Khi Tổng Tài Không Yêu Nữ Chính

Chương 19: Nam phụ · gay · bạn thân



[Bạn thân tôi cậu ta cư nhiên là gay!

Được rồi tôi chỉ kinh ngạc thôi, tôi có kỳ thị cậu ấy đâu.

Từ nam phụ chuyển thành gay, trong quá trình này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?

Thế giới này tóm lại có còn kịch bản nữa hay không?

@Xuyên việt đại thần, @Tình tiết đại thần, chúng ta đến bàn chuyện nhân sinh đi, các ngài thấy có được không.

—- Trích từ “Nhật ký quan sát Hiên Viên Ngạo Thiên”

Kỳ thực trích từ “Ghi chép soi mói của Sở Ca” mới đúng.]

Thời gian trôi qua rất nhanh, nháy mắt đã tới nghỉ hè. Từ sau lần mắc lỗi ngu xuẩn đó Sở Ca chưa từng gặp lại Hiên Viên Ngạo Thiên. Sở Ca cũng rất thấu hiểu, làm một tổng tài hàng nghìn tỷ, Hiên Viên Ngạo Thiên tự nhiên không thể giống như trong tiểu thuyết, công việc chủ yếu là hẹn hò yêu đương với nữ chính; cho nên Ngạo Thiên huynh, chúng ta quả nhiên vẫn là có duyên thì gặp lại đi.

Hiên Viên Hàn nghỉ hè phải học xử lý mọi việc trong công ty với đại ca nhà cậu ta nên không có thời gian chơi bời cùng Sở Ca. Mà Mặc Kỳ Lân theo nguyên bản trong tình tiết truyện phải học xử lý chuyện công ty cùng người nhà thì lại nhàn nhã vô cùng. Sở Ca nghĩ, có thể đây là hiệu ứng cánh bướm khi tình tiết truyện thay đổi, cho nên cũng không suy nghĩ nhiều.

Nghỉ hè cao trung chỉ có mười mấy ngày, trong khoảng thời gian đó do Mặc Kỳ Lân mời nên hầu như cả hè Sở Ca đều chơi đùa ở nhà cậu ta, hai người cùng nhau nghiên cứu phần mềm mới, cùng nhau thảo luận phương thức cứu vớt thế giới của mọt kỹ thuật, cùng nhau phá đảo các loại game làm Sở Ca nghĩ đây mới thật sự là tiết tấu cuộc sống hưởng thụ sau khi xuyên việt!

Từ khi hai người gặp mặt ngoài đời, Mặc Kỳ Lân vẫn suy nghĩ một chuyện, vì sao sau khi cậu sống lại gặp Sở Ca này lại cùng nguyên bản có chênh lệch lớn như vậy, coi như người khác cũng có thay đổi ít nhiều, nhưng không ai lại thay đổi một cách triệt để như Sở Ca. Cậu lại không dám đi hỏi Sở Ca có phải cũng trọng sinh hay không, vạn nhất bị cậu bạn thân mình nhận định đời nay cho rằng mình bị tâm thần thì không tốt. Sở Ca đôi khi làm người khác thấy cậu ta khá ngốc, nhưng điểm kỹ năng lại vượt trội nên thời gian cùng nhau bàn luận thoải mái vô cùng. Mặc Kỳ Lân không muốn mất đi cậu bạn thân này, vì thế rất nhiều lần hoặc ẩn ý hoặc nói thẳng ra nhắc nhở Sở Ca tránh xa Sở Giao và Hiên Viên Ngạo Thiên một chút.

Dù đời này khác với đời trước, nhưng cậu cũng không dám chắc chắn là kết cục cuối cùng của Sở Ca có thay đổi hay không.

Mặc Kỳ Lân là một tấm lòng son, nhưng Sở Ca cũng không hiểu cậu ta làm vậy là có ý gì. Cho nên Sở Ca chỉ đơn thuần cho rằng Mặc Kỳ Lân có vẻ ghét nữ chính và nam chính cho nên không muốn bạn thân là mình có quan hệ tốt với bọn họ. Ừ, đây chính là từ trường bất hòa của diễn viên phụ và diễn viên chính trong truyền thuyết chăng.

Sở Ca cảm giác mình rất thấu hiểu cậu bạn thân, nữ chính cậu cũng không có hứng thú tiếp xúc, Hiên Viên Ngạo Thiên coi như là xã giao vài lần cũng không phải là bạn bè quan trọng gì, gặp mặt chào hỏi nhau mà thôi. Cho nên Kỳ Lân quân, cậu hoàn toàn không cần lo lắng bạn cậu đi tương thân tương ái với nam nữ chính đâu.

Hôm nay, Sở Ca vẫn ở nhà Mặc Kỳ Lân loay hoay máy tính như trước. Kết quả dùng máy tính của Mặc Kỳ Lân download một phần mềm và save vào máy xong, khi vào folder thì thấy được một số file video. Sở Ca hiếu kỳ nên di chuột click vào một trong số đó.

Không đợi cậu nhìn rõ trên màn hình là cái gì thì chợt nghe thấy từ máy tính phát ra một tiếng thở dốc quyến rũ:

“A… Ưm….A …A…”

Sở Ca: ⊙▽⊙

Hình như cậu đã mở ra một thứ gì kỳ quái rồi. Nếu như chỉ là rên rỉ thì cũng không có chuyện gì, thế nhưng vì sao tiếng rên đó lại là của một nam nhân a! Thấy rõ ràng hình ảnh xong Sở Ca càng thêm Sparta —

Một mãnh nam cường tráng lõa thể ôm một thiếu niên trắng nõn xinh xắn nhỏ nhắn cũng lõa thể và đang cùng làm loại vận động nguyên thủy của con người. Sở Ca nhìn thật kỹ, ha ha thiếu niên da trắng kia quả nhiên có ‘đinh đinh’.

