xem cậu có phù hợp với vai diễn đó không.

Anh vẫn đang tò mò, muốn hỏi đã gặp Ngô Vũ Hằng lúc nào.

Anh thấy cậu kết bạn trên mạng cũng khá nhiều, nhưng bằng cách nào mà cậu liên hệ được với người như vậy thế?"
Doãn Hạo Vũ trở nên do dự.

Nói đến đây, thật sự rất xấu hổ, Doãn Hạo Vũ đã từng theo đuổi Ngô Vũ Hằng.
Đó là một kỷ niệm khó quên.

Trong đám cưới của một ông trùm giải trí nào đó cách đây hai năm, rất nhiều nhân vật lớn đã được mời đến tham dự, trong đó có cả đạo diễn của một chương trình tạp kỹ mà lúc đó Doãn Hạo Vũ tham gia, vì vậy cậu đã may mắn được đi theo để tham dự.
Doãn Hạo Vũ lúc đó còn trẻ tuổi và tham vọng phù phiếm cực cao, khi đi qua phòng riêng ở góc hành lang, nhìn thấy Ngô Vũ Hằng đang đứng bên cửa sổ ngắm cảnh.

Người kia trông không lớn hơn cậu bao nhiêu, tính tình ôn hòa dịu dàng thoạt nhìn là một Omega hấp dẫn, rất hợp với gu chọn bạn đời của Doãn Hạo Vũ.

Cậu nghĩ rằng anh ấy cũng giống như mình, nên đã nghĩ đến việc kết đôi với người ta.

Khi đó, Ngô Vũ Hằng cười nhẹ, cụng ly cụng ly với Doãn Hạo Vũ, hỏi họ tên cậu.
Sau đó, Doãn Hạo Vũ mới biết danh tính của người kia, đành phải chuồn đi với vẻ mặt ấm ức.

Ngô Vũ Hằng chăm bản thân tốt như vậy, khuôn mặt mịn màng không chút nếp nhăn, chẳng trách Doãn Hạo Vũ có mắt cũng không thấy Thái Sơn.
"Sao không nói gì?" Lưu Chương nói, "Anh đã gửi cho cậu kịch bản.

Là phim tình cảm, đọc xong nếu không muốn thì không nhận, nhưng mà nhận thì càng tốt."
Doãn Hạo Vũ cúi đầu suy nghĩ một chút, sau đó vỗ bàn: "Diễn! Tại sao phải từ chối sản phẩm của đạo diễn có nhiều tác phẩm chất lượng cao như vậy chứ!"
Mặc dù đối mặt với Ngô Vũ Hằng một lần nữa cậu sẽ khó tránh khỏi cảm giác xấu hổ và khó chịu, nhưng cậu cũng tò mò là tại sao Ngô Vũ Hằng lại chọn cậu, nên cậu nhanh chóng đặt chướng ngại tâm lý này ra sau lưng.
Sau tất cả, đây là vai diễn đầu tiên mà Doãn Hạo Vũ nhận được kể từ khi cậu đến Trung Quốc.

Doãn Hạo Vũ debut ở Trung Quốc với tư cách là idol cách đây vài năm, mấy năm gần đây, cậu có kế hoạch chuyển mình thành diễn viên nhưng rất khó khăn.

Cậu năm nay 24 tuổi.

Không có tác phẩm nào ở Trung Quốc, độ nổi tiếng cũng thấp, ở độ tuổi này tình trạng của cậu hiện đang rất rất rất tệ.

Cơ hội này chỉ có một lần trong đời, tất nhiên phải nắm bắt, không cần để tâm đến những chuyện khác.
Doãn Hạo Vũ không nhịn được cười, khi nhìn lên trong gương, nhìn bản thân mình đến say mê, sau đó lại ngu ngốc đưa tay lên vuốt lên cái đầu toàn thuốc nhuộm một lần nữa.
Lúc cậu gội đầu xong thì phát hiện ra mình ủ tóc không đúng thời gian, làm màu chưa đúng so với dự định rất nhiều.

