Khẩu AK Ta Bá Chủ Thế Giới Song Song Cổ Đại

Chương 14: 14: Nóng Vội





Hôm sau, Lão Bàn từ làng Bồ đã đến để cùng con trai đón trâu, giống, muối, cả làng huy động 1 nửa số đàn ông và đàn bà để đi lấy đồ này.

Bân gọi ông Bàn vào trong phân tích cho oong về quyết định của mình, ông bàn trầm ngâm thưa :
-Chúa công suy nghĩ thật xâu xa, Thằng Tán con tôi còn trẻ người non dạ không suy nghĩ được nhiều như vậy.

Nếu có số trâu này cống cho quân Tùy thì đảm bảo làng ta không phải đi phu người nào, không chỉ làng ta mà còn các làng lân cận cũng giảm số lượng người phải đi phu.

Người Việt mấy năm nay chết nhiều rồi, giờ giảm người nào hay người đấy.

Tôi thất nó hết sức hợp tình hợp lí,cả 4 làng 1 trại trước chỉ có 60 đầu trâu mà phải nuôi hơn 5000, làng Bồ chỉ có 7 đầu trâu, nay được gấp 10 lần tôi không biết nói gì hơn, mấy trăm người làng năm nay no rồi.

.
Bân quay sang các 24 bô lão + lão Bàn là 25 người nói :
-Hôm nay, khi mọi việc đã xong, các chỉ huy các đội lính và các ngươi ta họp tại đây về vấn đề khu căn cứ và con đường, phương hướng phát triển sau này của chúng ta.
-Hôm nay , ta họp tất cả các ngươi bàn việc để sau này hành động thuận lợi hơn
Lão Tùng nói:
-Có chứa công ở đây, chúng ta có nhiều trâu bò, lương muối, đợi sau khi quân Tùy đánh chiếm Lâm ấp, thua trận , chúng ta ngay lập tức dựng cờ đại nghĩa.

Các lộ tàn quân vạn xuân cũ, đồng bào các vùng chắc hẳn vì sự bóc lột bấy lâu nay của quân Tùy nhất là sau vụ bắt bớ dân phu, trưng thu thuế đánh Lâm ấp.

Có cờ đại nghĩa họ sẽ tụ về , chúng ta cho quân đánh trấn chỗ chúng ta trước tạo thanh thế, họ kéo về, quân ta đông hàng vạn, dân chúng vẫn chưa quên ơn đức các tiên vương trước.

Lúc đấy há sợ quân Tùy.

Trận này theo như Chúa công nói thì quân Tùy có thể huy động vài vạn quân băng 1 nửa số quân tùy ở Giao châu này.
Lão Lương nói :
-Đúng vậy chúa công, các lộ tàn quân các hẳn lẩn trốn các vùng hoang vu chưa bị quân Tùy bắt bớ, nhiều gia đình tướng lĩnh cũ tuy bị giết nhiều nhưng cũng có người có thể đã trốn được.

Chỉ cần có hiệu lệnh và chiến công đầu, nhất là nhiều người đã chạy sang Lâm ấp, họ hận nhà Tùy đến xương tủy, chắc chắn kết hợp quân Lâm ấp đánh nhau sống chết với quân Tùy.Quân Tùy có thể thua, có thể thắng nhưng thắng cũng là thắng thảm.

Ta cho người theo dõi báo tin, chỉ cần có kết quả thì chúng ta dựng cờ và chiếm trấn luôn.

Quân Tùy lúc này suy yếu, chúng ta càng tụ tập được nhiều người, càng đứng vững nền móng.
Lão Tượng :
-Thưa chúa công tôi cũng đồng ý.

Theo như chúa công nói thì chúng ta có rất nhiều binh khí tốt, tốt hơn nhiều so với quân Tùy, trang bị cả vạn quân không sao.

Vậy thì hà cớ gì chúng ta không khởi binh, cả vạn, thậm chí vài vạn người trang bị vũ khí siêu tốt đánh bại quân Tùy dễ dàng.

Các cuộc khởi nhĩa bà Trưng, Bà Triệu, nhà Triệu và hàng loạt cuộc khởi nghĩa khác bị thất bại do không có vũ khí sắt như người Hán
-Khi các lộ quân tụ họp thì chắc hẳn họ còn giữ lại nhiều trang bị của tiền triều cũ, chúng ta có thể dùng các binh khí cũ làm giáp cho quân sĩ, ít nhất cũng được 1/3 anh em có giáp, ngoài ra đồ đồng, đồ da chúng ta có nhiều cho làm giáp nốt.

