Khí Trùng Tinh Hà

Chương 342: Thu hoạch phong phú



Tần Vô Song ở lại là ở liền hơn một tháng. Trong thời gian này Tần Vô Song cũng đã bị phong cảnh mỹ miều ở Hầu Vương Sơn hấp dẫn, đi khắp nơi tận hưởng linh lực ở Hầu Vương Sơn. Mà ở Hầu Vương Sơn quả đúng là đi bước nào bước nấy đều thấy linh dược linh quả. Thời gian này Tần Vô Song nhờ Bao Bao mà cũng được ăn không ít của ngon.
Mà những thứ đó đương nhiên rất có ích cho sự tích lũy linh lực và cảnh giới tu luyện của Tần Vô Song. Hơn một tháng ở đây đã giúp Tần Vô Song đứng vững trong cảnh giới Cao Linh Võ Cảnh.
Nhưng cứ mỗi lần Bao Bao muốn trao đổi học hỏi võ thuật là Tần Vô Song hắn lại cảm thấy rất phiền muộn. Đến nay, Bao Bao đã là Linh Võ Đại viên mãn, tuy thực lực chưa được củng cố nhưng sức chiến đấu vẫn không phải tầm thường. Nếu Tần Vô Song dùng Thần Tú Cung thì Bao Bao không đánh lại được, nếu không dùng thì Tần Vô Song lại thua Bao Bao một bậc. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Cứ thế trong hơn một tháng, một người một thú đã thiết lập được mối giao tình sâu nặng. Tần Vô Song kể cho Bao Bao nghe một vài thứ hay ho thú vị của nhân loại, cũng khiến Bao Bao rất thích thú, cứ lèo nhèo muốn Tần Vô Song đưa nó đến thế giới của nhân loại. Tần Vô Song cười:
- Bao Bao, chuyện này ngươi chỉ xin ta thôi chưa đủ. Phải có sự đồng ý của Ngân Hầu Vương mới được.
Bao Bao cười hi hi:
- Ngân Hầu Vương sẽ không phản đối đâu.
- Tại sao?
Tần Vô Song rất hiếu kỳ.
- Nếu ta đòi đi Hiên Viên Khâu hay những vùng cấm địa khác thì Ngân Hầu Vương chắc chắn sẽ phản đối. Lý do là thực lực của ta chưa đủ mạnh. Nhưng thế giới nhân loại là nơi ít nguy hiểm nhất trên Đại lục Thiên Huyền. Nơi đó mà còn không được đi thì ta chỉ có thể ru rú ở Hầu Vương Sơn thôi!
Bao Bao nói làm Tần Vô Song bật cười:
- Thôi được rồi, nếu ngươi thuyết phục được Ngân Hầu Vương thì ta chắc chắn không có vấn đề gì.
Bao Bao nhảy tưng tưng:
- Hay quá, ta đi nói ngay đây!
Nói rồi Bao Bao lao vụt đi như tên bắn, giây lát đã biến mất, chỉ để lại một luồng sáng vàng nhạt. Khỉ là nhanh như vậy đó.
Tần Vô Song quay lại thạch lâm, Ngân Hầu Vương rõ ràng là đã nghe thông tin từ Bao Bao, thấy Tần Vô Song thì mỉm cười:
- Vô Song, Bao Bao nói định cùng ngươi đến thế giới nhân loại rèn luyện, ngươi không phản đối chứ?
- Ngân Hầu Vương, có Kim Hầu Vương làm bạn đồng hành đó là vinh hạnh của ta! Có lý do gì mà ta phản đối chứ?
Tần Vô Song trả lời cũng rất khéo léo.
Ngân Hầu Vương cười:
- Nếu đã vậy thì hãy để Bao Bao cùng ngươi đến thế giới nhân loại một chuyến. Nhưng Vô Song à, Bao Bao là Kim Hầu Vương, có can hệ tới vận mệnh Hầu Tộc chúng ta, mong ngươi sẽ chăm sóc tốt cho nó!
