Nhìn bộ dạng chín đại Chủ Thần có lời khó nói, Tần Vô Song biết tâm tư của bọn họ, chẳng qua muốn hỏi thăm xem Lý Huyền Phong còn sống hay đã chết.
Tần Vô Song biết, nếu đem sự thực về Lý Huyền Phong nói cho bọn họ biết, những người này sẽ vô cùng đau thương, nên chỉ nói:
- Các ngươi đã nghe thấy những lời đồn gì?
Mộc Diệu Chủ Thần ngập ngừng nói:
- Nghe đồn Lý Huyền Phong tiền bối bị kẻ khác truy sát, đã chết rồi. Không biết sự tình thế nào?
- Đúng thế, hiện tại rất nhiều lời đồn đều nói, Lý Huyền Phong tiền bối đã chết. Chúng ta không tin, Thánh Hoàng cường giả thiên hạ vô địch, tuyệt đối thọ cùng trời đất, vĩnh viễn bất tử, ai giết được chứ?
- Đại nhân, người và Lý Huyền Phong đại nhân quan hệ sâu xa, phải chăng biết tin tức về người?
Tần Vô Song thản nhiên gật đầu, mục quang thâm trầm:
- Hành tung cụ thể của Lý Huyền Phong ta tất nhiên sẽ không nói với các ngươi. Tuy nhiên ta muốn nói là, tin tức người đã chết đều là lời đồn nhảm vô căn cứ. Lý Huyền Phong tiền bối còn sống, tuy nhiên đang bế quan tu luyện, lúc nào xuất quan ta cũng không biết được. Cũng chính bởi thế người mới dặn dò ta chăm lo cho chuyện của Tinh vực Cửu Diệu. Ta hôm nay tới cũng không có gì khác so với Lý Huyền Phong tiền bối tới, bởi vì người đã sớm giao Tinh vực Cửu Diệu cho ta toàn quyền xử lý.
Nghe xong những lời này, tâm tình của những Chủ Thần kia đều giãn ra một chút. Bọn họ tuy có đấu đá nội bộ, nhưng đều hy vọng Lý Huyền Phong tiền bối còn sống.
Dù sao, bọn họ ai cũng biết Lý Huyền Phong mới là chỗ dựa thực sự của Tinh vực Cửu Diệu. Chỉ có chỗ dựa này không đổ, Tinh vực Cửu Diệu mới có thể tồn tại lâu dài.
Nếu Lý Huyền Phong tiền bối ngã xuống, tất cả mọi hành động của bọn họ đều là uổng công, không thể nào ngăn chặn người ngoài xâm lăng Tinh vực Cửu Diệu.
Tuy tin tức của Lý Huyền Phong bọn họ không hỏi ra được, nhưng nghe nói Lý Huyền Phong chưa chết, đặc biệt là từ miệng của vị Thiên Tôn cường giả này nói ra, bọn họ đương nhiên không chút nghi ngờ.
Trong mắt bọn họ, Thiên Tôn cường giả căn bản không cần nói dối với Chủ Thần.
- Nếu đại nhân đã nhận lời ủy thác của Lý Huyền Phong tiền bối, chúng ta tự nguyện nghe lời sai bảo. Đại nhân, tính mạng của chúng ta đều phó thác cho người.
Tần Vô Song khoát tay nói:
- Những lời này không cần nói nhiều. Tinh vực Cửu Diệu là nhà của các ngươi, vận mệnh thế nào còn cần hành động thực tế của các người, mà không phải là những lời hùng hồn rỗng tuếch. Nếu Lý Huyền Phong tiền bối đã ủy thác cho ta, ta cũng nói thẳng.
Ánh mắt như dao nhìn loát qua tất cả các Chủ Thần.
- Thứ nhất tất cả Chủ Thần các người phải bỏ qua hiềm khích, đồng tâm hiệp lực. Nếu các ngươi không một lòng thì Tinh vực Cửu Diệu này nên sớm dâng cho kẻ khác là xong.
