Khó Bề Hòa Hợp

Chương 4: Thương vụ hợp nhất Côn Bằng và Hoa Vi (2)



Sau đó, tiến độ huy động vốn của Côn Bằng và Hoa Vi tiếp tục diễn ra một cách chậm chạp.

Kinh Hồng nghe nói bên phía Thanh Huy vẫn định đầu tư trong vòng gọi vốn tiếp theo để thể hiện rằng cổ đông lớn của Hoa Vi vẫn lạc quan về sự phát triển của Hoa Vi, đây cũng là quy tắc trong ngành. Thoạt nhìn thì có vẻ như Chu Sưởng thật sự chấp nhận tình thế “không thể đầu tư chính, chỉ có thể đồng đầu tư”, nhưng Kinh Hồng thật sự không hiểu nổi.

Vào một ngày khi Kinh Hồng đang giải quyết một số vấn đề về điện toán đám mây, phó phụ trách “Nhóm phát triển tài chính Internet” bỗng tìm đến Kinh Hồng, “Giám đốc Kinh, bên chúng tôi phát hiện ra một chuyện, anh có muốn xem thử không?”

“Alo?” Kinh Hồng đáp lại một tiếng, “Chuyện gì?”

Người kia đáp, “Là thế này, một nhóm trong bộ phận của chúng ta vừa mới phỏng vấn một nhân viên cũ của Hoa Vi. Sau đó hiring manager* của nhóm đó phát hiện dự án và công việc mà người này đã làm hồi còn ở Hoa Vi trùng khớp với một dự án quan trọng của chúng ta.”

*Hiring manager (trưởng phòng thuê nhân lực) là người đứng đầu phòng ban chịu trách nhiệm đánh giá, cân nhắc và quyết định lựa chọn ứng viên nào trúng tuyển. Vị trí này khác với Recruitment manager (trưởng phòng tuyển dụng) là người đứng đầu phòng ban chuyên triển khai những quy trình tuyển dụng, tìm kiếm ứng viên phù hợp bổ sung cho những vị trí còn trống trong doanh nghiệp.

“Ồ?” Kinh Hồng bật chế độ hands-free, vừa lật tài liệu về điện toán đám mây vừa nghe và hỏi, “Dự án nào?” Mặc dù đang làm hai việc cùng một lúc nhưng thực ra Kinh Hồng vẫn tập trung vào cả hai bên.

“Là Cho Vay AI.” Người đó nói, “Là dự án trọng điểm của Nhóm phát triển tài chính Internet. Hiring manager của nhóm này khá thông minh, sau khi phát hiện Hoa Vi cũng đang thực hiện dự án này thì lập tức report cho người phụ trách sản phẩm đó. Sếp của anh ta đã nói lại với người phụ trách “Cho Vay AI”, người này nghĩ rằng cần phải báo cho tôi biết nữa.” Phó phụ trách “Nhóm phát triển tài chính Internet” từng làm ở Thung lũng Silicon* nên nói chuyện rất hay lẫn lộn Trung Anh.

*”Thung lũng silicon” hay còn được gọi là “Silicon Valley”, là thung lũng điện tử chỉ những khu thương mại công nghệ cao với các công ty hàng đầu về công nghệ đột phá, sáng tạo như Apple, Google, Facebook, Netflix. Thung lũng silicon nằm ở khu vực phía Bắc của California, phía Nam vùng vịnh San Francisco tại Mỹ.

“…” Kinh Hồng hơi khựng lại.

Cho Vay AI quả đúng là dự án trọng điểm của Nhóm phát triển tài chính Internet thuộc Tập đoàn Oceanwide hiện tại. Đó là sự kết hợp của rất nhiều công nghệ ví dụ như nhận dạng giọng nói tự động ASR và hiểu biết ngữ nghĩa thông minh NLP, có thể tạo điều kiện thuận lợi cho quy trình đăng ký, đồng thời rút ngắn đáng kể thời gian phê duyệt, người vay không cần phải điền rất nhiều nội dung văn bản nữa mà chỉ cần nói là được. Hiện nay có rất nhiều người đi vay vốn nhỏ đến siêu nhỏ đều là người “mù chữ”, ví dụ như những nông dân truyền thống, người muốn chăn lợn, nuôi gà, v.v., rất nhiều chủ hộ kinh doanh nhỏ không quen với việc gõ phím. Đồng thời qua phân tích bằng AI, thời gian chờ đợi cũng giảm từ vài tuần nếu theo quy trình truyền thống xuống còn vài phút đồng hồ, không làm chậm trễ hoạt động sản xuất kinh doanh. Mục tiêu trước mắt của Oceanwide là “330”, tức là người đi vay sẽ mất ba phút để xin vay, Oceanwide sẽ mất ba phút xét duyệt, toàn bộ quá trình không tốn bất cứ nhân công nào.

