Con Akuma hơi nghiêng người sang một bên, vài nòng súng chĩa về phía thằng Thi. Khai hỏa.
- BÙM… BÙM… BÙM…. BÙM… BÙM…!!!
Nóc nhà, nơi thằng Thi đứng nổ tung. Tất nhiên, thằng bé không thể bị bắn trúng dễ dàng như vậy. Ngay khi thấy con Akuma bị thu hút và bắt đầu hướng nòng súng về phía này, nó đã lập tức di chuyển.
Thằng Thi chạy chéo sang một bên, vừa rút ngắn khoảng cách tạo điều kiện cho đợt tấn công tiếp theo vừa để tránh né những viên đạn đang nổ sát bên người. Khẩu AKS trên tay nó vẫn nhả đạn. Thừa biết rằng vũ khí thông thường không thể làm tổn thương được Akuma nhưng nó vẫn cứ bắn. Cái nó cần làm bây giờ là thu hút sự chú ý chứ không phải là gây sát thương trực tiếp.
Năm mươi mét, nếu chạy bằng chân thì dù có dùng hết sức, Minh vẫn phải mất khoảng 7 giây. Nhưng với [Lam Sơn Pháo] thì 2 giây đã là quá đủ. Minh đang hướng về phía con Akuma, tất nhiên là không phải bay thẳng vào mặt con ác quỷ đó để rồi trở thành mục tiêu ngắm bắn giữa trời, vị trí mà nó hướng đến là nóc nhà ngay bên dưới con Akuma. Trạng thái “Mở khóa gen” đã được kích hoạt ngay từ lúc chuẩn bị cú nhảy. Với hơn 30% não vực được kích hoạt, tư duy của nó sẽ đủ nhanh để có thể xử lí được mọi tình huống phát sinh trong lúc di chuyển với tốc độ cao như thế này.
Đã sắp tiếp cận căn nhà mục tiêu. Căn nhà này có một căn gác mái nho nhỏ nhô lên khỏi nóc nhà, rất thuận lợi cho hành động tiếp theo của tụi nó. Khẽ xoay người giữa không trung, Minh điều chỉnh tư thế để cho bộ phận va chạm đầu tiên là hai bàn chân của nó
- Ầm… - Một tiếng trầm muộn, hai chân của nó đã tiếp xúc với bức tường gác mái, dù đã cố gắng chùng gối, co người hoãn xung nhưng tốc độ quá nhanh, âm thanh va chạm vẫn không thể nào tránh được. Nương theo dư lực, nó mạnh mẽ vặn người, bàn tay phải đã xòe ra, các ngón tay duỗi thẳng, chụm vào nhau tạo thành một thủ trảm.
[Karate thực chiến – Phá Tâm]
Cánh tay được đâm thẳng vào bức tường đá, mạnh mẽ xuyên qua phía bên kia rồi bám chắc lấy vách tường bên trong. Sau khi thành công cố định cơ thể của chính mình, Minh hướng về phía thằng bạn đang chạy trốn. Hình tròn ma pháp trận màu tím hiện lên phía bên ngoài bụng trái rồi lập tức bị xé toạc ra thành một cái miệng đỏ lòm với sợi xích ma pháp bắn ra ngoài.
[Hook King]
Sau khi đá thằng bạn đi, Thi vừa di chuyển vừa nổ súng, dù không theo đường thẳng nhưng với [Quỷ Bộ] và đôi giày ba trạng thái được để ở thể [Khí], nó vẫn nhanh chóng tiếp cận con Akuma. Thằng Minh đã cố định xong cơ thể và Thi thấy sợi xích với cái móc đỏ lòm đang bắn về phía nó. Xoay người, Thi giơ tay trái ra cho sợi xích quấn vào, tay phải khẽ hất về đằng sau, cất khẩu AKS vào hộp không gian, cùng lúc đó, dưới chân nó chợt nhún, cả người bắn đi theo lực kéo về của sợi xích.