Thần đảm bảo toàn quân có giáp.
- Chưa kể chúng ta khi tấn công quân Tùy ở trấn thì sẽ có thu rất nhiều giáp cũng như vũ khí, chưa kể đồ đồng sắt ở đấy rất nhiều, chúng ta hoàn toàn có thê trang bị cho 5000 quân
Mọi người nhao nhao lên tất cả cho là phải , Lão Bàn cũng đứng lên nói :

-Thưa chúa công, các vị ở đây nói đúng.

Giao châu chúng ta thua người hán ở đúng 2 điểm
- 1 là họ quá đông người.

Trước đây lão từng làm lính thân cận mấy vị thiên nhân tướng và hiệu úy thời Triệu Việt Vương, có nghe máy vị quân trưởng cũ nói về các trận đánh trong lịch sử nhà Hán.

Như trận Xích Bích 30 vạn quân Ngụy đánh nhau với 15 vạn liên quân Tôn Lưu, hay các lộ chư hầu đánh đánh Đổng trác, quân số 2 bên cũng mấy chục vạn.

Nước ta có bao giờ có nhiều quân như thế đâu, 1 trận đánh quân chúng toàn gấp mấy quân ta.

Điển hình như khởi nghĩa 2 bà Trưng, Quân hán mang sang có 2-3 vạn quân mà đánh quét 1 mảng từ hợp phố đến hết Giao chỉ.

Chưa kể quân chúng còn tinh nhuệ, Trận hình trận pháp hành quân đánh trận giỏi hơn hẳn ta.
- 2 là vũ khí của họ tinh lương hơn chúng ta, chúng ta chỉ có vũ khí bằng đồng, rất ít vũ khí bằng sắt, mà có thì chất lượng cũng kém hơn chúng 1 mảng.

Ngoài ra cung tên của chúng không những nhiều mà còn bắn xa gấp đôi 3 lần cung ta, nhiều loại trường cung bắn xa đến vài trăm thước.

Trang bị binh lính của chúng cúng tốt hơn ta nhiều, không kể giáp đồng còn giáp da, khiến chắn bọn chúng trang bị nhiều và tốt hơn chúng ta rất nhiều.
-Nếu 2 vị kia dã nói giải quyết được vấn đề quân đội và vũ khí thì tần thấy tội gì không khởi nghĩa.
Mọi người suýt xa trầm trồ ủng hộ Lão Bàn, có người còn trêu là lão trước nay giấu taì, thì ra là cao nhân bất lộ tướng.

Lão Lâm cũng đứng lên nói:
-Thưa chúa công, tôi chủ quản tình báo, tin tức các nơi, tôi biết nhiều lộ tàn quân còn đang trú trong rừng,nơi thâm sơn cùng cốc.

Bây giờ tôi báo cho họ là có hậu nhân của Triệu Việt Vương dựng cờ khởi nghĩa họ tất theo, chỉ cần chúng ta cung cấp cho họ vũ khí, lương , muối, trâu bò.

Đến khi quân Tùy trở về là chúng ta kêu 1 tiếng là họ sẽ hội quân theo.
- Ngoài ra với hệ thống tin tức của tôi hoàn toàn có thể biết mọi lộ trình quân Tùy di chuyển ở Vùng Trường yên và nhiều vùng thuộc Cửu đức và Nhật Nam ( thanh hóa ) cùng với sự kết hợp với Lão Phần.
-Cuối cùng tôi biết các cuộc khởi nghĩa trước thất bại do quân Hán lôi kéo mua chuộc nhiều lộ nghĩa quân mà các cuộc khởi nghĩa bà Trưng, bà Triệu mới bị bán đứng mà thất bại.

Vì vậy, với hệ thống tin tức sâu rộng của tôi với Lão Phần, với tiền tài, trang bị, lương muối, của chúa công hoàn toàn có thể hạn chế khả năng này, thậm chí lôi kéo nhiều người hơn.
-Khi đó chúng ta đứng vững toàn vùng phía nam Long Biên, đợi Nhà Tùy biết tin tức có phản ứng thì chúng ta đã đứng vứng chân phía nam này.

Đến khi bọn chúng chỉnh quân đánh xuống tiếp viện chúng ta đã chiếm toàn giao châu này.

