Edit: Vân Linh Nhược Vũ.
Trầm Mộng Kỳ vờ như lơ đãng nói ra anh cô thích đánh bạc, nhìn thì thấy chân thành nhưng trong giọng nói rõ ràng mang theo một tia cao cao tại thượng.
Nghe Trầm Mộng Kỳ nói vậy, trong lòng Diệp Oản Oản nhất thời khí huyết cuộn trào, cổ họng bắt đầu ngứa ngáy.
Năm đó Trầm Hồng Bân chẳng qua là một người làm công nho nhỏ bên cạnh cha cô, mà anh trai kiêu ngạo của cô bây giờ đã luân lạc tới mức đi làm trâu làm ngựa cho Trầm gia.
Hết lần này tới lần khác tưởng mình hi sinh vì tình yêu, cam tâm tình nguyện vì Trầm gia bán mạng, vì Trầm gia tạo ra một nhóm nghệ sĩ lớn ăn khách.
Bởi vì lấy được chỗ tốt ở chỗ Tư Dạ Hàn, có kim bài đạo diễn Giang Yên Nhiên, cộng thêm người được mệnh danh là "tạo thần thủ" - anh trai cô sắp xếp hình tượng, công ty của Trầm gia phát triển không ngừng, bảy năm sau thậm chí có thể sánh vai cùng Diệp gia về vị thế ở giới giải trí.
Mà anh trai của cô, vì muốn cưới Trầm Mộng Kỳ, làm việc đến lao lực, cuối cùng cũng không chống đỡ nổi. Sau khi bị ép khô mất hết giá trị lợi dụng đã bị Trầm gia đá ra ngoài. Không chỉ thế còn bị Trầm gia đổ tội sử dụng quy tắc ngầm trong công ty, làm Diệp Mộ Phàm thân bại danh liệt, bị đuổi khỏi vòng giải trí, trong tuyệt vọng đã tự sát...
Bây giờ cô có thể cho Giang Yên Nhiên thấy bộ mặt thật của Trầm Mộng Kỳ nhưng lại không có biện pháp để anh trai tỉnh ngộ.
Anh trai cô năm đó cũng là một người phong lưu phóng khoáng, vô cùng đào hoa, chưa bao giờ phải động tay động chân gì cả, từng thay bạn gái không biết bao nhiêu lần, nhưng lại bị thua bởi Trầm Mộng Kỳ, coi Trầm Mộng Kỳ là báu vật trân quý, nâng niu trong lòng bàn tay, còn đối xử tốt hơn người em gái như cô.
Lấy mối quan hệ vô cùng tệ hại bây giờ giữa cô và anh trai, nếu tùy tiện đi nói xấu Trầm Mộng Kỳ, đừng nói anh ấy sẽ không tin, ngược lại chỉ làm quan hệ giữa hai người thậm tệ hơn.
Trừ phi có thể dùng một đòn gϊếŧ Trầm Mộng Kỳ tại chỗ, để cho anh ấy hoàn toàn thấy rõ bộ mặt của cô ta và Trầm gia mới có thể kéo anh ấy trở về.
Chờ đó, Giang Yên Nhiên chỉ là mở đầu mà thôi!
Nhìn bộ dạng như bố thí của Trầm Mộng Kỳ, Diệp Oản Oản ra vẻ kinh ngạc nói: "Anh tớ tuy làm việc ở hậu trường nhưng lại là người tạo mẫu vương bài, còn được mệnh danh là tạo thần thủ kim bài, đối thủ một mất một còn của công ty giải trí Hoàng Thiên là Hoàn Cầu muốn đào anh ấy đi anh ấy cũng không đồng ý, không ngờ cậu tùy tiện nói mấy câu anh ấy đã đi ngay."
Mặc dù bảy năm sau công ty giải trí Tụ Tinh của Trầm gia hoàn toàn nghiền ép Hoàn Cầu, có thể so sánh với Hoàng Thiên của Diệp gia, nhưng bây giờ Trầm gia còn cách xa vị thế của Diệp gia rất nhiều.
Lời này thốt ra, các nữ sinh vây xem bị lời nói của Diệp Oản Oản dẫn dắt nên không khỏi nghĩ nhiều, nếu Trầm Mộng Kỳ không có bất cứ quan hệ nào với Diệp Mộ Phàm, vậy tại sao anh ta lại nghe lời cô ta như vậy, không chịu đi gia nhập công ty nhất nhì giới, lại đi chọn Tụ Tinh nhỏ bé của Trầm gia?
Lời này của Diệp Oản Oản rõ ràng trào phúng Trầm gia được tiện nghi còn ra vẻ!
Trầm Mộng Kỳ hơi biến sắc, vội đáp: "Dù sao tớ và anh Mộ Phàm quen biết lâu như vậy, lời nói của tớ hẳn anh ấy vẫn tin, Tụ Tinh mặc dù không có quy mô lớn ở Hoàn Cầu, nhưng rất có tiềm lực, không gian phát triển cũng rất lớn, anh Mộ Phàm mặc dù rất lợi hại, nhưng cậu cũng biết chuyện của cha cậu... Hiện nay không giống lúc xưa, ở công ty lớn không lăn lộn dễ như cậu nghĩ... Khụ, Oản Oản, lát nữa tớ sẽ nói chuyện với cậu sau, tớ không yên tâm về Yên Nhiên lắm, tớ đi tìm cậu ấy trước!"
Trầm Mộng Kỳ không ngờ hôm nay Diệp Oản Oản khó dây dưa như vậy, đứng trước mặt nhiều người khiến cô ta nghẹn họng, thiếu chút nữa không phản bác được.
Để tránh Diệp Oản Oản nói ra câu gì khiến cô ta không thể ứng đối, Trầm Mộng Kỳ vội tìm một cái cớ để rời đi.