Khí Trùng Tinh Hà

Chương 151: Yêu cầm Tiên Thiên



Hấp Linh Lục Vấn, đây là những vấn đề chủ yếu đối với việc hấp thụ lực thiên địa tự nhiên như thế nào, đưa ra những lời giải đáp. Nói ra thì là điển tịch mang tính nhập môn, nhưng đơn giản ra là phân tích môn này vô cùng rõ ràng.
Tu luyện đến bước Tiên Thiên Linh Võ Cảnh, vấn đề chủ yếu chính là hấp thu lực thiên địa tự nhiên, lấy thân thể để tạo nên sức mạnh.
Do vậy, sau khi vào cảnh giới Tiên Thiên Linh Võ Cảnh, sự mạnh yếu của một võ giả hoàn toàn được quyết định bởi sự hấp thụ và tận dụng lực tự nhiên của người đó.
Trên Võ Thánh Sơn, Tần Vô Song đã được Võ Thánh đại nhân giảng giải về vấn đề quan trọng này, đã nắm được cơ bản.
Nhưng sau khi hiểu rõ vấn đề chủ yếu này, học vấn về các phương diện khác tự nhiên tăng lên rất nhiều. Hấp thụ lực tự nhiên, đây là quá trình dài và chậm, cũng là một môn học vô cùng lớn.
Hấp thụ như thế nào? Hấp thụ từ đâu? Quá trình hấp thụ lực tự nhiên kỳ thực chính là quá trình luyện hóa linh lực.
Đa số hấp thụ lực tự nhiên đều dựa vào tu luyện. Trong khi tu luyện, thu hút lực tự nhiên và giao hòa với cơ thể, từ đó chuyển hóa thành tự của chính mình. Chính là cách tu luyện chậm.
Đương nhiên cũng có ngoại lệ, phần ngoại lệ nhỏ này là dựa vào hấp thụ trực tiếp linh vật của giới tự nhiên, nhanh chóng đạt được linh lực, gọi là cách tu luyện tắt.
Quá trình hấp thụ trực tiếp này bằng với đường tắt, tự nhiên có sức hấp dẫn. Nhưng muốn hấp thụ trực tiếp thì phải có đầy đủ yếu tố phù hợp.
Trước tiên, thân thể phải cường tráng, đủ để chịu lực tải, nếu không linh lực hấp thụ trực tiếp này sẽ vô cùng kinh khủng, lực công kích rất mạnh. Nếu cơ thể không chịu được lực tải lớn thì sẽ vô cùng nguy hiểm đến tính mạng.
Điều quan trọng hơn là, hấp thụ linh lực trực tiếp cần công pháp, cần linh vật để hấp thụ. Mọi người đều biết, ở Đế quốc Đại La, linh vật vô cùng quý hiếm, dù là linh dược hay Yêu thú yêu đan cũng đều rất khó tìm.
Có được một viên thì đều dùng làm dược liệu luyện chế đan dược, tuyệt đối sẽ không xa xỉ trực tiếp hấp thu linh lực. Trực tiếp hấp thu linh lực tuy có thể nhanh chóng tăng lên linh lực, nhưng cũng rất nguy hiểm, hơn nữa cũng bị thất thoát một lượng nhất định dù không nhiều.
Sự được mất này, người tu luyện cần phải tự mình nắm chắc, phải chọn lựa theo tình hình thực tế.
Tần Vô Song xem xong Hấp Linh Lục Vấn, cũng có những hiểu biết nhất định. Những học vấn cảnh giới Tiên Thiên quả là rộng lớn.
Cảnh giới Sơ Linh Võ Cảnh, Trung Linh Võ Cảnh, Cao Linh Võ Cảnh, Linh Võ Đại viên mãn, mỗi một cảnh giới đều có ý nghĩa, đều có những cảnh giới nhỏ hơn bên trong khác nhau.
Trong tứ đại cảnh giới lại có vô số những cảnh giới nhỏ, phân cách toàn bộ cảnh giới Linh Võ Cảnh, vô số Tiên Thiên cường giả, hình thành một bậc thang mạnh yếu.
Lực tự nhiên, có lực ngũ hành, lực phong vũ lôi điện, phàm là lực lượng vũ trụ tự nhiên cũng đều có lực tự nhiên. Phải xem người tu luyện hấp thụ như thế nào, chịu lực và sử dụng như thế nào.
Hôm nay Tần Vô Song tu luyện Thiên Mạch Ngưng Kình Kiếm, cảnh giới Thực kiếm cấp thứ năm. Phân tích kỹ thì có những thuộc tính khác nhau. Nhưng thuộc tính tại giai đoạn cấp thứ năm lại không rõ ràng, phải đến cấp thứ tư, cảnh giới Cương kiếm, mới thể hiện thuộc tính rõ ràng. Trong cảnh giới cấp thứ năm chỉ là thời kỳ đầu thôi.
