Khí Trùng Tinh Hà

Chương 992: Cơn giận của Đại Càn Thiên Tôn



Nói như thế, bọn họ quả thực là từ quỷ môn quan sống sót trở về. Nếu Vô Song Chủ Thần chống đỡ không nổi, để cho đối phương tấn công vào, chỉ e trăm năm này, bọn họ đã trở thành xương khô. Thậm chí, còn giữ được xương khô là kết cục không tệ, chỉ e đối phương sẽ lột da lóc thịt bọn họ, làm cho bọn họ hồn tiêu phách tán, xương cốt không còn.
Vương Thiền cẩn thận hỏi:
- Bố Y Tôn giả, nói như vậy, Đại lục Thiên Huyền của chúng ta vẫn còn kẻ địch cường đại hơn, nên Tinh Hà Kết Giới bắt buộc phải giữ lại phải không? Nhưng thủ hạ cảm thấy, nếu địch thủ còn mạnh hơn Đại lục Phong Vân, vậy Tinh Hà Kết Giới của chúng ta sao có thể chặn nổi bọn chúng?
Lý Bố Y cười nói:
- Câu hỏi này không tệ. Chư vị, sự tồn tại của Tinh Hà Kết Giới không phải để ngăn chặn đối thủ, mà để che mắt đối thủ.
Vương Thiền giật mình, dường như đã hiểu ra:
- Ta hiểu rồi, ý của Vô Song Chủ Thần là, giũ sạch trách nhiệm trong việc mất tích của đại quân Đại lục Phong Vân?
Vương Thiền nói ra làm cho các cường giả đều giật mình hiểu ra.
Lý Bố Y vừa lòng gật đầu:
- Không sai, các người chỉ biết Đại lục Phong Vân lợi hại, nhưng không biết phía sau Đại lục Phong Vân còn có kẻ thù lợi hại hơn, đó chính là Thiên Tôn của Tinh vực Đại Càn. Đại Càn Thiên Tôn là chủ nhân của Tinh vực Đại Càn, là kẻ mạnh nhất trong Tinh vực Đại Càn. Nếu để Đại Càn Thiên Tôn biết được chúng ta đã tiêu diệt Đại lục Phong Vân, chúng ta có thể nghĩ một chút, chờ đợi Đại lục Thiên Huyền của chúng ta, sẽ là cái gì? Tới lúc đó, ào ào kéo tới Đại lục Thiên Huyền của chúng ta sẽ không phải là Thiên Thần Đạo cường giả nữa, mà sẽ là vô số Chủ Thần, thậm chí ngay cả Thiên Tôn cường giả cũng sẽ kéo tới, đến lúc đó, Đại lục Thiên Huyền của chúng ta sẽ không có lấy một ngày bình yên.
Tất cả không một tiếng động, bị Thiên Tôn cường giả ngắm trúng, kết quả thế nào chỉ cần dùng ngón chân cũng có thể nghĩ ra được.
Chỉ mới là Đại lục Phong Vân đã làm cho Đại lục Thiên Huyền chịu đủ đau khổ. Nếu không phải có sự xuất hiện của Tần Vô Song, Đại lục Thiên Huyền sớm đã trở thành lãnh địa của người khác rồi.
Còn Thiên Tôn cường giả một khi xuất hiện, kết quả không nói cũng biết!
Lý Bố Y nghiêm mặt nói:
- Chư vị, Đại lục Thiên Huyền của chúng ta, hiện nay đang chạy đua với thời gian. Tinh Hà Kết Giới nằm ở đó, ít nhất còn có thể che mắt thế giới bên ngoài, để bọn chúng không nghi ngờ tới Đại lục Thiên Huyền của chúng ta, còn Vô Song Chủ Thần cũng có thời gian tu luyện, đề thăng thực lực. Chư vị cảm thấy, phá vỡ Tinh Hà Kết Giới, thực lực của chúng ta có đủ để chống lại cơn giận của Thiên Tôn cường giả không?
