Sao, sao vậy? Lý Thính Toàn không biết làm sao, nhìn Vân Tả Ý .
Mắt thấy Vân Tả Ý xuất hiện bệnh trạng bất thường, Ảnh Nhất lập tức hiện thân.
” A hắt xì, hắt xì…… A hắt xì ……”
Ảnh vừa thấy Vân Tả Ý hắt hơi, tái kết hợp một chút lời nói đứt quảng phía trước của Vân Tả Ý, liền hiểu được chuyện gì xảy ra.
Ảnh bước nhanh về phía Lý Thính Toàn, không chút khách khí túm lấy hắn. Lý Thính Toàn cảnh giác tránh né. Ảnh Nhất không buông tha truy theo.
Tuy rằng Lý Thính Toàn võ công trên giang hồ sắp xếp thượng vị, nhưng hắn cũng không nắm chắc có thể thắng thần bí ‘Vô Ảnh thần y’, nhất là tại ngắn ngủn giao thủ hai lần, tốc độ Ảnh Nhất làm cho hắn ứng phó phi thường khó khăn. Đối với luôn luôn cẩn thận như Lý Thính Toàn mà nói hiện giờ tương đương là hoàn cảnh nguy hiểm, Lý Thính Toàn vội vàng la lớn:
” Chờ chút, thần y, không biết tại hạ làm gì khiến thần y nổi giận tùy tiện ra tay?” Đang nói chuyện, Lý Thính Toàn hơi chậm nhịp, nhất thời bị Ảnh Nhất tấn công luống cuống tay chân.
Ảnh Nhất không đáp lời, như trước công kích tới.
” Ai, thần y, thần y…… DA?” Lý Thính Toàn cố hết sức ngăn cản Ảnh Nhất công kích, lại sau khi tránh thoát một kích, đang ở thế công mãnh liệt đột nhiên người kia dừng tay.
” Thần y? Ngươi như thế nào……” Lý Thính Toàn xác định chính mình tạm thời không có nguy hiểm, nghi hoặc hỏi Ảnh Nhất.
” Ở đây, đừng nhúc nhích.” Ảnh Nhất chỉ ngắn gọn nói, ngay lập tức chạy về hướng Vân Tả Ý ở phía xa. Ý, sao hắn đột nhiên ly xa Vân đại thiếu như vậy? Lúc trước không phải còn rất gần sao?
Lý Thính Toàn đột nhiên ngửi được hương son phấn như có như không, trong lòng vừa động, vội vàng lưu ý nhìn lại, Vân đại thiếu quả nhiên đã đình chỉ đánh hắt xì. Gì chứ ! Lý Thính Toàn tức giận cơ hồ muốn phun khói, chẳng lẽ bởi vì hương son trên người hắn mà Vân đại thiếu đánh vài cái hắt xì, tên cả ngày mặc quần áo màu xám xịt kia lại đột nhiên phát động công kích? Ảnh Nhất lúc này ở trong mắt Lý Thính Toàn đã từ thần y nhanh hạ thấp thành tên rác rưởi vô danh .
Ảnh Nhất bay nhanh trở lại bên Vân Tả Ý, thân thiết nhìn hắn.
” A Hắc xì, ta…… ta tốt hơn nhiều, Ảnh Nhất, không có việc gì.” Từ khi ‘hương nguyên’ kia rời xa, Vân Tả Ý cũng chậm chậm hết bị dị ứng. Khôi phục bình thường, Vân Tả Ý liền nhấc mắt nhìn tên đầu sỏ gây nên, không khỏi tức giận nói:
” Ngươi trên người loạn thất tao bát nháo mùi lạ, nhanh lên rửa sạch sẽ cho ta, không hết mùi không chuẩn tiếp cận nơi này.”
Người luyện võ ngũ quan quả nhiên linh mẫn, cho dù Vân Tả Ý cách hắn một khoảng xa, Lý Thính Toàn nghe rõ rành mạch.
Lý Thính Toàn nghe xong không khỏi giơ áo ngửi ngửi, nhất thời mùi hương ngọt ngào thơm thơm tràn ngập mũi, Lý Thính Toàn không khỏi tâm thần rung động. Buông tay áo, Lý Thính Toàn cực kỳ vô tội nhìn Vân đại thiếu xa xa, đây không phải là cái gì loạn thất tao bát nháo mùi lạ, rõ ràng chính là cực phẩm hương vị nữ nhân a.
Lý Thính Toàn đi đến phía trước nghĩ muốn giải thích, không ngờ Vân đại thiếu giống như nhìn thấy độc xà mãnh thú nhanh chóng lui về phía sau. Tên Vô Ảnh thần y kia cũng tiến lên cảnh cáo. Lý Thính Toàn đành phải bất đắc dĩ lui về chỗ cũ.