Nhưng điều này không ảnh hưởng đến uy lực Thực kiếm, trên thực tế, môn chiến kỹ Thiên Mạch Ngưng Kình Kiếm này, có thể nói là huyền ảo bác đại uyên thâm.
Cấp thứ năm đã là cảnh giới Tiên Thiên, tiếp tục luyện, cảnh giới càng ổn định, rất khả quan, đến cảnh giới cấp thứ nhất, thì rất khó mà tưởng tượng.
Tần Vô Song không có ảo vọng xa xôi, chỉ chuyên tâm luyện Thực kiếm. Tu vi của hắn bây giờ chỉ là Sơ Linh Võ Cảnh, Thực kiếm đối với hắn mà nói, đã là chiến kỹ có thừa.
Hôm nay tại Chủ mạch của Sơn mạch Lăng Tiêu, linh lực đầy đủ, chính là dịp tốt để tu luyện Thực kiếm. Hắn quyết định phải củng cố chiến kỹ này, tranh thủ sử dụng thành thục trong thực chiến. Phối hợp Lăng Vân Tiên Bộ, Thiên Mạch Ngưng Kình Kiếm này đích thực là kỹ năng chiến đấu rất cao. Chỉ cần tinh chứ không cần nhiều, Tần Vô Song biết rõ đạo lý này nên không hề tham lam.
Trong một tháng này chỉ say mê kết hợp sử dụng hai kỹ năng này. Lúc trước đấu với Lệ Vô Kỵ, nếu cho hắn một tháng để luyện hai kỹ năng này, thì trận đấu đó sẽ không kéo dài như vậy, phức tạp như vậy. Đáng tiếc, tình hình lúc đó quá cấp bách. Lệ Vô Kỵ nói đến là đến, làm Tần Vô Song vô cùng bị động.

Đúng một tháng sau, Tần Vô Song từ nơi khuất đi ra.
Qua một tháng cường hóa tu luyện, Tần Vô Song không những củng cố được cảnh giới Linh Võ Cảnh, mà còn kết hợp hoàn hảo Thực kiếm công kích Thiên Mạch Ngưng Kình Kiếm và Lăng Vân Tiên Bộ, dường như đã luyện tới cảnh giới thiên y vô phùng.
Sau khi đạt được sự thuần thục này, Tần Vô Song tin rằng, nếu lúc này hắn và Lệ Vô Kỵ lại giao đấu lần nữa, chắc chắn ung dung hơn, chiến thắng càng dễ dàng.
Tần Vô Song quyết định đi khắp nơi, trong quá trình tu luyện, không những phải tĩnh tọa khổ luyện, mà còn phải có kinh nghiệm lịch lãm.
Đọc vạn quyển sách không bằng đi vạn dặm. Đạo lý tu luyện cũng như vậy, có lúc ngồi ba tháng cũng chưa chắc bằng ra ngoài ngao du.
Hai vạn dặm Chủ mạch của Sơn mạch Lăng Tiêu thực sự là thâm thúy như hải, Tần Vô Song đi nửa tháng, đến nửa bóng người cũng chưa gặp được.
Tuy đã chuẩn bị tâm lý nhưng vẫn làm hắn rất cảm khái. Một lúc sau cũng đã trở lại bình thường.
Tuy Chủ mạch của Sơn mạch Lăng Tiêu vô cùng rộng lớn, nhưng tổng cộng chỉ có mấy trăm Đệ tử Cao cấp. Những người ở đây đa số có lẽ đã khổ luyện ở một nơi cố định nào đó. Nếu một số nhỏ còn lại đi lịch lãm khắp nơi, muốn chạm chán trong hai vạn dặm cũng không phải chuyện dễ.
Gần hoàng hôn, Tần Vô Song ngẩng đầu nhìn sắc trời, biết rằng hôm nay chưa chắc đạt được cái gì.
Đang muốn tìm một nơi tá túc, ngày mai trời sáng lại đi tiếp. Đột nhiên khu rừng phía sau vang lên một trận kinh hoàng. Một đàn chim hoảng sợ bay từ trong rừng ra, bay toán loạn khắp nơi.
Tần Vô Song dừng lại, biết đang có chuyện gì đó xảy ra.
Quay đầu nhìn, lại thấy một con chim toàn thân lửa đỏ, to hơn nhiều những con chim bình thường. Nhìn giống chim ưng, đôi cánh dài, kiêu ngạo bay trên bầu trời.
Con chim đầu đàn đỏ lửa nhìn thấy Tần Vô Song, hiển nhiên có ý thị uy, kêu lên một tiếng, đôi cánh không ngừng huy quét, không ngừng vuốt cây. Đến gần, cây đại thụ đó như tượng đất nặn, bị đôi cánh lớn kia quét thành hai đoạn một cách nhẹ nhàng, thế như chẻ tre. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.xyz
Lưỡi con nghiệt súc này uốn cong, sắc lạnh lợi hại. Vỗ đôi cánh bay đến trước mặt cách Tần Vô Song ba bốn mươi mét. Một người một chim hình thành thế đối nghịch.