Tần Vô Song trịnh trọng gật đầu:
- Ngân Hầu Vương, ngài đã ủy thác, Tần Vô Song ta dù có thịt nát xương tan cũng không để Bao Bao gặp bất cứ chuyện gì.
Ngân Hầu Vương cười ha ha:
- Cường giả của nhân loại dù là cấp cao nhất cũng không thể làm tổn thương đến Kim Hầu Vương. Chỉ sợ cao thủ ở vùng cấm địa của Thần đi lại trong thế giới nhân loại. Những cao thủ như thế, Bao Bao hiện giờ không thế kháng cự được. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, có cao thủ như vậy, dù ở Hầu Vương Sơn thì ta cũng không bảo vệ nổi Bao Bao!
Bao Bao kêu lên:
- Ngân Hầu Vương, con rất nhanh nhẹn, không đánh được thì chạy. Đợi khi nào đánh được thì sẽ lại đi dọn dẹp chúng! Hắc hắc!
Ngân Hầu Vương và Tần Vô Song đều bật cười.
- Cũng được, Bao Bao, con ở Hầu Vương Sơn này mãi cũng chán, nên đi xông pha rồi. Nếu là nơi khác thì ta không yên tâm. Thế giới nhân loại thì vừa may phù hợp cho con rèn luyện vào giai đoạn này. Vô Song, Bao Bao đi rèn luyện cùng ngươi, cũng là bằng hữu của ngươi. Chuyện của ngươi nó cũng có thể giúp ngươi, ân oán của ngươi Bao Bao cũng có thể gánh giúp. Đừng vì nó là Kim Hầu Vương mà cứ chăm lo mọi mặt.
Khẩu khí của Ngân Hầu Vương bỗng thay đổi.
Tần Vô Song khựng lại một lúc mới hiểu, nếu đã là ra ngoài rèn luyện, quá bảo vệ thì không đạt được mục đích rèn luyện chân chính.
- Bao Bao, nếu mâu thuẫn giữa Vô Song và Cửu Cung Phái cần ngươi ra tay thì ngươi cũng đừng ngại mà không dám đụng vào. Hờ hờ, Cửu Cung Phái, Hầu Tộc chúng ta vẫn có thể đắc tội!
Bao Bao cười hì hì:
- Dù là không đắc tội được, chỉ cần chúng khiến con khó chịu, con vẫn động vào chúng!
Ngân Hầu Vương không hề phản đối mà ngược lại còn động viên:
- Đúng, ngươi là Kim Hầu Vương, phải trưởng thành trong chiến đấu! Nên chiến đấu, là phải dùng đến nhiệt huyết của Hầu Tộc, phải cho chúng thấy uy phong của Kim Hầu Vương!
Khẩu khí của Ngân Hầu Vương vô cùng nghiêm túc dường như đang dạy dỗ con cháu của chính mình vậy.
Bao Bao rung hai cánh tay trước biểu thị đồng tình.
- Ta dự tính khoảng sáu bảy ngày sau các Trưởng lão Hầu Tộc sẽ trở về. Mọi người chuẩn bị đi, chỉ cần các Trưởng lão về là lập tức rời khỏi Chi Tế Sơn. Bao Bao, nhiều nhất là mười năm ngươi phải quay về Chi Tế Sơn. Thù hận của Hầu Tộc chúng ta và Vực sâu Dã Nhân Tộc tuyệt đối không được vượt qua mười năm!
Bao Bao trịnh trọng nói:
- Vâng, không cần đến mười năm là con sẽ về khiến cho Dã Nhân tộc phải đảo điên!
Tần Vô Song đương nhiên rất hoan nghênh Bao Bao. Dù nói thế nào thì Bao Bao cũng là một trợ thủ đắc lực. Ngân Hầu Vương còn đích thân cam kết, Bao Bao có thể giúp hắn đối phó Cửu Cung Phái, đây là một tín hiệu tích cực.
Tuy Tần Vô Song biết Ngân Hầu Vương tuyệt đối sẽ không quyết định những điều không có ích lợi gì, nhưng dù xuất phát từ góc độ nào thì có Kim Hầu Vương Bao Bao sẽ có phần chắc chắn khi đối phó với Cửu Cung Phái!