” Lý Thính Toàn, ngươi không có nghe sao, lập tức rời đi cho ta.” Vân Tả Ý căm tức nhìn Lý Thính Toàn.
” Ngươi, ai……” Lý Thính Toàn vốn muốn giải thích nhưng bị Vân Tả Ý nổi giận đùng đùng nhìn chằm chằm, chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu, ở trong lòng nói thầm: Ai, nhìn ngươi vẫn là choai choai tiểu tử, đại gia sẽ không so đo với ngươi, dù sao một ngày nào đó ngươi sẽ biết chỗ tuyệt vời của nữ nhân……
Khi hắn ngẩng đầu, lại thấy ánh mắt chằm chằm làm hắn khó chịu, đành phải thấp đầu ly khai. Bất quá về sau hắn sẽ nhớ kỹ trước khi tới nơi này ngàn vạn lần không được đi thanh lâu, mà nếu có đi cũng nhất định phải tắm rửa sạch sẽ cho hết mùi mới đến.
……
” Hô” Vân Tả Ý nhìn ‘nguồn hương lạ’ đi rồi, mới rốt cục thở nhẹ nhõm. Lúc này lại cảm thấy trên người không được tự nhiên, dường như mùi hương vừa rồi đã dính lên người hắn.
Nhịn một hồi không nhịn được nữa, Vân Tả Ý nhíu mày mở miệng:” Ảnh Nhất, giúp ta chuẩn bị nước, ta muốn tắm rửa.”
“Vâng.” Ảnh sửng sốt một chút sau trả lời, vội vàng đi chuẩn bị.
Da? Sao vừa rồi hắn hình như nhìn thấy Ảnh Nhất đỏ mặt chứ ? ……
……
……
Ngày hôm sau, Lý Thính Toàn lại đến, bất quá không biết có phải tâm lý bị ám ảnh hay không, Vân Tả Ý vẫn cùng hắn duy trì một khoảng cách.
Lý Thính Toàn tức giận nói thầm: không có cá tính, không hiểu thưởng thức, đó chính là hương son cao cấp nhất a…… Kỳ thật Lý Thính Toàn lại nào biết, Vân Tả Ý đâu chỉ mẫn cảm với mùi son ở tình cầu này, ngay cả Cao Mai trên người thoa nước hoa thuộc hàng nổi danh cao cấp nhất liên minh cũng làm Tả Ý dị ứng.
” Vân đại thiếu, chúng ta nhận thức lâu như vậy coi như cũng là người quen, đúng không? Chính là tại hạ đến bây giờ còn chưa biết tôn danh Vân đại thiếu, điều này e không tốt lắm đâu.”
Lý Thính Toàn đối với hai người hiểu biết thật sự hữu hạn. Hắn vận dụng toàn bộ lực lượng Thính Vũ Lâu đi điều tra cũng không tra được gì. Gia thế, sinh ra, tuổi, quan hệ hai người, thậm chí là quốc gia đều hoàn toàn không có tin tức.
Hắn nhiều khi cảm thấy hai người kia giống như từ trong trống rỗng hiện ra, nếu không như thế nào có thể một chút tin tức cũng không có? Duy nhất biết đến chính là hai người bọn họ ở mấy tháng trước đột nhiên xuất hiện tại nhà tiều phu Đại Ngưu bình thường này.
Xưng hô ‘Vân đại thiếu’ là hắn theo thần y đối với người nọ xưng hô mượn tới. Về phần thần y, hắn cũng cũng chỉ biết Vân đại thiếu gọi hắn là Ảnh Nhất. Ảnh Nhất, nghe rất giống tên của hộ vệ. Hành vi của Ảnh Nhất hằng ngày mười phần chính là một hộ vệ hoàn mỹ, nhưng chính vì thân thủ của Ảnh Nhất rất cao siêu cho nên mới làm cho hắn không thể mười phần xác định quan hệ chủ tớ của hai người.
” Lí lâu chủ, ngươi rất nhàn sao? ”
” Ha ha, ta không phải lại đây bồi tiếp cao nhân sao……”
” Nếu rất nhàn thì đi giúp Đại Ngưu đốn củi đi.” Vân Tả Ý cũng không ngẩng đầu lên nói.
” Đốn, đốn củi……” Lí Thính Toàn bị ế. Hắn như vậy anh tuấn, như vậy tiêu sái phong độ , một trong những thiếu hiệp đứng đầu võ lâm, cư nhiên có người kêu hắn đi đốn củi?