Khiết Phích Thiếu Gia

Chương 134



Hô! Vân Tả Ý ngồi xuống ghế mới nhẹ nhàng thở ra, đem còn đang hết sức chuyên chú ăn kẹo :Vân Tụ- đặt trên đùi mình, để cho cánh tay đau nhức được ngơi một hồi.

Ở đối diện, Tử Trúc ngồi xuống nhìn Vân Tả Ý hành động không khỏi cười cười.

” Xin hỏi quy khách cần dùng gì ?” Một bồi bàn vội vàng đi tới hỏi.

Vân Tả Ý theo bản năng kéo vành nón xuống, thuận miệng gọi đặc sản của Lam tinh:” Lam nước quả.”

” Giống nhau.” Tử Trúc cũng nói.

” Vâng, xin chờ.” Bồi bàn bước nhanh rời đi.

……

Thấy người đối diện vẫn im lặng, Tử Trúc đành phải mở miệng tìm đề tài:” Vân, khụ, Hội trưởng trong khoảng thời gian này sống thế nào?”

” Hoàn hảo.” Vân Tả Ý thản nhiên trả lời.

” Ân, kia……” Tử Trúc mới mở miệng thì bồi bàn đưa hai ly Lam nước quả tới, vội vàng ngừng nói.

” Thỉnh chậm dùng.” Bồi bàn đặt Lam nước xuống, thấy hai người không có yêu cầu gì nữa mới ly khai.

……

“Ưm, Hội trưởng ……” Chờ đến khi phải mở miệng nói chuyện, Tử Trúc mới phát hiện hắn cùng Vân Tả Ý có đề tài trò chuyện ít đáng thương, hắn hiện tại không biết nên mở đầu thế nào. Tử Trúc bưng lên ly nước, uống một ngụm to, đột nhiên cảm thấy hoàn cảnh hiện tại giống như đã từng quen biết, không khỏi bật cười. Tựa hồ hắn mỗi lần gặp Vân Tả Ý đều muốn uống rượu giải sầu, tuy rằng hôm nay trước mặt chỉ là nước trái cây.

Tử Trúc lắc đầu xua đi ý nghĩ của mình, một lần nữa đả khởi tinh thần mở miệng:” Hội trưởng hôm nay tới nơi đây là?”

” Dẫn bé đi dạo phố.”

Ách, sau khi sửng sốt, Tử Trúc mới nhận thức Vân Tả Ý nói là tiểu thí hài trong lòng hắn. A, không đúng, là con của hắn……

Cố xem nhẹ chua sót trong lòng, Tử Trúc nhiệt tình mời:” Vừa vặn hôm nay ta cũng đi dạo phố, không bằng chúng ta cùng nhau đi đi.”

Vân Tả Ý kỳ quái nhìn Tử Trúc nửa ngày. Nếu chính mình nhớ không lầm, hai người bọn họ trước kia quan hệ là đối lập, như thế nào thái độ hắn chuyển biến kỳ quái thế. Nhưng cuối cùng hắn vẫn gật đầu đồng ý, bởi vì hắn cũng muốn nhìn xem Tử Trúc đang đánh chủ ý gì.

……

Tầng hai mươi lăm, chuyên kinh doanh trang sức cùng quần áo.

Một ít khách hàng thường xuyên mua sắm nơi này thực rõ ràng cảm thấy hôm nay không giông thường ngày. Hai quý phu nhân phục trang xinh đẹp từng bước đi vào tầng này mà không ngừng đánh giá, sau đó trao đổi ý kiến.

Phu nhân nhân A :” Ta như thế nào cảm thấy hôm nay nơi này sáng sủa rất nhiều?”

Phu nhân nhân B:” Xem kìa, kia không phải nhãn hiệu BN đắc tiền nhất của tháng sao?”

Phu nhân nhân A:” Ừ, đúng vậy. Số lượng còn rất lớn nữa chứ. Sao lần này động tác khu mua sắm nhanh thế ? Trước kia thường xuyên đều là những phục sức lỗi thời”.

Phu nhân nhân B:” Mặc kệ, có lẽ thủ trưởng của bọn họ muốn tới kiểm tra . Ha ha, hôm nay bị chúng ta hưởng tiện nghi, nhanh lên đến chọn đi. Loại quần áo vip này bình thường rất khó mua được……”

Phu nhân nhân A:” Đúng thế, hơn nữa ta cảm thấy hôm nay thái độ phục vụ cũng tốt rất nhiều a.”

……

Hai phu nhân đi qua. Quản lý vẫn đứng nghiêm chỉnh phía sau hai người nãy giờ không ngừng co rút khóe miệng ……

……

Quán nước.

Sau khi nghỉ ngơi, hai người đứng dậy chuẩn bị rời đi.

” Ta bế nhé.” Tử Trúc đứng trước mặt Vân Tả Ý.

Ách? Vân Tả Ý nghi hoặc ngẩng đầu nhìn thiếu niên, thấy hắn vẫn duy trì tư thế mời, đôi mắt màu tím nhìn không ra chút khác thường, do dự một hồi vẫn là lựa chọn tin tưởng hắn. Không chỉ bởi vì tin tưởng trực giác cùng năng lực của mình, hắn còn tin thiếu niên kia không có lý do gì thương tổn Vân Tụ.