Sở Ca tắt video đi, hít thở sâu hai lần. Làm một trạch nam trường kỳ trà trộn vào các forum lớn, đối với văn hóa hủ Sở Ca bày tỏ là cậu thực sự không thấy xa lạ một chút nào, thế nhưng trước đây nhiều nhất là xem qua mấy hình động hoặc anime các em hủ post lên diễn đàn thôi, còn loại người thật có da có thịt cùng âm thanh sống động này là lần đầu tiên cậu được thấy, hơn nữa còn là thấy ở trong máy tính của bạn thân. Sở Ca tỏ vẻ, cậu có chút kinh ngạc.

Ngẩng đầu thì thấy Mặc Kỳ Lân đang đứng thẳng nhìn cậu, khi Sở Ca nhìn đến mình thì mới mở miệng nói: “Nếu như tôi nói cho cậu biết, tôi down AV xong mới phát hiện ra mình bị chủ post lừa down thành GV thì cậu có tin không?”

Sở Ca gật đầu, trịnh trọng nói: “Tôi tin.” Lý do này so với nam phụ là gay vẫn dễ tiếp nhận hơn đó.

Mặc Kỳ Lân không nghĩ rằng Sở Ca sẽ trả lời là tin mình, cậu nhướn mày, lập tức nở nụ cười, vui vẻ đến mức mắt híp lại với nhau, cậu ta nói: “Lý do này kỳ thực chính tôi cũng không tin. Sở Ca cậu sẽ ghét bỏ tôi à?”

“Cậu thích tôi hả?” Sở Ca không trả lời câu hỏi của Mặc Kỳ Lân, ngược lại hỏi một câu khác.

Mặc Kỳ Lân lắc đầu.

“Vậy cậu thích chú Chung?”

Vẻ mặt Mặc Kỳ Lân rõ ràng cứng đơ một lúc, lại lắc đầu.

“Cậu cuồng trẻ con hay cuồng xác chết?”

Mặc Kỳ Lân thấy câu hỏi của Sở Ca đã chạy lên trời không tìm về được, nhưng vẫn có tố chất lắc đầu trả lời Sở Ca.

Sở Ca khoanh tay. “Vậy thì có vấn đề gì, cậu không thích tôi, cũng không thích quản gia của tôi, hơn nữa cũng không phải loại biến thái cuồng trẻ con cuồng xác chết, cậu có thích ai thì tôi chỉ phải nhớ rằng đó là người yêu của huynh đệ mình là được rồi. Tại sao phải kỳ thị cậu?”

Mặc Kỳ Lân lần: “Độ tiếp thu của cậu thật cao.”

Sở Ca nhún vai cúi đầu tiếp tục dùng máy tính, miệng thì trả lời. “Độ tiếp thu của tôi khẳng định rất cao, nếu không mấy năm nay đã sớm chết trong sự tàn phá của các em hủ ở diễn đàn rồi.”

Mặc Kỳ Lân gật đầu tỏ vẻ tán thành. Đời trước cậu cảm thấy văn hóa hủ này rất ghê tởm, kết quả đời này lại gia nhập đội ngũ ấy, quả nhiên ra ngoài lăn lộn xong vẫn phải quay về mà.

Sở Ca đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Mặc Kỳ Lân và nở nụ cười đầy thô bỉ nam nhân đều hiểu được, hỏi: “Nói, người cậu thích là ai thế?”

Mặc Kỳ Lân há miệng, cái tên từ sau khi trọng sinh vẫn nhớ trong lòng đã suýt bật ra khỏi miệng nhưng đến cuối cùng cậu vẫn không nói thành lời. Mặc Kỳ Lân bảo với Sở Ca: “Chờ lúc nào tôi lừa anh ấy đến tay thì sẽ giới thiệu cho cậu biết.”

“Hừ, còn giấu? Cứ như là tôi định cướp của cậu không bằng.” Sở Ca bĩu môi, không nói thì thôi, ông đây sẽ tự mình lọc nội dung để đoán!

Sở Ca liệt kê tất cả các vai nam có thể nhớ được trong ‘Tổng tài Satan’.

Cậu cảm giác hình như phương thức của mình sai rồi, vì vậy lại nghiêm túc nghĩ lần nữa.

Sở Ca: ⊙▽⊙

Bạn thân à cậu đừng nói cho tôi biết người cậu thích thật ra là Ngạo Thiên huynh nhé. Tha thứ cho tôi chứ trong bộ truyện này ngoại trừ cậu và Ngạo Thiên huynh ra thì những vai nam còn lại tôi đều không nhớ rõ…

May mà Mặc Kỳ Lân còn chưa học được thuật đọc tâm, bằng không nếu biết suy nghĩ của Sở Ca lúc này thì tuyệt đối sẽ chém chết cậu ta ngay lập tức! Đời trước cùng tên băng sơn chết tiệt kia là tình địch mấy năm chưa đủ hay sao, đời này còn thích? Như vậy thì là tên siêu M đó có hiểu không!

Cho nên nói, không biết là phúc a.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.