40. Trần Trạch Sâm đọc tin nhắn của Cát Uy Hồng liền bật cười há há.
Chung Dần nằm bên cạnh, thấy vậy liền hiếu kỳ: “Tin nhắn của ai thế?”
Trần Trạch Sâm rướn người qua hôn Chung Dần chụt một cái, sau đó mặt mũi đắc ý nhìn Chung Dần: “Muốn biết? Có bản lĩnh thì xin anh đi ~~ Mà có xin cũng không nói cho đêu ~”
Chung Dần: “…”
41. Cát Uy Hồng nhìn qua tin nhắn của Trần Trạch Sâm, thật vất vả mới cười được một cái.
“=3333= Dù sao thì mẹ chồng nàng dâu quan hệ cũng tốt w~”
42. Cát ba Cát mẹ Mộ ba Mộ mẹ cuối cùng quyết định địa điểm là Hà Lan, ngày 29 tháng sau cử hành hôn lễ.
Lúc Cát Uy Hồng đẩy cửa bước vào thì Mộ Thần còn đang chơi game trên di động, sắc mặt hồng hào, điềm đạm đáng yêu.
Cát ba nói: “Cứ thế đi, Uy Hồng con biết thời gian chưa.”
Cát Uy Hồng sửng sốt: “Thời gian cái gì ạ?”
Mộ mẹ cười nói: “Thật là, thời gian tổ chức hôn lễ cho các con chứ cái gì. Đây là điều hai con chờ mong đã lâu rồi còn gì.”
“Vâng…” Cát Uy Hồng cười gượng, sau đó về chỗ của mình.
Nhìn lướt qua di động của Mộ Thần, phát hiện cậu đang trên weibo, reply lại một người tên là “Giang XX”.
Trả lời @の Thần_không có tiền, cầu bao dưỡng QAQ: Nói vầy là, giờ mi đang bị bức hôn hở~? Ầy, đến ta cũng còn chưa bị bức hôn bao giờ nữa là ~~ ╮(╯▽╰)╭
Trả lời @Giang XX: Chết đi——-!!!!!
Đột nhiên, Mộ Thần như cảm giác được ánh mắt của Cát Uy Hồng đang chằm chằm vào mình, cậu hừ nhẹ một tiếng, thoát khỏi weibo, rồi lại lặng lẽ mở một ứng dụng khác lên.
Sau đó cậu liền dõng dạc ngẩng lên đón nhận, nhưng phát hiện ánh mắt đối phương đã dời đi rồi.
Mộ Thần nói: “Anh vừa nhìn em à?”
Cát Uy Hồng: “Không.”
Mộ Thần nói: “Anh gạt người!”
Cát Uy Hồng: “Không có mà!”
Mộ Thần bỗng đắc ý dào dạt, rút di động ra, giơ ảnh chụp Cát Uy Hồng lúc nãy ra: “Còn nói không, em chụp ảnh hết rồi!”
Cát Uy Hồng thẹn quá hóa giận: “Ăn cơm đi!”
Mộ Thần ừ hử, đặt chiếc điện thoại có tấm ảnh chụp Cát Uy Hồng đang ngây ngẩn lên mặt bàn.
43. “Vậy nên, cậu cho rằng nhóc Mộ Thần không thương cậu?” Trần Trạch Sâm = 口 =.
Cát Uy Hồng ngồi xổm một góc trên ghế sô pha bọc da cao cấp của Trần Trạch Sâm, trông bộ dáng như con gấu lớn đang tủi thân.
Cát Uy Hồng: “Đương nhiên! Nếu yêu sao em ấy lại không muốn kết hôn với tớ?!”
Trần Trạch Sâm: “…”
Trần Trạch Sâm: “…Nếu là tớ tớ cũng ếu muốn kết hôn với cậu.”
Cát Uy Hồng cả giận nói: “Nói lời vô ích, ai thèm thích cậu!”
Trần Trạch Sâm nghĩ trái tim pha lê mong manh bé nhỏ của hắn đang vỡ nát bét rồi.~
Trước tiên, thôi không dám đề cập tới xuất phát điểm của Cát Uy Hồng có đúng hay không, chỉ riêng việc giấu diếm Mộ Thần, thậm chí dùng thủ đoạn bạo lực không cho Mộ Thần nói ra ý kiến của mình cũng đủ để Mộ Thần sản sinh tâm lý chống cự chuyện kết hôn rồi.
Cơ mà, vấn đề bây giờ làm sao để gạt bỏ được cái cảm giác bài xích chuyện kết hôn của Mộ Thần đây…
Trần Trạch Sâm liếc mắt nhìn ai đó đang ai oán ngút trời, nhất thời cả người run lên.
Quả nhiên cách mạng còn lắm gian truân, kháng chiến cần phải trường kỳ.
44. Mộ Thần đang lướt weibo.
Bỗng di động rung lên bần bật—-
“From: Honey~
Nghe nói ở phía Bắc có quán cà phê Cappuchino ngon lắm, chiều nay anh dẫn em đến nha.”
Khóe miệng Mộ Thần cong lên, ngón tay ấn ấn trên màn hình, gửi tin nhắn.
“Em không thích Cappuchino.”
Yên lặng.
Rồi 5 phút sau—
“From: Honey~
Nghe nói phía Tây có cửa hàng quần áo đang đại hạ giá âu phục, chiều nay anh dẫn em đi xem nha.”
Tiếp tục trả lời: “Không thích âu phục.”
Lại 5 phúc sau——
“From: Honey~
Nghe nói phía Đông có tiệm bánh, bánh ngọt ở đó ngon lắm, chiều nay anh dẫn em đi ăn nha.”
Vẫn trả lời như trước: “Không thích bánh ngọt.”
Rồi lại 5 phút sau——–
“From: Honey~
Nghe nói công viên trò chơi đang mở miễn phí đó, chiều nay anh dẫn em đi chơi nha.”
Lại nhắn lại: “Không thích chơi công viên trò chơi.”
Rốt cục, n phút sau, người nào đó nhịn không nổi gọi điện thoại.
Mộ Thần vừa nghe đầu bên kia nhấc máy liền gầm lên giận dữ: “Mẹ nó anh để tôi yên!”
Rồi cậu vô tội nói: “Sự thực là chỉ không thích đi với anh thôi.”
Cát Uy Hồng nói: “Vậy em thích cái gì, anh mua cho em.”
Mộ Thần nói: “Em à… Em muốn đậu hũ thối Trường Sa của Chu Khẩu, bò xiên nướng Tân Cương của Mạc Châu, chè đậu đen với bánh quẩy của Đông Uyển, xíu mại của Nặc Thành blah blah blah blah…”
Cát Uy Hồng: Dừng dừng dừng! Chậm lại chút chậm lại chút!”
Mộ Thần giễu cợt: “Đừng bảo đối với anh vẫn còn là ít chứ? Phải không honey~?”
Cát Uy Hồng: “Em yêu, em phải đổi xưng hô thôi, phải gọi là lão công chứ?”
Mồ Thần nói: “Không, sai rồi, phải là lão công—-công.”
Cát Uy Hồng: “…”
Mộ Thần nghe từ đầu dây bên kia truyền đến một tiếng “Bịch” rất to.