Khế Ước Hào Môn

Chương 68: Nàng mà lại là. (18+)



“Tần Mộc Ngữ... cô lấy tư cách gì mà hận tôi?” Hắn nghiến răng nói, đôi mắt hiện lên tia sát khí lãnh liệt, đột ngột giữ chặt cổ nàng hung hăng đặt nàng trên giường “Chuyện của Cẩn Lan tôi còn chưa tính sổ với cô... Cô còn muốn giết tôi!”

Cô gái nhỏ đột ngột bị chặn ngay cổ họng, mái tóc rơi vãi trên ga giường.

“...” Nàng đau khổ nhíu mày, một chút hô hấp cũng không có, tuyệt vọng mà giãy dụa!

Thượng Quan Hạo toàn thân lãnh liệt cúi xuống, chăm chú nhìn chằm chằm vào khuôn mặt nàng “Còn nhớ rõ tôi nói cái gì không? Cẩn Lan chịu bao nhiêu thương tổn, tôi muốn cô phải trả giá không kém hơn chút nào! Bây giờ, cô sẽ phải đền bù!”

Vừa nói xong thì tiếng xé rách truyền đến, cổ áo nàng đã bị xé ra, chiếc quần dài cũng bị phá hỏng!

Tần Mộc Ngữ hét lên một tiếng, muốn thoát ra, nhưng cổ lại bị giữ chặt, không thể ngọ ngoạy được chút nào!

Thượng Quan Hạo lạnh lùng xé rách quần áo nàng, mắt trừng trừng nhìn toàn bộ cơ thể trắng muốt của nàng được phơi bày trước tầm mắt, chiếc áo ngực lộ ra vẻ tròn đầy xinh đẹp của nàng, hắn không chút lưu tình mà xé hỏng! Mãi đến khi cả người nàng không mảnh vải!

“Có muốn thử loại mùi vị cưỡng bức không? Tôi cho cô thể nghiệm một chút như thế nào?” Đôi mắt hắn đỏ rực, bao trùm bên tai nàng nhưng lời nói lạnh lùng.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tần Mộc Ngữ trắng bệch, nước mắt rơi như mưa, nàng lắc lắc đầu, ngón tay nhỏ bé yêu ớt giữ chặt tay hắn: “Đừng... Tôi xin anh đừng!!”

Nghe tiếng kêu thét chói tai tuyệt vọng của nàng, Thượng Quan Hạo chỉ cười nhạt: “Cô giãy dụa làm gì? Ở nước ngoài nhiều năm như vậy, ngay cả mức độ cởi mở này cũng không có sao? Chưa từng có người đàn ông nào ôm qua sao? Mẹ nó cô tưởng cô có thể giả bộ lừa gạt được ai?”

“Thượng Quan Hạo!!” Ngón tay nhỏ bé yếu ớt của nàng nắm chặt vào ga trải giường, cơ hồ như ga giường cũng muốn xé rách, dòng lệ nóng hổi cuộn trào rơi xuống: “Anh đừng đối xử với tôi như vậy, tôi đã nói rồi tôi chưa hề hại chị, cho đến bây giờ tôi không làm gì có lỗi với chị ấy, nửa điểm cũng không có!! Đừng lấy tình yêu của anh và chị ấy làm cái cớ!! Đồ cầm thú! Buông tôi ra!”

Con mắt lạnh lẽo như băng của Thượng Quan Hạo, nghe những lời mắng mỏ tức tối của nàng, lửa giận càng tăng lên. Đơn giản buông cổ nàng ra, nắm chặt làn tóc mềm mại của nàng, hung hăng kéo ra sau, đem những đường cong hoàn mỹ non nớt mê người trên cơ thể nàng phơi bày hết ra ngoài!

Nàng thét lên, cánh môi vì đau đớn cũng không còn chút máu, vì nhục nhã tột cùng, cả người kịch liệt run rẩy, khóc đã thành tiếng!

Mỹ cảnh trước mắt khiến huyết mạch căng ra, đôi mắt của Thượng Quan Hạo hiện ra chút sắc đỏ tươi, cười khẩy: “Biết không? Tất cả chuyện này đều là cô tự chuốc lấy! Đã biết đau chưa? Biết sợ chưa?! Nên sớm biết sẽ có một ngày như vậy, cô còn có thể nhẫn tâm hạ độc thủ đối với chị mình không?!”

“Tôi không có!” Khuôn mặt đẫm lệ vận rất quật cường, cắn bờ môi của chính mình đến chảy máu “Tôi nói lại lần nữa là không có, tôi không có sai khiến bất luận kẻ nào hung bạo chị ấy! Dù cho anh có giết tôi cũng thế thôi!”

Mái tóc rối tung rơi lả tả trên thân thể tuyệt đẹp của nàng, mà trắng đỏ xen lẽ, khiến người khác không cách nào kiềm chế.

Thượng Quan Hạo lần thứ hai triệt để tức giận, nghiền rang nói: “Được... Cô cho tôi cảm thụ tốt một chút, đây là cô có chết cũng không chịu thừa nhận phải trả giá.”

Hắn tàn nhẫn tách hai chân nàng, đột ngột thô bạo lấy ngón tay đâm vào cánh hoa của nàng, hậu duệ của hắn cũng không có đi vào!

“A!” Cơn đau đớn bén nhọn hòa cùng sự lăng nhục cao nhất cuộn sạch tất cả của nàng, nàng run rẩy dữ dội, tiếng gào thét bật ra!

Động tác của Thượng Quan Hạo đột nhiên dừng lại!!

Khuôn mắt tuấn tú của hắn cứng đờ, chỉ là ngón tay đi vào trong đột nhiên chạm phải một lớp màng mỏng, cảm giác chật hẹp kia rất mãnh liệt, hầu như ngón tay hắn chỉ đẩy gia tăng phía bên ngoài, nhưng nàng đau đến đổ mồ hôi, hai chân liều mạng khép lại.

Nàng thế nhưng lại là...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.