Khách Ngủ Đông - Hán Chi Kỳ

Chương 13



Ban đêm tiếng bánh xe ô tô ma xát đường rất rõ ràng, đèn trước chiếu sáng trưng vườn hoa, Bố Bố trong nhà nghe thấy tiếng nhảy ra khỏi ổ chó, vẫy đuôi lao xuống xe kêu gâu gâu với Phương Miên.
Chó vàng lớn, bổ nhào làm Phương Miên suýt chút nữa đặt mông ngồi xuống đất. Bố Bố một ngày không gặp chủ nhân, bình thường chủ nhân ở nhà luôn cho nó ăn vặt, miếng xương trong bếp, sau đó rất dịu dàng vuốt ve lớp lông vừa dài vừa dày trên người nó.
Phương Miên mệt mỏi như là quả cà hứng sương, sờ đầu Bố Bố hai cái rồi không muốn sờ nữa, nó tủi thân nằm bên chân Lương Ngộ Hành, mũi thở phì phì, trên mặt đất còn dính nước mũi đầy tủi thân của nó.
"Mẹ mệt rồi, về ngủ." Lương Ngộ Hành ra lệnh cho nó.
Bố Bố đành bò lại ổ chó của nó, lúc đi miệng chó còn ư ử.
Quá muộn, mẹ Trương đã ngủ, trên bàn trong phòng ăn tầng một còn một ít đồ tráng miệng, chắc là bà sợ buổi tối Phương Miên về đói nên chuẩn bị. Lương Ngộ Hành hỏi cậu có muốn ăn không, cậu lắc đầu, hắn ôm cậu lên tầng hai. (Bản edit chỉ được đăng tải trên W.a.t.t.p.a.d yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
"Bố Bố đau lòng." Lúc Lương Ngộ Hành lên tầng cúi đầu nói khẽ với Phương Miên.
Trên gương mặt Phương Miên đều là vẻ mỏi mệt, cậu vùi mặt trong ngực hắn tìm vị trí thích hợp, không nói lời nào.
Sau khi tắm xong, Phương Miên mặc quần áo ngủ nằm trên giường của Lương Ngộ Hành, thân thể rơi vào trong chăn mềm mại.
Lương Ngộ Hành từ trong phòng tắm đi ra, thấy Phương Miên ôm con thỏ đầu giường, nhắm mắt lại như là đang ngủ, lòng mềm nhũn, ngồi bên giường hôn trán cậu. Như là nghĩ đến điều gì, hắn nhấc váy ngủ của Phương Miên lên, nhẹ nhàng tách chân cậu ra xem tình huống giữa hai chân.
Lỗ nhỏ thoạt nhìn đã đỡ hơn nhiều so với sáng sớm, nõn nà sạch sẽ hồng hào, hai cánh môi bé khôi phục như cũ khép thành một cái khe nhỏ. Nếu khôi phục tốt sẽ như là xử nữ, ngây ngô non nớt như thể chưa từng có ai sờ vào. Nhưng Lương Ngộ Hành biết, nơi này dâm đãng đói khát cỡ nào, ăn dương v*t của hắn mấy ngàn mấy vạn lần. Rõ ràng chỗ chỉ có thể mọc một bộ phận sinh dục lại có hai cái, âm đ*o lại nhỏ hơn người thường nhiều, lúc làm tình gian nan còn không chịu nhả ra.
Hai môi bé bị hắn tách ra, bên trong vẫn đỏ tươi, âm vật đầy đặn như là mỏ chim. Miệng lộ ra trong không khí theo bản năng co rút lại một chút, tràn ra chất lỏng trong suốt.
Lương Ngộ Hành buông tay ra, giúp Phương Miên sửa sang lại quần áo, phát hiện cậu đang tròn mắt nhìn mình.
Không biết cậu nhìn mình bao lâu, Lương Ngộ Hành hỏi, "Đánh thức em à?"
Phương Miên chậm rãi ngồi dậy, vòng chân ngồi trên đùi Lương Ngộ Hành, cưỡi trên người hắn, dùng đùi trắng nõn vô tình cố ý kẹp chặt eo hắn, da thịt còn vương hơi nước sau khi tắm. Cậu cắn hầu kết nổi lên của Lương Ngộ Hành, làm người hắn căng ra. Lương Ngộ Hành sợ cậu ngã xuống, một bàn tay nâng eo cậu.