Động vật phi cầm tầm thường tuyệt đối không thể có lực công kịch khoa trương như vậy, đây rõ ràng là yêu cầm Tiên Thiên.
Tần Vô Song tự nhủ bình tĩnh, đã biết mình vận khí không bình thường. Nghe sư phụ nói, ở Chủ mạch của Sơn mạch Lăng Tiêu, tỷ lệ gặp Yêu thú là không cao, còn gặp ở Chủ mạch Lăng Vân Phong thì nhiều hơn một chút.
Thật không ngờ, hắn vốn chưa vào Chủ mạch Lăng Vân Phong đã có thể đụng phải Yêu thú cảnh giới Tiên Thiên.
Đây là lần đầu tiên Tần Vô Song gặp Yêu thú trong truyền thuyết, không dám coi thường.
Con Yêu thú này có chút táo bạo, tâm trạng có chút nóng vội, thấy Tần Vô Song chặn ngang đường, sau khi thị uy, vẫn nhìn Tần Vô Song mà không lùi. Hai cánh rung lên, bay thẳng đến Tần Vô Song. Hai móng bám vào hư không, vô số kình phong không ngừng bắn ra như mũi tên.
Sự tấn công này không hề yếu hơn Mãn Thiên Lôi Tâm Chưởng của Lệ Vô Kỵ chút nào, thậm chí còn mạnh hơn ba phần.
Nhưng Yêu thú dù sao cũng không có tu luyện công pháp, không thể tấn công bao quanh như Lệ Vô Kỵ, hình thành một vòng tròn tấn công. Nếu không với độ tấn công này, nếu hình thành vòng tấn công thì càng khó khăn hơn.
Tần Vô Song ra cước bộ liên động, Lăng Vân Tiên Bộ, không nhìn sự công kích của yêu nghiệt này, mà vừa đi vừa quan sát đặc điểm tấn công của yêu cầm.
Lực công kích của nó chủ yếu tập trung ở móng vuốt mà miệng. Nhưng ở giữa đôi cánh luôn không mở ra, đối với loại Yêu thú phi cầm mà nói, đôi cánh là bộ phận công kích, không thể lại che giấu như vậy.
Tần Vô Song phòng ngự, sau đó đã dần dần chạm được đến lộ tuyến của nó, cước bộ cố ý chậm lại một chút, sau đó dùng Thiên Mạch Ngưng Kình Kiếm phản công.
Yêu thú cảnh giới Tiên Thiên, mỗi bộ phận trên cơ thể đều là chí bảo, cơ thịt là thức ăn vô cùng bổ dưỡng, còn viên Yêu thú đan trong cơ thể vô cùng quý giá. Yêu đan của Yêu thú cảnh giới Tiên Thiên, dù là dùng luyện đan cũng tốt, hấp thu lấy linh lực cũng tốt, đều là đồ tốt khó có thể có được.
Tần Vô Song tự nhiên xúc động. Đây là lần đầu tiên gặp Yêu thú cảnh giới Tiên Thiên, nếu không thể tiêu diệt, lấy chiến lợi phẩm, thì xem như là bỏ lỡ cơ hội tốt.
Quả nhiên, hắn yếu thế làm cho yêu cầm càng tấn công kịch liệt. Theo lý, tuy trí lực yêu cầm không bằng con người, nhưng vô cùng giảo hoạt, tính cách đa nghi. Yêu thú này dường như nghĩ Tần Vô Song muốn ngăn cản nó, nên tấn công rất hung ác.
Tần Vô Song thầm nghĩ:
- Hay là yêu cầm này đang bị người khác truy đuổi đến đây, muốn vượt qua đây để thoát truy binh.
Nghĩ đến đây, cảm nhận kỹ hơn, quả nhiên nghe thấy tiếng gió thổi, cỏ cây lay động, tuy ở rất xa nhưng không thể thoát khỏi đôi tai của Tần Vô Song.
- Uy!
Tần Vô Song huýt nhẹ một tiếng, liền để yêu cầm chui qua, sau khi nhường đường mới bám theo đuôi không rời.
Hắn biết, truy đuổi yêu cầm không phải chỉ có một hai người, mà là một tốp người. Nếu không sẽ không làm cho yêu cầm hoảng sợ như vậy. Tần Vô Song dù đánh bại được yêu cầm cũng phải hao tâm tổn trí. Ngộ nhỡ hao hết linh lực, tốp người kia đuổi tới, chẳng phải là để chúng ngư ông đắc lợi sao. Phải chịu thiệt như vậy, Tần Vô Song không muốn làm.
Do vậy, để yêu cầm này bay đi, rồi hắn bám theo, thoát khỏi đám truy binh, hắn mới ra tay.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.