Chín đại Chủ Thần kia đưa mắt nhìn nhau, có chút ngượng ngùng. Tuy nhiên bọn họ đều không phải là kẻ ngốc, cũng biết những lời này không phải lời nói đùa.
Nếu nội bộ không đoàn kết, sao có thể chống được ngoại xâm?
- Thứ hai, các ngươi để ta sai khiến, lại đều là cường giả của Tinh vực Cửu Diệu. Tinh vực Cửu Diệu nhờ Lý Huyền Phong tiền bối mà tồn tại, các ngươi đương nhiên cũng nên tu luyện thần thông của Lý Huyền Phong tiền bối. Ở đây ta có một môn trận pháp gọi là Cửu Cung Quy Nhất Kiếm Trận, thực lực cường đại, một khi luyện thành uy lực vô cùng cường hãn. Một người có thể chống được tám mươi mốt người. Mà trận pháp chín người có thể chống lại bảy trăm người. Cũng chính là chín đại Chủ Thần các ngươi tu luyện trận pháp này có thể sánh ngang với hợp lực công kích của hơn bảy tám trăm Chủ Thần. Thần thông thế này có thể gọi là cuồn cuộn không ngừng, đủ khiến cho Thiên Tôn cường giả nuốt hận. Những lời này không phải nói khoác, một Thiên Tôn cường giả có thể giết Chủ Thần trong nháy mắt, hoặc có thể thông qua thủ đoạn cường đại đối phó với rất nhiều Chủ Thần bao vây. Nhưng nếu có mấy trăm một nghìn Chủ Thần bao vây, rơi vào chiến thuật biển người mà muốn thoát thân cũng sẽ vô cùng khó khăn.
Thiên Tôn cường giả đối phó với Chủ Thần có ưu thế tuyệt đối, nhưng đó không có nghĩa là muốn làm gì thì làm. Voi tuy mạnh nhưng bị đàn kiến bao vây cũng nhất định thua thiệt.
Cũng đạo lý đó, một Thiên Tôn cường giả có thể đối phó với mấy chục Chủ Thần, thậm chí cả trăm Chủ Thần, nhưng tiền đề là Thiên Tôn phải có không gian để thi triển.
Một khi bị bao vây, cho dù là Thiên Tôn cũng sẽ phải trả giá. Cho dù khi bị bao vây hắn có thể giết được rất nhiều Chủ Thần, nhưng cuối cùng vẫn phải nuốt hận.
Tần Vô Song bao năm nay luôn tu luyện Cửu Cung Quy Nhất Kiếm Trận này, thủ hạ trong tay hắn chỉ cần có điều kiện cũng đều tu luyện trận pháp này, uy lực rất cường đại.
Tần Vô Song tu luyện tới nay có thể nói là thu hoạch không ít.
Hắn đoán rằng, thần thông này nhất định là do sư phụ trong khi ngao du Vũ trụ đã nghĩ ra. Nếu không trước khi rời Tinh vực Cửu Diệu người đã phải truyền thụ cho những Chủ Thần này của Tinh vực Cửu Diệu.
Mà hiện này, những Chủ Thần này không hiểu thần thông này, chứng tỏ loại thần thông này được sáng tạo ra sau khi Lý Huyền Phong đã thành danh.
Chín đại Chủ Thần kia nghe nói có thể học tập tài nghệ của Thánh Hoàng tự nhiên là vô cùng vui mừng. Loại chuyện tốt từ trên trời rơi xuống này bọn họ tự nhiên là vui mừng rồi.
Tần Vô Song đem Cửu Cung Quy Nhất Kiếm Trận truyền thụ một lần. Những người này đều là Chủ Thần, thần thông xem qua một lần liền nhớ đương nhiên là phải có.
Chủ Thần cường giả có một điểm lợi, đó là năng lực lãnh hội rất cao. Trận pháp này cho Thần đạo cường giả thông thường tu luyện rất vất vả, mà cũng rất khó đạt được hiệu quả quỷ khốc thần sầu.
