Tần Vô Song mỉm cười:
- Tới hay lắm, chư vị, các ngươi tạm nghỉ ngơi, xem ta giết hắn.
Thần Chiếu vội kêu lên:
- Sao thế được? Hai mươi bảy tên kia, và cả Trường Không bị ngươi bắt đầu là đám thủ hạ mạnh nhất của Huyết Vân Thánh Hoàng, được gọi là hai mươi tám tinh tú. Bọn chúng có một đại trận gọi là Hỗn Nguyên Thiên Tượng Trận, Thánh Hoàng cường giả bị vây cũng có chút vất vả, không cẩn thận là sẽ phải nuốt hận.
- Ha ha, vậy càng tốt, bọn chúng thiếu Trường Không, trận pháp này còn thi triển sao được nữa.
Tần Vô Song nói rất thoải mái, nhưng lại âm thầm đề phòng, không dám khinh địch, phân phó Bao Bao:
- Bao Bao, ngươi và Cô Đơn phụ trách mọi việc trong Thiên Thuyền. Thần Chiếu cùng các chư vị đồng môn tạm thời nghỉ ngơi, xem ta đi gặp bọn chúng.
Nói xong liền đem theo nhục thân của Trường Không, phiêu hốt bay ra ngoài Thánh Hoàng Thiên Thuyền, trên lưng là Thần kiếm Đạo Nhất, Thần Tú Cung đeo bên hông, oai phong lẫm liệt giốn như thiên thần.
Khí độ tiêu sái này khiến Huyết Vân Thánh Hoàng ở đằng kia cũng âm thầm nghiêm nghị, hắn tuy lúc này hận không thể đem Tần Vô Song xé da lột xác, nhưng cũng không dám khinh địch, truyền thức phân phó:
- Các ngươi không được khinh địch. Hỗn Nguyên Thiên Tượng Trận thiếu một vị trí, thêm một lỗ hổng, trước khi xuất hiện sơ hở phải vây chặt hắn lại để ta tập kích giành thắng lợi.
Chiến thuật của Huyết Vân Thánh Hoàng rất rõ rằng, muốn dùng đại trận vây khốn Tần Vô Song, sau đó dùng vô thượng thần thông của hắn tập kích giết chết.
Loại chiến đấu này có lẽ là lựa chọn tốt nhất để tiêu diệt một Thánh Hoàng. Nếu không, một chọi một, trừ phi có ưu thế áp đảo, nếu không muốn giết chết đối phương vô cùng khó khăn.
Tần Vô Song nhìn qua một lượt, thản nhiên giơ Trường Không trong tay lên, cười nói:
- Huyết Vân Thánh Hoàng, không ngờ nhanh như vậy đã gặp lại, hiệu quả không thấp.
Huyết Vân Thánh Hoàng mặt lạnh lùng:
- Các hạ, không nói vòng vo, ngươi rốt cuộc là ai, tới Tiểu Vũ trụ Huyết Vân của ta là có ý gì?
Tần Vô Song cười lớn:
- Ta là ai? Câu hỏi này lẽ ra là ta hỏi ngươi mới đúng. Nhìn thấy người này trong tay ta không? Ta trả lại cho ngươi!
Nói xong, hai tay Tần Vô Song rung lên, ám kình sớm đã đem Thần hồn của Trường Không đánh tan, nhục thân bị một đám tử quang bắn vào, vô số tia sáng chói mắt bắn ra, sức bùng nổ vô cùng to lớn.
Huyết Vân Thánh Hoàng đương nhiên không sợ, cánh tay đưa ra, một đạo lốc xoáy quét qua, đem khí thế hùng hậu kia quét đi.
Đúng lúc này, Thần Tú Cung đã ở trong tay Tần Vô Song.
Vù vù vù!
