~ Đây là nhân chứng cho tình bạn của tôi với một người mà tôi rất trân trọng nhưng người đó đã... mà thôi tôi đi đây
~ Chắc chúng ta nhầm rồi, có rất nhiều hình xăm như thế mà ~ Nhỏ an ủi
~ Không đâu, cái này là do anh thiết kế mà, không thể nhầm được ~ Phong vẫn kiên quyết vì hình xăm của Phong không giống như những hình xăm khác mà nó có chữ LT
~ Nhưng anh đâu có thấy chứ ~ Nhỏ nói
~ Thôi đi ~ Anh bỏ đi. Nhỏ cũng đi hướng ngược lại. Còn mình hắn đang ngồi đó.
Thấy chỉ có một mình hắn trong lớp, nên cũng đi lang thang lung tung trong trường. Đột nhiên nghe thấy trong phòng đạo cụ âm nhạc có tiếng piano nên đứng ở cửa phòng đạo cụ nghe. Bài hát piano này rất giống với bài cô bé đó đã đánh, nhưng không phải cô bé đó đã chết trong vụ tai nạn đó rồi sao. Hắn cứ suy nghĩ miên man mà không để ý nó đang đứng trước mặt hắn. Nó hỏi làm cho hắn thoát ra khỏi dòng suy nghĩ:
~ V.....ì......s.....a.....o........t......ô.......i.........p.......h........ả......i.......n.......ó.....i.......c.......h........o......c........ậ........u ~ Tuy nó dư sức đẩy tay hắn ra nhưng nó không làm vậy
~ Cô không cần biết, chỉ cần cô trả lời câu hỏi của tôi, nếu như cô không trả lời cô sẽ phải chết ở đây ~ Hắn nói
~ N...........h...........ư...........n............g...............x.........i......n..........l.........ỗ.......i.......đ......ã............l.......à...........m......c......ậ...........u...........t........h.........ấ.......t.......v.......ọ......n......g ~Nói xong, nó đẩy anh ra và ôm cổ ho sặc sụa. Lấy lại nhịp thở nó nói tiếp:
~ Anh không nên biết quá nhiều đâu, nếu không người chết sẽ là anh đấy. À mà khoan hình như người anh nói đó tôi biết. Nhưng cô ấy đã chết rồi ~ Nó biết hắn nói đến ai, đó là con bạn thân nhất của nó, sao nó không biết được. ( Sai rồi chị ơi -_-)