Bên trong thành trì mấy ngày này, liên tục có tu sĩ tự xưng là binh sĩ của Tần thế tử, tràn vào thành cướp bóc, phóng hỏa đốt nhà, hà hiếp dân nữ khắp nơi, lửa giận trong Mục thổ đã sớm bừng bừng, hận không thể lao ra chém giết Tần Vũ.
Lão gia chủ Mục Kha gia tộc, đắc ý cười lớn trong mật thất, hắn nói với cao thủ của Liệt thế gia.
- Haha, cũng là thằng nhãi con mà thôi, mới có tý chuyện đã kích động mang binh đến đây, đúng là thứ ngu xuẩn, ta còn cứ ngỡ là tuổi trẻ tài cao! Đại kế này của chư vị thật là hay, quả là diệu kế, diệu kế!
Cao thủ Liệt thế gia cười lớn nói:
- Haha, một thằng oắt con hỉ mũi chưa sạch mà thôi, các người chỉ cần phối hợp với chúng ta thủ vững thành trì, qua một đoạn thời gian, lại kích động lòng dân, chắc chắn dân chúng và tu sĩ ở Thương quốc sẽ ủng hộ các ngươi lật đổ Tần Vũ cẩu tiểu tử, lật đổ hoàng thất, chúng ta sẽ giúp Mục Kha gia các ngươi nắm Thương quốc trong tay.
Lão gia chủ Mục Kha gia tộc ngưng trọng nói:
- Thủ thành thì chúng ta có thể làm được, nhưng mong các ngươi tuân thủ ước hẹn, hết sức hỗ trợ chúng ta, binh lực của hắn mạnh như vậy, ta sợ chưa thành đại kế đã bị hắn bóp chết.
Cao thủ Liệt thế gia cười nói:
- Khặc khặc, các ngươi yên tâm, để chuẩn bị cho việc này, chúng ta đã phái hơn mười cao thủ Đại Thừa Sơ kỳ đến đây hỗ trợ các ngươi, hắn chỉ có ba Đại Thừa sơ kỳ, tính thêm thực lực của hắn miễn cưỡng tính là 4 người, làm sao có chuyện lật thuyền trong mương được chứ.
Còn một ngày nữa là đến ngày công thành, mà nhị trưởng lão Mục Kha gia và các vị gia chủ gia tộc ở Mục thổ đột nhiên mất tích không thấy đâu, lão có chút lo lắng, nói:
- Nhị đệ của ta và một số gia chủ gia tộc ở Mục thổ đột nhiên mất tích, ta dự cảm có chuyện chẳng lành!
Cao thủ liệt thế gia nói:
- Hừ, chắc chắn là hắn cho người ám sát, tiêu hao lực lượng trước khi công thành mà thôi, ngày hắn công thành ngươi trực tiếp nói ra, kích động lòng dân càng tốt chứ sao.
Bọn chúng thực lực cũng chả bao nhiêu, ngươi không cần phải tiếc nuối.
Gia chủ Mục Kha gia định nói gì đó lại thôi, hai bên thảo luận đối sách một hồi liền lui ra ngoài.
Gia chủ Mục Gia gia tộc cấp bách hỏi tên thủ hạ thân tín:
- Đã truy ra hết bọn chúng chưa ?
Tên này cung kính nói:
- Thưa chủ nhân, vẫn chưa!
Bành!
Lão tát hắn hộc máu văng ra ngoài, quát lớn:
- Khốn kiếp! Có tý chuyện cũng làm không xong! Mẹ nó, một lũ ăn hại!
Đột nhiên lão có dự cảm không lành, nhưng không biết là vì nguyên nhân gì.
Sớm hôm sau, lão đứng trên đầu thành trì, nheo mắt nhìn về hướng Tần Vũ đằng xa, lại lăng không đứng hùng hùng hổ hổ nói lớn:
- Cẩu tiểu tử Tần Vũ, bảy ngày qua, ngươi mặc dù đã phát ra Bách Quỷ chiến thiếp, nói là cho chúng ta bảy ngày sơ tán dân chúng trong thành, vậy mà lại cho binh sĩ tràn vào cướp bóc, phóng hỏa đốt nhà, cưỡng hiếp dân nữ, giết hại tu sĩ, táng tận lương tâm.
