Chia xong chiến lợi phẩm, Tần Vũ định xoay người bỏ đi, nhưng trong lòng thầm kêu "Mau kêu ta quay lại a!"
Hắn vừa cất bước, Huân Nhi đã lên tiếng:
- Tần huynh, trong này hung hiểm, nếu huynh không ngại, Huân Nhi xin được theo huynh mạo hiểm.
- A!
Tần Vũ kinh nghi kêu nhẹ một tiếng.
Rồi ra dáng thư sinh, nho nhã nói:
- Là ta thất thố rồi, Huân Nhi nàng theo ta, ta sẽ tận lực bảo hộ nàng.
Huân Nhi nghe hắn nói vậy, bất chợt ngượng ngượng, gật nhẹ cái đầu nhỏ nhắn.
- Ân.
...
Tần Vũ phát hiện gần đó có một cái hàn đàm, chính giữa cái hàn đàm này vậy mà có một nhánh Thiên Âm Tuyết Liên, hai người Tần Vũ liền động tâm, cái này quả thực có giá trị, cảm nhận nhiệt độ xung quanh hai người ước chừng cái Thiên Âm Tuyết Liên này sơ sơ cũng phải 1000 năm tuổi, Tần Vũ tặc lưỡi, cái bí cảnh này khắp nơi đều là bảo bối, khí vận chi tử đi lạc vào đây, thật đúng là một bước nhẹ nhàng trở mình.
Tần Vũ nhìn Huân Nhi, xem ý nàng như thế nào, nàng thế mà một thân chiến ý, trực tiếp muốn nhảy qua đó nhổ Thiên Âm Tuyết Liên lên cất vào trong không gian trữ vật.
Đó giờ ở trong gia tộc, nàng là được cưng chiều đến hư, muốn gì có đó, nên thành quen, nhìn thấy Thiên Âm Tuyết Liên liền ưa thích, hận không thể đem nhổ nó lên cắn ăn vài cái.
- Ta dẫn dụ nó đi nàng tranh thủ thời gian hái nó xuống.
Huân Nhi gật gật đầu, tỏ ý đã hiểu, Tần Vũ một thân khí thế, oanh thẳng xuống mặt hàn đàm.
Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!
Liên tiếp mấy kiếm chém xuống mặt hồ, động tĩnh không nhỏ.
Một tiếng rít rào, một con Mãng Giao lao lên, đuổi theo Tần Vũ.
Ầm ầm! Tiếng Mãng Giao đụng ngũ cây cối vang lên không ngừng, thấy Mãng Giao đã đi xa, Huân Nhi lao lên hái xuống Thiên Âm Tuyết Liên, đột nhiên một bóng đen từ mặt nước, lao lên nhanh như chớp, may là Huân Nhi cẩn thận thủ thế né được.
- A! Nàng kinh nghi la lên, trong cái hàn đàm này lại là một cặp trống mái Mãng Giao, hơn nữa hình như là đang mùa giao phối hung hãn cực kỳ, thầm kêu không ổn, nàng chạy nhanh về phía Tần Vũ, hy vọng tìm cách hợp công.
...
Tần Vũ bên này, không nhanh không chậm dẫn Mãng Giao (cái) chạy đi, mắt thấy Huân Nhi lao tới, tưởng chừng thuận lợi thu tới tay chuẩn bị hợp công chém giết con Mãng Giao này.
Tần Vũ liền phát hiện chỗ không đúng.
Uy! Còn một con Mãng Giao lớn như vậy!
"Cô nương tiểu tổ tông của ta a! khí vận tử 5 sao danh bất hư truyền, đụng một cái liền chọc ra một cái tai họa" Tần Vũ cũng phải khen ngợi mấy cái khí vận chi tử này, đúng là hết chỗ nói.
Tần Vũ vòng qua chỗ Huân Nhi, cắn răng nói:
- Đứng ra sau lưng ta, hợp công giết chết hai con súc sinh này.
Ban đầu hai người cũng không phải là định hái trộm mỗi Thiên Âm Tuyết Liên thôi, đối với Hóa Thần sơ kỳ yêu thú mà nói, hai người có sức để giết bọn chúng, nên cũng đánh chủ ý lên yêu đan của Mãng Giao.