- Xích xích xích xích... - Khi chịu tải trọng, sợi xích ma pháp của thằng Minh phát ra âm thanh chẳng khác gì tiếng bánh răng ăn khớp vào mắt xích. Và tốc độ kéo về của [Hook King] thì không thua gì tốc độ bắn đi của [Lam Sơn Pháo]. Thằng Thi như thể đột ngột biến mất khỏi tầm nhìn của con Akuma.
Chỉ mất hơn một giây, Thi đã bị kéo gần về đến chỗ thằng Minh. Khi còn cách khoảng năm mét, sợi xích tự động tuột ra khỏi tay thằng Thi, để cho cả cơ thể của nó bay tự do nốt quãng đường còn lại. Nó co người lại tạo thành tư thế chuẩn bị bật nhảy trong lúc còn đang bay.
Nơi mái nhà, thằng Minh cũng đã rút tay phải ra khỏi bức tường, xuống tấn, những ngón tay đan chéo vào nhau, đặt ngửa trước bụng, hai tròng mắt đã vương đầy tơ máu.
[Cấm Thuật]
Đưa tay gạt một cái chốt trên thắt lưng để cho hộp {Không gian của Dũng} rơi xuống, chiếc hộp không hỗ trợ hiệu ứng phản trọng lực này có trọng lượng đúng bằng tổng trọng lượng của tất cả vật phẩm chứa trong nó. Và thằng Thi đã nhét vào trong này không ít đồ.
Tư thế bật nhảy đã được chuẩn bị từ trước, khi mũi chân vừa chạm vào lòng bàn tay thằng Minh, Thi liền vận sức, bật mạnh. Cùng lúc đó, thằng Minh cũng gồng mình, hất hai tay lên cao. Lực chân của thằng Thi, lực hất lên của thằng Minh kết hợp với cả tốc độ cực cao khi lao tới nữa tạo thành một động năng đủ lớn để đẩy cơ thể thằng Thi lên cao hơn bảy mét. Tòa nhà hai tầng bọn nó dùng làm điểm bật đã cao hơn sáu mét nên bây giờ, thằng Thi đã ở ngay sau lưng của con Akuma vẫn còn đang lúng túng tìm đối thủ.
Hao hết động năng, thằng Thi lại tiếp tục co người rồi đạp mạnh chân phải xuống phía dưới, cùng lúc đó, một tiếng nổ lớn vang lên - PẰNG! - Cả cơ thể của nó lại được đẩy lên cao hơn ba mét.
Kỹ năng [Soul Gun] với một cách vận dụng hoàn toàn khác. Trong lúc tập luyện, thằng Thi nhận ra rằng, nó hoàn toàn có thể tự do khống chế các kích thước của nòng súng mà nó tạo ra. Một nòng súng sâu 3cm được nó tạo ra ở lòng bàn chân. Không tạo đầu đạn mà chỉ nén "Hồn lực" rồi bắn ra, nó thành công tạo ra một lực đẩy đủ để nó thực hiện thêm một bước nhảy nữa giữa không trung hoặc là đột ngột đổi hướng khi đang di chuyển với tốc độ lớn. Nhược điểm duy nhất của kỹ năng này là làm hỏng bất kì đôi giày nào mà thằng Thi đang đi. Cho đến khi đôi {Rambler 2.0} xuất hiện. Ở thể [Khí], đôi giày dường như tuyệt phối với kỹ năng. Không có hình dạng cố định mà chỉ là các hạt bụi kim loại nên không làm cản trở luồng khí nén sinh ra do "Hồn lực", lại thêm 10% giảm hiệu ứng trọng lực lên cơ thể.
Kỹ năng tự chế này của nó được Thủy đặt cho một cái tên rất kêu: [Thiên Không Dạ Vũ].
- PẰNG! PẰNG! - Hai tiếng nổ nữa vang lên, ba bước nhảy trong không khí đưa thằng Thi lên cao thêm chín mét. Lượng "Hồn lực" trong cơ thể nó lập tức giảm mất bảy phần.
