“Đứng từ góc nhìn của nữ chính, Dụ Lịch và Vưu Mai yêu nhau nhưng buộc phải chia xa đã khiến cô ấy trở thành một đứa trẻ không có ba. Có thể là vì sợ những ánh mắt kì thị xung quanh, hoặc cũng có thể là tiền nên mẹ Vưu mới tìm đến Dụ Lịch. Nhưng đối với Vưu Thanh Thanh mà nói, mẹ cô ấy không hề cố tình dồn mẹ em tới đường cùng, chỉ là do bà ta quá yêu Dụ Lịch mà thôi.”
“Nhưng nếu đứng từ góc nhìn của em thì sao? Gia đình em cũng từng rất tốt đẹp, cho tới khi mẹ em phát hiện ra bản thân đã bị phản bội vào lúc tình yêu của bà ấy dành cho chồng sâu đậm nhất. Thậm chí còn phải sinh non em rồi tổn hại đến sức khoẻ.”
“Để những thứ thuộc về em không bị cướp đi, một người vốn yếu đuối như bà ấy cũng đã trở nên mạnh mẽ hơn, bảo vệ em suốt mười năm. Mười năm đó, mẹ em vừa phải chịu đựng sự quấy rối vô tận của Vưu Mai, lại còn phải cam chịu nỗi đau bị phản bội. Vậy nên việc em đau lòng cho mẹ mà nhắm vào Vưu Thanh Thanh, chị có thể hiểu được.”
"Nhưng mà Du Du, chị cũng chỉ là người đọc truyện mà thôi. Chị không trải qua nỗi tuyệt vọng mà nhân vật trong truyện phải chịu, không cảm nhận được tình cảm mà em dành ra, càng không biết em đã nhận lại được gì. Vậy nên chị không thể đưa ra lời phán xét được, chị chỉ nghĩ rằng, nếu chị là em, có lẽ chị cũng không làm được như vậy.”
Tôi cười nhẹ, “Hề Hề, chị lý luận một đống luôn nhỉ. Tóm lại thì ai là nữ chính người đó mới có quyền sống phải không?”
“Chị nói xem, bây giờ tôi có chị rồi, vậy tôi có được tính là nữ chính không?”
“Hề Hề, chị muốn xem tôi phản công không?”
14.
Tôi không ngờ Hứa Lũng lại chủ động liên lạc với tôi.
"Cậu có cách thoát thân không? Có cần đăng video ngay bây giờ để chuyển hướng sự chú ý không?"
Tôi suy nghĩ một chút rồi trả lời: "Yên tâm đi, tôi có cách. Kim chủ ba ba của cậu chắc chắn sẽ không bị đánh gục nhanh như vậy đâu."
Wechat vẫn luôn hiện lên dòng chữ “đối phương đang nhập tin nhắn”, nhưng tôi chờ mãi cũng chẳng thấy Hứa Lũng trả lời lại.
Tôi siết chặt điện thoại, “Hề Hề, chuyện Hứa Lũng nói sẽ xé tôi ra thành trăm mảnh, chị có thể nói rõ ràng cho tôi không?”
Mùa hè sau kỳ thi đại học, Hứa Lũng được người nhà tìm về.
Vài ngày sau đó, kết quả thi đại học cũng được công bố.
Cũng chính là vào hôm đó, cậu ta đã tỏ tình với Vưu Thanh Thanh, và nhận được sự đồng ý của cô ta.
Tôi và Vưu Thanh Thanh lại thi đậu vào cùng một trường đại học.
Bởi vì tôi đã cố tình gây sự và giẫm nát lòng tự tôn của cô ta trước mặt mọi người, thế nên Hứa Lũng rất tức giận, bỏ tiền thuê người bắt tôi về.
Trong căn hầm chật hẹp và tối tăm đó, tôi vẫn luôn hoảng loạn khóc nức nở, không ngừng chịu đựng sự sỉ nhục.
Cuối cùng, dưới sự hành hạ của những thiết bị tra tấn, tôi ch thảm.
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
“Bây giờ Hứa Lũng vẫn còn chưa đến mức đó, em hoàn toàn có thể tiếp cận và khiến cậu ấy yêu em. Sau đó lại dùng cách này để đối phó với Vưu Thanh Thanh.”
Hề Hề nhận thấy sắc mặt tôi ngày càng tệ nên liền lên tiếng đề nghị.
Nhưng mà trong lòng tôi chỉ nghĩ đến một chuyện.
Hứa Lũng có thể làm tôi khóc sao?
Từ sau khi mẹ tôi mất, tôi đã rất hiếm khi rơi nước mắt.
Vậy mà cậu ta lại làm tôi khóc sao?
Quá đáng thật!
“Tôi và Hứa Lũng có thể ở bên nhau hay không không quan trọng. Quan trọng là tôi không thể để cậu ta thích Vưu Thanh Thanh được.”
“Nếu không cô ta sẽ có được vũ khí dùng để đối phó tôi.”
Thật may là bộ mặt thật của Vưu Thanh Thanh đã bị vạch trần trước mặt mọi người.
Hứa Lũng…chắc là sẽ không yêu cô ta thêm một lần nữa đâu, phải không?
15.
Vào thứ Bảy, hai ngày trước khi danh sách thi đấu cuối cùng được nộp lên.
Xem xét việc mọi người đang chuẩn bị cho kì thi cuối kì, lại còn sắp được nghỉ lễ, tâm trạng hóng hớt sớm đã lên đến đỉnh điểm.
Tôi chu đáo chọn đăng bài vào buổi tối.