Khi Sát Thủ Làm Ngôi Sao

Chương 25: Trạch nữ



Edit: Yun Haku

Tin tức hôm nay nhanh chóng được phóng viên đưa ra.

Cho dù là trên mạng các fan của Tsuruga Ren mắng Hannah “Càn rỡ” hay là gì, phóng viên vẫn giống như trước, chỉ cần phỏng vấn các nữ diễn viên đều hỏi “Cô với lời tuyên ngôn của Echizen Hannah có ý kiến gì?” Có thể nói gì? Ngôi sao dù có ý kiến thé nào cũng chỉ có thể uyển chuyển nói “Với một người mới như cô ấy thì thật sự có chút càn rỡ, nhưng mà trong chuyện tình cảm chúng ta không thể nói gì được” hoặc là nói trái lương tâm “Nếu hai người đều yêu nhau thì tôi dĩ nhiên chúc phúc cho họ”

Cho dù bên ngoài náo như thế nào, Hannah và Ren vẫn thấy bình thường, cho dù lần này hoạt động mà Rent ham dự cũng có câu hỏi này nhưng cậu cũng chỉ cười thần bí, không trả lời, việc này khiến người ta không thể đoán được tâm tư của cậu.

Cả nhà Echizen rất bình tĩnh với tin này, chỉ tỏ vẻ ủng hộ Hannah, nhưng thật ra, Echizen Nanjrou than thở “Tên tiểu tử kia tiện nghi rồi!” hay đại loại như thế.

Cho dù là thế nào, nhà Echizen đều ủng hộ không điều kiện, nó khiến Hannah rất vui!

Thời gian vẫn trôi qua, cho tới lúc đạo diễn Ida tuyển nhân vật chop him [Trạch nữ cũng điên cuồng!]

Lần này đạo diễn Ida muốn lấy chủ đề là ‘trạch’. Bộ phim này tuy nội dung không quá mới, nhưng trong suốt bộ phim này “trạch nữ” là một “kỹ thuật trạch”.

Nội dung của phim là như thé này: Trong một ngày xảy ra bảy sự kiện giết người, hình ảnh vô cùng đáng sợ khiến cho người điều tra cảm thấy đằng sau che dấu một bí mật lớn. Anh chàng cảnh sát báo lại phát hiện này cho cấp trên của mình, không ngờ cấp trên của cậu ngoài mặt thì cho cậu đi tìm hiểu bí, xoay người lại khiến cho cậu đắc tội người khác mà mất đi công việc. Không thể bỏ qua công việc tra xét gần một nữa, bởi vì không có thẻ cảnh sát nên việc làm hơi mất thời gian, bên cạnh cũng có người hay ra tay nên tiến trình đã chậm càng thêm chậm. Trong một lần chạy trốn cậu vô tình chạy vào một nhà của trạch nữ, tuy rằng cô gái này bên ngoài rất lôi thôi nhưng kỹ thuật lại rất giỏi. Dưới sự trợ giúp của cô gái đó, cậu thuận lợi phá án và bắt giam kẻ xấu, đồng thời tố giác luôn cả âm mưu của cấp trên cũ.

Bộ phim này ngoài trừ những cảnh đánh nhau, bắt nhau, chạy trốn thì cũng có điểm hấp dẫn người – trạch nữ! Vì tầm quan trọng của nữ nhân vật chính, đạo diễn Ida mất không ít thời gian, vậy mà vẫn chưa tìm được nữ diễn viên thích hợp.

Lần thử vai này, Hannah sẽ thử vai cô trạch nữ kia.

Nam nhân vật chính của bộ phim đã được chọn, đó là một diễn viên nam mới rất nổi tiếng – AA san, đạo diễn Ida xem hành động của hắn xong liền gật đầu, còn Ren lại đóng vai nhân vật phản diện – Cấp trên của nam chính – Oishi Otaka.

Lúc Hannah tới buổi thử vai thì các nữ diễn viên đều nói nhỏ một trận. Xem ra gần đây cô rất nổi tiếng.

Xem nhẹ mấy ánh mắt tò mò hay địch ý, Hannah bình tĩnh ngồi trên chỗ của mình, cầm sách tiếng Anh ra đọc, không quan tâm người khác.

Không lâu là tới phiên Hannah, xem ra tuyển lâu rồi vẫn chưa chọn được diễn viên thích hợp.

Hannah cất sách, đi theo sau nhân viên công tác. Lúc tới thì thấy Ren ngồi cạnh mấy vị giám khảo, đạo diễn Ida nhìn tư liệu của Hannah rồi nói “Diễn trạch nữ, cô muốn diễn thế nào thì diễn đi”

Hannah quay lui nói với nhân viên công tác “Cho tôi một cái bàn, một cái ghế dựa, một notebook, à thêm một cái tai nghe được. Cảm ơn!”

Nhân viên công tác nhìn về phía đạo diễn, thấy hắn gật đầu mới đi xuống lấy vật dụng.

Ida cũng ngạc nhiên, rốt cuộc cô gái này muốn diễn thế nào? Thật ra mỗi diễn viên nữ vào diễn đều diễn rất tốt nhưng mà họ không cho hắn cảm giác hắn muốn.

