Khiết Phích Thiếu Gia

Chương 120



Vậy phải làm sao bây giờ ? Vân Tả Ý khẩn cấp tự hỏi, đột nhiên Vân Tả Ý ánh mắt sáng lên, vội vàng tiến đến trước mặt Vân Hàm Phong hỏi :” Phụ thân, lần này những người mang theo có ai là nữ hay không?”

……

Vân Hàm Phong khóe miệng co rút, quay đầu sang một bên tránh nhìn vào đôi mắt trong sáng trước mắt, buồn giọng đáp:” Không có.”

A? Vân Tả Ý một trận thất vọng, cực kỳ lo lắng cho tình trạng của phụ thân. Chết tiệt, cư nhiên một nữ nhân cũng không mang theo, chẳng lẽ không biết nói nam nữ phải cân bằng sao. Ý ? Là hắn lỗi giác sao? Hắn như thế nào cảm thấy phụ thân dường như tức giận. Chờ chút, hiện tại không phải thời điểm suy nghĩ chuyện này, chuyện phụ thân còn không chưa giải quyết, làm sao bây giờ, hắn nên làm gì bây giờ?

Vân Tả Ý nhanh nâng chân mày, nhìn xem phụ thân, cúi đầu trầm tư, nhìn nhìn lại phụ thân, lại cúi đầu trầm tư…… Quá trình lập lại năm sáu lần sau, hắn đột nhiên thô lỗ nắm tóc mình, lập tức ngẩng đầu kiên định nói với Vân Hàm Phong:” Phụ thân, ta giúp ngươi.”

Ách? Vân Hàm Phong còn đang đau lòng vì hành vi nắm tóc thô lỗ của Ý nhi, không nghĩ tới đột nhiên chợt nghe đến tin tức uy lực thật lớn, lập tức ngây dại.

Vân Tả Ý thừa dịp phụ thân chưa kịp phục hồi tinh thần, tự tay nắm lên nguồn gốc dục vọng của hắn. Với Vân Tả Ý mà nói, nếu là cách một tầng quần áo giúp phụ thân như vậy cũng không phải không thể chấp nhận. Dù sao cũng không phải chưa từng xem qua phụ thân trần truồng, hắn vẫn nhớ rất rõ hồi mình còn nhỏ, phụ thân luôn giúp hắn tắm sạch từ đầu đến chân.

Bất quá bắt Vân Tả Ý giúp Vân Hàm Phong giải quyết vấn đề thật đúng là có điểm ép buộc. Không nói đến phương diện khác mà là Vân Tả Ý hoàn toàn không có kinh nghiệm với những chuyện này. Thử nghĩ xem, ngươi làm cho một người ngay cả kinh nghiệm tự an ủi còn chưa làm bao giờ, đi giúp người khác giải quyết vấn đề có phải quá khó hay không.

Cho nên kế tiếp tựu hiện ra Vân Tả Ý lúng ta lúng túng cầm lấy địa phương kia của Vân Hàm Phong, cùng Vân Hàm Phong mắt lớn trừng mắt nhỏ.

” Ý nhi . Ngươi…Ai~…… Coi như quên đi.”

Vân Hàm Phong nhìn ánh mắt bảo bối thuần khiết mà vô thố mang theo ý xin giúp đỡ nhìn hắn, đột nhiên cảm thấy hắn đang làm một chuyện rất tàn ác. Hắn đang làm bẩn Ý nhi thuần khiết, hơn nữa hắn tuyệt đối không muốn bắt buộc Ý nhi làm bất cứ chuyện gì, cho nên tuy rằng rất muốn, rất hấp dẫn, lại nói ra cự tuyệt.

Cái gì? Quên đi ? Vân Hàm Phong lại không nghĩ rằng lời hắn nói đã thương tổn thật to lòng tự trọng của Vân Tả Ý. Thật vất vả hạ quyết tâm làm giúp hắn chuyện khó có thể mở miệng này, lại bị cự tuyệt, hắn làm sao chịu được chứ. Vân Tả Ý oán hận nhìn Vân Hàm Phong một cái, trên tay mạnh mẽ tăng sức mạnh, Vân Hàm Phong lập tức nhịn không được kêu rên lên.

” A, Ý nhi ……” Vân Hàm Phong nghi hoặc nỉ non, trải qua Vân Tả Ý làm động tác kia, dục hỏa trong mắt hắn càng thêm nhiệt liệt, hô hấp cũng rõ ràng không ổn hẳn lên.

Hừ! Vân Tả Ý đối với phụ thân phản ứng vừa rồi phi thường vừa lòng, tự tin bị đả kích giống như đã trở lại. Hắn đã nói mà, hắn muốn làm chuyện gì thì bắt buộc phải làm xong.