Nếu không thật sự Tần Vũ đã ôm nàng chạy trốn.
Hắn kích hoạt hệ thống [Sức mạnh] sẵn sàng đánh với hai con Hóa Thần Sơ kỳ Mãng giao này.
Lúc này Huân Nhi trong tay cũng lật ra một dải lụa, màu đỏ rực như máu, hẳn là pháp bảo của trưởng bối trong gia tộc cho nàng.
Khởi một tiếng, dải lụa toàn thân hỏa diệm cực thịnh, cấp tốc lưu động theo ý nàng.
Huân Nhi lên tiếng nói:
- Ta không thể huy động pháp bảo này quá lâu, mong Tần huynh hết sức hạ hai con súc sinh này.
- Ân.
Tần Vũ phụ lên Phong Vân Kiếm một tầng dị hỏa, bùng, dị hỏa màu xanh bốc lên ngùn ngụt, khí thế át hẳn hỏa diệm trên dải lụa của Huân Nhi, làm nàng kinh ngạc.
Bất quá nàng không có thời gian để ý, lập tức tiến hành công kích.
Hai người hợp công một con Hóa thần kỳ yêu thú nói ra còn dễ, lần này một lúc chiến đấu cùng hai con Hóa Thần sơ kỳ yêu thú làm Huân Nhi có chút khẩn trương, một bên Tần Vũ vẫn trấn tĩnh.
Lần trước hoàn thành nhiệm vụ khí vận chi tử với Huân Nhi điểm sức mạnh tăng lên 110 điểm, lần này kích hoạt [Sức Mạnh] tính năng vừa vặn có 10% cơ hội nhất kích tất sát, Diệm Cơ bên trong ngọc bội, vẫn đang chỉ điểm cho hắn nên hắn không vội kích hoạt [Thần Nhãn]
- Dưới mang ba xích là điểm yếu chí mạng của nó.
Tần Vũ một bên phát động công kích một bên la lớn.
- Ân
Cái này Diệm Cơ chỉ điểm cho hắn, hắn và Huân Nhi liền tập trung vào chỗ này tiến hành công kích liên tục, bất quá khó trúng, vì đây là phần đầu của Mãng Giao, bọn chúng lại nhanh nhẹn, né tránh không ít sát chiêu
...
Trầy trật chiến đấu hơn nửa canh giờ (1 canh giờ bằng 2 giờ), lúc này....
Oành! Tần Vũ bất ngờ oanh tới, kết hợp Phong Vân Kiếm kỹ, trực tiếp nhất kích tất sát Mãng Giao cái, thân thể Mãng Giao cái ầm ầm đổ xuống.
Chiến đấu hơn 1 giờ, hắn thấy tình hình không ổn, kích hoạt luôn Chúc phúc chi vận 500 điểm.
Lần này xem như lỗ vốn, hai con Mãng Giao này vậy mà phối hợp thành thạo, cực kỳ khó đối phó, Huân Nhi cũng đã thấm mệt, duy trì pháp bảo cấp cao quá lâu, nàng có chút miền cưỡng, Tần Vũ quăng cho nàng bình đan dược, cấp tốc nói:
- Tranh thủ hồi phục.
- Ân.
Nàng nhẹ nhàng gật đầu
Nàng nhìn bóng lưng Tần Vũ, trong lòng dâng lên một cỗ cảm giác được che chở khác lạ, hai lần sinh tử quan đầu, đều là bóng lưng hắn phía trước che chắn cho nàng, nuốt xuống đan dược, ánh mắt nàng nhìn hắn có chút ngượng ngùng.
Nàng là bị hắn làm cho động tâm.
Vừa hồi phục được một chút, nàng liền tham chiến, hợp công với Tần Vũ hy vọng nhanh chóng hạ sát con Mãng Giao này, động tĩnh ở đây nãy giờ quá lớn dễ thu hút thêm yêu thú, hoặc địch nhân cố ý chờ ngư ông đắc lợi thì càng bất lợi.