*ASR (Automatic Speech Recognition) là phần mềm cho phép hệ thống máy tính chuyển đổi giọng nói của con người thành văn bản, sử dụng nhiều thuật toán máy học và trí tuệ nhân tạo. Sau khi chuyển đổi và phân tích lệnh đã cho, máy tính sẽ phản hồi với một đầu ra thích hợp cho người dùng. 

*NLP (Natural Language Processing) là một nhánh của ngôn ngữ học, khoa học máy tính và trí tuệ nhân tạo liên quan đến sự tương tác giữa máy tính và ngôn ngữ tự nhiên của con người (Ví dụ: Tiếng Anh, Tiếng Việt,…), giọng nói hoặc văn bản.

Ngoài ra sản phẩm Cho Vay AI của Oceanwide còn tích hợp dữ liệu của Oceanwide, là một gã khổng lồ mạng, Oceanwide nắm trong tay một lượng lớn thông tin người dùng, AI sẽ tự động tiến hành đánh giá rủi ro thông qua “dấu chân kỹ thuật số*”, trong đó bao gồm dữ liệu xã hội, dữ liệu thanh toán, v.v., từ đó phác thảo chân dung người dùng một cách nhanh chóng. Quản lý và kiểm soát rủi ro càng hợp lý hơn, tuyệt đối không chỉ dừng lại ở dữ liệu từ ngân hàng trung ương.

*Dấu chân điện tử hay còn gọi là dấu vết mạng là một thuật ngữ marketing chỉ dấu vết dữ liệu mà người tiêu dùng đã tạo ra trong quá trình sử dụng Internet, nói cách khác là tất cả những gì họ làm trực tuyến. Dấu chân điện tử được hình thành bởi sự phát triển tất yếu của công nghệ khi mà dữ liệu luôn được số hóa.

Chưa kể sản phẩm Cho Vay AI còn có hệ thống hỗ trợ đánh giá trực tiếp, gợi ý xác suất “ứng viên đi vay gian dối” thông qua công nghệ nhận dạng biểu cảm vi mô*, đồng thời giao cho chuyên viên xét duyệt tiến hành đánh giá thủ công, độ chính xác của việc đánh giá “nói dối” rất cao, phải lên đến trên 90%. Cuối cùng sản phẩm còn bao gồm quản lý sâu hơn sau khi cho vay, ví dụ như có thể phân tích đất đai, khí hậu và các điều kiện khác của một địa điểm nhất định thông qua GPS và trí tuệ nhân tạo, từ đó đánh giá rủi ro dự án trồng trọt của nông dân v.v., sau đó đưa ra hướng dẫn trực tuyến.

*Micro-expressions là những biểu hiện thoáng qua trên gương mặt, thường chỉ diễn ra trong khoảng một phần nhỏ của giây. Những biểu hiện này nói lên cảm xúc thật của một người, ẩn bên dưới lời nói dối.

Oceanwide dự định sẽ sử dụng sản phẩm Cho Vay AI để chuyên biệt hóa các khoản vay nhỏ và siêu nhỏ trên toàn quốc, đồng thời hợp tác sâu hơn với các ngân hàng vừa và nhỏ. Nhờ vào công nghệ dịch vụ khách hàng, nhận diện, quản lý và kiểm soát rủi ro và quản lý sau vay vô cùng tiên tiến, Kinh Hồng tin tưởng sản phẩm này sẽ được sử dụng rộng rãi.

Nghiệp vụ cho vay luôn mang lại lợi nhuận khổng lồ.

Có điều… vậy mà Hoa Vi cũng đang làm?

“Có thông tin cụ thể không.” Kinh Hồng vẫn bình tĩnh hỏi qua điện thoại.

“Tôi chỉ biết một ít thôi nhưng hẳn là rất giống.” Người kia trả lời, “Về cơ bản thì chức năng chính giống hệt. Một bên là hỗ trợ giọng nói, một bên là sử dụng dữ liệu. Có lẽ kém chúng ta ở vài hệ thống hỗ trợ không mang tính cốt lõi thôi? Điểm này thì tôi không rõ lắm, có vẻ như định đưa ra thị trường vào năm sau. Cậu trai đến phỏng vấn vừa mới tốt nghiệp hơn một năm nên còn chưa ý thức được chuyện bảo mật, người phỏng vấn đã hỏi rốt cuộc dự án vừa rồi là làm cái gì và cậu ta phụ trách phần nào, cậu ta đều trả lời một chút. Có lẽ cũng không ngờ là thật sự trùng nhau.”