"Không làm à?" Phương Miên hôn cằm Lương Ngộ Hành như cún con, tay nhỏ đặt ở đũng quần phồng lên, trong quần nóng bỏng, cách quần lót chọc vào lòng bàn tay mềm mại của Phương Miên.
"Em muốn." cậu lại nói.
"Không làm, không thì em lại kêu đau." Giọng Lương Ngộ Hành khàn khàn, không nhịn được vuốt ve lưng bóng loáng gầy gò, lại chuyển tới phía trước chơi vú của cậu. Không biết có phải là ảo giác hay không, dường như lớn hơn lúc trước, thậm chí có thể sờ được một ít thịt. (Bản edit chỉ được đăng tải trên W.a.t.t.p.a.d yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Nơi đó quầng vú rất nông, màu hồng nhạt, Lương Ngộ Hành bóp trong tay xoa, rất nhanh nó trở nên cứng rắn giống đậu đỏ. Phương Miên ưỡn ngực miệng rên rỉ một tiếng, tay theo quần lót muốn chui vào, bị Lương Ngộ Hành đè lại, xấu xa hỏi, "Sao lại dâm thế, có phải lại muốn ăn dương v*t hay không?"
"A ưm..." Phương Miên thở dốc, lung tung hôn, "Vâng, làm đi."
Lương Ngộ Hành nắm thắt lưng cậu nâng lên, cởi quần áo cậu, há miệng ngậm đầu v*. Đầu lưỡi hắn nóng, vú Phương Miên giống như miếng đậu hũ non hoặc như là kem, tan chảy trong đầu lưỡi. Lưỡi cuốn thành độ cong thích hợp ngậm đầu v* trong miệng hung hăng mút giống trẻ con bú sữa mẹ.
"Ưm... a." hai tay Phương Miên đặt lên trên vai người đàn ông, bị mút hứng tình, lỗ nhỏ cũng bắt đầu có phản ứng.
Liếm mút một hai phút, đầu v* nho nhỏ đỏ như là quả mọng, lại bị đầu lưỡi cuốn vào miệng dùng răng nanh ngậm đè ép. Đầu lưỡi mút chặt đầu v*, không mút ra được gì lại ngậm vào miệng như là liếm kẹo ngon lành. Trong phòng ngủ trừ tiếng thở dốc của Phương Miên chỉ còn tiếng liếm ngực của người đàn ông.
Lương Ngộ Hành phun ra ngậm trong miệng phục vụ một bên vú kia, bị hút đỏ bừng, đầu v* dựng lên, bên trên còn dính chất lỏng lóng lánh. Hai bên đối lập, rõ ràng một bên lớn hơn một bên nhỏ hơn.
Hắn khẽ cười trong cổ họng, dùng hổ khẩu vuốt đầu v* sưng lên, hỏi, "Chỗ này của Miên Miên có chảy sữa được không?"
Phương Miên nháy mắt đỏ bừng mặt, lắc đầu nói: "Không được."
"Được chứ, có em bé chắc chắn chỗ này có." Lương Ngộ Hành nói vậy, cúi đầu ngậm một nửa vú kia, cũng liếm giống bên kia, hai bên vú liền cứng lên thành một độ cong vi diệu. Ngực như vậy ở trên người đàn ông như Phương Miên có vẻ cực kỳ gợi tình.
Hắn yêu thích không buông tay xoa xoa ngực cậu, giống như nhào bột. Phương Miên có phản ứng, lỗ nhỏ vẫn chảy nước dính ướt quần lót dán vào đùi Lương Ngộ Hành. Cách tầng vải dệt, Lương Ngộ Hành cũng có thể cảm nhận được lỗ nhỏ run rẩy.
"Tách lỗ dâm ra, bé dâm! Chồng liếm lỏng cho em."