Bị chúng ta bắt tận tay, day tại trận ngươi còn muốn xảo biện cái gì.
Đoạn lão ra hiệu cho người dẫn mấy tên tù binh, mang mặt nạ Bách Quỷ giả mạo lên, quỳ trước cổng thành.
Nói xong lão nghẹn ngào một lúc rồi lại nói:
- Nhị đệ ta và một số vị gia chủ Mục thổ vì bảo vệ bá tánh mà táng mạng dưới lưỡi kiếm hung tàn của ngươi, ngươi thật là tội ác tày trời.
Tần Vũ vẫn nhếch miệng cười khinh thường lão, làm lão có chút chột dạ, lão nói tiếp:
- Ngươi mấy tháng trước cho binh sĩ mang Bách Quỷ chiến thiếp đến tàn sát những gia tộc yếu thế, chống đối ngươi một cách tàn nhẫn, vậy mà giả bộ đạo nghĩa.
Lấy lợi ích giả dối, lấy đạo đức giả khắp nơi thu phục lòng người, mị hoặc dân chúng, thật là ma mãnh xảo quyệt, lòng lang dạ sói, độc ác vô cùng.
Nay ta Mục Vương, đứng lên hiệu triệu tu sĩ Thương quốc, thay trời hành đạo, trừ gian diệt ác, đánh đuổi cẩu tặc Đông Vực.
Binh sĩ và người dân trong thành hô lớn:
- Đả đảo cẩu tặc Đông Vực.
- Đả đảo cẩu tặc Đông Vực.
Tần Vũ vẫn y như cũ cười nhạt nhìn lão, hắn đứng trên lưng Tam Long, vận khí lực mà nói:
- IM LẶNG!
Chỉ vỏn vẹn hai chữ, cả vùng trời rộng lớn Mục thổ, bỗng chốc im lặng như tờ, hắn cười lạnh nói:
- Ngươi nói ta giết hại các gia tộc yếu thế chống đối ta, vậy các ngươi có chắc chắn là như vậy không ? Hay bọn họ là các gia tộc yếu thế chống đối ngươi, bị ngươi cấu kết với Liệt thế gia Tây vực vây giết?
Mấy tu sĩ và gia tộc bên trong thành, nghe Tần Vũ nói xong, cũng bắt đầu suy xét lại, quả thực những gia tộc bị diệt sát, đa số đều là những gia tộc chống đối Mục Vương, không thể nào trùng hợp như vậy được, nhưng bọn họ cũng chỉ là mới nghi ngờ thôi.
Nói rồi, Tần Vũ ra hiệu lệnh, một số thân nhân của các gia tộc bị Mục vương truy sát ngày trước lần lượt lộ diện, lão cấp bách quát lớn:
- Cẩu tặc, bây giờ ngươi còn mua chuộc bọn họ, mị hoặc dân chúng ? Các ngươi ...!gia tộc bị hắn diệt sát, bây giờ còn đứng ra nói thay cho hắn.
Thân nhân của những gia tộc chạy thoát lớn tiếng chửi rủa Mục vương:
- Mục chó chết, ngươi còn điêu ngoa già mồm, diệt sát chúng ta đã đành còn ám hại thế tử, thật là lòng lang dạ sói.
- Mục cẩu tử, ngươi phải đền mạng cho Vĩ gia chúng ta.
- Mục cẩu tặc, ngươi còn dám nói những lời này.
-…
Tần Vũ cười lạnh, rồi nói tiếp:
- Ta quên mất, ngươi còn một vị nhị đệ đã táng mạng vì bảo vệ dân chúng nữa? Mang hắn lên đây.
Dứt lời, binh sĩ áp tải nhị đệ của Mục vương tiến lên phía trước, phía sau lưng năm sáu vị gia chủ bị bắt sống cũng bị áp tải lên, bọn họ đã bị khống chế kinh mạch, không thể tự bạo, ánh mắt lo lắng nhìn Mục vương.
