Khi Giá Đông Gặp Nắng Gắt (Quyển 3)

Chương 586: Chắc chắn có thể nuôi sống tôi



Edit: Vân Linh Nhược Vũ

Một lát sau, trong nhà hàng.

Tư Dạ Hàn xin trợ giúp thất bại đã quay về.

Diệp Oản Oản nghi ngờ nhìn anh, đi vệ sinh mà cũng lâu vậy sao?

Trong lúc Tư Dạ Hàn rời đi, ba mẹ Diệp Oản Oản liên tục xác nhận với cô nhiều lần, sau khi chắc chắn người đó là bạn trai cô, họ đã bình tĩnh hơn không ít.

Vì thế, Diệp Thiệu Đình cân nhắc từ ngữ, sau đó nhìn về phía Tư Dạ Hàn, hỏi: "Tư Cửu tiên sinh, có thể hỏi cậu vài vấn đề không?"

Tư Dạ Hàn: "Có thể."

Diệp Oản Oản không yên tâm xen vào một câu: "Ba mẹ, ba mẹ có vấn đề gì, cứ hỏi con là được rồi."

"Oản Oản, con đừng lên tiếng." Sắc mặt Diệp Thiệu Đình nghiêm túc.

"Ặc..." Diệp Oản Oản chỉ có thể ngoan ngoãn im lặng, trong lòng không ngừng bồn chồn.

Theo như kịch bản, chắc ba mẹ sẽ hỏi về gia đình, công việc của Tư Dạ Hàn. Những vấn đề đó đều cần kĩ xảo trả lời, Tư Dạ Hàn chắc sẽ trả lời được... nhỉ?

Quả nhiên, Diệp Thiệu Đình bắt đầu hỏi từ gia đình: "Không biết ba mẹ Tư tiên sinh làm nghề gì?"

Tư Dạ Hàn: "Ba con đã qua đời."

Diệp Thiệu Đình: "Vậy... Mẹ thì sao?"

Tư Dạ Hàn: "Trước mắt không rõ tung tích."

Diệp Thiệu Định sửng sốt: "Cái gì?"

Lương Uyển Quân cũng hỏi theo: "Không rõ tung tích là sao?"

Diệp Oản Oản ngồi bên cạnh chỉ biết đỡ trán bất lực.

Em bảo anh thẳng thắn, nhưng không bảo anh thành thật như vậy mà!

Tư Dạ Hàn trả lời đúng sự thật: "Lúc con hiểu chuyện bà ấy đã không ở đây rồi."

Diệp Thiệu Đình và Lương Uyển Quân đưa mắt trao đổi, sau đó Lương Uyển Quân lại hỏi tiếp: "Hiện giờ cậu đang làm việc gì?"

Tư Dạ Hàn: "Rảnh rỗi ngồi ở nhà."

Diệp Oản Oản chỉ thiếu nước đập đầu vào bàn chết quách cho rồi.

Chuyện yêu đương này coi đi tong!

Ba chết, mẹ mất tích, bản thân thì thất nghiệp, ba mẹ nào dám giao con gái cho người đàn ông như thế chứ!

Quả nhiên, sắc mặt ba mẹ đã đen như đáy nồi.

Diệp Thiệu Đình miễn cưỡng duy trì nụ cười, tiếp tục hỏi: "Vậy cậu và Oản Oản quen biết nhau thế nào?"

Xong rồi!

Tư Dạ Hàn mà trả lời là toang thật đấy!

Diệp Oản Oản vội xen vào: "Ba, mẹ, để con nói cho! Bạn trai con không biết ăn nói! Lúc bạn trai con còn nhỏ, ba mẹ anh ấy vì bất hòa mà ly hôn, mấy năm nay mẹ anh ấy vẫn luôn ở nước ngoài, không liên hệ với trong nước, cho nên anh ấy mới không rõ tình hình gần đây của mẹ mình, nhưng thông qua lời bạn của dì ấy, thì gần đây dì ấy vẫn sống rất ổn, còn ba anh ấy qua đời sau một vụ tai nạn giao thông."

Diệp Oản Oản nói dăm ba câu đã khiến tranh đấu hào môn trong miệng Tư Dạ Hàn trở thành một câu chuyện bình thường.

Nghe con gái nói vậy, sắc mặt của ba mẹ Diệp mới hòa hoãn hơn một ít.

Tuy rằng họ không hài lòng với gia đình của đối phương, nhưng hiện trạng của gia đình họ cũng đâu có tốt, cho nên sẽ không quá khắc khe, huống chi loại việc này cũng không phải chuyện một đứa nhỏ có thể quyết định.

Diệp Oản Oản lưỡi xán hoa sen, nói dối không chớp mắt: "Trước mắt anh ấy đang nhàn rỗi ở nhà là bởi vì lúc trước bận quá, không có thời gian ở cùng con, cho nên cố ý xin phép nghỉ để chơi với con, công việc anh ấy đang làm không tệ lắm, đang làm việc ở tập đoàn Tư thị."

Nghe vậy, sắc mặt Diệp Thiệu Đình tốt lên không ít: "Tư thị đúng thật không tệ."

Diệp Oản Oản vội nói: "Đúng vậy đúng vậy! Anh ấy có công việc ổn định, hơn nữa hầu như không có khả năng bị giảm biên chế, chắc chắn có thể nuôi con!"

Ha hả... Ai có thể giảm biên chế của Tư Dạ Hàn chứ!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.