Khán Bất Kiến Nhĩ Đích Ôn Nhu

Chương 105: Phiên ngoại 1: Cầu hôn



“Sev.” Harry hưng phấn vọt vào trong văn phòng giáo sư Độc dược, cuối cùng cậu đã tốt nghiệp rồi, Severus cũng không thể viện cớ gì được nữa, lúc nghỉ hè cậu nói mình đã trưởng thành, hắn lại bảo chờ đến khi cậu tốt nghiệp, rõ ràng mấy năm nay cứ ba ngày thì hai ngày cậu lại chạy lên giường hắn, người này vẫn không đổi ý, chẳng lẽ mình không có mị lực như vậy? Không có khả năng quyến rũ sao? Nhưng mà cuối cùng mình cũng đã tốt nghiệp, xem hắn còn có thể viện cớ gì, nếu thật sự không ôm mình, vậy, thật ngại, Sev, em sẽ ôm anh nha.

“Ừ.” Severus ngẩng đầu nhìn Harry xông vào phòng, lại cúi đầu xuống, chú ý vạc đặt trước mặt, cẩn thận bỏ nguyên liệu Độc dược đã xử lý tốt vào, đồng thời đều tay khuấy chất lỏng trong vạc.

“Sev, em đã tốt nghiệp.” Harry đã sớm quen với việc Severus chỉ tập trung nhìn Độc dược, nói, “Chuyện anh hứa với em đừng có quên nha.”

Severus lười ngẩng đầu, nhưng lúc Harry không chú ý, tay của hắn khẽ khựng lại, hắn thật sự không hiểu, đã nói rõ ràng với Harry rồi vậy mà tên nhóc bị quái vật giẫm vào đầu này sao vẫn cứ lập chí muốn bò bằng được lên giường hắn vậy? Chẳng lẽ nhóc không biết mình nhịn vất vả thế nào sao, nếu không phải đằng sau lưng cậu có chỗ dựa hết năm lần bảy lượt nghiêm túc cảnh cáo hắn, hơn nữa tuổi của cậu còn quá nhỏ, hắn thật sự không nỡ thì hắn đã sớm ăn sống nuốt tươi rồi.

“Biết rõ, anh sẽ đến nhà em cầu thân.” Severus vẫn không hề ngẩng đầu, nhưng lần này, Harry đã chú ý đến lỗ tai đang ửng đỏ của hắn.

“Thật tốt quá, Sev.” Tâm tình của Harry lập tức UP UP nâng cao, “Khi nào anh đến vậy, em phải báo ba mẹ em ở nhà chờ.”

“Đi cùng em về luôn.” Severus dừng khuấy, bình thản trả lời, trong lòng lại thầm nhủ, không cùng em về đoán chừng anh chẳng đến đó được, hơn nữa, em dám chắc chỉ có ba mẹ emkhông, đại khái còn ít nhất hai người nữa đang ở nhà chờ anh đó, sao anh cầu hôn thôi mà cũng khó khăn vậy?

Severus nghĩ đến việc tìm thêm người đi cùng mình, ít nhất nhiều người thì có thể phân tán lực chú ý của bọn họ, ví dụ như Lucius lúc nào cũng thích tỏa sáng chẳng hạn, bạn bè chính là để dùng những lúc thế này đây, hoặc là Dumbledore râu bạc đã từ chức quay trở về thung lũng Godric dưỡng lão, người già mà, da mặt rất dày, có cụ ở bên chọc cười, quá trình cầu hôn của mình chắc sẽ nhẹ nhõm hơn một chút. Về phần những người khác, Severus thật sự không biết bọn họ có thể trợ giúp cho hắn chút gì trước áp lực của Lord hay lại gây thêm phiền toái nữa.

Đã nhận được câu trả lời thuyết phục, tâm tình của Harry liền trôi bồng bềnh trên mây, hạnh phúc tới choáng luôn, hai mắt lấp lánh nhìn Severus, mình sắp là bạn đời của Severus rồi, ha ha ha, Severus sắp đến nhà mình cầu hôn rồi, ha ha ha.

Severus nhìn Potter cười ngây ngô, bất đắc dĩ lắc đầu, không để ý cậu nữa mà tập trung vào vạc trước mặt, phải mau chóng hoàn thành vạc Độc dược này thôi, xem ra, sắp tới công việc Độc dược của mình phải tạm dừng rồi.

