Khi Tôi Xem Trộm Nhật Ký Kim Chủ

Chương 7: Chúng ta đính ước thế nào (4)



Trong khi chúng tôi còn kề kề cận cận mãi chưa chán thì tôi đột nhiên lại liếc thấy một cái chân lông xù thò ra ở trong bóng tối, tôi đột nhiên nhớ tới con gấu hèn mọn bị tôi giấu đi...

Tôi buông Trương Trạng ra, che mắt anh ta lại, dẫn anh ta đi về phía trước, nhưng không biết là do tay tôi lớn hay là do mặt Trương Trạng quá nhỏ, tay tôi vừa che là nửa mặt Trương Trạng đã biến mất, hô hấp ấm áp rơi vào trong lòng bàn tay tôi, lúc anh ta nói chuyện khiến cho tôi cảm thấy ngưa ngứa: "Tô Diêm, cái anh che là mũi của em, em vẫn nhìn thấy..."

Tôi vội vàng dời tay xuống, đi một đường nơm nớp lo sợ cuối cùng cũng đi được đến nơi tôi giấu con gấu, bất quá Trương Trạng so ra còn khẩn trương hơn cả tôi, tay chân anh ta cứng nhắc hỏi tôi xem đến nơi chưa, tôi nuốt một ngụm nước miếng nói em ngồi xuống đi, tay duỗi về phía trước. Trương Trạng nghe lời làm theo, tay anh ta chậm rãi giơ ra, cười nói: "Tô Diêm, thứ gì mà thấp thế, có phải anh lại chọc gì em không...Á, cái gì đấy!" Tay Trương Trạng vừa đụng vào lông con gấu thì mỗi một tế bào trên người anh ta đều rụt lại, thế nhưng anh ta lại quên mất rằng mình đang ngồi xổm, mà tôi bởi vì che mắt anh ta nên đang ngồi ở phía sau, thế nên hậu quả chính là...

"Trương Trạng, em đừng lùi, em ngồi phải trứng của anh, ay nha, nát nát..."

Tôi cảm thấy khi đó toàn bộ công viên đều vang dội tiếng tôi kêu "Nát nát", dư âm hãy còn văng vẳng bên tai tôi ba ngày không dứt.

Được rồi, ngoại trừ cái lúc Trương Trạng miễn cưỡng muốn lột quần tôi kiểm tra còn tôi thì sống chết túm lấy dây lưng thà chết chứ không chịu cởi ra thì kết cục vẫn tốt đẹp, Trương Trạng tỏ vẻ món quà không phải là vật sống là tốt rồi, hơn nữa lúc Trương Trạng ôm con gấu nhìn vô cùng manh, con gấu kia cơ hồ bự ngang ngửa anh ta, tôi hỏi có nặng không, anh ta mặt không chút thay đổi lắc đầu, như thể là sợ tôi cướp mất không bằng, tôi buồn cười vỗ vỗ mông anh ta, giục anh ta đi nhanh hơn nữa, ta phải về đánh pháo như đã hẹn, Trương Trạng thế nhưng lại hư mất rồi, anh ta híp mắt chế giễu: "Không phải trứng của anh nát rồi à?"

Tôi: "..."

Những chuyện liên quan đến ước định thì tôi chỉ có thể nhớ được vài chi tiết nhỏ như vậy thôi, thế nhưng tôi lại khắc sâu ấn tượng với cái lần chúng tôi hẹn pháo.