Trải qua nho nhỏ nhạc đệm này, Vân Tả Ý mới đầu cứng ngắc nhăn nhó đã hoàn toàn biến mất , yên tâm lớn mật giở trò với vật trong tay. Tuy nói Vân Tả Ý chưa từng có loại kinh nghiệm này, nhưng bản năng con người là vô cùng, hắn căn cứ tri thức bản thân hiểu rõ huyệt đạo kinh mạch kết hợp với phản ứng của phụ thân, chậm rãi cũng sờ soạng ra một ít cửa ngỏ.

Vừa mới bắt đầu Vân Tả Ý chỉ ở dục vọng thẳng đứng động tác đơn điệu cao thấp sờ sờ. Chính là hắn dần dần phát hiện không chỉ ở địa phương hiện tại mới mang đến khoái cảm cho phụ thân, hai trái cầu bị hắn xem nhẹ kia cũng đồng dạng có thể, vì thế địa phương hắn chiếu cố lại gia tăng thêm. Thủ pháp cũng theo vừa mới bắt đầu đơn thuần lên xuống, sau lại biến thành áp, ấn, nhu, niết, cuốn…kết hợp phương thức.

Vân Tả Ý động tác theo mới lạ đến thuần thục, chỉ dùng thời gian rất ngắn, không thể không nói năng lực học tập kinh người. Vân Tả Ý hai tay thực linh hoạt, đem động tác hắn muốn làm đều làm thực hoàn mỹ, độ mạnh yếu cũng đắn đo đúng chỗ, thêm với làm cách một lớp quần áo, trong lòng không có gánh nặng, tâm không giữ vật, làm vô cùng và thật sự cẩn thận.

Đương nhiên những kỹ xảo này không đáng vào mắt tình trường lão thành như Vân Hàm Phong, nhưng bởi vì người làm là Ý nhi của hắn, là bảo bối hắn tâm tâm niệm niệm, cho nên Vân Hàm Phong rất nhanh liền bị lạc, hoàn toàn trầm luân trong kỹ xảo không cao minh của Vân Tả Ý……

Bất quá kế tiếp xảy ra một sự kiện làm cho Vân Hàm Phong sau này vẫn cảm thấy thực mất mặt. Chuyện là như vầy — Tay nhỏ bé của Ý nhi nắm dục vọng của hắn không ngừng vuốt ve, gây cho hắn mãnh liệt khoái cảm chưa từng có. Tuy rằng bàn tay nhỏ bé cũng không có trực tiếp tiếp xúc dục vọng, mà là cách quần áo, nhưng khoái cảm so với gì từ trước đều cực mãnh liệt. Sau đó hắn cảm thấy khoái cảm kia đạt tới đỉnh, một phút không nhịn xuống…… chờ hắn phản ứng lại đây thì, hắn liền phát hiện…… Hắn bắn.

Tại sao có thể như vậy, mười phút, mà ngay cả mười phút cũng chưa tới …… Vân Hàm Phong từ tuyệt vời khoái cảm phục hồi tinh thần lại liền trực tiếp đối mặt đả kích này. Lần đầu tiên của hắn cũng không có thành tích kém như thế, thật sự làm cho hắn không đành lòng. Hơn nữa thành tích tệ như vậy lại thực hiện trước mặt Ý Nhi…… Tự tôn nam nhân của Vân Hàm Phong bị đả kích mạnh.

Hiển nhiên Vân Tả Ý không nhận thấy Vân Hàm Phong dị thường, cũng không cảm thấy sau khi bắn ra có cái gì không bình thường. Hắn chỉ cảm thấy ‘gì đó’ trong tay sau khi to một vòng lớn lại nhuyễn xuống.

Nắm trong tay đã rõ ràng biến nhuyễn gì đó, Vân Tả Ý rút ra bàn tay chà xát mồ hôi không biết khi nào thì chảy ra. Hô, rốt cục giải quyết, giúp phụ thân giải quyết một lần như vậy thật đúng là đủ mệt a.

Vân Tả Ý ngẩng đầu lên đang định nói chuyện với Vân Hàm Phong, sắc mặt lại đột nhiên biến đổi, bởi vì, hắn phát hiện trong tay gì đó lại vừa cứng lên. Không thể nào! Sao có thể chứ ? Vân Tả Ý mang theo oán khí nhìn về phía Vân Hàm Phong , lại phát hiện ánh mắt phụ thân bắt đầu như sương mù, chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài, nhâm mệnh cúi đầu tiếp tục động tác.

Nhưng là lúc này đây Vân Tả Ý cũng không thoải mái như trước. Hắn cố gắng thật lâu cũng không thấy ‘gì đó’ trong tay có dấu hiệu biến nhuyễn, ngược lại càng ngày càng cứng rắn, càng ngày càng nóng, ngay cả cách hắn một tầng vải dệt đều cảm giác đến độ nóng dọa người kia.

Hẳn là đã sớm qua thời gian bị thuốc a, như thế nào vẫn cứng như vậy ? Vân Tả Ý nghi hoặc vạn phần, lại vẫn không thể không tiếp tục động tác, bàn tay đã tê dại như chết lặng. Đang cố gắng công tác, Vân Tả Ý không phát hiện nguy hiểm càng tới gần.