Phương Miên bị Lương Ngộ Hành đè trên giường, dưới thắt lưng đệm hai cái gối đầu, lỗ dâm nâng thật cao, chính cậu cũng có thể nhìn đến lỗ nhỏ ướt át, đầu âm vật nhô ra, còn có dương v*t nhỏ dán vào bụng. Dường như Lương Ngộ Hành cũng không vội giúp cậu liếm, nắm mắt cá chân mảnh khảnh, liếm từ mu bàn chân nhạy cảm lên, lưu lại nước miếng đến đùi, sau đó mút thịt mềm nhũn ở bắp đùi, lưu lại dấu vết đỏ chót. Đầu lưỡi ngay bên cạnh lỗ dâm lại không liếm, môi bé khó chịu mấp máy.
Phương Miên đạp chân lên bả vai người đàn ông, dùng sức hai cái, ý tứ không cần nói cũng biết.
Đầu lưỡi ấm áp lập tức liếm âm vật đỏ chót lộ ra ngoài, Phương Miên co ngón chân, miệng hừ ra tiếng kêu thoải mái. Lương Ngộ Hành hứng lên hai mắt đỏ bừng, lòng bàn tay tát lỗ nhỏ một cái, phát ra một tiếng chát, nước dâm văng khắp nơi, môi âm hộ đầy đặn cũng run lên. Phương Miên bị đánh bất ngờ không kịp phòng, hét lên một tiếng, hạ thể vừa đau vừa sướng, nước mắt cũng trào ra.
"Miên Miên dâm." Lương Ngộ Hành trêu chọc cậu xong, nâng hạ thể của cậu lên thêm chút, quỳ gối xuống giường ngậm lỗ nhỏ liếm. Đầu tiên là hắn hôn lỗ nhỏ phát ra một tiếng vang nhỏ, sau đó sống mũi cao vùi vào lỗ nhỏ ướt át, đầu lưỡi nóng bỏng giống cá chạch cẩn thận liếm thịt âm hộ, lại há miệng ngậm nước dâm.
Đầu người đàn ông kẹp ở hai chân cậu, tiếng liếm chùn chụt vang lên, lúc liếm âm vật có thể nhìn thấy lưỡi ma xát, mỗi lần ma xát Phương Miên đều không khống chế được run chân, hình ảnh thị giác mãnh liệt như vậy làm cho cậu đỏ người, lỗ nhỏ giống như không khống chế được chảy nước, nước theo kẽ mông chảy xuống.
Cậu không khống chế được xoa bóp lỗ dâm theo đầu lưỡi người đàn ông.
"A a..."
Khoái cảm giống cơn sóng tràn vào cơ thể Phương Miên, lỗ dâm càng ngày càng ngứa, bị liếm mềm, xương mu nóng lên, cậu không chịu nổi, chân lung tung đạp bả vai Lương Ngộ Hành, "Dừng lại, không liếm nữa!"
Lương Ngộ Hành siết chặt hông của cậu, đánh mông cậu một cái, nói, "Chảy nhiều nước như vậy còn nói dừng lại, muốn liếm là em, muốn dừng cũng là em, lần sau dùng dây thừng tách chân em ra trên giường, liếm cho em không khép được chân, chỉ biết chảy nước."
Hắn cố ý nói lời dâm loạn, "Em dâm như vậy, nước nhiều như vậy, lúc người giúp việc thu dọn ga giường ngửi thấy mùi nước dâm của em! Được không?"
"Không! Không muốn..." Phương Miên sợ khóc, đầu choáng váng. Đầu lưỡi người đàn ông cuốn lại chui vào âm đ*o, đâm âm đ*o co rút nhanh, hắn lại ngậm âm vật mút vào. Cậu khó chịu ưỡn người, đầu ngón chân cuộn lại, không dám đá bả vai Lương Ngộ Hành nữa, miệng khóc rưng rức giống Bố Bố tủi thân vừa nãy.
Có thể là bị giật mình, lúc người đàn ông lại một lần nữa liếm âm vật, lỗ nhỏ co lại thật chặt, cậu lại ưỡn cao thắt lưng, thét thành tiếng, nước chảy ồ ồ ra ngoài. Nước dâm theo bắp đùi chảy xuống giường, tạo thành từng bãi nước lấm tấm.