Quân chúng xuống tới nơi thì chúng ta đã đứng vững, mộ nhiều quân đánh chúng trở lại phương bắc khôi phục Vạn Xuân
Lão Phần cũng đứng lên nói :
- Thưa chúa công, như chúa công đã nói trước là chúng ta không thiếu vàng bạc châu báu, vậy chúng ta có thể dùng chúng nuôi nghĩa quân lớn.

Dùng tiền đó mộ quân, mua sắm thêm sắt, đồng lương trang bị phục vụ các lộ quân thuận theo.Đợi quân Tùy từ Lâm ấp về và giống mới gieo theo như chúa công nói chỉ cần 3 tháng cho sản lượng cực cao đủ nuôi vài vạn người + thêm lương tôi mua bán.

Đến lúc đó ta hoàn toàn đủ lương thực , trang bị cho nghĩa quân mà khởi nghĩa rồi.
Mọi người đang huyết khí bừng bừng hận không thành lập lễ tế cờ ngay bây giờ mà khởi nghĩa.

Bân ngồi trên chủ vị mà nhìn xung quanh,hắn thấy người Việt cổ không hề ngây thơ hay không hề yếu kém về suy nghĩ.


Họ biết tư duy rất tốt, biết rút bài học từ những kinh nghiệm quá khứ.

Không thế thì nước Vạn Xuân không chịu được 60 năm.Cái họ thiếu là cái nhìn tổng quan, cái nhìn xa , nhìn vào thực tế nguyên nhân sâu xa của vấn đề.

Hắn biết Tại nước ta thời đại trước năm 1000 thì chỉ có duy nhất có 1 người có cái nhìn xa, nhìn đúng thực tế nguyên nhân vấn đề đó là Khúc Thừa Dụ.
Người đã dặt nền móng cho sự kết thúc của ngàn năm Bắc thuộc, đưa dân tộc đến chỗ độc lập hoàn toàn với người Hán.

Bắt người hán phải công nhận nước ta là một nước độc lập hoàn toàn không phải là vùng đất thuộc người Hán tách ra do nội loạn trong nước.

Hắn cần 1 thời đại như thế.

Khúc Thừa dụ đã nhìn ra được vấn đề.

Vấn đề ở đây là sức mạnh nội tại, sức mạnh tổng lực của người Việt quá yếu sau bao nhiêu năm bị người Hán bóc lột.
Các cuộc bọc lột khi Bắc thuộc lần 1 rồi đến sau khi khởi nghĩa bà Trưng thất bại lại càng nặng thêm, Khi thời tam quốc, nhà Ngô vì chiến tranh bóc lột thêm lần nữa càng khốc liệt hơn.

Nhà Ngô mất rồi đến Nhà Tấn lại bóc lột thêm bù đắp chiến tranh cũng như xây dựng vương triều sau nội chiến.

Nhà Tấn suy yếu thì đến thời kì ngũ hồ thập quốc đánh nhau tùm lum lại bóc lột lần nữa.

May sao Lí Nam đế lập nước vạn xuân cho dân tộc này nghỉ ngơi dưỡng sức trong suốt 60 năm, nhiều thứ khôi phục cả văn hóa lẫn kinh tế, giáo dục.

Vài năm bóc lột của quân Tùy chủ yếu là bình định chưa động căn cơ mảnh đất này.

Không như đời họ Khúc phải xây dựng lại trên đống hoang tàn từ những năm bóc lột, loạn lạc chiến tranh sau đời Lí Long Cơ và thời ngũ đại thập quốc.
Khúc Thừa Dụ đã nhìn rõ vấn đề, ông quyết tâm xây dựng lại sức mạnh nền móng này từ con người, quân sự, giáo dục, văn hóa, nông nghiệp.

Xây dựng lại suốt 3 đời nhà ông trong gần 30 năm rồi đến Dương dình nghệ.

Các triều đại sau nhờ đó mà đi lên.
Ngoài ra bân biết sức mạnh nội tại còn đến sự đoàn kết của người Hán, văn hóa của họ, từ các thuyết triết học ăn sâu vào người Hán, từ những kinh nghiệm lịch sử của người Hán.

Đó chính là lí do vì sao Người hán sau đời Tần dù có chia cắt thành nhiều nước, dù có đánh nhau tùm lum nhưng sau vài chục năm lại thống nhất.

Có mỗi sau thời nhà Tấn do tư tưởng cát cứ quốc gia tồn đọng thời chiến quốc nên loạn mất 300 năm.