Pháp thân của Tần Vô Song cơ hồ cùng lúc đó liền xuất hiện, Âm Dương Tử Vân Dực liền bay lên, Thần Tú Cung như một vầng thái dương sáng lòa, chín mũi Xạ Nhật Tiễn như một con cự long hùng hổ lao đi.
Khí thế này như nuốt cả đất trời.
Vù!
Khí thế của cự long trong nháy mắt liền phá nát trận hình của hai mươi bảy người kia.
Chín đạo cường quang liên tục hiện lên, trong trận hình của hai bảy người lập tức đã xuất hiện chín lỗ hổng.
Chín tiếng kêu cơ hồ cùng lúc vang lên, chín Thiên Tôn liền bị khí thế cường hãn của Thần Tú Cung nuốt chửng.
Xạ Nhật Tiễn bay ngược trở lại, bay lượn bốn phía Thần Tú Cung, xuất hiện từng trận thanh âm cổ quái.
Thần Tú Cung kia lúc này cũng rung động không ngừng, phát ra tiếng cộng hưởng cổ quái.
Tần Vô Song biết, đây là dấu hiệu Tu La Vương nuốt chửng chín đại Thiên Tôn, Thần hồn thức tỉnh. Thần hồn tức tỉnh cũng có nghĩa là, uy lực của Thần Tú Cung sẽ càng tăng lên.
- Ha ha, tiểu tử, khá lắm. Ha ha, Thiên Tôn cường giả, cố lên, đem hai bảy tên này thu thập sạch sẽ, ta sẽ khôi phục được bảy tám phần công lực.
Thần thức của Tu La Vương cũng vô cùng hưng phấn, không ngừng kêu lên.
Tần Vô Song thản nhiên cười nói:
- Lần đầu tiên bọn chúng không chú ý, đánh lén thành công. Lần thứ hai phải xem người khống chế Thần Tú Cung như thế nào.
Tu La Vương lạnh lùng nói:
- Mấy tên bất tài này ngươi không cần lo lắng, chỉ cần phối hợp tốt ta đảm bảo bọn chúng biết trước cũng không làm gì được. Ngươi phụ trách kiềm chế tên Thánh Hoàng kia là được.
Tần Vô Song cười nói:
- Được, kiềm chế Thánh Hoàng kia tất nhiên không phải vấn đề.
Huyết Vân Thánh Hoàng thấy một chiêu đã mất chín thủ hạ, vũ khí bá đạo như vậy, Huyết Vân Thánh Hoàng hắn một kiện cũng không có.
- Người này, rốt cuộc là ai?
Lưng Tần Vô Song vừa vươn lên, Thần kiếm Đạo Nhất dưới sự điều khiển của Thần hồn liền lăng không bay ra.
Thần kiếm Đạo Nhất này vừa thôi động liền có cảm giác trời long đất lở, khí thế tung hoành giang hồ của Lý Huyền Phong cơ hồ hoàn toàn được kế thừa, thậm chí còn xuất sắc hơn.
Một kiếm chém xuống, Huyết Vân Thánh Hoàng đột nhiên cảm thấy tinh hà như bị chém đôi ra, vô số phán quyết chi lực quay cuồng trên đỉnh đầu.
Không dám hàm hồ, tay vươn lên, Thánh Hoàng Thần Khí là một thanh trường thương đỡ ngang đỉnh đầu, đem kiếm kia ngăn lại.
Thu tay lại, định công kích tới hướng Tần Vô Song. Nhưng không ngờ Thần kiếm Đạo Nhất kia nhanh như thiểm điện lại công kích tới!
Huyết Vân Thánh Hoàng cũng không phải cường giả bình thường, Thần hồn vừa động, dùng Thần hồn điều khiển trường thương, song quyền vung ra đấm vào lồng ngực.
Bốp! Một đạo phân thân xuất hiện.
Liên tục vỗ ra ba cái, ba đạo phân thân liền hiện ra.