Nhưng trận pháp này trong tay Chủ Thần lập tức hiện ra uy lực hơn người. Năng lực lãnh ngộ và thực lực của Chủ Thần khiến trận pháp vươn lên tầm cao mới. Cho dù là Tần Vô Song cũng đều vô cùng hiếu kỳ, có chút cảm thấy bất ngờ. Hiển nhiên hắn cũng chưa từng nghĩ rằng Cửu Cung Quy Nhất Kiếm Trận này trong tay Chủ Thần lại có hiệu quả đến vậy.
Chín đại Chủ Thần này không có ai không có ngộ tính cực cao, luyện qua mấy lần đã nắm được tinh hoa của trận pháp này, nhất thời không ngờ lại vô cùng thích thú luyện tập.
Ngăn cách vốn có trong quá trình dung hợp trận pháp đã sớm quên đi sạch, toàn tâm toàn ý tu luyện kiếm trận, vô cùng vui vẻ.
Tần Vô Song nhìn thấy điểm này cũng âm thầm gật đầu, bụng nghĩ không hổ là nhân vật cấp bậc Chủ Thần, một khi vứt bỏ chấp niệm quả nhiên không còn là nhân vật bình thường nữa.
Cửu Cung Quy Nhất Kiếm Trận này Tần Vô Song lần đầu tiên nhìn thấy mặt đẹp đẽ này, trong lòng không khỏi tự nghĩ, Chủ Thần thi triển ra đã cường hãn như vậy, nếu đổi thành chín đại Thiên Tôn thi triển thì còn khủng khiếp thế nào?
Lại đổi thành Thánh Hoàng cường giả tu luyện thì sẽ ra sao?
Nửa tháng sau, Cửu Cung Quy Nhất Kiếm Trận hoàn toàn thuần thục, chín đại Chủ Thần phối hợp không có khe hở, khiến Tần Vô Song nhìn mà thán phục.
- Tốt lắm, ngộ tính của các ngươi quả thật xứng đáng là Chủ Thần. Hiện nay thần thông của trận pháp này thế nào các ngươi cũng đã thấy, cho dù là Thiên Tôn giết tới mà không đề phòng bị các ngươi bao vây lấy, e rằng cũng phải nuốt hận. Trận pháp này còn có một cái lợi là không sợ chiến thuật biển người. Trận pháp này có thể công thủ, thập phần lý tưởng.
- Tất cả đều nhờ đại nhân chỉ giáo, hà hà, đại nhân, nếu người không kịp thời xuất hiện, chín đại Chủ Thần chúng ta nội chiến, thật là hổ thẹn!
- Đại nhân, người đối với Tinh vực Cửu Diệu chúng ta có thể gọi là có ân tình tái tạo. Xin hỏi đại nhân quý tính đại danh?
- Ta họ Tần, các người chỉ cần gọi là Tần đại nhân là được.
Tần Vô Song đương nhiên không đem hết mọi thông tin của mình nói ra.
- Thì ra là Tần đại nhân!
Tám đại Chủ Thần cùng nhau tán tụng.
Tần Vô Song đang định mở miệng, đột nhiên Ngọc bài Truyền thức có ba động, Tần Vô Song dùng thần thức câu thông, không ngờ là Âm Ma Thiên Tôn.
- Thiếu chủ, Tinh vực Cửu Diệu quả là xui xẻo! Ba đại Tinh vực của bốn phía đã tập kết chuẩn bị xâm lấn Tinh vực Cửu Diệu. Xem bộ dạng này phiền toái lớn rồi.
- Ồ?
Tần Vô Song nhíu mày.
- Thiếu chủ, người vẫn còn ở đó chứ. Có cần thủ hạ ra tay một chuyến không?
Âm Ma Thiên Tôn lúc nào cũng như lo thiên hạ không đủ loạn.
