Sáng sớm, Ai Lý học viện vĩnh viễn là cảnh đẹp mê người, thỉnh thoảng vang lên tiếng hoan hô, tiếng cười rộn rã……
Cao cấp ma pháp sư Trọc Luân là giáo sư chủ giảng của hỏa hệ ma pháp tại Ai Lý học viện .Về phần diện mạo thì “tên sao, người vậy”. Cái đầu bóng loáng đến có thể làm cho ruồi bọ sẩy chân ngã chết; nét mặt dữ tợn làm người ta nghĩ tới hắn là tên cường đạo nào đó mà tuyệt không nghĩ đến hắn là một gã ma pháp sư; thái độ làm người gian xảo, tham danh tham lợi. Hắn chính là lão sư từng bị học viên quý tộc thu mua để giáo huấn bọn Thang Mộc, cũng là lão sư chủ giảng của bọn Thang Mộc . Một kẻ không làm cho người ta thích, đệ tử bình dân đều ở sau lưng gọi hắn là “đầu ngốc”.
” Leng keng……, leng keng……” Chuông ma pháp vang lên , các đệ tử nối đuôi nhau tiến vào phòng học, ngồi chờ lão sư đến dạy. Thỉnh thoảng có thể nghe nhiều tiếng nhỏ giọng oán giận:
” Ai~ lại là đầu ngốc ……”
” Thật sự là bất hạnh……”
” Hy vọng hôm nay có thể qua nhanh, A-men……”
“……”
Không biết là ai hô một câu “đầu ngốc đến đây”, tất cả oán giận đều tự động im hết, trong phòng học ở cũng nghe không đến một chút âm thanh .
Trọc Luân hôm nay thật cao hứng, bởi vì lớp hắn lại chuyển đến bốn tân sinh, hơn nữa bốn tân sinh này rất có quyền thế — lính đánh thuê cấp A Liệt Hỏa dong binh đoàn . Trừ bỏ trong đó duy nhất nữ nhi tới học tại lớp quang minh ma pháp, bốn người khác đều đến lớp của hắn. Mấy ngày nay hắn quá may, ngày hôm qua thiên tài Thiếu chủ của Tê Đặc thương hội vừa mới đến lớp hắn, hôm nay ngay cả a cấp dong binh đoàn cũng ở nơi này. Lớp học có vài người này, tiền thưởng xét duyệt cuối năm sẽ tăng rất nhiều a.
Trọc Luân đi vào phòng học, vẻ mặt hưng phấn nói:
” Các đệ tử, nói cho các ngươi một tin tức tốt. Lớp chúng ta hôm nay lại chuyển đến bốn vị tân sinh , chúng ta hoan nghênh bọn họ đi.”
Mọi người thấy “đầu ngốc” nhiệt tình giới thiệu tân sinh như vậy, không cần nghĩ cũng biết là quý tộc,chán ghét không phản ứng gì , ngồi nhìn “đầu ngốc” biểu diễn.
Đợi nửa ngày cũng không nghe động tĩnh gì, Trọc Luân có điểm thẹn quá thành giận, nhưng vì muốn giữ hình tượng tốt ở trước mặt bọn Âu Lý, hắn nhịn xuống không phát tác. Đúng lúc này, trong phòng học yên tĩnh đột nhiên vang lên tiếng vỗ tay, ánh mắt mọi người đều nhìn về phía người vỗ tay.
Khải Đặc thản nhiên tự đắc vỗ tay, một chút cũng không vì bị mọi người nhìn chăm chú mà xấu hổ, mở miệng nói:
” Hoan nghênh, hoan nghênh, không nghĩ tới ta cùng Âu Lý đội trưởng hữu duyên như vậy, không chỉ ở cùng trường học, nhưng lại phân tới cùng lớp a.”
” Ha hả, đúng vậy, ta cũng không nghĩ tới chúng ta thật đúng là hữu duyên.” Theo những lời này, Âu lý xuất hiện trước cửa phòng, bên người đi theo Pierre, Băng Tê, Phí Đức .
Cái gì? Âu Lý đội trưởng? bọn họ biết dong binh đoàn chỉ có một Âu Lý đội trưởng rất nổi danh, là đội trưởng của Liệt hỏa dong binh đoàn truyền kỳ. Hắn chính là Âu Lý đội trưởng kia sao? Mọi người nghe được Âu Lý đội trưởng đều kích động không thôi.