Im lặng như tờ, tuyệt đối là im lặng như tờ.
Sức uy hiếp của Thiên Tôn cường giả, căn bản không cần Lý Bố Y giải thích. Tất cả mọi người đều hiểu rõ, trong mắt bọn họ, Chủ Thần đã là không thể với tới được rồi, càng không nói tới Thiên Tôn cường giả, có thể giết Chủ Thần trong nháy mắt!

Tại Thiên Tôn Thần Điện của Tinh vực Đại Càn, Đại Càn Thiên Tôn một trăm năm nay, cuộc sống cũng không hề dễ chịu. Mấy vạn quân của Đại lục Phong Vân mất tích, trở thành kỳ án lớn nhất của Tinh vực Đại Càn từ trước tới nay. Một đại quân mạnh như vậy, có phi thuyền Chủ Thần chuyên chở, sao lại vô cớ biến mất trên đường xuất trận như vậy?
Đáng sợ nhất là, tông tích biến mất của bọn họ, gần như là không thể truy tìm. Trăm năm đã qua, Đại Càn Thiên Tôn gần như đã phái đi những tinh anh giỏi nhất trong tay mình để điều tra, nhưng kết quả thủy chung là con số 0 tròn trĩnh.
Rốt cuộc đại quân của Đại lục Phong Vân đã bị không gian loạn lưu giữa các tinh hà nuốt mất, hay là gặp phải tập kích bất ngờ, bị tiêu diệt toàn bộ?
Nếu nói tới không gian loạn lưu, trong Vũ trụ không hề hiếm gặp. Chỉ là có thể nuốt cường giả cấp bậc Chủ Thần, trong trăm năm cũng chưa chắc đã gặp được một lần. Nếu Đại lục Phong Vân thực sự gặp phải không gian loạn lưu kiểu này, quả thực không khác gì trúng số độc đắc!
Nếu vì nguyên nhân này, Đại Càn Thiên Tôn ngoài cười khổ ra, không còn biện pháp nào khác, chỉ có thể âm thầm chấp nhận. Nhưng mà, Đại Càn Thiên Tôn cảm thấy, việc này không thể đơn giản như vậy.
Thông thường, ở Tinh vực nào đó xuất hiện không gian loạn lưu cực lớn, chắc chắn phải có dư chấn. Nhưng theo báo cáo, không hề phát hiện ra không gian loạn lưu ghê gớm như vậy.
Nói cách khác, Đại lục Phong Vân mất tích, hơn nửa không phải là do không gian loạn lưu. Vậy thì, đã gặp phải cường địch?
Đại Càn Thiên Tôn tự nghĩ, với thần thông của Thiên Tôn cường giả hắn, muốn một lúc tiêu diệt mấy vạn Thần đạo cường giả mà không lưu lại dấu vết, chỉ e cũng không thể làm nổi.
Nếu nói Thiên Tôn cường giả có thể dùng Thần hồn giết người không hề sai, nhưng Thần hồn giết người dù sao cũng phải tiêu hao Thần hồn, không thể nào đem mấy vạn cường giả giết sạch toàn bộ, một chút dấu vết cũng không có. Đó là Thần đạo cường giả, không phải là người đất, không thể nào ngồi đó đợi ngươi tới giết.
Đặc biệt là Phong Vân hai vị Chủ Thần, có trong tay Thiên Tôn Thần Khí, cho dù gặp phải Chủ Thần vây giết cũng không đến nỗi một chút năng lực phản kháng cũng không có.
Đại Càn Thiên Tôn càng nghĩ càng thấy kỳ quái, nếu nói Đại lục Phong Vân bị kẻ khác giết chết, vậy kẻ thù này, không khỏi quá đáng sợ hay sao.
Đáng sợ tới nỗi Đại Càn Thiên Tôn hắn cũng tự than không bì kịp.