Hannah thầm cảm than trong long, trạch nữ là thứ cô quen thuộc nhất. Không nói đời trước cô là một trạch nữ, mà lúc ở nhà Zoldyck, Milluki cũng là một trạch nam đấy! Ngày nào cũng ngồi trước máy tính, có nhiệm vụ cũng không them đi, ở trong phòng chơi với các đối thủ kỹ thuật, lúc chơi game dĩ nhiên có cả đồ ăn vặt. Đồng dạng, mấy tin tức trong nhà cũng do hắn kiếm ra.

Cho dù không diễn cô vẫn có thể bắt chước đó!

Đợi đến khi tất cả chuẩn bị đầy đủ, cô tự đặt mục đích là mở máy tính, sau đó ngồi xếp bằng trên ghế, hoàn toàn không chú ý hôm nay cô mặc váy màu đỏ.

Hành động hào phóng này làm cho Tsuruga Ren ngồi trong đám giám khảo nhăm mày, đạo diễn Ida lại gật đầu.

Thật ra, Hannah đã lâu không lên mạng, lúc ở nhà Zoldyck không có thời gian, ở đây tuy có thời gian nhưng cô không có dục vọng lên mạng nhiều cho lắm. Nhưng mấy ngày nay là ngoại lệ. Lần trước lên mạng cô thấy một game, trước đó cô chơi không ít game khó nhưng lần này lòng cô rất muốn khiêu chiến. Nhưng mà game này chưa bán ra, nếu cô nhớ không lầm hôm nay bắt đầu bán ra 50 cái đầu tiên. Cứ nghĩ là sẽ bị lỡ, không nghĩ tới lại có cơ hội lên mạng.

Lúc cô vào trang web thì thấy nó đã được bán ra, chỉ cần cô ấn là có thể chiếm được.

“Hắc hắc” Bởi vì quá hưng phấn nên Hannah đã quên mất tình huống mình đang ở, nhanh tay ấn vào “Mua ngay” sau đó trả tiền mặt bằng tài khoản, nhập mã rồi xác nhận.

Bởi vì máy tính đưa lưng về phía giám khảo nên không ai biết cô làm gì, nhưng mà theo nụ cười của cô thì thấy được cô rất sung sướng.

Trên màn hình xuất hiện dòng chữ: Rất tiếc, bạn mua không được, giao dịch đã chấm dứt, chúc bạn may mắn lần sau!

“Đáng chết!” Hannah thầm chửi trong long, biểu tình trên mặt cũng trầm xuống, lúc nãy mở web thì cô thấy còn một cái, tốt rồi, có người nhanh hơn cô 1 giây. Mà một giây này khiến cô không thể cướp được.

Cô nhăn mày “Hừ, dám cướp đồ với tôi, không muốn sống à? Xem tôi có phá được máy của mày không!”

Nói là làm liền, tra IP xong xâm nhập vào nhưng lại bị đá ra “Ồ ~ Cũng có tài đó ~” Cô bị khiêu khích ý chí chiến đấu, hai bàn tay gõ lên bàn phím, bắt đầu phản kích.

Cái gì? Thử vai? Cô đâu còn nhớ nó nữa?

Lúc Hannah và đối phương tiến hành việc xâm nhập – cản trở thì đạo diễn Ida chạy tới bên người cô, thấy trên màn hình xuất hiện chương trình mà ông không hiểu, quyết định chọn cô.

Lúc đạo diễn Ida tới gần cô, Hannah cảm giác được nhưng cảm thấy không có uy hiếp nên cô cũng không quan tâm.

Ren thấy đạo diễn chọn cô thì tới cạnh Hannah nói “Hannah, xong rồi!”

“Đợi lát” Bây giờ Hannah đã chọn Ren nên lúc ở cạnh nhau cũng không quan tâm lắm, không sợ cậu biết này nọ nên cũng kệ “Em sẽ thắng”

Qủa nhiên, cuối cùng Hannah cũng phá được tường bảo vệ của đối phương, khống chế máy tính của đối phương.

Tâm trạng của Hannah rất tốt, cô đánh một chuỗi ký tự trên máy tính của đối phương: Kỹ thuật không tồi, nhưng mà cướp đi đồ tôi thích là không được. Gửi tới đây: XXXXXXX [Địa chỉ công ty LME], người nhận: Hannah. Cô hào phóng ghi tên mình lên.

Cô thật sự không sợ sẽ xảy ra chuyện sao?

Nhưng may mắn là người cướp được trò chơi đó là fans của cô, thấy địa chỉ và tên rất hưng phấn, lập tức quyết định lúc game đưa tới sẽ gửi nhanh cho Hannah.

Lúc này chỉ có thể nói vận khí của cô rất tốt.

Vui vẻ đóng máy tính, đứng lên chào hỏi đạo diễn ở cạnh cô “Đạo diễn Ida tốt”

“Ừ, chọn cô. Đến lúc đó sẽ báo” Đồng thời bảo nhân viên công tác ra đuổi người “Ok, có thể về rồi”

Nghe đạo diễn cho về, Ren và Hannah cũng nhau rời đi.

Đám nhân viên công tác còn ở lại suy nghĩ: Không lẽ bọn họ ở nhau một chỗ thật à?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.