Ở vị trí cao nhất, cả người thằng Thi co lại thành một cục. Đôi giày dưới chân nó đang từ thể [Khí] nhanh chóng cố định lại thành thể [Rắn]. Với khối lượng của bản thân cộng thêm 50% tác dụng của trọng lực khiến cho nó rơi thẳng xuống đầu con Akuma.
[Ma Cước - Vẫn Thạch]
Khi gần va chạm, thằng Thi hơi nghiêng người, chân phải mạnh mẽ bung ra, đạp thẳng vào đỉnh đầu con ác quỷ.
- Ầm… - Con Akuma bị đạp rơi xuống đất, làm sập cả ngôi nhà bị nó đè lên trên. Thằng Thi hơi nảy lên sau cú đá nhưng dưới tác dụng của trọng lực, nó lại lập tức lao xuống dưới.
Bị tấn công bất ngờ, con Akuma chưa kịp phản ứng lại thì có một thứ gì đó nặng nề đã lại giáng vào đỉnh đầu - RẦM… Crắc…. - Nền đá bên dưới con Akuma rạn ra, những vết nứt lan đi như mạng nhện. Nương theo lực phản chấn, thằng Thi bật người ra ngoài, lộn một vòng trên không trung rồi nhẹ nhàng đáp xuống một bờ tường cạnh đó.
Ngay khi Thi bật ra, thằng Minh đã xuất hiện trước mặt con Akuma. Lách vào khe hở của giữa những nòng súng dài lạnh lẽo, nó bước chân phải lên phía trước, tay trái khẽ chạm vào một thứ giống như mặt nạ được gắn vào giữa cơ thể con ác quỷ. Trạng thái giải khóa gen đã thoát nhưng [Cấm Thuật] vẫn còn. Dậm chân, vặn eo, xoay vai, nắm đấm phải rực lửa giáng vào cơ thể con Akuma trong tiếng nổ mạnh của vòi xả nhiệt.
- Pằng! - Lợi dụng sự đàn hồi của cơ bắp, Minh tiếp tục vặn eo, giáng nắm đấm tay trái vào con quái vật. Không dừng lại ở đó, hàng loạt tiếng nổ liên tiếp vang lên:
- Pằng… Pằng… Pằng… Pằng…!!!
[Tứ Linh thức: Thanh Long giảo sát – Đấm liên hoàn]
Mỗi vòi xả ở mu bàn tay cứ cách hai giây lại xả nhiệt được một lần. Không để cho xả đồng loạt mà thằng Minh khống chế cho xả lần lượt từng vòi. Vậy là, với sáu vòi xả liên tiếp, nó có thể tung ra được sáu cú đấm trong vòng hai giây, mất đi một phần uy lực nhưng tốc độ lại tăng lên rất nhiều. Con Akuma bị thằng Minh điên cuồng công kích.
Akuma, cỗ máy chiến tranh chống lại loài người được Bá tước Bóng Đêm chế tạo bằng {Dark Matter}, thứ vật chất đối lập với Inocence. Thứ vật chất này cực kì cứng rắn và có khả năng tự động khôi phục diệu kì, vậy nên, ngoài vũ khí diệt Akuma chuyên dụng được chế tạo bằng Innocence ra thì hầu như, chẳng có thứ gì có khả năng phá hủy được những cỗ máy này. Thực ra, ngoài Innocence, Akuma vẫn có thể bị giết chết trong một số trường hợp khác. Ví dụ như “Gia tộc Noan – Những kẻ thuộc gia đình của Bá tước Bóng Đêm” có khả năng giết Akuma. Thậm chí, bản thân Akuma cũng có thể giết hại lẫn nhau. Lúc còn ở Khu lưu trữ, hai thằng đã từng đổi một ít tài liệu nghiên cứu về vấn đề này và đã rút ra một kết luận: Tất cả những công kích mang tính chất "Diệt hồn" hoặc "Sát thương linh loại" đều có khả năng gây thương tích cho những con quái vật cơ khí này. Trong D.Gray - Man, hầu như chỉ có Innocence là mang đặc tính diệt hồn nhưng trong Kho dữ liệu thì lại khác. Và thật không may, [Minh Hỏa] của thằng Minh lại đúng lúc mang theo đặc tính đó.