Sự tồn tại đáng sợ như thế, Đại Càn Thiên Tôn sao có thể ngồi an ổn được. Giường của mình sao có thể để kẻ khác nằm ngủ cùng được? Phong Vân hai vị Chủ Thần tuy nói là tâm phúc, nhưng chết thì cũng đã chết rồi.
Nhưng mà, có thể uy hiếp đến địa vị thống trị của Đại Càn Thiên Tôn hắn, thì không thể không đề phòng. Cũng không thể tha thứ được.
Không có gì quan trọng hơn quyền lực!
Thám tử phái đi cũng lục tục trở về, tin tức mang về, quá nửa đều không có giá trị gì. Đại Càn Thiên Tôn cũng rất bất đắc dĩ. Hắn biết, đối phương có thể tiêu diệt vạn quân của Đại lục Phong Vân, thủ đoạn ghê gớm đó, thám tử của hắn nhất định không thể khám phá ra.
Hắn cũng không hy vọng có thu hoạch lớn gì, chỉ cần có chút manh mối cũng tốt.
Chỉ là làm hắn thất vọng là, một chút manh mối cũng không hề có.
Đại Càn Thiên Tôn rất khó chịu, hắn nghĩ rằng đối phương đang khiêu khích Đại Càn Thiên Tôn hắn. Đồng thời cũng đang nghi ngờ, đây phải chăng là do Tinh vực Vọng Xuyên đang giở trò?
Phải biết rằng, năm xưa ở Ô Thước Tinh, kẻ thù của Đại lục Phong Vân là Đại lục Thiên Tượng của Tinh vực Vọng Xuyên. Nếu phải nói tới, Tinh vực Vọng Xuyên rất có động cơ gây án.
Chỉ là, không có chứng cứ, Đại Càn Thiên Tôn cũng không thể tùy tiện tìm Tinh vực Vọng Xuyên lý luận. Vạn nhất bị đối phương chửi cho một trận, vậy thì còn mặt mũi nào nữa?
Lúc này, một Sứ giả ở bên cạnh Đại Càn Thiên Tôn nói:
- Thiên Tôn bệ hạ, thuộc hạ đột nhiên nghĩ tới một việc, không biết nên nói hay không.
- Nói!
Đại Càn Thiên Tôn thản nhiên nói. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
- Thuộc hạ cho rằng, Đại lục Phong Vân một khi đã bị mất tích trên đường đánh chiếm Đại lục Thiên Huyền, vậy Đại lục Thiên Huyền cũng phải đưa vào phạm vi điều tra. Mà thám tử của chúng ta đều bỏ qua Đại lục Thiên Huyền, cho rằng Đại lục Thiên Huyền không có thực lực gây án, do vậy đã phạm sai lầm trong tư duy. Vạn nhất việc này do Đại lục Thiên Huyền làm, chúng ta điều tra như vậy, không phải là đã để cho bọn họ tiêu diêu tự tại rồi sao?
Đại Càn Thiên Tôn khẽ nhíu mày.
Một Sứ giả Thiên Tôn khác cười nói:
- Đại lục Thiên Huyền có mấy phần thực lực, bọn chúng có động cơ gây án, nhưng thực lực bày ra đó, không phải nói muốn diệt là diệt được. Phong Vân hai vị Chủ Thần thực lực tuy không phải là vô địch trong Tinh vực Đại Càn, nhưng để đánh bại được bọn họ cũng chỉ trên đầu ngón tay. Đến nay lại còn có Thiên Tôn Thần Khí, Đại lục Thiên Huyền muốn đánh bại bọn họ, căn bản chỉ là nói đùa. Bọn họ lấy gì đánh bại Đại lục Phong Vân? Nếu bọn họ quả thực có thực lực đó, sao phải đóng cửa lại làm con rùa rụt đầu mấy vạn năm nay. Theo ta, kẻ địch đã tiêu diệt đại quân của Đại lục Phong Vân cũng chính là kẻ đã phá hủy Đại lục Phong Vân, động cơ của chúng có lẽ không phải nhằm vào Tinh vực Đại Càn, mà nhằm vào Đại lục Phong Vân, có lẽ Đại lục Phong Vân đã đắc tội với thế lực nào đó không nên đắc tội.