Thật ra vào đoạn thời gian lúc Trương Trạng mới bao dưỡng tôi chúng tôi lên giường vô cùng không hài hòa, lần thứ hai chúng tôi lên giường là cách lần đầu tiên say rượu loạn tính một tháng, Trương Trạng kiên trì muốn dùng tư thế từ sau lưng, tôi ở phía sau anh ta làm đến khí thế ngút trời, mồ hôi rơi như mưa, Trương Trạng ngoại trừ những lúc bị tôi đâm thẳng vào ra thì chẳng thấy có phản ứng gì, tôi hoàn toàn không có cách nào phán đoán xem Trương Trạng có thoải mái hay không. Sau khi tôi bắn, Trương Trạng vẫn nằm đó chẳng nhúc nhích, tuy rằng tôi biết rằng hiển nhiên anh ta không bị tôi làm chết, cơ mà nghẹn thở cũng không phải không thể xảy ra, thế là tôi dùng sức lật người Trương Trạng lên, phát hiện đôi môi của Trương Trạng bị anh ta cắn nát, khóe mắt không ngừng tuôn rơi những giọt nước mắt hòa cùng mồ hôi hỗn độn, Trương Trạng thấy mình không cản được tôi thì giơ tay đẩy tôi ra, bất quá tôi được cái cao to, sau khi bị đá trúng không nhẹ không nặng mấy cái thì tôi dùng chăn gói Trương Trạng lại thành công, xem như là miễn cưỡng chế trụ được anh ta, sau một hồi đấu đá với tôi thì Trương Trạng rốt cuộc cũng bình tĩnh lại, anh ta đỏ mắt lên trừng tôi nói: "Tôi không sao, anh đi đi!"

Mấy năm ước pháo mà tôi chưa gặp trường hợp nào như vậy, bất quá tôi biết người này rất kiêu ngạo, chắc chắn là cũng không hy vọng tôi nhìn thấy anh ta lúng túng, tôi mở ngăn kéo ra lấy một lọ tinh dầu chữa thương đưa cho Trương Trạng, thấy anh ta không nói không rằng thì đành ôm anh ta đến phòng tắm, nhẹ giọng nói rằng: "Tắm đi, rồi bôi cái này vào, tôi đổi ga giường cho anh rồi đi." Nói xong thì tôi quay người, tôi lúc đó thầm nghĩ thử kiên trì một chút nếu cuộc sống mà cứ không hài hòa thế này thì có cho tôi một triệu tôi cũng không muốn bị anh bao....

May rằng tôi đã tiếp tục kiên trì, không thì hiện tại biết tìm đâu ra một cậu bạn đáng yêu để chọc ghẹo thế này a.*^_^* 

Từ công viên về nhà, tôi và Trương Trạng vừa hôn vừa đi vào phòng tắm, tôi liếm láp hạt đậu nhỏ của Trương Trạng, vừa mút vừa nói: "Đêm nay làm thế nào đều nghe anh hết được không..." Trương Trạng nắm lấy tóc tôi khàn giọng nói: "Được."

Tôi kiên trì mở rộng cho Trương Trạng rồi để anh ta xoay người. Tôi đè lên người anh ta rồi từ từ tiến vào trong cơ thể anh ta, tôi nghĩ bụng tôi từ một con trâu già rốt cuộc cũng có ngày vươn lên làm địa chủ rồi, tôi đánh vào mông Trương Trạng một cái để giục anh ta tự động, Trương Trạng nghe thấy tôi yêu cầu như thế lần đầu tiên nên mới đầu ra sức từ chối, nhưng lại không chịu nổi tôi nhõng nhẽo đòi hỏi, thế là anh ta cuối cùng cũng thử động eo, thật ra là một khi tâm ý tương đồng, giữa tình nhân đều có bản năng theo đuổi vui thích. Trương Trạng xoay mông duỗi eo một hồi thì lại quay sang tôi giục, tôi nâng người anh ta lên đặt nửa người anh ta lên trên mặt kính, ngón tay của anh ta vẽ lên trên mặt kính một loạt dấu vết ám muội, mỗi lần động thân thể Trương Trạng sẽ va chạm với nước tạo thành âm thanh mỹ diệu, tôi có ý lui về phía sau một chút để phạm vi hoạt động của Trương Trạng lớn hơn một chút...sau khi bắn, Trương Trạng vùi trong lồng ngực tôi thở hổn hển ngay cả một ngón tay cũng lười nhúc nhích, cho dù tôi có muốn đòi thêm một lần nữa thì cũng đau lòng cơ thể Trương Trạng, thế nên tôi sẽ không làm.

Tôi nhớ hôm đó trước khi đi ngủ, Trương Trạng lén lút lại gần hôn lên mặt tôi một cái, sau đó vô luận tôi có gọi thế nào anh ta cũng chôn đầu trong chăn không chịu ló ra, tôi không thể làm gì khác ngoài hôn lên cái chăn rồi nói: "Ngủ ngon nhé, bạn trai."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.