Trong đầu Tần Vô Song thật ra đang nhớ lại những lời của tên Triệu công tử. Hắn nói Chưởng môn Cửu Cung Phái, Tả Thiên Tứ có quan hệ với Hiên Viên Khâu. Tầng quan hệ chưa rõ ràng này khiến Tần Vô Song hắn có chút lo lắng.
Tần Vô Song biết, phát triển trên Đại lục Thiên Huyền này mà không có một vài trợ thủ đắc lực thì thật sự rất khó sống. Nay có Bao Bao ở bên cạnh, khi về Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận lại có thêm Tử Điện Phần Diệm Thú, như vậy có nghĩa là một lúc có được hai cao thủ Linh Võ Đại viên mãn.
Có lực lượng như vậy, khi đối phó với Cửu Cung Phái đột ngột tung ra chắc chắn khiến chúng trở tay không kịp.
Cửu Cung Phái hiện nay chắc chắn đặt gần như toàn bộ tâm tư vào việc đối phó với thân phận giả của Tần Vô Song. Ngoài ra một phần cũng đặt vào Trác Bất Đàn, một Linh Võ Đại viên mãn mới. Chắc chắn chúng sẽ không biết Tần Vô Song, một Cao Linh Võ Cảnh lại có được hai lá bài quyết định thắng bại này!
Tần Vô Song đã rất mong chờ đến ngày cho Cửu Cung Phái một điều bất ngờ lớn lao. Hắn cất giữ thủ cấp của Chúc Đại Trung, giam giữ tên Triệu công tử cũng là điều bất ngờ mà hắn sẽ tặng cho Cửu Cung Phái!
Quả đúng như Ngân Hầu Vương dự đoán, cao thủ của Hầu Tộc sáu ngày sau về đến Hầu Vương Sơn. Được biết Dã Nhân Tộc xâm lấn, những lực lượng trung kiên này của Hầu Tộc vừa ngạc nhiên vừa giận dữ. Sau khi biết hết sự tình, cũng vô cùng cảm kích người bạn nhân loại Tần Vô Song. Như thế, đương nhiên chuyến đi rèn luyện của Bao Bao cùng với Tần Vô Song đến thế giới nhân loại sẽ không bị phản dối, tất cả đều ủng hộ.
Sáng hôm sau, Ngân Hầu Vương đích thân dẫn đoàn, tiễn Tần Vô Song và Bao Bao xuống núi. Ngân Hầu Vương nhắc nhở Bao Bao không ngừng.
Sau đó Ngân Hầu Vương tiến lại chỗ Tần Vô Song, tay cầm một chiếc hộp ngọc, nói:
- Vô Song, đây là lễ vật chia tay mà các Trưởng lão sau khi thương nghị quyết định tặng cho ngươi, xin hãy nhận lấy!
Bao Bao giật lấy cười hi hi:
- Lễ vật gì vậy, ta xem một chút, đừng có thần bí như thế!
Mở ra, bên trong là hai thứ quả to cỡ long nhãn, lấp lánh óng ánh như được làm từ ngọc thạch, nó tỏa ra mùi thơm khiến Tần Vô Song ngửi mà cảm thấy tinh thần thoải mái, xương cốt cũng như được thả lỏng.
Bao Bao cười nói:
- Chẹp chẹp, lần này các Trưởng lão thật hào phóng đó! Vô Song lão đại, huynh phát tài rồi! Đây là Thúy Ngọc Băng Tâm Quả, là loại quả nghìn năm đó. Nhân loại dùng nó, dù có tư chất tầm thường nhất cũng sẽ biến thành linh thể, trực tiếp có được sức mạnh Tiên Thiên. Hơn nữa còn có được ít nhất là năm trăm năm dương thọ!
Tần Vô Song hít một hơi thật sâu.
- Cái này… cái này… Vô Song nào dám nhận!