Những chuyện như vậy xảy ra khá nhiều, về cơ bản thì những người được gọi là “sếp” mới ký thỏa thuận bảo mật thông tin, những người khác thì không cần. Có khá nhiều người mới sẽ tiết lộ tình hình dự án trong cuộc phỏng vấn, và nhiều công ty thậm chí còn giả vờ tuyển dụng để có được tin tức kinh doanh. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, những người cấp dưới thường sẽ không biết được toàn cảnh dự án, ví dụ như người này có lẽ cũng chỉ hiểu về nội dung kỹ thuật mà mình làm chứ không được biết về những phần khác, các công ty cũng không quá để tâm.

“…” Kinh Hồng ngẫm nghĩ một lát rồi mới nói, “Được rồi, hãy sắp xếp một vòng phỏng vấn mới cho cậu nhân viên Hoa Vi kia. Gọi cả người phụ trách Cho Vay AI tới hỏi một chút về chi tiết của dự án, chẳng hạn như những khó khăn mà cậu ta gặp phải trong phần hành của mình. Nghe câu trả lời của cậu ta rồi đánh giá xem dự án đó có thật sự tồn tại hay không.”

Bên kia đáp, “Vâng.”

Kinh Hồng đặt điện thoại xuống rồi ngẩn người trong chốc lát.

***

Kết quả của vòng phỏng vấn mới là “Không tìm thấy kẽ hở nào”, “Hẳn là dự án này có tồn tại”.

Phó phụ trách Nhóm phát triển tài chính Internet còn nói trong buổi phỏng vấn, đến lúc cuối dường như người kia đã phát hiện ra điều gì đó nên đã ngừng miêu tả về chi tiết dự án, chưa kể còn có vẻ hơi kích động. Đây là phản ứng rất chân thật.

Nhưng Kinh Hồng vẫn còn hoài nghi. Vậy nên trong vài ngày sau đó, trợ lý của anh bắt đầu đào sâu vào tính chân thực của dự án “Cho Vay AI” kia của Hoa Vi.

Kết quả vẫn là không có kẽ hở.

Ví dụ như vào hơn nửa năm trước, thậm chí còn từ trước cả khi tổng giám đốc của Goldman Sachs khu vực Trung Quốc kéo Oceanwide và Thanh Huy tới để cùng nhau thảo luận về việc sáp nhập Côn Bằng và Hoa Vi thì Hoa Vi cũng đã thông báo tuyển dụng nhân tài trong mảng AI. Chưa kể đọc thông báo tuyển dụng thì thấy đối tượng mà thông báo này nhắm đến chính là những nhân tài am hiểu hệ thống nhận dạng giọng nói ASR, hiểu biết ngữ nghĩa thông minh NLP và nhận dạng biểu cảm vi mô, v.v. Tất cả đều có mức độ trùng khớp cao với nhu cầu dành cho sản phẩm “Cho Vay AI”.

Lại ví dụ như thông qua hồ sơ của từng nhân viên Hoa Vi trên LinkedIn*, có thể nhìn ra bọn họ đang làm gì đó liên quan. Trong đó có người nói bản thân đang phụ trách mảng nhận dạng biểu cảm vi mô thuộc một sản phẩm nào đó của Hoa Vi, còn có người nói mình thì đang phụ trách mảng A mảng B. Thậm chí trợ lý còn nhờ người giả làm headhunter* để liên hệ bọn họ hỏi về một số vấn đề liên quan.

*LinkedIn là một trang mạng xã hội chuyên nghiệp, được thiết kế để giúp mọi người kết nối trong việc kinh doanh, chia sẻ kinh nghiệm, sơ yếu lý lịch cũng như kết nối để tìm kiếm việc làm.

*Headhunter hay chuyên viên tuyển dụng cấp cao, người đi săn “chất xám”, là dịch vụ tuyển dụng được cung cấp bởi bên thứ ba cho tổ chức, doanh nghiệp có nhu cầu tìm kiếm nhân sự, đặc biệt là ở các vị trí cấp cao.

Một ví dụ khác nữa…

Tóm lại là không có kẽ hở nào.

***

Trong ngày trợ lý trình báo cáo, Kinh Hồng đọc hết toàn bộ báo cáo, ngón tay lại gõ nhẹ lên bàn giám đốc.

Không phải là không có bất cứ nghi ngờ nào.