Dân chúng trong thành xôn xao bàn tán, lẽ nào Mục vương lừa dối bọn họ, chuyện này là sao đây, Mục vương run rẩy nói lớn:
- Ngươi dám mị hoặc dân chúng, mọi người đừng tin hắn, hắn muốn giở trò quỷ ám hại danh dự Mục thổ chúng ta!
Dân chúng trong thành bây giờ đã xôn xao thành tiếng, Mục vương vừa nãy còn nói bọn họ đã chết nay lại còn sống sờ sờ ra đó, chuyện này chắc chắn còn có khuất tất.
Tần Vũ cười lạnh, rồi nói lớn:
- Bảy ngày qua ta cho binh sĩ tràn vào thành cướp bóc, phóng hỏa giết người, hà hiếp dân nữ chăng ? Bọn họ chính là người làm chứng, quân doanh ta điểm binh mỗi ngày, không xót một người, vậy binh sĩ mặc trang phục Tần thế gia trong thành là ai ? Còn những tên tù nhân Tần thế gia ngươi bắt được đang quỳ trước thành này lại là thủ hạ của ai ?
Đột nhiên hắn niệm chú ngữ, mặt nạ Bách Quỷ của Bách Quỷ quân doanh đột nhiên tỏa ra hào quang đỏ rực, trên đầu bọn họ hiện một chữ Tần nồng đậm, màu đỏ như máu, vô cùng dọa người.
Tần Vũ nói lớn:
- Tại sao mặt nạ của tù nhân các ngươi bắt giữ lại không phản ứng với chú ngữ của ta ?
Mục vương gấp gáp nói lớn:
- Hừ, cẩu tiểu tử ngươi đừng hòng dùng kế ly gián, tên cẩu tặc nhà ngươi, bây giờ còn muốn già mồm, mị hoặc dân chúng.
Tần Vũ cười lạnh nói:
- Ta đã phát ra Bách Quỷ chiến thiếp đồ sát thành, lại mang theo một vạn binh sĩ, hà cớ gì mà cần dùng kế ly gián ? Hai canh giờ nữa, trực tiếp đồ sát toàn thành, một người cũng không lưu lại, tại sao lại phải tốn công như vậy ? Ta hỏi chư vị có mặt ở đây, trước giờ binh sĩ của Tần thế gia từng làm ra hành động cướp bóc, hà hiếp thường dân, giết hại tu sĩ như vậy bao giờ chưa ? Đặc biệt là khi đã phát ra Bách Quỷ chiến thiếp, trong vòng bảy ngày bảy đêm, Bách Quỷ quân doanh có lần nào bội tín tiến vào thành đồ sát chưa ?
Bên trong thành, binh sĩ, dân chúng và tu sĩ nội tâm bắt đầu dao động kịch liệt, Tần thế tử binh hùng khí mạnh, đã mang một vạn binh sĩ đến đây quả thật không cần làm những trò này, hơn nữa, hắn đã nói đồ sát toàn thành, hà cớ gì phải dùng kế ly gián để thu phục nhân tâm chứ.
- Ta thấy dường như có gì không ổn ở đây.
- Đúng vậy, Tần thế tử nếu muốn đồ sát Tây Bắc sớm đã mang một vạn binh sĩ như này mà tiến công!
- Lão thiên ơi, đừng nói Mục vương vu oan giá họa cho Tần thế tử.
- Chuyện này có uẩn khúc …, ta mà là người của gia tộc bị Tần thế gia đồ sát dù có chết cũng không về phe hắn.
- Đúng … đúng …
Mục vương quát lớn:
- Hừ, ngươi là muốn đổ tiếng xấu lên người Mục thổ ta, che đậy tội ác nhơ nhuốc của ngươi thôi!
Tần Vũ ngửa mặt lên trời cười lớn, rồi hắn ra hiệu cho binh sĩ hộ tống gia chủ Vu tộc tiến lên.
Gia chủ Vu tộc hét lớn:
- Mục vương khốn kiếp, ngươi dám cho người diệt sát những gia tộc chống đối Mục Kha gia tộc, lại đổ tội lên đầu Tần thế tử, đúng là lòng lang dạ sói.
Mục vương bắt đầu gấp gáp, lão cấp bách nói:
- Ngươi ăn nói xằng bậy, chắc chắn ngươi đã bị thế tử mua chuộc! Mọi người đừng nghe lời hắn.