Ngân Hầu Vương nói:
- Vô Song, đây là tấm lòng của Hầu Tộc bọn ta, ngươi nhận đi! Dù gì lần này mà không có ngươi thì Hầu Vương Sơn đã bị Dã Nhân Tộc chiếm lĩnh rồi! Chứ đừng nói đến những thứ bảo bối linh quả này. Linh quả nghìn năm này ở Hầu Vương Sơn cũng rất quý hiếm, nhưng tặng bằng hữu nhất định phải thành tâm, xin đừng từ chối!
Bao Bao xúi giục:
- Đúng thế, Vô Song đại ca, lần này nếu không phải có huynh thì Hầu Tộc rắc rối to rồi. Đặc biệt là Thánh Tượng Quả, nếu mà bị đám Dã Nhân Tộc đó cướp mất thì hỏng hết! So sánh thì hai Thúy Ngọc Băng Tâm Quả này tuy quý giá nhưng không thể so được với Thánh Tượng Quả!
Các Trưởng lão khác cũng gật đầu:
- Nhận đi! Ngươi là nhân loại đầu tiên được nhận đồ Hầu Tộc bọn ta tặng đấy, không được chê mới phải.
Tần Vô Song cảm động, hắn cảm nhận được lòng nhiệt thành của Hầu Tộc, quả nhiên đúng như tư liệu nói, Hầu Tộc khá hiểu việc nhớ ơn nghĩa, cũng là chủng tộc dễ qua lại nhất trong Chi Tế Sơn. Vậy là hắn nhận lấy:
- Nếu vậy, ta cũng không khách khí nữa!
Bao Bao cười:
- Nếu khách khí là huynh xem thường Hầu Tộc bọn ta rồi!
Các Trưởng lão Hầu Tộc bật cười lớn, Ngân Hầu Vương nói:
- Thôi được rồi, chúng ta từ biệt tại đây. Bao Bao, nhớ đấy, mười năm, đừng quên!
- Không quên được đâu mà!
Nói rồi Bao Bao kéo áo Tần Vô Song:
- Vô Song lão đại, đi thôi! Ta không thể chờ để được nhìn thấy thế giới của nhân loại nữa rồi!
Vậy là Tần Vô Song và Bao Bao đi trong ánh mắt tiễn đưa của Ngân Hầu Vương và các Trưởng lão Hầu Tộc.

Dọc đường Tần Vô Song và Bao Bao cũng không muốn gây chuyện gì. Đi đường Bao Bao hỏi đủ mọi thứ chuyện, cứ như là một bộ "Mười vạn câu hỏi vì sao" vậy. Tần Vô Song cũng nhẫn nại trả lời hết mọi câu hỏi, không có chút phàn nàn.
Mười ngày sau đến vùng biên giới Chi Tế Sơn, Tần Vô Song đề nghị:
- Bao Bao, ngươi là Kim Hầu Vương, nhất cử nhất động đều rất quan trọng. Vì thế khi ra khỏi đây ta mong ngươi chịu thiệt thòi một chút, tránh vào trong túi trữ vật của ta, đừng để người của Đế quốc Cửu Ô phát hiện ra lai lịch. Tránh việc gặp những rắc rối không cần thiết.
Bao Bao vẫn nghe từ Ngân Hầu Vương về những điều hiểm ác của nhân loại nên gật đầu:
- Được thôi, nói rõ nhé, chỉ tránh một lúc thôi, ra khỏi khu vực này là phải thả ta ra đó!
- Đương nhiên rồi.
Tần Vô Song mở túi, bỗng nhiên một luồng sáng lóe lên, một thứ gì đó bay ra từ bên trong. Chính là con Linh Thử của Chúc Đại Trung. Tần Vô Song vốn đã điểm huyệt nó rồi, nhưng thời gian vừa rồi tác dụng đã hết, con Linh Thử đã tỉnh lại, lúc này bỗng có khe hở nên lập tức nhảy ra, rồi lập tức chui xuống đất.
Bao Bao thấy có một con Linh Thử thì cười lớn:
- Xem ngươi chạy đi đâu.
Nói rồi nó cũng chui xuống đất theo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.