Kinh Hồng vẫn cho rằng rất có thể tất cả những chuyện này chỉ là một nước cờ, một nước cờ ép anh phải tặng chức CEO cho đối phương sau khi Côn Bằng và Hoa Vi hợp nhất, một nước cờ mà Chu Sưởng bày ra.

Nhưng Kinh Hồng không muốn đánh cược.

Dù sao thì Côn Bằng cũng chỉ là một công ty nhỏ mà Oceanwide đầu tư. Nhưng sản phẩm Cho Vay AI lại liên quan tới chính Tập đoàn Oceanwide.

Sau khi hạ quyết tâm, Kinh Hồng nhấn một dãy số nội bộ rồi nói với giám đốc bộ phận đầu tư đồng thời cũng là phó tổng giám đốc của tập đoàn Triệu Hãn Thanh, “Hãn Thanh, tới đây.”

Triệu Hãn Thanh đáp, “Tôi tới ngay.”

“Được, cứ thong thả.”

Câu đầu tiên Kinh Hồng nói sau khi gặp Triệu Hãn Thanh là, “Nói với giám đốc Thẩm của Goldman Sachs rằng Oceanwide hi vọng lập tức khởi động lại thương vụ hợp nhất Côn Bằng và Hoa Vi, vị trí CEO sẽ nhường cho bên Thanh Huy nhưng Oceanwide cần có một quyền phủ quyết*. Nhớ rõ phải thuyết phục CEO của Côn Bằng trước đã, đừng để người này tự nhiên nhảy ra phản đối.”

*Quyền phủ quyết được hiểu là quyền bác bỏ, quyền từ chối cho phép một nghị quyết của đa số được thực hiện hoặc thông qua. Trong công ty Cổ phần, quyền phủ quyết của cổ đông ở đây được hiểu là quyền mà các cổ đông hoặc nhóm cổ đông sở hữu một tỷ lệ cổ phần nhất định trong công ty được quyền bác bỏ một nghị quyết của đại hội đồng cổ đông khi nghị quyết đó đã được đa số các cổ đông còn lại chấp thuận thông qua. 

Là nhà đầu tư của Côn Bằng thì “thuyết phục CEO của Côn Bằng” là chuyện quá đỗi dễ dàng, thực ra chỉ cần “uy hiếp” là đủ. Anh sẽ cố hết sức để giúp đỡ CEO của các công ty startup, nhưng đương nhiên cũng sẽ không hi sinh bản thân vì họ, anh không rộng lượng tốt bụng như thế.

“Tặng cho bên kia sao?” Triệu Hãn Thanh không hiểu nổi, “Sao lại đột ngột như thế?”

Hơn cả đột ngột, anh ta thật sự không kịp trở tay.

“Chịu thôi.” Ánh mắt Kinh Hồng vẫn lạnh nhạt như trước, “Một dự án của Hoa Vi trùng lặp với dự án trọng điểm của Oceanwide chúng ta. Tính ra thì thời gian ra mắt thị trường cũng gần như đụng nhau.”

Triệu Hãn Thanh hỏi, “Là dự án nào?”

“Cho Vay AI.” Kinh Hồng cũng không nói quá nhiều, “Bây giờ tập đoàn đang đặt kỳ vọng rất lớn vào tính ứng dụng của sản phẩm này, cậu cũng biết lợi nhuận từ mảng “cho vay” là rất lớn. Hơn nữa vì tập trung vào các doanh nghiệp nhỏ và siêu nhỏ nên sản phẩm này cũng sẽ giúp nâng cao uy tín thương hiệu của Oceanwide. Bây giờ dự án trùng nhau, chúng ta chỉ có thể khởi động lại vụ sáp nhập.”

Triệu Hãn Thanh cũng thở dài, “Tôi hiểu rồi.”

Anh ta hiểu ý của Kinh Hồng.

Cho Vay AI là một trong những dự án then chốt của Oceanwide hiện giờ, đương nhiên Oceanwide sẽ không muốn công ty khác cũng cho ra mắt sản phẩm y như đúc cùng thời điểm. Một mặt thì Thanh Huy cũng có cơ sở dữ liệu rất lớn, sản phẩm của Hoa Vi mà bên này đầu tư chưa chắc đã thua kém Oceanwide, đến khi đó chắc chắn Hoa Vi vẫn có thể tạo ra tác động nhất định đối với Oceanwide, khiến Oceanwide không thể nhanh chóng xác lập vị thế độc quyền của mình, nhưng biên lợi nhuận mà “Cho Vay AI” mang lại là cực kỳ lớn. Mặt khác, Oceanwide là một công ty công nghệ, Kinh Hồng cũng cho rằng sản phẩm này có thể phản ánh tính sáng tạo, công nghệ và sự quan tâm con người của Oceanwide, hiện tại AI đang phát triển như vũ bão và Oceanwide đã sử dụng AI để tạo ra một sản phẩm cho vay hiệu quả và đáng tin cậy để hỗ trợ các doanh nghiệp nhỏ và siêu nhỏ. Nhưng nếu một công ty startup bé nhỏ cũng chạy sản phẩm cùng thời điểm và còn tương tự nhau về mọi mặt thì chắc chắn sẽ gây ảnh hưởng đến vị thế đi đầu trong ngành tài chính của “Nhóm tài chính Internet” trực thuộc Oceanwide. Mọi người sẽ cảm thấy là “Ây chà, hóa ra công nghệ của Oceanwide cũng chỉ đến thế mà thôi”.