Phân thân này hiển nhiên không phải ảo giác mà là Ma Tượng Đại Khôi Lỗi thực sự. Ma Tượng Đại Khôi Lỗi của Thánh Hoàng cường giả, hoặc là không có, hoặc là lực công kích sẽ không kém bản thân là mấy.
Cũng đúng lúc đó, Thần Tú Cung của Tần Vô Song lại khởi động lần tấn công thứ hai, giống như thu gặt lúa mạch vậy, không ngừng tàn khốc thu gặt.
Lúc này nói Tần Vô Song đang thu gặt tính mệnh của đám Thiên Tôn này không bằng nói Tu La Vương đang thu gặt tính mạng của bọn chúng.
Tần Vô Song nhìn thấy Huyết Vân Thánh Hoàng biến ra con rối phân thân, biết người này quả nhiên có chút thủ đoạn, Thần kiếm Đạo Nhất thu vào trong tay.
Rất đơn giản, đại đạo quy nhất, một kiếm như âm dương lưỡng cực, một âm một dương xen lại đánh ra.
Tần Vô Song kết hợp Thái Cực Kiếm của kiếp trước vào trong Thần kiếm Đạo Nhất, khai phá ra một đường công kích hoàn toàn mới.
Bộ kiếm thuật này, không ngờ lại hoàn toàn phù hợp Thiên đạo!
Rõ ràng là một kiếm bình thường, Huyết Vân Thánh Hoàng lại vô cùng kiêng kỵ, không dám trực tiếp chống đỡ. Hiển nhiên, Huyết Vân Thánh Hoàng cũng không hoàn toàn hiểu ra một kiếm này.
Cũng may ba phân thân của Huyết Vân Thánh Hoàng cũng đã vây tới chỗ Tần Vô Song. Đó chính là sát chiêu thứ hai của Huyết Vân Thánh Hoàng, chiến thuật biển người.
Cho dù hy sinh một Khôi Lỗi Ma Thần cũng phải giết chết tên tiểu tử trước mặt này. Quá đáng sợ! Tiểu tử này nếu để hắn tiếp tục trưởng thành, sau này nhất định sẽ không còn chỗ đứng chân của Huyết Vân Thánh Hoàng hắn nữa.
Tần Vô Song cười ha ha:
- Huyết Vân, ngươi muốn dùng chiến thuật khôi lỗi đối phó với ta. Quên nói với ngươi, chơi Ma Tượng Đại Khôi Lỗi đã lỗi thời rồi.
Nói xong, Thần kiếm Đạo Nhất cùng người hợp nhất, quét một cái đã biến mất trong hư không.
Ở bên kia, Thần Tú Cung đã hoàn thành lần thu hoạch thứ hai. Lại có chín Thiên Tôn rõ ràng biết công kích đang đến nhưng không thể tránh được, phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Tiếng kêu thảm thiết này khiến Huyết Vân Thánh Hoàng đau lòng không ngớt, vô cùng nôn nóng.
Bộ cung tiễn kia rốt cuộc có thứ ma quỷ gì mà bá đạo tới vậy? Những Thiên Tôn kia tuy không thể chống đỡ được với Thánh Hoàng, nhưng cũng không tới nỗi không tránh được. Từ lúc nào bọn họ lại yếu ớt như vậy?
Tuy nhiên lúc này Huyết Vân Thánh Hoàng cũng biết không phải lúc phân tâm. Đối thủ kia thần quỷ khó lường, thủ đoạn vô cùng ghê gớm!
Ma công vận khí, bốn phương tám hướng không ngờ kéo ra từng đám huyết vụ. Chỉ trong chốc lát, bốn phương một màu máu đỏ, phảng phất như một Huyết Hải che khuất cả hư không.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.xyzHuyết vụ này cực kỳ bá đạo, lan tới chỗ nào, cây cối khô héo, biến thành vụ khí tan vào trong biển máu.