Nhà Đường đã dẹp sạch tư tưởng đó đến mãi về sau.
Bân biết sức mạnh nội tại của người Việt lúc này yếu còn do 1 nguyên nhân cực kì quan trọng đó là tư tưởng cát cứ phân quyền tồn đọng rất mạnh từ thời Hùng Vương.

Cơ cấu bộ máy quản lý lỏng lẻo không có pháp luật chính, mệnh lệnh chính quyền trung ương không có uy quyền mấy.

Sau này các triều đại phong kiến trung quốc xoáy sâu vào nền tảng này khiến cho nội bộ trong nước không đoàn kết.


Các lạc hầu, lạc tướng vẫn đánh nhau tùm lum gây mâu thuẫn.

Lúc mới khởi nghĩa thì không sao, khi khởi nghĩa xong thì nội bộ chia rẽ, lại bị nhà Hán mua chuộc.

Sau đời Ngô quyền thì vẫn còn tư tưởng này dù lúc này quyền lực chính quyền trung ương đã mạnh hơn, chính sách, pháp luật nước đến sâu rộng hơn, nhưng quyền quản lí kinh tế, quân sự vẫn trong tay các Qúy tộc.

Việc này đến mãi nhà Lê mới chấm dứt, tuy nhiên vẫn còn sự cát cứ vùng dân tộc thiểu số.

Dấu chấm hết cho việc này cát cứ này là sau năm 1945 .
Bân nghĩ các vua Vạn Xuân cho hắn 60 năm xây dựng rồi, Hắn có kiến thức chính sách cả ngàn năm chẳng lẽ hắn không làm được như Ngô Quyền, đánh 1 trận khiến cho nhà Nam Hán không dám sang nữa.

Khiến cho dân tộc có thêm 40 năm phát triển dù có nội chiến,làm nên móng cho Đinh Tiên Hoàng lập quốc xưng đế, làm cho Lê Đại Hành có gốc để chống quân Tống xâm lược trong thời kì Hùng mạnh nhất.
Bân ra hiệu cho mọi người im lặng và nói :
-Những điều các ngươi nói đều đúng nhưng chưa đủ.

Các ngươi chỉ nói đến phần ngọn nhưng không nói đến phần gốc, nguyên nhân xâu xa của vấn đề.
-Ta hỏi các ngươi, tại sao nhà Hán lại có thể đánh bại người việt như thế mặc dù vũ khí không có nhiều khác biệt, họ nhiều sắt hơn nhưng không có quá nhiều tạo ra sự khác biệt thay đổi cục diện.

Thời Vạn Xuân thì quân ta có kém gì quân Lương đâu mà bị đễ dàng đánh bại vậy.

May mà Triệu Việt Vương trương kì kháng chiến, cùng với nhà Lương bị quân Tùy đánh thì có khi chúng ta mất nước trước khi Lí Phật tử hàng rồi.
-Lão Tượng ta hỏi ngươi là tại sao quân Hán lại đánh bại Nam Việt của Triệu đà nhanh vậy.

mặc dù 2 bên quân đội, huấn luyện, trang bị như nhau, họ nhiều sắt hơn nhưng không có quá nhiều tạo ra sự khác biệt thay đổi cục diện
-Lão Lâm , ta hỏi ông ông bảo nhiều kẻ bị mua chuộc và dụ dỗ bởi nhà Hán nên khởi nghĩa của 2 bà Trưng, Bà Triệu thất bại.

Đúng ta đồng ý, nhưng ông đã nghĩ tại sao mà họ phản chưa.

Vì họ Tham tài, đó chỉ là 1 nguyên do, ta nói thẳng khi Bà Trưng, Bà Triệu giành độc lập thì họ có quyền lực và tài phú lớn hơn mà không phải chịu sưu cao thuế nặng cho người Hán, họ vẫn có thể quyết định vận mệnh của mình không phải chịu đao nhà Hán lúc nào cũng sau gáy.

Nhưng tại sao họ vẫn phản? Họ ngây thơ không biết sao? Không họ biết biết hết chứ nhưng cái làm họ quyết phản.

Ông nói ông nắm được lộ trình phía nam nhưng còn phía bắc thì sao, sang hợp phố thì sao.

sang đất Tùy thì sao.
-Lão Lương ta hỏi ông.