Trang viên Potter hôm nay hết sức náo nhiệt, gia tinh đã quét dọn sạch sẽ từ trong ra ngoài, từng góc nhà đều không còn dù chỉ một chút tro bụi. Mà chủ nhân của trang viên, James cùng Lily đã sớm ngồi trong đại sảnh, về phần Sirius khác hẳn với vui vẻ hàng ngày, khó được khi yên tĩnh ngồi phía trước, mắt nhìn chằm chằm vào cửa ra vào đại sảnh. Voldemort cũng kéo Gellert tới ưu nhã ngồi trên ghế, hai người thấp giọng bàn luận chuyện gì, hoàn toàn quên giờ ông đã làm hiệu trưởng Hogwarts và có một lố việc đang chờ ông ở văn phòng.

Lúc Harry phấn chấn, lòng chàn đầy vui mừng nắm tay Severus, cùng Lucius và Dumbledore đi vào đại sảnh trang viên nhà mình thì thấy một khung cảnh như phiên tòa xét xử. Phản ứng đầu tiên của Harry là nhìn về phía Lily, từ trước tới giờ, mẹ cậu chưa từng phản đối cậu thích Severus, lần này là sao?

Lily vụng trộm chớp chớp mắt với Harry, ý bảo cậu nhìn ba ông bố đang ngồi nghiêm chỉnh, bất kể là ba ruột, cha đỡ đầu hay nghĩa phụ, biểu cảm của cả ba đều không dễ nhìn chút nào. Harry thoáng chốc đã hiểu ra, hóa ra cửa ải khó khăn mà Sev phải vượt qua là bọn họ, mẹ chỉ ngồi đây xem cuộc vui mà thôi, không, hẳn còn có cả Gellert nữa, nhìn ông cười với một cách kỳ lạ như vậy liền hiểu rõ, cửa ải này, dù với Sev hay với mình đều không dễ chịu chút nào.

Trong lúc Harry cùng Lily còn dùng ánh mắt để trao đổi, Lucius cùng Severus đã đi lên phía trước, hành lễ với Voldemort, mà Dumbledore thì cười ha hả chào hỏi James cùng Sirius, nhưng hai người vốn ngày thường rất tôn kính cụ nay biểu cảm cũng không tốt chút nào, nhất là khi thấy cụ đi vào cùng Severus, Sirius liền không thèm chào lấy một cái.

“Ah ha ha, James à, hôm nay thật sự là một ngày đẹp trời.” Dumbledore thấy Severus cùng Harry không ai mở miệng, mở đầu cười nói, xem ra cụ đúng là người đáng tin tưởng, Harry trong lòng âm thầm gật đầu, Hiệu trưởng Dumbledore, cố gắng lên, ngàn vạn lần đừng phụ cái biệt danh lão ong mật của thầy.

James trừng Severus, căn bản không để ý tới lời Dumbledore nói, ngược lại, Lily cười tiếp lời: “Đúng vậy, trời hôm nay rất đẹp…” Nhưng khi nhìn thấy mấy người đàn ông kia nhìn chằm chằm mình như gà hăng máu, Lily không biết nói gì, đành ngượng ngùng dừng lại.

Severus nhìn Lily, có chút áy nát hơi gật đầu, hắn biết rõ mình đã khiến cô khó xử, sau đó, hắn tiến lên trước một bước, nhìn James Potter, Sirius Black cùng với Lord của mình, rất trấn định mở miệng: “Ngài Potter, tôi hôm nay chính thức đến cầu thân, tôi hy vọng có thể lấy con của mọi người, Harry Potter làm bạn đời của tôi, tôi cùng cậu ấy cả đời không rời không xa, cùng nhau sinh sống.” Nói xong, Severus nhìn Harry, khóe miệng cong lên.

Lucius ở một bên không đành lòng nhắm mắt lại, trong lòng oán trách, Severus à, cậu là Slytherin đó, cậu hôm nay hành động như vậy, nào có tỉnh táo tính toán kỹ càng của Slytherin, cậu chẳng khác gì Gryffindor xúc động cả, cậu như vậy sao có thể lấy Harry Potter được. Nhưng dù như vậy, ông vẫn góp lời, vì ông bạn độc thân nhiều năm của mình, ông cũng khó được khi kích động một phen.

