Lâm gia biệt viện lão tổ
- Ngươi nói cái gì? Vẫn chưa tra ra, một lũ vô dụng!
Gia chủ Lâm gia quát lớn.
Hai cái đại gia tộc còn lại cũng không khác là mấy.
Chuyện Tần Vũ bí mật lén lút ra ngoài, cũng là đến tai mắt của ngũ đại gia tộc, Tranh đoạt tài nguyên chi chiến sắp đến gần các lộ gia tộc không ngừng thu thập tin tức của đối thủ, vì gia tộc mà tranh thủ thêm phần thắng.
Chuyện Tần Vũ ra ngoài bọn họ mất dấu không tra ra được lại làm cho Ngũ đại gia tộc nổi lên một hồi phong ba, bởi Tần Vũ hắn là thiên tài trẻ tuổi mạnh nhất ở Trung Châu, bọn họ không thể không để mắt tới.
Hơn nữa, tu vi Tần Vũ vậy mà đột phá liên miên không dứt liền là Kim Đan ngũ trọng (tin tức tình báo thu thập từ dấu vết chiến đấu trong bí cảnh với Diệp Hàn).
Hắn mới có 15 tuổi mà Kim Đan ngũ trọng tu vi, cái này làm cho mấy gia tộc có chút khẩn trương, liền gọi con cháu đích hệ lựa chọn tư chất thiên tài, toàn lực bồi dưỡng mang theo một tia hy vọng đối kháng Tần gia trong Tranh đoạt tài nguyên chi chiến, nên mới có chuyện mấy ngày này, mấy vị lão tổ gấp gáp triệu tập trực hệ con cháu thế gia tề hồ quán đỉnh, đột phá Kim Đan tu vi.
Mà nếu không có chuyện này, thì bình thường ngũ đại gia tộc cũng tập hợp con cháu thế gia đứng đầu trong tông tộc, hỗ trợ đột phá Kim Đan tranh thủ thời gian củng cố tu vi, xây dựng căn cơ, rèn luyện tâm cảnh đột phá cảnh giới Nguyên Anh quan trọng.
Mặc nhiên, ngũ đại thế gia coi cái 15 tuổi này là tuổi hoàng kim để đột phá Kim đan.
Đọc tin tức của ngũ đại thế gia, Tần Vũ hắc hắc cười, muốn theo dõi hắn, không phải chuyện dễ, dẫu gì cũng là hai kiếp người, một số chuyện vẫn là hắn nắm chặt trong tay.
Hôm nay hắn quyết định ra ngoài, tham gia đấu giá hội, hằng năm vào ngày này, cũng là ngày Thương Hội Bảo Kim, tổ chức đấu giá hội lớn nhất Đông Vực ở tại trung tâm thành Trung Châu này.
Tuyệt đối sẽ có nhiều bảo vật tốt, hắn cũng phải tranh thủ thu thập, hắn là nhị thế tổ có một vài thứ không cần cực khổ liều mạng tranh đoạt, trực tiếp dùng tiền mua xuống cho thống khoái.
- Tần huynhhhhhhhh!
Chưa nhắc đã đến, Tiểu Bàn Tử ục ịch chạy vào biệt viện Tần Vũ là thiếu chủ duy nhất của Bảo Kim Thương Hội, chơi với hắn từ thuở nối khố, lại đặc biệt là nhị thế tổ, mỗi lần đi với cái bàn tử này là lại một lần rắc rối tầng tầng lớp lớp, cái tên này tu vi thì thấp mà chọc giận khắp nơi là nhiều.
Nhưng mà cũng không ai dám động hắn, thông thương từ Đông Vực đến các Vực khác vẫn là gia tộc hắn nắm trong tay.
Tần Vũ xưa nay vẫn là một tay bảo hộ hắn hô mưa gọi gió ở Trung Châu thành này, nên Tiểu Bàn Tử này vẫn là cung kính gọi hắn một chữ Tần huynh.
Tần Vũ cười cười, mặc kệ, dẫu sao đi với tên này giải trí đặc sắc vui vẻ.
[Tinh! Tranh đoạt Thiên Âm Tuyết liên
Nhiệm vụ: tranh đoạt với khí vận tử giành tới tay Thiên Âm Tuyết liên.