Ông bảo ta là Cháu Triệu Việt Vương thì ngoài kia mấy ai tin, mà bọn họ biết ta là ai , nhỡ đâu ta là 1 thằng ất ơ nào đó ông dựng lên thì sao?.

Quân Tùy chỉ cần tác động 1 ít là rã cả đám.

Dân chúng hận quân Tùy nhưng giết được 1 thằng, 2 thằng, 3 thằng thì nỗi hận đấy còn bao nhiêu.

Mà người dân bình thường mất bao luâu để huấn luyện thành binh ính hợp cách.

Cho dù chúng ta mới mất nước nên binh lính phiêu bạt nhân gian còn nhiều.

ừ thì tốt đấy nhưng ai kiểm tra, ai lo sổ sách, phân phát quân lương.

Các ông làm 1 vài nghìn người thì không ssao nhưng hàng vạn, hàng chục vạn người thì sao.

Còn chính sách tù binh, vùng chiếm đóng, chính sách thương binh, tử sĩ.


Người đâu, bao nhiêu người biết chữ, trong đó ở đất Giao chỉ này đa phần người Hán biết chữ, ông có dám tin tưởng họ không.

Xây dựng nền móng cho vùng chiếm đóng để phục vụ chiến tranh ông có biết không?
-Lão Tùng.

Ông bảo cứ có quân là xong, nhưng ta hỏi ai chỉ huy đám đấy.

Ta chắc chắn 1 điều đám đấy cũng không có nhiều người.

rồi những trận lớn ai chỉ huy, rồi những trận cần nhiều phải hợp nhiều nhóm thì ai chỉ huy.

Người không, kiến thức không thì chỉ huy cái gì.

Ngay cả đi chiếm trấn thì ông dùng cách công thành.

Ông có biết người Hán thiện chiến nhất môn công thành và thủ thành không, ông có biết người Việt mình yếu nhất là công thành không.

Dùng điểm yếu của mình đối đầu với điểm mạnh của đối phương, ông làm sao vậy.
-Lão Bàn ông chỉ ra khá nhiều vấn đề cốt yếu nhưng vẫn chưa đủ.

Khởi nghĩa 2 bà Trưng ta hỏi ông.

Nước ta thời đấy trải dài từ Hợp Phố đến Nhật Nam tại sao không chống nổi 2 vạn quân Hán.

Ta chắc chắn rằng quân số 2 bà Trưng thời đấy không ít hơn 2 vạn quân.

Thời Lí Nam đế khởi nghĩa cũng vậy, quân ít hơn quan Lương sao vẫn khởi nghĩa thành công.

Điều đó chứng tỏ gì.

Điều đó chứng tỏ quân ít hay đông nó không quyết định thắng lợi hay không.
-Lão Phần.

tôi hỏi lúc chiến tranh ông buôn bán với ai, người của ông trong lúc chiến tranh lo cho họ thế nào?ông có nhân sự trải khắp giao châu này không, bên Tùy có không, Lâm ấp có không? Ông tính được hỗ trợ lương thực bao nhiêu cho đồng bào lúc đánh nhau, ông cần bao nhiêu người vận chuyển mà không ảnh hưởng đến quân đội.

Xây dựng kinh doanh vùng chiếm đóng ông nghĩ chưa.

Chiến tranh cần mặt hàng chuản bị mặt hàng gì trong bao lâu,bao nhiêu người ông dự đoán được chưa.
-Chả lẽ các người cứ nghĩ là đánh nhau xong rồi làm còn mọi thứ tính sau là xong à.

Chẳng may lúc đấy quân Tùy đánh thì lúc này lực đâu mà chống hàng đâu mà chuẩn bị.

các người nghĩ đồ sư phụ ta để lại là vô hạn à, có gới hạn cả thôi.

Chẳng may đánh trận ta chết thì các ngươi đánh bằng gì khi không có ta hỗ trợ thay thế.
Các bộ lão và một số người trẻ chỉ huy quân đội và dưới rướng các bô lão nghệt mặt ra.

Họ không nghĩ cần lắm thứ suy nghĩ, lắm thứ chuẩn bị, lắm thứ phải giải quyết như vậy.

Bân biết những thứ này âu cũng là do những người này không đủ trình độ, không đủ kiến thức và tri thức gây nên.

Tỉ lệ biết chữ quá thấp do chính sách ngu dân , hủy diệt văn hóa , người tài giải do người Hán gây nên cho Dân tộc này



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.