Bao Bao mắng to một tiếng, khởi động Thiên Thuyền tránh ra xa. Tuy hắn không cảm thấy huyết vụ này có thể làm tổn thương tới Thiên Thuyền, nhưng nhìn thấy huyết vụ kéo đến cũng lui lại một chút. Vạn nhất huyết vụ này có công hiệu đặc biệt, khiến cho Thiên Thuyền bị nguyền rủa thì phiền toái to.
Huyết vụ này mang theo cỗ khí tức huyết tinh nồng đượm, trong chốc lát liền lan ra vạn dặm. Bao Bao không ngừng chửi to, không ngừng điều khiển Thiên Thuyền tránh đi.
Tốc độ lan tràn của huyết vụ này tuy nhanh, nhưng cũng không thể nhanh bằng tốc độ của Thiên Thuyền.
Nhưng Tần Vô Song đang ở đâu?
Ngay cả Bao Bao cũng cảm thấy có chút kinh ngạc. Bọn người Thần Chiếu càng lo lắng hơn, pháp nhãn của bọn chúng đều là Thiên Tôn cường giả có thể nhìn thấu trăm vặn dặm.
Nhưng Tần Vô Song ở đâu, bọn họ cũng không nhìn thấy.
Lẽ nào trong chớp mắt, liền đã ở ngoài trăm vạn dặm rồi sao?
Huyết Vân Thánh Hoàng tuy đắc thế nhưng cũng không dám khinh suất, gọi đám Thiên Tôn còn lại:
- Các ngươi mau trốn vào sau ta. Tiểu tử đó không dễ chết như vậy, tuy nhiên trong Huyết Hải này, các ngươi tuyệt đối an toàn!
Vừa nói xong, thanh âm của Tần Vô Song đã thản nhiên vang lên:
- Thật vậy sao?
Đồng thời, chín đạo tiễn quang trong hư không lại có khí thế cường hãn, xé rách Huyết Hải, hóa thành chín đạo kim quang, vẽ ra một đường cong tuyệt đẹp vô cùng bắt mắt trong đám Huyết Hải kia.
Nhưng trong kim quang còn ẩn chứa âm ba rung động, trong âm ba tràn ngập lực lượng cuồng dã, không ngừng tiến tới.
Cỗ lực lượng cuồng dã này và lực lượng của tiểu tử kia hoàn toàn không giống nhau, thậm chí còn có cảm giác vô cùng bạo ngược. Phong cách này rất giống với Huyết Vân Thánh Hoàng, nhưng Huyết Vân Thánh Hoàng cảm thấy rằng, lực lượng này có một khí tức rất cổ xưa.
- Lại là một Thánh Hoàng cường giả!
Huyết Vân Thánh Hoàng đột nhiên căng thẳng trong lòng.
Khi hắn ý thức được điểm này, lực lượng kia đã thôi động chín đạo tiễn quang tới cực hạn, chín Thiên Tôn cơ hồ trước mắt hắn bị cuốn đi mất.
Vù!
Trước mắt trống rống, hai mươi bảy Thiên Tôn không còn sót một ai. Chiến tích này khiến Huyết Vân Thánh Hoàng có cảm giác muốn khóc. Hắn thậm chí còn hoài nghi phải chăng mình đang nằm mơ. Huyết Hải hắn vô cùng tự hào không ngờ lại yếu ớt đến vậy, không địch được một công kích của đối phương.
Hiện thực tàn khốc này khiến Huyết Vân Thánh Hoàng không thể chấp nhận nổi, tức giận điên cuồng hét lên:
- Rốt cuộc là ai phá hỏng chuyện của ta?
Tần Vô Song không dùng ngôn ngữ trả lời hắn, mà tay vung lên, Xích Dương Kim Thân Tháp trực tiếp đè xuống, khí thế nguy nga như có vô số kim quang đang đè xuống Huyết Hải kia.
Va chạm đỉnh cao