Khải Băng. Tôi Mới Là Chồng Em

Chương 3: Con ko muốn kết hôn



Nó bc xuống dưới hòa mình vào đám đông và bắt đầu lao đi tìm ông. Ngay lúc này đây nó cần lời nói của ông hơn bất cứ thứ gì. SAU một hồi chật vật với đám đôkg cuối cùng nó cũng đã thấy được ông. Bc tới chỗ ông đaq trò chuyện-Con muốn nói chuyện với 3- nó nói với ông = giọng có chút bực mình

-Con ko thấy 3 đaq ns chuyện à - ông quay sang nhìn nó với ánh mắt bực bội

-Con ko muốn kết hôn đâu- nó quát lên đủ để mọi người gần đó nghe thấy 

-Con đang nói cái quái gì vậy hả? 

-Con ns là con ko muốn kết hôn.- nó kiên nhẫn lặp lại

-Im ngay cho ba. VỀ nhà chúng ta sẽ ns chuyện.- ns rồi ông kéo tay nó ra khỏi nhà hàng và bắt đầu về nhà.

-Mọi ng yên tâm, ko có chuyện gì đâu. Chắc là do con bé nó hơi xúc động ý mà. Mọi ng cứ tiếp tục đi -ông Hoàng chữa cháy sau khi nó đi 

Ở đâu đó trong nhà hàng này có một con người đang đắm mình vào những suy nghĩ của bản thân.

-Tôi mong rằng cô có thể thuyết phục được ba cô hoãn cái đám cưới vớ vẩn này lại. - Hoàng Kha nói nói nhỏ đủ để anh nghe.

Anh ngả người ra sau, đưa đôi mắt sắc lẻm nhưng không kém phần tinh tế của mình hướng về nơi xa xăm, nơi mà chỉ có anh với anh ........

# Tại nhà nó...

- Con có con đã làm gì không hả? -ông mắng nó khi vừa bước vào nhà. 

- Con biết rất rõ là đằng khác. Con biết rõ là 3 hiểu rằng con không thể kết hôn ngay lúc này được. Con chỉ mới có 17 tuổi,con còn đang đi học với lại con còn chưa đủ tuổi để thành một công dân. Đặc biệt là nếu ba làm như vậy là 3 đang phạm pháp đó. BA biết ko hả? 

- Ba làm vậy là vì 3 sao hay là vì con đây? Ba cũng chỉ là muốn tốt cho con thôi- ông giảng dạy cho nó nghe 

- Hay là 3 ko muốn nuôi con nữa? Nếu 3 muốn như vậy thì con sẽ ra khỏi cái nhà này - hình như là nó đang cố không khóc, 2 mắt nó đã đỏ ngầu lên vì tức

Nó bc lên cầu thang, nó đi rất nhanh rất nhanh cố đểko nghe lời 3 nó nói nhưng nó đã nghe được một câu rằng:

-Cho dù có thế nào đi nữa con vẫn phải kết hôn.Con có 1 ngày để chuẩn bị. - ông ns với theo 

- Đúng là đồ bướng bỉnh - ông nói với chính mình nhưng nó như vậy cũng là vì ông vì ông đã cướp đi ng nó quý mến, vì ông đã bỏ rơi nó khi nó đang có một cú sốc tinh thần rất nặng. 

-Con gái à ba xin lỗi con và cả con nữa Hoàng Khải -ông nhìn về phía bàn thờ nơi có bức ảnh của con trai ông ng đã bị ông làm cho biến mất trên cõi đời này chỉ vì một chút men rượu....

#Phòng nó...

Vừa vào tới phòng nó đã bật khóc, khóc cho những gì mình đã trải qua khóc như chưa bao giờ được khóc. Nó ức lắm tại sao ông lại làm vậy với nó,ông nhẫn tâm tới vậy sao?

Nó bc tới chỗ tủ lấy ra một bức ảnh, trong đó là một người con trai đang cười rất tươi dưới trời nắng nhạt. Người đó ko ai khác chính là La Hoàng Khải, ng anh mà nó yêu thương nhất

-Anh hai à, ba bắt em phải đi lấy ng con trai mà em ko hề quen biết. Tại sao 2 lại đi chứ nếu như 2 ở đây chắc chắn 2 sẽ ko cho em đi lấy chồng đâu đúng không? Em nhớ 2 lắm,em rất muốn đi theo 2 rất muốn được ở cùng 2 nhưng ông trời không cho phép em làm điều đó. Lần nào muốn chết theo anh cũng có người cứu em cả. -nó đang nói anh, nói với bức ảảnhmaf nó có được của ng anh quá cố. Nó lại khóc ,ngoài trời đang mưa tiếng mưa làm cho lòng nó càng đau hơn, làm cho trái tim của nó cảm thấy cô đơn và lạnh lẽo... 

  HÔM NAY TRỜI MƯA EM NHỚ ANH.....

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.