Edit:Vân Linh Nhược Vũ
Cung Húc vụиɠ ŧяộʍ nhích tới gần chàng trai trên sofa.
Chỉ cần...
Chỉ cần cậu ta thử xem... là được...
Nhưng, tại lúc cậu ta ghé sát, Diệp Oản Oản đột nhiên mở mắt.
Cung Húc vội đứng thắng người lên: "Anh... Anh Diệp!"
Diệp Oản Oản buông văn kiện trong tay xuống, đảo mắt qua sofa: "Tới rồi, ngồi xuống hẳn nói."
Cung Húc đứng bất động, nghiêm túc đề nghị: "Anh Diệp, em có một thỉnh cầu, mong anh đồng ý!"
Diệp Oản Oản nhướn mày: "Thỉnh cầu gì?"
Cung Húc nói rất khí phách: "Cho phép em hôn anh một cái!"
Đông Tử: "...!!!"
Trời má! Mình vừa nghe thấy cái gì đấy?
Mình bị lãng tai rồi hả?
Đôi mắt Diệp Oản Oản khẽ nhíu một cái, đáy mắt xẹt qua một tia nguy hiểm, như cười như không nhìn Cung Húc, chậm rãi nói: "Cậu muốn chết?"
Cung Húc lập tức cảm thấy như bị mũi tên của thần Cupid bắn vào tim, che ngực lại kêu rên: "Ngao! Anh Diệp, anh đừng như vậy! Đừng dùng vẻ mặt đó nhìn em! Đừng dùng giọng điệu đó nói chuyện với em!"
Quá phạm quy!
"Anh Diệp, anh quả thật rất giống tiểu mứt hoa quả. Em đối với anh... bất giác đã xem anh thành tiểu mứt hoa quả, cảm giác em cong mất rồi..."
Đông Tử: "..."
Cong... Cong?
Hình như mình vừa biết chuyện không nên biết rồi!
Nghệ sĩ nhà cậu ta còn có thể mất tiết tháo hơn nữa không?
Cung Húc vẫn đang lầu bầu: "Vẫn may, hôm qua hôn thử Đường Tinh Hỏa xíu thôi em đã thấy ghê tởm không chịu được, điều đó chứng minh em vẫn thẳng tắp! Nhưng, anh Diệp, em vừa thấy anh là lại xốn xao con tim! Muốn dừng cũng không được! Chỉ cần anh cho phép em hôn anh một cái, nếu thấy ghê tởm, em sẽ yên tâm rồi!"
Diệp Oản Oản: "..."
Đột nhiên hơi đồng tình với Đường Tinh Hỏa...
Cung Húc cò kè mặc cả: "Vậy... Hoặc là anh giúp em đi, cho em gặp mặt tiểu mứt hoa quả một lần! Thấy tiểu mứt hoa quả, chắc chắn em sẽ hết sinh ra loại ảo giác này!"
Diệp Oản Oản đang muốn mở miệng thì tiếng gõ cửa vang lên: "Diệp tổng giám, anh Húc, đã đến giờ họp rồi."
Diệp Oản Oản: "Ừ, tôi đến ngay."
Nói xong, cô nhìn sang Cung Húc: "Muốn tôi đồng ý với yêu cầu của cậu?"
Đôi mắt Cung Húc sáng lên, gật đầu liên tục.
Diệp Oản Oản đứng dậy, chỉnh lại vạt áo, liếc cậu ta một cái: "Được thôi, chỉ cần hai chân cậu đủ cứng."
Nghĩa là: Không sợ bị đánh gãy chân hẳn nói tiếp...
Sống lưng Cung Húc phát lạnh, bắp chân hơi run lên: "..."
Trong phòng họp.
Các vị lãnh đạo của truyền thông Quang Diệu đều ở đây.
Ngồi ở ghế chủ là tổng giám đốc Dương Tiến Nguyên, hai người đầu tiên bên trái ông ta là Diệp Oản Oản và Cung Húc.
Sắc mặt Dương Tiến Nguyên ngưng trọng: "Bộ phận PR làm việc kiểu gì đấy, sự việc không những không bị áp xuống, ngược lại nháo càng lúc càng lớn!"
Tổng giám đốc bộ phận PR lộ vẻ ai oán, trộm liếc Cung Húc: "Dương tổng, bộ phận chúng tôi đã áp xuống, xóa topic khống chế sự việc, đều nên làm đều đã làm rồi, nhưng... hôm qua Cung Húc lên weibo chửi mắng cư dân mạng cả đêm... Thật sự... áp không nổi..."
Không sợ đối thủ mạnh như thần, chỉ sợ đồng đội ngu như heo.
Bọn họ vất vả lắm mới áp nhiệt xuống một chút, Cung Húc lại làm tăng nhiệt lên lại, bọn họ sắp điên rồi đây này!