Phần thưởng: độ hảo cảm Diệp Nhi + 10
Thất bại: tiền mất tật mang, thật là mất mặt thiếu chủ đích hệ Tần gia]
Uy! Thật là linh nha, mấy ngày nay hệ thống an an ổn ổn, cái tên này vừa xuất hiện liền là hệ thống cũng công bố nhiệm vụ.
Vừa vặn cũng hợp ý hắn, hắn đang tìm kiếm một vài vật phẩm nâng cao thể chất và tu vi cho Diệp Nhi, dẫu sao cũng là thê tử của hắn, đưa nàng tu vi lên cao là một chuyện tốt.
--
Bảo Kim thương hội phòng đấu giá mỗi năm đều được Bảo Kim thương hội bỏ một lượng lớn tiền tu bổ, trang trí và nâng cấp, dù sao cũng là đại diện cho bộ mặt của Bảo Kim thương hội ở Đông Vực không thể làm qua loa được.
Gian phòng này ngang với khán phòng sức chứa 3000 người, nhưng lại bố trí chỗ ngồi cho hơn 1000 tu sĩ tiến vào, mục đích của Bảo Kim thương hội là khoe khoang độ xa xỉ của mình ở Trung Châu, hơn nữa là làm cho tu sĩ tham gia đấu giá hội cảm thấy chính mình đang ở nơi đẳng cấp.
Bảo Kim thương hội có một tôn chỉ rất hay mà Tần Vũ cũng kinh ngạc không nghĩ ở cái thế giới tu chân này mà họ cũng nghĩ đến.
Khách hàng là thượng đế, bước vào Bảo Kim thương hội không phân giàu nghèo miễn mua đồ trả tiền là khách.
Tuy nhiên, đấu giá hội Đông Vực cuối mỗi năm lại là chuyện khác, muốn tham gia vào đây phải bỏ ra ít nhất 1000 bạc tinh tệ mua vé vào cửa.
Hai là có Bảo Kim bảo chứng của Bảo Kim thương hội tiến hành đi vào, cái bảo chứng này là Bảo Kim thương hội ra tay mời chào làm quen nhân sĩ trên giang hồ, mỗi năm tùy tiện phát ra mấy trăm cái, để giao thiệp với tu sĩ, một khi Bảo Kim có đi qua vùng họ quản lý, họ cũng xuất thủ bảo hộ một hai.
Đúng là thương nhân, thủ đoạn như này cũng hào phóng đưa ra.
--
Loay hoay trước cửa, Tu Nhai đưa ra Bảo Kim thương hội bảo chứng rồi nhanh chóng đi vào.
Huỵch!
- Cái tên khốn khiếp này! Mắt chó không thấy Lâm thiếu gia chúng ta sao.
- A! Xin lỗi, xin lỗi.
Cái tên Tu Nhai này cũng là nhanh miệng xin lỗi cho qua chuyện, hắn cũng không muốn ồn ào, hắn đến đây vốn là có chuyện bí mật cần làm, phía sau địch nhân còn đang truy đuổi, không muốn gây chú ý, nên trực tiếp xin lỗi.
- Lăn!
Lâm Ngạo bực tức nói, sáng sớm đã có phiền phức, thật là bực mình, hừ, đụng hắn ở chỗ khác hẳn là ăn đòn nhừ tử, nơi này là Bảo Kim thương hội, hắn cũng lười sinh sự miễn cho phiền phức về sau.
Nhưng mà mặt khác trong lòng vẫn là ghi tạc hình bóng Tu Nhai.
"Gặp một lần ta giết một lần"
Dù gì hắn cũng là thiếu chủ đích hệ Lâm gia, chút ôn dưỡng này vẫn là còn có.
Lâm Ngạo đảo mắt nhìn quanh, đang tìm kiếm hình bóng Nam Cung Uyển Nhi, biết Tần Vũ và Uyển Nhi quan hệ không tệ, nhưng chung quy hẳn vẫn chưa có chết tâm, chưa thành thân vẫn là có cơ hội.
Hắc hắc hắn cười gian xảo rồi nhanh chân bước qua chỗ Nam Cung huynh muội.