Đừng nói là ba đại Tinh vực, cho dù là ba chục Tinh vực hắn cũng dám khiêu khích. Cho dù đánh không lại bỏ chạy cũng không sao.
Có Thánh Hoàng Thiên Thuyền hắn còn sợ gì nữa? Tính khí gần đây của Âm Ma Thiên Tôn vì có Thánh Hoàng Thiên Thuyền làm vũ khí chạy trốn nên càng tăng thêm không ít.
Tần Vô Song lại thản nhiên nói:
- Tạm thời chưa vội khiêu khích, ngươi đợi tại chỗ, nếu bọn chúng tới ngươi xuất ra một chiếc phi thuyền Thiên Tôn ngăn bọn chúng lại. Không được để bọn chúng xâm nhập vào trong Tinh vực Cửu Diệu.
Âm Ma Thiên Tôn cười quái dị nói:
- Được, Thiếu chủ, người cẩn thận quá. Ồ, là ta lắm mồm rồi, người hiện nay đã là Thiên Tôn cường giả, mảnh Tiểu Vũ trụ này còn ai địch nổi?
- Nhớ kỹ, không được lỗ mãng.
Tần Vô Song dặn dò rồi biểu tình có chút ngưng trọng, mỉm cười ý nhị nói:
- Chư vị, có một tin tốt và một tin xấu, các ngươi muốn nghe tin nào trước?
Chín đại Chủ Thần thấy Tần Vô Song nói rất nghiêm túc, đều ngạc nhiên trong giây lát mới nói:
- Nghe tin xấu trước vậy!
- Tin xấu là, ba đại Tinh vực quanh Tinh vực Cửu Diệu đã tập kết binh lực, chuẩn bị xâm lấn Tinh vực Cửu Diệu.
- Sao? Nhanh như vậy sao?
- Chết tiệt, nhất định là ba Tinh vực đó. Xung quanh chúng ta cũng chỉ có ba Tinh vực đó hoành hành ngang ngược, thích đi thôn tính!
Tần Vô Song giơ tay ra hiệu, ngăn lại loại nghị luận vô ích này.
- Đại nhân, vậy tin tốt là gì?
Mộc Diệu Chủ Thần không kìm được nói.
- Tin tốt là, tạm thời các ngươi không cần lo lắng Tinh vực Cửu Diệu bị tấn công. Ta bên ngoài có đủ binh lực để kiềm chế một chút.
Nghe thấy tin tốt này, thần kinh căng thẳng của tám đại Chủ Thần mới giãn ra một chút. Có người kiềm chế một chút quả thực là tin tốt.
- Đại nhân, vậy chúng ta phải làm thế nào, xin người ra lệnh!
- Đúng, chúng ta thề chết đi theo đại nhân, nghe lệnh của người.
Tần Vô Song mặt mỉm cười:
- Đều nghe lệnh ta?
- Đại nhân, ra lệnh đi, chúng ta đều nghe theo người.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.xyzTần Vô Song gật đầu:
- Tốt, vậy nghe lệnh ta, sống chết một trận. Vũ trụ Đại La, bất kể nơi đâu cũng chỉ dựa vào thực lực nói chuyện. Có thực lực mới là chân lý vĩnh cửu. Tinh vực Cửu Diệu muốn tồn tại thì một trận chiến này không thể tránh khỏi. Chiến đấu tuyệt đối tốt hơn né tránh!
Chín đại Chủ Thần nhiệt huyết sôi sục. Nếu Thiên Tôn cường giả đã không tiếc trận chiến này thì chúng ta cũng không có lý do gì để né tránh. Xét cho đến cùng, Tinh vực Cửu Diệu là nhà của bọn họ, nếu bọn họ không có lòng đấu tranh thì người ta là người ngoài sao có thể bảo vệ cho họ.
Chiến, vậy thì chiến!
Rốt cuộc, trong xương tủy các Chủ Thần này vẫn còn có khí chất kiệt ngạo bất tuân của cường giả, cũng không muốn khuất phục trước người khác, làm thân nô lệ