Văn án
Bà cụ Đào có một chú mèo đang bị bệnh. Điều này làm bà cụ lo lắng.
Mèo ta không lớn, mà chỉ nho nhỏ, lúc trước còn rất thích cọ cọ vào chân của bà cụ, liếm liếm mặt của bà. Gần đây lại chả kêu meo meo, ăn thì lại ít, chả còn hay níu bám, chỉ ủ rũ ỉu xìu.
Cũng đã cho đi khám bác sĩ, bác sĩ bảo mèo không bị bệnh gì cả, bà cụ tất nhiên là không tin nhưng cũng chả biết phải làm thế nào.
Mèo bị bệnh hai ngày, chú chó nhà nuôi cũng bị bệnh luôn.
Không như chú mèo chỉ ủ rũ ỉu xìu, chó ta lại hoạt bát sôi nổi.
Nhưng hai đứa chó mèo chúng nó lại giống nhau ở chỗ là không thèm quấn quýt chạy theo bà cụ nữa, bà cụ thường hay muốn dắt chúng nó đi tản bộ sau khi ăn cơm tối, thế mà chúng nó lại nhất quyết không chịu động đậy.
Bà cụ đành chịu thua.
Bình luận truyện