Hứng chịu hàng chục cú đấm trong vòng chưa tới mười giây, vỏ ngoài của con Akuma chỉ hơi lõm lại nhưng linh hồn đã sớm bị [Minh Hỏa] thiêu trụi rồi. Thông báo điểm thưởng vang lên trong đầu, thằng Minh lập tức lùi ra ngoài. Thở dài ra một hơi chủ động thoát khỏi [Cấm Thuật], nó ngã ngồi xuống đất, thở hồng hộc. [Cấm Thuật] bao giờ cũng tiêu hao thể lực kịch liệt như vậy, mới có hơn mười giây mà cơ bắp đã tê nhừ. Mở túi {Không gian ma pháp ứng dụng} trên đai lưng chiến đấu, nó móc ra viên thuốc hồi phục thể lực cấp thấp đút vào mồm. Bọn nó dùng chiếc túi không gian chỉ rộng 0,2 mét khối này để chứa nhu yếu phẩm và thuốc men khẩn cấp.
Con Akuma bây giờ chỉ còn cái xác đã bị thằng Thi thu vào thẻ bài phong ấn.
- Ha ha ha… - Hai đứa nhìn nhau bật cười, có vẻ như bản đồ này cũng không đến mức vô vọng như bọn nó tưởng. Thi đưa tay, nắm lấy cánh tay đang giơ lên của thằng Minh mà kéo nó dậy. Hai chiếc hộp {Không gian của Dũng} đeo trên lưng làm thằng Minh nặng lên trông thấy, đang thoát lực nên nó tựa cả cơ thể lên người thằng Thi. Cũng đã tốn không ít thể lực, bị thằng bạn cõng theo hai cái hộp nặng cả tạ tì lên người, Thi hơi loạng choạng một chút rồi mới ổn định được thân hình. Nó vừa dìu thằng bạn đi vừa trề môi ra nói:
- Thằng lợn, chẳng lẽ mầy ăn vào bao nhiêu đều tích tụ hết trong người chứ không có thải ra hay sao mà nặng thế?
- Cả một “Bầu trời tư cách” nó đè lên vai tao nên tất nhiên là mày phải thấy nặng rồi…
Vừa phát ngôn bừa bãi vừa dìu đỡ nhau di chuyển, bọn nó đi tìm lại đồng đội của mình. Không sợ mất dấu vì đứa nào cũng mang trong mình một máy định vị, khi cần phải tách đội thì có thể căn cứ vào đó mà tìm lại lẫn nhau. Máy định vị có tác dụng trong vòng mười kilomet, chỉ tốn hai mươi điểm là đã đổi được vài bộ dùng dần.
…….
Mới lết được đi gần trăm mét, một dự cảm chẳng lành đã dâng lên trong lòng hai đứa. Không sánh được với “Con mắt âm dương” của bé Lan, nhưng với kinh nghiệm từ hàng trăm trận chiến, trực giác của bọn nó cũng có thể dự đoán được một số nguy hiểm đang đến gần.
- Xịch… Xịch… Cạch, cạch, cạch, cạch, cạch… - Những âm thanh cơ khí dồn dập vang lên, bốn con Akuma cấp một trông không khác gì con Akuma vừa nãy nhô lên khỏi những nóc nhà xung quanh bọn nó, vây hai thằng vào giữa. Những con Akuma này bị hấp dẫn đến bởi âm thanh của trận chiến vừa rồi.
Hai thằng há mồm, trợn mắt nhìn mấy con ác ma vừa xuất hiện. Sau đó, chúng quay ra nhìn nhau, cười khổ.