……

Đẹp quá a! Hiện tại trong mắt Vân Hàm Phong chỉ nhìn đến người kia đang ỉ ôi bán dựa vào người mình ; nhìn mái tóc đen tuyền ướt mồ hôi dính vào hai má của hắn cùng cái cổ trắng ngần như bạch ngọc, nhìn đôi mắt hắn trầm tĩnh trong suốt, nhìn hai má hắn ửng đỏ, nhìn hắn thở nhẹ tức giận, cái miệng nhỏ nhắn mềm mại……

Cố gắng công tác, Vân Tả Ý bị cảm giác mềm mại thấm ướt đột nhiên xuất hiện bên gáy gây chấn kinh, vội vàng cúi đầu nhìn lại, phát hiện phụ thân không biết khi nào thì đã cùng hắn dựa quá gần. Càng làm cho hắn giật mình chính là phụ thân hiện tại đang chui đầu vào bên gáy hắn. Cảm giác ướt át…… Vân Tả Ý đỏ mặt, nhưng hắn còn chưa hoàn toàn mất đi năng lực tự hỏi: mất đi ý thức? Tình huống đã nghiêm trọng như thế sao?

Vân Tả Ý trong đầu vừa nghĩ quá ý niệm này liền cảm thấy cảm giác ướt kia đang di động xuống dưới, chỉ trong chốc lát công phu đã chuyển qua trước ngực. Quần áo cũng bị phụ thân cởi ra rất nhiều, lộ ra một mảnh ngực lớn trắng nõn. Lúc này Vân Tả Ý rốt cục cảm giác nguy hiểm mãnh liệt, vội vàng lấy tay ngăn cản, vội vàng nói:” Phụ thân, mau dừng lại……”

Người nọ dường như không nghe thấy, tiếp tục động tác. Vân Tả Ý vội vàng giãy dụa, lại phát hiện hắn căn bản tránh không thoát phụ thân, càng không xong chính là, phụ thân dường như ngại hắn nhích tới nhích lui thực phiền toái, đem hai tay hai chân của hắn đều chế trụ.

Tuy rằng phụ thân động tác không thô bạo, thậm chí có thể nói thực ôn nhu, chỗ tay chân bị chế trụ ngoài việc không thể động cũng không có gì không thoải mái, nhưng Vân Tả Ý trong lòng vẫn sợ hãi, càng thêm kịch liệt giãy dụa. Tay chân hắn đều đã bị nắm giữ, giãy dụa căn bản không có uy lực. Lưỡi phụ thân tiếp tục di động, tới khi hắn cảm thấy x của mình bị phụ thân hàm trụ, khẽ liếm, chậm cắn thì rốt cuộc nhịn không được hét rầm lên :” Phụ thân, mau dừng lại, ta là con ngươi a.”

Con? Ý nhi ? Nhận thấy Ý nhi tuyệt vọng cùng giãy dụa, đúng rồi, là Ý nhi , hắn đang làm cái gì, hắn đang bắt buộc Ý nhi ……

Lâm vào ý loạn tình mê , Vân Hàm Phong nghe được thanh âm tuyệt vọng thét chói tai chui vào trong tai, mạnh mẽ dừng động tác lại, sau đó dần dần hồi tưởng hành động tự tung tự tác của mình.

Nhất thời áy náy hung dũng mà đến. Đúng vậy, hắn là muốn Ý nhi nhưng không phải dùng loại phương thức bắt buộc này. Hắn đang làm cái gì? Hắn đang bắt buộc Ý nhi . Hắn đang làm cho bảo bối của hắn tuyệt vọng. Nếu tái tiếp tục đi xuống sẽ có hậu quả gì, Ý nhi sẽ tha thứ hắn sao? Hắn sẽ tha thứ chính mình sao?……

Vân Hàm Phong trong lòng cả kinh, mồ hôi lạnh xông ra, vội vàng chịu đựng dục vọng theo quả nhỏ tuyệt vời trước ngực của Vân Tả Ý ngẩng đầu lên, sửa lại quần áo thất thố đã kinh hoảng bé, thất thanh giải thích:” Thực xin lỗi, thực xin lỗi…… Ý nhi , ta không nghĩ tới ta sẽ như vậy…… Thực xin lỗi…… Thực xin lỗi……”

Vân Tả Ý trong tiếng hoảng hốt xin lỗi của Vân Hàm Phong cũng bình tĩnh lại, ngẩng đầu thấy phụ thân đang áy náy cùng đau lòng, nhớ tới nam nhân này từ nhỏ đến lớn là như thế nào bao dung hắn, nhất thời cho dù trong lòng có oán cũng oán không được. Cũng may bọn họ chưa thật sự phát sinh sự tình gì, nói sau phụ thân cũng vì bị hạ thuốc mới có thể như thế. Nhưng dù không có oán khí, vẫn có một chút tức giận cùng xấu hổ, bởi vậy nhếch miệng không nói gì.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.