Nhưng cũng không ảnh hưởng đến tâm trạng của Doãn Hạo Vũ, cậu có thể đến gặp stylist của công ty để khắc phục.
Bước ra khỏi phòng tắm, ngồi bên giường xem kịch bản mà Lưu Chương đã gửi đến.

Xem trang đầu tiên, cậu lại nhận được niềm vui thứ hai trong ngày.
Một trong những nhân vật nam chính của bộ phim hóa ra là bạn trai Omega tương lai của cậu, Thẩm Giai Nghi.
Doãn Hạo Vũ lấy điện thoại di động ra, gửi một tin nhắn cho Thẩm Giai Nghi.
"Hiện em có tiện nhận tin nhắn không?"
"Em không thể nhắn tin lúc này được."
"Vậy để anh sang chỗ em ngay."

Doãn Hạo Vũ đợi hơn mười phút, bên kia mới trả lời: Được.
Thẩm Giai Nghi luôn đeo bám cậu, giờ lại thế này có vẻ không ổn lắm.

Nhưng Doãn Hạo Vũ không nghĩ nhiều về điều đó, cậu nhanh chóng phối một bộ quần áo sẫm màu và đội một chiếc mũ để che đi mái tóc nhuộm hỏng của mình.

Hiện tại cậu ăn mặc có hơi xề xoà, nhưng cũng không che được chân dài và vóc dáng cân đối, trang điểm nhẹ nên da dẻ ửng hồng đẹp mắt, dù đeo kính râm cũng không thể che hết được những đường và góc cạnh trên khuôn mặt.
Doãn Hạo Vũ hài lòng nhìn lần cuối vào gương, rồi đi ra ngoài.
Cậu lái xe hết một đoạn đường và đến một khu phố.

Mặc dù đã ăn mặc để khó có ai nhận ra mình, nhưng cậu vẫn lặng lẽ lái xe vào từ cửa phụ của chung cư để đề phòng.
Khi đến bãi đậu xe, Doãn Hạo Vũ không khỏi vui vẻ ngâm nga một bài hát.

Cậu rất nóng lòng gặp bạn trai tương lai nhỏ nhắn, dễ thương của mình.
Doãn Hạo Vũ của ngày hôm qua không thể tưởng tượng được dịp trọng đại của ngày hôm nay.

Hôm nay, cậu đã có được vai diễn, hơn nữa sẽ cùng làm việc với Thẩm Giai Nghi nên sẽ có cơ hội tiến gần hơn.

Đó là một vụ thu hoạch kép cả cho tình yêu lẫn sự nghiệp.
Doãn Hạo Vũ rất trân trọng cơ hội được làm thân với Omega nhỏ bé này.

Bởi vì lịch sử tình ái trước đây của cậu thực sự rất gập ghềnh.
Bản thân Doãn Hạo Vũ cũng là một Omega.
Cậu là con lai châu Âu, sau khi học xong trung học cơ sở ở Thái Lan, cậu cảm thấy mình là người đồng tính, không có tình cảm với Alpha, thích nhìn những Omega dịu dàng, ngọt ngào, mỗi khi thấy Omega đều làm tăng ham muốn được bảo vệ trong người cậu.
Doãn Hạo Vũ rời quê hương một mình ở Trung Quốc nhiều năm, gia đình không thể kiểm soát xu hướng tính dục của cậu.

Hơn nữa, công nghệ hiện đại ngày càng tiên tiến phát triển về các chất ức chế hoàn thiện, mọi người đều có thể kiểm soát tốt pheromone của mình trong những khoảng thời gian không quá đặc biệt và những người cùng giới cũng có thể tận hưởng một đời sống tình dục hài hòa với sự hỗ trợ của đạo cụ.
Điều đáng tiếc là số lượng Omega nam rất ít, thậm chí việc họ sẽ yêu người đồng giới cũng gần như bằng không.
Rất ít người ngoài biết giới tính thứ hai của Doãn Hạo Vũ, vì ngoại hình của cậu có phần khó hiểu.