Lương Ngộ Hành buông lỏng tay, Phương Miên nằm nghiêng trên giường, nhìn thấy ga giường ướt sũng lại khóc, kéo chăn đắp lại, giống như chưa từng xảy ra chuyện này.
Tim Lương Ngộ Hành mềm nhũn, Miên Miên của hắn đáng yêu vô cùng, nhưng đũng quần hắn vẫn cứng. Hắn thuận tay kéo người giấu trong chăn lên ngồi trên người, hỏi có phải cậu làm từ nước không, lấy bao cao su ở tủ đầu giường, muốn Phương Miên đeo cho hắn.
Phương Miên cầm bao cao su trong tay, nhỏ giọng nói, "Không đeo."
Miệng lỗ vừa mới chảy nước, trơn trượt vô cùng, dương v*t to dài đâm mở miệng nhỏ tiến quân thần tốc, không tính là gian nan nhưng vẫn làm âm đ*o căng ra, Phương Miên khó chịu ôm bả vai Lương Ngộ Hành, thân thể như nhũn ra. âm đ*o vừa chặt vừa trơn, quy đầu giống như chui vào vùng đất mềm mại. Lương Ngộ Hành nâng cặp mông tròn của cậu lên, đâm thật mạnh, nói, "Không đeo Miên Miên có thể mang thai không?" (Bản edit chỉ được đăng tải trên W.a.t.t.p.a.d yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Phương Miên cũng hỏi, ánh mắt ướt át, "Sẽ... được chứ?"
Lương Ngộ Hành hôn bả vai cậu, hạ thân đâm chọc âm đ*o, "Chồng rót đầy tử cung của em, dùng đồ gì đó chặn lỗ dâm lại, chưa biết chừng sẽ mang thai."
"Đến lúc đó Miên Miên mang thai còn phải ôm bụng lớn vểnh mông chờ chồng **."
Nghĩ đến cảnh tượng như vậy Phương Miên lại rơi nước mắt, có chút sợ hãi, ôm lấy cổ Lương Ngộ Hành, lỗ nhỏ co chặt, không biết rốt cuộc có phải là chờ mong hay không.
Người đàn ông buông tay ra, Phương Miên ngồi xuống dương v*t, tư thế như vậy rất sâu, quy đầu đâm vào cửa tử cung, cửa tử cung mở ra chảy nước đầm đìa nóng rực, như là có cái miệng nhỏ mềm mại bao lấy quy đầu mút chặt. Hắn hít sâu một hơi, bóp thắt lưng cậu rồi di chuyển nhanh chóng, miệng lỗ giống như là muốn nuốt cả tinh hoàn.
"Ưm... A, bụng... Bụng..." Phương Miên bị ** kêu to, cái dương v*t kia giống như là đâm vào bụng như gang đúc, vừa xót vừa sướng, qua bụng có thể nhìn thấy nổi lên hình dáng dương v*t. Lương Ngộ Hành nghe thấy, bàn tay xoa bụng phẳng lì, thấp giọng hỏi, "Bụng làm sao, không ăn được?" Nói xong, lại đâm thật mạnh.
"A!" Phương Miên bị đâm nảy người lên, đầu gối lún sâu vào chăn, từng luồng nước bị dương v*t của Lương Ngộ Hành kéo ra chảy xuống chỗ giao hợp, làm hạ thể của hai người ướt đẫm.
Lương Ngộ Hành vừa xoa bụng Phương Miên vừa đâm, đâm tử cung mềm nhũn như quả đào dập nát. Biết phía dưới Phương Miên còn bị thương, hắn không dám làm tình quá mạnh, sợ làm cậu bị thương.
Lúc sắp bắn hắn muốn rút ra, bị Phương Miên kẹp chặt lại. "Vẫn chưa ăn đủ?" Lương Ngộ Hành ấn bụng gần như bị chọc thủng, Phương Miên cong lưng giống con tôm, nước mắt lả chã, "Em muốn... muốn bắn vào trong..."
Lương Ngộ Hành cũng không khống chế được, đè cậu xuống lại ** chừng mười cái, bắn tinh dịch vào tử cung.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.