” Ha ha, nếu ta nhớ không lầm, Âu Lý đội trưởng không phải kiếm sĩ sao? như thế nào sửa lại học hỏa hệ ma pháp?” Khải Đặc tươi cười, trên mặt lộ vẻ làm người ta nhìn không thấu.
“Hỏa hệ ma pháp của Khải Đặc thiếu gia không phải cũng tới rồi cao cấp sao? Như thế nào còn muốn đến học hỏa hệ đâu?” Âu Lý cũng lộ vẻ lễ phép tươi cười trả lại.
Thật sự, hắn thật sự chính là Âu lý đội trưởng, Âu Lý đội trưởng cũng là kiếm sĩ, Khải Đặc thiếu gia nói không sai. Hơn nữa bề ngoài đặc thù của hắn cùng lời đồn đãi giống nhau. Bên cạnh vài người nhất định là mấy thành viên khác. A, xem thanh niên có vẻ mặt phong lưu cùng mái tóc hồng chắc là Pierre, người to con hẳn là Phí Đức, ở phía sau cùng khẳng định là Băng Tê. Ý, sao thiếu một người?
Lúc này Khải Đặc giúp bọn hắn hỏi ra nghi hoặc trong lòng.
” Thể chất của Mỹ Lệ không thích hợp học hỏa hệ ma pháp, nàng học ở quang minh ma pháp.” Âu Lý trả lời.
” Nguyên lai là như vậy.”
Lúc này bởi vì bị bỏ quên ở bên cạnh nửa ngày mà Trọc Luân sắc mặt cực xấu, cực không lễ phép chen vào bọn họ:
” Được rồi Âu Lý, hiện tại là thời gian lên lớp, các ngươi tìm chỗ ngồi ngồi đi, dãy cuối cùng cũng chưa có ai ngồi đó.”
Trọc Luân hiện tại xem bọn Âu Lý cũng không thấy thuận mắt như lúc trước. Chỉ là vài tên bình dân mà thôi, cư nhiên dám đem hắn bỏ qua một bên. Hắn chính là nam tước a. Hắn vẫn còn thông minh không có đem lửa giận phát trên người Khải Đặc, dù sao phía sau Khải Đặc là Tê Đặc thương hội , hắn không thể trêu vào.Bọn Âu Lý dù là dong binh nổi tiếng nhưng không có tước vị, không phải quý tộc. Thời này bình dân thấy quý tộc cũng phải hành lễ. Bọn họ không hành lễ với hắn đã là quá lắm rồi.
” Ta như thế nào nghe được chó sủa nhỉ.” Pierre bĩu miệng nói, còn thuận tiện ngoáy ngoáy lổ tai.
” Ngươi……” Trọc Luân tức giận mặt đỏ bừng. Thịt trên mặt giật giật nhưng cuối cùng vẫn không nói gì, dù sao thực lực của hắn đánh không lại một dong binh A cấp, huống chi có 4 tên A cấp tại đây.
” Được rồi Pierre, tìm ghế ngồi đi, chuẩn bị đi học.” Âu Lý gật đầu cười cười với Khải Đặc, sau đó tìm ghế ngồi xuống nhưng trong mắt ẩn hiện một tia chán ghét đối với Trọc Luân.
” Hừ” Pierre hừ một tiếng, cũng đi theo Âu Lý. Băng Tê cùng Phí Đức từ đầu đến cuối không nói gì. Phí Đức vì không thể cùng Mỹ Lệ chung một chỗ mà cảm xúc có điểm mất mác, về phần Băng Tê trời sinh đã ít nói.
Trọc Luân đợi bọn họ yên vị xong, đi lên bục giảng, tằng hắng vài tiếng. Ánh mắt theo thói quen hướng khắp ngõ ngách quét tới. Con mắt ti hí đột nhiên lóe sáng, khóe miệng nhếch lên một tia cười gian xảo, nói:
” Sao ta không thấy Thang Mộc , Khiếu Minh , Tây Lâm nhỉ? Bọn họ ở đâu? Bọn họ không biết hôm nay có giờ học sao?”