Cậu cao hơn Omega, thậm chí gần bằng chiều cao trung bình của Alpha, đẹp trai, có lông mày và đôi mắt sắc nét sau khi trang điểm và làm tóc.

Cùng với phong thái bình thường của mình, cậu có thể dễ dàng bị nhầm với Alpha.
Có những Omega cũng mạnh mẽ theo đuổi Doãn Hạo Vũ, nhưng sau khi biết được giới tính thứ hai của cậu, họ lập tức thay đổi thái độ và tỏ thái độ không thích hợp.
Doãn Hạo Vũ tuổi còn trẻ, đương nhiên cũng khao khát một tình yêu êm đềm ngọt ngào, cũng muốn ban đêm sưởi ấm giường bằng Omega nhỏ.

Nhưng không có nhiều cơ hội cho cậu, vì vậy ngay khi nhìn thấy Omega vừa mắt cậu sẽ đi hỏi thông tin liên lạc.

Chỉ vì việc đó, sự việc đáng xấu hổ với Ngô Vũ Hằng mới xảy ra.
Điều hiếm thấy là sau này cậu gặp được nam diễn viên nhỏ Thẩm Giai Nghi, Thẩm Giai Nghi biết Doãn Hạo Vũ là một Omega nhưng không từ chối.

Cậu rất thích y, nên cậu đã dành rất nhiều nỗ lực để theo đuổi người nọ, bây giờ thành công đã ở trong tầm tay.
Doãn Hạo Vũ đi thang máy lên tầng nơi Thẩm Giai Nghi đang ở, một tay cầm túi dâu tây Thẩm Giai Nghi yêu thích, vui vẻ gõ cửa nhà.
Nhưng lại được chào đón bằng câu từ chối.
Thẩm Giai Nghi đang mặc bộ đồ ngủ bằng vải bông ra mở cửa cho cậu nhưng chặn lại ở cửa, không có ý động đậy, y cúi đầu chậm rãi nói: "Patrick, anh...!sau này anh đừng liên lạc với em nữa."
Doãn Hạo Vũ giật mình: "Làm sao vậy, chuyện gì xảy ra?"
"Em phát hiện ra mình còn có người mình thích hơn." Thẩm Giai Nghi rũ mi xuống, trông có chút đáng thương, nhưng lại nhẫn tâm nói ra điều đó.
Doãn Hạo Vũ nhìn y đầy hoài nghi.

Thẩm Giai Nghi hơi co rụt lại dưới cái nhìn đó, nhưng vẫn ngẩng đầu tự tin nói: "Đừng trách em, dù sao em cũng chưa từng hứa sẽ ở bên anh."
Trái tim của Doãn Hạo Vũ chùng xuống, nhưng cậu cố gắng hết sức để bình tĩnh thuyết phục: "Nhưng em vẫn luôn có ấn tượng tốt với anh mà, phải không? Làm sao có thể nói không thích là không thích được?"
"Anh rất tốt." Thẩm Giai Nghi lập tức phát cho cậu một lá bài người tốt, y khẽ đảo mắt nói: "Nhưng em không muốn lừa dối anh.

Em luôn có người mà em ngưỡng mộ hơn cả.

Lần này em thật sự rất may mắn.

được quay phim với anh ấy là điều mà trước đây em chưa bao giờ dám nghĩ tới, anh có biết hôm nay em sắp ngất xỉu khi nhận được tin báo từ người đại diện…" Y càng nói càng hưng phấn, mặt mày hồng hào, đôi má ửng đỏ, đôi mắt không giấu được khao khát.
Doãn Hạo Vũ chỉ cảm thấy ánh sáng chói mắt.