Khi Vân Tả Ý đem đứa nhỏ đưa cho hắn, Tử Trúc cười càng rạng rỡ hơn, trong lòng thỏa mãn chưa từng có, đột nhiên cảm thấy đứa nhỏ trong tay cũng không chướng mắt như vậy.

” Y nha…nha….. Hi..hi……” Không hề cảnh giác, Vân Tụ cười thực vui vẻ.

” Đi đâu? ” Tử Trúc tâm tình khoái trá hỏi.

” Uhm, đi trước khu nhi đồng đi.” Vân Tả Ý thoáng tự hỏi một hồi rồi đáp.

” Tốt, đi theo ta, khu nhi đồng ở tầng 15……” Tử Trúc nghe xong lập tức làm hướng dẫn viên.

……

Khu nhi đồng, tên như ý nghĩa, nơi đó tất cả đều dành cho trẻ con, từ đồ chơi đến trang phục, cần gì đều có.

Vân Tụ vừa tiến vào nơi này lập tức liền quên ngay kẹo trong tay, không ngừng với tay về đồ chơi này nọ, cố hết sức dùng ngôn ngữ đặc biệt của mình biểu đạt ý tứ:” Y ..nha…… Ba…… Ba…… Y……”

Vân Tả Ý trên mặt biểu tình thản nhiên, nhưng hắn mỗi lần đều chuẩn xác ở trong đống lớn đủ loại đồ chơi tìm ra món Vân Tụ muốn.

Lần đầu tiên Vân Tả Ý thầm nghĩ may mắn hôm nay đụng phải Tử Trúc, nếu không nhiều đồ chơi như vậy hắn cũng không biết nên cầm như thế nào. Xem ra hôm nay là hắn hiểu lầm Tử Trúc, Tử Trúc thật sự thuần túy nghĩ muốn hỗ trợ.

Khi phát hiện không thể mang thêm đồ chơi nào nữa, Vân Tả Ý rốt cục không tái để ý tới Vân Tụ năn nỉ, sau đó ánh mắt buồn bực nhìn Vân Tụ một cái. Thật thần kỳ, Vân Tụ nhìn đến ánh mắt này lập tức liền an tĩnh lại. Vân Tả Ý vui mừng, xem ra hắn một năm dạy con không uổng phí.

” Hội trưởng , ta đưa ngươi trở về nhé.” Tử Trúc nhìn một đống lớn đồ chơi trên tay Vân Tả Ý , lập tức tiến lên tự tiến cử.

Vân Tả Ý lắc đầu:” Không phiền toái ngươi, hôm nay lta lái phi hành khí tới, giúp ta đem đống này phóng tới phi hành khí là được.”

” A, vậy đi thôi.” giọng Tử Trúc nghe hơi thất vọng, bất quá hắn lo lắng Vân Tả Ý mang đồ vất vả, hắn vẫn rất nhanh nói.

” Ừ” Vân Tả Ý gật đầu xoay người.

” Hội trưởng , chờ chút.” Tử Trúc vội vàng kêu lên.

” Làm sao vậy?” Vân Tả Ý nghi hoặc hỏi.

” Hội trưởng , chúng ta đổi đồ đi.” Thấy đồ chơi trên tay Vân Tả Ý hơi nặng hơn mình, Tử Trúc đáp.

” Không có sao, đi thôi.” Vân Tả Ý nhíu mày, như thế nào một đám đều cư xứ thế, cho dù thân thể kiếp này khá yếu kém nhưng không đến nỗi yếu thế.

” A?” Ngây người một chút Tử Trúc thấy Vân Tả Ý đi xa, vội vàng đuổi theo, nhưng trên đường vẫn thỉnh thoảng lo lắng nhìn Vân Tả Ý , thẳng đến đi tới phi hành khí.

Vân Tả Ý đem tất cả đồ chơi bỏ vào phi thuyền, sau đó tiếp nhận Vân Tụ không biết khi nào đã ngủ, tính chào tạm biệt thì đột nhiên nói :” Hôm nay phiền toái ngươi, ta tiễn ngươi một đoạn đường nhé.”

“Tốt lắm. A, vẫn là lần sau đi, ta, ta còn có đồ vật muốn mua.” Vốn thấy mất mác vì Vân Tả Ý sẽ rời đi,Tử Trúc vừa nghe đến lời đề nghị lập tức tinh thần phấn chấn. Chính là khi tính đáp đồng ý, hắn sực nhớ tới mục đích ban đầu khi đến đây — bị gia chủ Tử gia phái tới thẩm tra các sản nghiệp tầng 25. Nụ cười đang hào hoa phong nhã của Tử Trúc đột nhiên cứng đờ. Không xong, như thế nào quên mất chuyện này, bọn họ hẳn là chờ thật lâu rồi.

” Ân, kia tái kiến.” Tuy rằng rất kỳ quái Tử Trúc vì sao đột nhiên sững người , nhưng xen vào việc người khác không phải là phong cách của hắn, hơn nữa hắn tin tưởng lấy năng lực Tử Trúc có thể xử lý tốt. Bởi vậy Tả Ý chào tạm biệt rồi lên phi thuyền.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.