Khắc Tinh Ngọt Ngào

Chương 59





Lúc nói chuyện hơi thở nóng rực của anh như có như không phả lên mặt cô, Ái Linh nuốt một ngụm nước bọt vờ như trấn tĩnh nói.

" Anh! nói cái gì vậy! mau mau nằm xích ra, nóng chết đi được "
Ái Linh vừa nói vừa lấy tay đẩy nhẹ ngực anh Từ Ngôn Mặc không thèm để ý, anh vẫn một mực ôm chặt lấy cô không buông.

" Anh cũng rất nóng!.

.

"
Lời nói đầy ẩn ý này khiến cả người Ái Linh cứng đờ hơn nữa là một vật gì đó đang đâm vào đùi cô khiến cô ngay cả động cũng không dám động.

Từ Ngôn Mặc cả người nóng rực như lửa, lúc anh biết trò xấu của hai cụ bày ra trong lòng đã có chút rục rịch, đến khi nhìn thấy cô từ phòng tắm bước ra cả người khoan khoái nhẹ nhàng chỉ mặc một chiếc váy ngủ.

Thì lòng ham muốn đã được đốt cháy, cái ý nghĩ xấu xa này dù gì anh cũng đã ấp ủ từ năm 18 tuổi đến nay, bây giờ thịt đã dâng lên đến miệng cọp anh nào dễ dàng bỏ qua.

" Anh!.

anh! anh!.

"
Ái Linh ấp úm nữa ngày cũng không nói thành lời thì môi đã bị anh hôn lấy, nụ hôn bất ngờ mà nóng bỏng ập đến cô kinh ngạc mở to hai mắt.

Từ Ngôn Mặc hôn rất chuyên chú ban đầu là nhẹ nhàng gặm cắn đôi môi cô sau lại vươn lưỡi cạy mở hàm răng cô công thành đoạt đất.


Hai người hôn rất lâu lúc tách môi ra thì ánh mắt Ái Linh đã trở nên mông lung, Từ Ngôn Mặc nhẹ nhàng xoa eo cô tay bắt đầu không an phận mà trườn lên phía trên giọng nói cũng khàn đặc đầy dụ hoặc.

" Linh Linh cho anh được không!.

"
" H! hả! "
Ái Linh bị câu nói của anh khiến cho ngơ ngẩn cả người, cô bắt đầu rối rắm lúng túng ánh mắt cũng dâng lên một chút sợ hãi.

Từ Ngôn Mặc thấy cô im lặng như thế không hiểu sao trong lòng lại có chút thất vọng!.

thôi được rồi cô vẫn là còn nhỏ không nên ép buộc cô mới phải.

" Thôi bỏ đi!.

"
Anh nói rồi định xoay người ngồi dậy đi tắm nước lạnh nhưng tay đã bị một bàn tay mềm mại nắm lấy, Ái Linh nhìn anh cả người đều căng cứng gân xanh trên trán cũng nổi rõ mồn một mồ hôi thì lại tuôn ra không ít!
Lòng cô cũng rất xót, thật ra thì vì anh tính mạng cô cũng không cần huống hồ gì!.

.

" Anh!.

đừng!.

đi! "
Giọng nói của cô rất nhỏ nhưng Từ Ngôn Mặc lại nghe không xót một chữ, anh bật cười một lần nữa nằm đè lên người cô ngọn lửa nơi đáy mắt cũng hừng hực cháy rực.

" Linh Linh!.

.

"
" Ưm!.

"
Gọi khẽ tên cô một tiếng rồi vội vàng cúi người hôn lấy đôi môi đỏ mọng của cô, Ái Linh vươn tay ôm lấy cổ anh như một sự cổ vũ vô hình.

Rất nhanh đồ trên người cả hai đã bị anh vứt sang một bên, Ái Linh xấu hổ mà chỉ muốn vùi mặt vào chăn không ló đầu ra.

Từ Ngôn Mặc khẽ ngậm lấy vành tai cô anh dịu dàng nói.

" Bây giờ mắc cỡ thì muộn rồi! bé con!.

"
Ái Linh thẹn quá hóa giận quay mắt sang trừng anh nhưng chưa kịp vươn nanh múa vuốt thì môi đã bị người hôn lấy.


Từ Ngôn Mặc dường như hôn khắp cơ thể cô một chỗ cũng không bỏ sót cho đến khi cả người cô đầy dấu hôn mà anh để lại thì anh mới hài lòng, nhẹ nhàng tách chân cô ra chính mình chen vào giữa.

Ái Linh có chút hốt hoảng mà kẹp chặt hai chân lại, cô tuy trước kia không có bạn trai nhưng ít nhiều cũng biết về chuyện nam nữ hoan ái là thế nào, nghe đâu lần đầu là rất đau đấy!
" Đừng sợ! để anh vào!.

"
Từ Ngôn Mặc hô hấp dồn dập nhưng vẫn cố gắng dỗ dành cô, anh biết cô sợ đau nhưng anh cũng không thể làm tới bước này mà bỏ cuộc được.

Nói rồi lại là những cái hôn dịu dàng như nước của anh lại rơi xuống, cho đến khi anh thành công tiến vào trong cô không do dự mà phá tan bức màn mỏng kia Ái Linh đau đớn đến mức nước mắt tuôn trào.

" Đau!.

anh đi ra!.

đau quá đi "
Cô lấy tay đẩy ngực anh cả người vì đau đớn mà căng cứng cả lên, Từ Ngôn Mặc hít một ngụm khí lạnh anh vươn tay đè lại hai tay đang làm loạn của cô lên đầu.

" Linh Linh ngoan! anh sẽ không động, em thả lỏng một chút!.

ngoan nào!.

"
Anh vươn một tay còn lại lau nước mắt cho cô thân dưới cũng không động đậy thêm nữa, Ái Linh vô lực chỉ biết ngước đôi mắt đẫm lệ nhìn anh.

Không biết qua bao lâu đau đớn đã dần trôi qua cảm giác ngứa ngáy bứt rứt lại ập đến, Ái Linh khó chịu vặn vẹo thân mình.

" Ngôn Mặc!.

em khó chịu "
Từ Ngôn Mặc kìm nén sắp hỏng rồi nghe cô nói như vậy liền bắt đầu luật động nhẹ nhàng ra vào.

" Bé con!.


thoải mái không!.

"
" Hức!.

Ngôn Mặc!.

"
" Gọi ca ca!.

"
" Ca ca!.

Mặc ca! "
" Anh đây! ngoan! "
Từ Ngôn Mặc nắm chặt eo cô tốc độ ra vào ngày càng tăng nhanh, nghe được cô nũng nịu gọi ca ca anh hận không thể cắm sâu vào hơn nữa.

Ái Linh bị dục vọng che lắp cả tâm trí cô chỉ biết ôm chặt lấy anh, cơ thể theo từng động tác của anh mà nghênh đón.

" Linh Linh! anh yêu em! "
Lúc Ái Linh vô lực thiếp đi bên tai vẫn còn vang lên tiếng gọi thâm tình của anh môi lại nhịn không được cong lên chìm vào mộng đẹp.

" Em cũng yêu anh ".



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.