Cau mày nói: "Chờ đã, em hâm mộ ai vậy?"
"Anh không đọc kịch bản à?" Thẩm Giai Nghi kỳ lạ hỏi, "Nhân vật chính kia là Châu Kha Vũ." Y lại bắt đầu hét lên: "Chúa ơi! Em rất muốn quay phim với Châu Kha Vũ."
Doãn Hạo Vũ sững sờ.

Lúc nãy khi đọc kịch bản, sau khi nhìn thấy tên Thẩm Giai Nghi, trong lòng nhất thời vui mừng, cũng không có thời gian để ý đến nam diễn viên chính kia.


Là Châu Kha Vũ.

Cậu biết Châu Kha Vũ.

Hắn xuất thân trong một gia đình danh tiếng, ông nội là nghệ sĩ lão làng nổi tiếng, chú hắn cũng có địa vị cao tại thủ đô.

Sự nghiệp diễn xuất của Châu Kha Vũ thuận buồm xuôi gió, hắn có nhiều kiệt tác, được đề cử nam diễn viên chính xuất sắc nhất ở tuổi 26.

Thế giới bên ngoài cho rằng hắn là một diễn viên tài năng vừa có tài vừa có duyên và rất có tiềm năng trong tương lai.
Nếu cái tên Châu Kha Vũ là một tính từ thì nó ngược lại với Doãn Hạo Vũ.
Doãn Hạo Vũ lắc đầu, còn Thẩm Giai Nghi thì đang hình dung về tương lai một cách vô cùng thích thú: "Em nghĩ em nên dành thời gian này để thể hiện hết mình với anh ấy.

Nếu anh ấy nhìn thấy những điểm sáng trong em và trở nên quan tâm đến em thì sao? Em sẽ có cơ hội được ở bên anh ấy."
Doãn Hạo Vũ hít sâu một hơi hỏi câu cuối cùng: "Vậy em không thích Omega sao?"
"Nhưng mà ai nói em chỉ được thích Omega, giới tính đối với em không quan trọng." Thẩm Giai Nghi lập tức phủ nhận, "Chỉ là, em thích Alpha cao ráo đẹp trai hơn, rất an toàn."
"Ồ.

Vậy thì tôi sẽ không làm phiền cậu nữa, chúc mừng cậu đã nhận được vai diễn này." Doãn Hạo Vũ bình tĩnh lại, treo túi dâu lên nắm cửa, "Quà chúc mừng." Sau đó cậu dừng lại, xoay người đi.
"Xin lỗi.

Tạm biệt." Thẩm Giai Nghi đóng sầm cửa lại.
Cậu đã rất thất vọng.
Doãn Hạo Vũ tự nhủ bản thân đã tức giận như vậy bao giờ chưa? Mặc dù đối phương chỉ là bạn trai tương lai, nhưng cậu đã dành rất nhiều thứ cho người kia, giờ cậu chỉ muốn đánh người.
Đi đến bãi đậu xe, ngồi vào ghế lái.

Cậu đập mạnh tay lái, hờn dỗi một mình trong giây lát.
Lát sau, nhịn không được cậu liền lấy điện thoại di động ra, tìm kiếm ảnh của Châu Kha Vũ, ảnh mới nhất là về chứng thực kinh doanh, ánh mắt của hắn toát đầy vẻ lạnh lùng, kiêu ngạo.
Doãn Hạo Vũ không thích loại Alpha tàn khốc, dữ tợn như thế này chút nào, sau sự kiện hôm nay, cậu thậm chí còn có một ấn tượng xấu.
Doãn Hạo Vũ dùng ngón tay chọc vào vị trí ngực của người trong bức ảnh.
Cậu không hiểu, tên tình địch này có gì hơn mình?
Do cậu không cao được như hắn?
Hay không đẹp trai bằng?
Thật sự rất khó chịu..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.