Vu gia tộc trưởng cười lạnh nói:
- Người ở Thương quốc đều biết Vu tộc ta có huyết sát ấn, nguyền rủa kẻ thù giết chết tộc nhân chúng ta, chỉ cần bây giờ ta niệm chú liền sẽ hiện chữ Vu Sát lên trên đầu.
Mọi người xem cho kỹ.
Dứt lời, Mục vương giận dữ thi triển vũ kỹ, hòng giết chết tộc trưởng Vu tộc, nhưng đã bị Tam Long ngăn lại.
Từng chữ Vu Sát đỏ rực hiện lên trên đầu của binh sĩ Mục Kha gia tộc và thủ hạ của Liệt thế gia, đỏ đến cả một vùng trời, dân chúng trong thành xôn xao từng mảng lớn, tu sĩ cũng dè chừng lùi lại thật xa, chuyện này đúng là do Mục vương bày trò.
Chuyện Mục vương lo lắng cũng đã đến, ngày đó tộc trưởng Vu tộc may mắn trốn thoát, hắn và cao thủ Liệt thế gia ngày đêm truy sát cũng là vì muốn giấu đi chuyện này, ai ngờ không thành, lại để cho hắn sống sót tìm đến Tần Vũ, mới có chuyện ngày hôm nay.
Mục Vương xấu hổ hét lớn:
- Các ngươi giở trò quỷ, vu oan giá họa cho Mục Kha gia tộc ta, lũ chó chết, mọi người không được tin lời của tộc trưởng Vu tộc, hắn bán rẻ gia tộc, đầu quân cho Tần thế tử làm một con chó trung thành!
Tộc trưởng Vu tộc tức giận hét lớn:
- Khốn kiếp ngươi còn già mồm, ta nguyền rủa các ngươi đời đời kiếp kiếp!
Dứt lời, hắn niệm chú ngữ, chữ Vu Sát trên đầu bọn họ càng ngày càng nồng đậm, đám binh sĩ bị nguyền rủa sợ hãi ra mặt, thần hồn cũng dao động, cảm giác áp bức mãnh liệt, có người trực tiếp hóa điên nói:
- Ta sai rồi, ta sai rồi, ta không nên giết các ngươi!
Mục vương vỗ một chưởng, hắn chết ngay tại chỗ, Nguyên Anh bản mệnh gào thét hét lớn:
- Mục vương ngươi dám …!
Nguyên Anh bản mệnh của hắn bị đánh vỡ nát.
Dân chúng và tu sĩ trong thành lúc này nhao nhao bàn tán dữ dội, rõ ràng là Mục vương đứng sau lưng tất cả những chuyện này, lại vu oan giá họa lên đầu Tần thế tử.
Người của Liệt thế gia lúc này, cũng đã bắt đầu âm thầm rút lui từng người một.
Tần Vũ lần nữa nói lớn:
- Ta sẽ cho bọn họ dùng Mê Hồn Đan, để kiểm chứng những chuyện xảy ra trong những tháng vừa qua, rửa sạch danh dự cho Bách Quỷ quân doanh, trả lại oan khuất cho người đã mất, đòi lại công đạo cho tất cả những người đã ngã xuống!
Lúc này, hắn còn chưa cho Nhị đệ Mục vương dùng đan dược, trong thành tu sĩ và dân chúng đã liên tục chửi rủa:
- Đả đảo Mục vương cẩu!
- Đả đảo Mục vương cẩu!
- Chết đi tên khốn nạn!
- Chết đi lũ chó chết giả danh giả nghĩa
Bây giờ mọi chuyện đã quá rõ ràng, Mục vương tức giận đến thổ huyết, hoảng sợ quay đầu trực tiếp bỏ chạy, Tần Vũ hô lớn:
- SÁT!
Dân chúng và tu sĩ trong thành một mảnh hoảng sợ, quỳ rạp xuống đất, run rẩy hô lớn:
- Tần thế tử tha mạng!
- Tần thế tử tha mạng!
- Mong người đại ân đại lượng tha mạng!
- Mong người đại ân đại lượng tha mạng!
Bách Quỷ quân doanh ào ào tiến vào trong thành.