Vị này quả là thuộc trường phái lạc quan, hắn nghĩ rằng việc này hoàn toàn không có quan hệ với Tinh vực Đại Càn, hoàn toàn là do Đại lục Phong Vân tự nhóm lửa đốt mình.
Loại suy đoán này, được xây dựng trên sự thật là Đại lục Phong Vân đã hoành hành ngang ngược bao nhiêu năm nay. Tuy nói không có căn cứ gì, nhưng nghĩ kỹ lại dường như cũng có vài phần đạo lý.
Hai quan điểm hoàn toàn khác nhau này, làm cho Đại Càn Thiên Tôn trong lòng có chút phiền muộn. Tuy nhiên, hắn cũng cho rằng, bỏ qua Đại lục Thiên Huyền có lẽ là một sai lầm trong tư duy.
Tuy nói Đại lục Thiên Huyền không có thực lực gây án, nhưng vạn nhất có kẻ mượn Đại lục Thiên Huyền làm căn cứ để giở trò, lại còn có thể dùng Đại lục Thiên Huyền làm cái vỏ bọc che mắt. Dù sao, Tinh Hà Kết Giới để ở đó, rất dễ che mắt thiên hạ.
Nghĩ đến đây, Đại Càn Thiên Tôn có chủ ý, gật gật đầu:
- Đại lục Thiên Huyền cho dù không có thực lực gây án, nhưng cũng phải cho điều tra. Dân bản xứ ở Đại lục Thiên Huyền không có thực lực, nhưng ai biết kẻ ngoài có mượn Đại lục Thiên Huyền làm căn cứ hay không? Tinh Hà Kết Giới đối với tu luyện giả của Đại lục Thiên Huyền mà nói rất khó tu sửa, nhưng đối với tu luyện giả thần thông quảng đại, tu bổ Tinh Hà Kết Giới chẳng phải chuyện khó gì.
- Thiên Tôn bệ hạ anh minh.
Đại Càn Thiên Tôn xua xua tay:
- Truyền lệnh của ta, toàn thể các Vị diện phụ cận Đại lục Thiên Huyền, phái Chủ Thần cường giả của bọn họ tới Đại lục Thiên Huyền phá vỡ Tinh Hà Kết Giới, điều tra cho ra lẽ. Nếu không liên quan gì tới Đại lục Thiên Huyền thì thôi, nếu bọn chúng có tham gia vào thì không còn cần thiết để bọn chúng tồn tại nữa.
Khẩu khí của Đại Càn Thiên Tôn, tràn ngập sát ý. Hiển nhiên trong mắt Đại Càn Thiên Tôn, một Vị diện vô chủ cỏn con, Tinh vực Đại Càn không hề thiếu.
Muốn diệt, có thể tùy tiện diệt. Nhưng nếu sự việc có thể điều tra cho ra lẽ, thì đó chính là điều Đại Càn Thiên Tôn quan tâm nhất.
Đại Càn Thiên Tôn hiệu lệnh một chút, Sứ giả tả hữu lập tức truyền lệnh xuống, không lâu sau, Thiên Tôn Lệnh đã được truyền đi khắp các Vị diện Chủ Thần.
Tuy các Chủ Thần kia chưa chắc vui vẻ vì Đại lục Phong Vân mà vất vả, nhưng đến nay đã có lệnh của Đại Càn Thiên Tôn, bọn họ không dám không tuân theo.

Sứ giả của Đại Càn Thiên Tôn, ba tháng sau, cũng đến địa điểm tập kết. Lần này quy tụ Vị diện Chủ Thần có tới hơn ba chục, Chủ Thần cường giả lên tới sáu bảy chục người, thanh thế vô cùng to lớn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.