Tần Vũ cũng nghĩ như vậy, lại lần nữa lấy ra Vạn Lôi Phù, quăng liền bốn năm tấm, làm Huân Nhi líu lưỡi, nhìn Tần Vũ có chút chơi lớn, nàng cũng không thua kém, lấy hỏa phù lão thái thái cho nàng, quăng liền hai ba tấm.
Trúng chiêu liên tục, Mãng Giao gầm thét, phun nanh độc về phía hai người Tần Vũ.
- Cẩn thận!
Choang! Tần Vũ giơ Phong Vân Kiếm lên đỡ, Huân Nhi tốc độ có chút chậm, Tần Vũ vì có điểm nhanh nhẹn của hệ thống nên di chuyển rất nhanh, mấy chiêu ám khí như này Tần Vũ vốn không quá bận tâm, nhưng Huân Nhi thì khác, nàng dù sao cũng chỉ mới Kim Đan Đỉnh Phong, nên có chút khó khăn.
Tần Vũ bị dư chấn, đánh văng lùi lại, vừa vặn đập lên người này, thân hình nàng dính sát lưng Tần Vũ.
Bộ ngực đầy đặn của nàng dán chặt lên lưng hắn a! Phản xạ tự nhiên, Huân Nhi giơ tay ôm chặt lấy eo hắn, hoảng hốt la thất thanh.
Tần Vũ cảm giác một hồi mềm mại sau lưng mình, thằng nhỏ bất giác muốn biểu tình, nhưng hắn không để ý.
Toàn thân Tần Vũ đang tập trung giao chiến với Mãng Giao.
Một đuôi quét tới mãnh liệt.
Bành! Tần Vũ giơ xoay người lại ôm Huân Nhi vào lòng, giơ lưng ra đỡ, kích hoạt nội giáp phòng thân.
Huân Nhi thấy Tần Vũ miệng chảy máu tươi, ẩn ẩn lệ quang, trực chờ khóc, nhưng mà Tần Vũ như cũ toàn tâm toàn ý chú ý chiến đấu.
Vừa thả nàng ra hắn lao vào đại chiến.
Huân Nhi bên ngoài nhìn hắn thật sâu, khắc ghi trong tâm, nói rồi nhanh chóng trợ uy cho hắn, Mãng Giao bây giờ cũng là sức lực cuối cùng, nhanh thôi sẽ bị hai người hạ sát.
Bành! Bành!
Huân Nhi thi triển chiêu thức, Một Hỏa Cầu Thuật cự đại đập vào mặt Mãng Giao, làm cho Mãng Giao ngửa đầu ra sau, lộ ra cái mang đỏ tía.
Diệm Cơ hét lớn:
- Mau tranh thủ chém nó!
Tần Vũ thân thủ mau lẹ, cấp tốc huy động lực lượng, cắn thêm Bạo phát đan, một kiếm chém tới yếu huyệt của Mãng Giao, Đùng!
Dị hỏa thiêu đốt yết hầu liên miên không dứt, Mãng Giao gào thét giãy dụa rồi đổ cục xuống mặt đất cái ầm.
Một mảng rừng rậm bây giờ hoang tàn, dấu vết chiến đấu khắp nơi, đúng là một trận khổ chiến.
Hai cái Kim Đan kỳ đỉnh phong vậy mà hợp công chém chết một đôi yêu thú Hóa Thần sơ kỳ, tin này truyền ra liền là một hồi bùng nổ, dẫu cho hai người bọn họ, có dùng pháp bảo cao cấp và bảo mệnh hộ phù của lão tổ nhưng một thân thực lực này vẫn là kinh người.
Quan trọng là bọn hắn có sức để quật chết Hóa Thần sơ kỳ yêu thú a.
...
Tần Vũ với Huân Nhi đáp xuống hai người mò mẫm tìm kiếm yêu đan của Mãng Giao, bình thường mấy chuyện này là thủ hạ trong nhà làm, nên bọn họ cũng không có nắm chắc, Diệm Cơ thấy mọi chuyện đã xong cũng nhắm mắt dưỡng thần.
Bỗng nhiên, xùy một tiếng, một mảnh hồng quang, Tần Vũ thầm kêu không ổn, Huân Nhi là lùa trúng "giao đan" của Mãng Giao, cái này phải nói là siêu cấp ...!xuân dược a!