“My Lord, Severus cùng Harry đã có cảm tình bảy năm ở Hogwarts, vì hạnh phúc của bọn họ, chúng ta nên chúc phúc cho hai người.” Lucius cúi người với Voldemort, vẫn dùng giọng điệu bình thản như trước của mình.

Không đợi Lucius nói cho hết lời, Sirius là người đầu tiên không còn kiên nhẫn, nhảy ra vọt tới trước mặt Severus, ngón tay gần như chỉ thẳng vào mũi Severus, lớn tiếng nói: “Nói đùa gì vậy, Snivellus chết tiệt, ngươi có điểm nào xứng với bảo bối Harry của ta, ngươi dựa vào cái gì mà muốn kết hôn với nó? Với bộ dạng vừa già lại vừa xấu của ngươi, ngươi thử nói xem, ngươi xứng với Harry ở điểm nào? Việc hôn nhân của Harry, chúng ta sẽ để nó chọn lựa những người tốt nhất, không đến lượt ngươi.”

“Sirius!” Harry rất không hài lòng với thái độ của cha đỡ đầu của mình, cậu tức giận tiến lên phía trước, đẩy tay Sirius ra, đứng bên cạnh Severus nói: “Con không biết Sev có chỗ nào không xứng với con, ngược lại, chính con cảm thấy mình không xứng với anh ấy.” Harry ngừng một lát, nắm chặt tay Severus rồi mới nói: “Chú nhìn xem, anh ấy giờ là Độc dược đại sư trẻ tuổi nhất trên thế giới, con lại chẳng là cái gì cả, những năm gần đây, anh ấy vẫn luôn chăm sóc con, dù là học tập, sinh hoạt hay cuộc sống của hai chúng con, anh ấy lúc nào cũng cảm thông với con. Sirius, con yêu anh ấy, con chưa bao giờ nghĩ khi yêu một người còn phải quan tâm tới việc có xứng hay không.”

Lời Harry nói như dội cho Sirius một xô nước, khiến ông cả người uể oải, nhìn con đỡ đầu của mình, Sirius ủy khuất nói: “Harry, chú chỉ muốn tốt cho con thôi, con nhìn xem, hắn lớn hơn con bao nhiêu tuổi, chờ con lớn lên, hắn cũng đã già rồi, khi đó con sẽ hối hận với lựa chọn của mình.”

Harry cùng Severus nhìn nhau, Harry mạnh mẽ nói với Sirius: “Con sẽ không hối hận, con tin tưởng con lựa chọn Severus là điều đúng đắn, cũng là điều tốt nhất cho con, hơn nữa với tuổi thọ của phù thủy mà nói, chênh lệch tuổi giữa bọn con chẳng đáng là bao.”

“Harry, con trai của ta.” Voldemort vẫn ngồi bên đột nhiên lên tiếng, “Con thật sự muốn gả cho Severus? Nếu như ba người chúng ta hủy bỏ quyền thừa kế của con, vậy con có dám đảm bảo hắn vẫn muốn lấy con?”

“Lord, người tôi muốn lấy là chính Harry, không phải ba gia tộc phía sau cậu ấy.” Severus đứng nhiêm, nhìn Voldemort nói, “Hơn nữa tôi cảm thấy, nếu mọi người thật sự hủy bỏ quyền thừa kế của Harry, tôi sẽ càng mừng, bởi vì nếu thế, cuộc sống của chúng tôi sẽ đơn giản hơn rất nhiều.”

Voldemort lạnh lùng nhìn Severus, lãnh đạm nói: “Ở đây không có chỗ cho ngươi nói chuyện, Severus Snape, sao ngươi lại nghĩ mình có thể nói chuyện với ta như vậy!”

Severus nghe vậy, không thể không cúi đầu, khẽ lui về phía sau một bước. Harry buông tay hắn ra, tiến đến bên người Voldemort, làm nũng kéo ống tay áo ông nói: “Nghĩa phụ, người cũng biết Sev mà, tuy anh ấy nói ít nhưng anh ấy là người vô cùng thành thật. Con cũng biết người chỉ muốn tốt cho con, nhưng mà con biết rõ, Sev tuyệt đối không lấy con vì đống tài sản đó. Anh ấy muốn lấy con là vì yêu con!” Câu nói sau cùng, Harry nói như khẳng định, khiến Voldemort không khỏi nhìn cậu hồi lâu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.