*Biên lợi nhuận (Profit Margin) là một trong những tỷ suất sinh lời thông dụng trong hoạt động kinh doanh. Đây là con số tỉ lệ phần trăm biểu hiện cho tỉ lệ giữa lợi nhuận trên doanh thu. Dựa vào chỉ số này, nhà đầu tư có thể đánh giá được mức lợi nhuận thu được dưới dạng phần trăm.

Tuy nhiên nếu Côn Bằng do Oceanwide đầu tư và Hoa Vi do Thanh Huy đầu tư hợp nhất với nhau thì Oceanwide và Thanh Huy đều sẽ trở thành cổ đông lớn của công ty mới sau khi sáp nhập, như vậy Oceanwide sẽ có thể can thiệp vào những quyết sách trong hoạt động kinh doanh của công ty mới với tư cách là cổ đông lớn và trực tiếp yêu cầu dừng dự án “Cho Vay AI” ban đầu của Hoa Vi. Điều này không quá khó khăn, đối với một công ty thì không làm tổn hại đến lợi ích của các cổ đông lớn là đạo đức kinh doanh cơ bản nhất, chưa nói đến việc Kinh Hồng còn yêu cầu quyền phủ quyết đối với công ty mới.

Triệu Hãn Thanh biết, đối với Kinh Hồng lúc này thì cái ghế CEO sau khi Côn Bằng và Hoa Vi sáp nhập đã không còn quan trọng nếu so với dự án trọng điểm do chính Oceanwide thực hiện, chưa kể còn là dự án then chốt của bộ phận tài chính Internet.

“Làm việc nhanh một chút.” Kinh Hồng nói, “Lập tức sáp nhập Côn Bằng và Hoa Vi, sau đó cho dừng dự án “Cho Vay AI” hiện tại của Hoa Vi đi.”

Triệu Hãn Thanh gật đầu, “Vâng.”

Nhưng trước khi đi làm việc được giao, Triệu Hãn Thanh vẫn hỏi một câu, “Giám đốc Kinh, liệu đây có phải nước cờ của bên Thanh Huy không? Mục đích là để chúng ta phải lập tức khởi động lại việc sáp nhập Côn Bằng và Hoa Vi?”

“Có thể là như thế.” Kinh Hồng nhìn ra ngoài cửa sổ, “Nhưng tôi không muốn đánh cược.” Dù là thật hay giả thì dự án mới kia của Hoa Vi cũng đều tác động đến chính Oceanwide.

Triệu Hãn Thanh không nói nữa.

“Thế nên,” Kinh Hồng nói nốt, “nếu thật sự là một nước cờ, vậy thì bọn họ thắng rồi.”

Hết chương 4.

Lời tác giả: Hai người cũng chẳng phải thần thánh gì cả. Chương này cũng khá dễ hiểu phải không? Kinh Hồng không muốn để Hoa Vi làm ra sản phẩm giống mình y đúc, vậy nếu như Côn Bằng và Hoa Vi hợp nhất thì anh không chỉ là cổ đông của Côn Bằng mà đồng thời còn là cổ đông của Hoa Vi, trực tiếp yêu cầu ngừng dự án tương tự kia của Hoa Vi sẽ khả thi hơn.

Thực sự tôi vẫn phải cúi đầu xin lỗi, tôi đã từng sử dụng ý tưởng này trong một bộ truyện trước của mình… Nhưng chỉ đúng chỗ này thôi! Tất cả những pha đấu trí thương trường lớn nhỏ về sau đều là hàng mới hết!

Về cơ bản thì phần chuyên môn của thương vụ này nằm ở đây! Mấy chương sau sẽ có tương tác, có đối thoại! Mọi người cũng có thể nghỉ ngơi một chút! OTL… Tôi cũng nghỉ ngơi một chút…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.