Khó Được Kẻ Có Tiền

Chương 61



Sau khi cùng trò chuyện một hồi, thoạt nhìn Nghiêm Duyệt Thi tốt hơn một ít, Kỷ Linh cảm thấy bản thân cô cũng có suy nghĩ của mình, trong cách nói năng luôn lộ ra biểu tình như suy tư gì, làm người ta bắt đầu hoài niệm cô công chúa nhỏ vô tư vô lự ngày trước.

Chuyện Nghiêm Duyệt Thi ở trung tâm thương mại gặp được Kỷ Linh, phỏng chừng hai gã bảo tiêu kia đã báo lại cho Nghiêm Nghĩa Tuyên, Nghiêm Nghĩa Tuyên cũng không thấy tới hỏi hắn.

Hai người giờ khắc này đều rất bận rộn, Kỷ Linh không khỏi cảm khái, bọn họ tựa hồ vẫn luôn ở trong trạng thái này, vội vội vàng vàng, giữa kẽ hở mới có thể tìm được thời gian trò chuyện chút.

Tốt xấu gì lần hợp tác này, Kỷ Linh cùng Nghiêm Thị cũng luôn thời khắc trao đổi tiến độ hai bên, vậy mà vẫn không thể thường xuyên nhìn thấy Nghiêm Nghĩa Tuyên, Nghiêm Nghĩa Tuyên chỉ khi có việc mới liên lạc Kỷ Linh.

Khí hậu dần dần chuyển ấm, những người đam mê giải trí tựa hồ theo mùa xuân tới mà dần dần có sức sống lại.

Rạp chiếu phim thành phố S đã tới giai đoạn xây dựng hậu kỳ, toàn bộ màn hình vốn có cùng kỹ thuật chiếu phim đều được nâng cấp, nhân viên cũng được đưa vào huấn luyện, chờ sau khi công việc kết thúc thông qua kiểm tra xét duyệt là có thể khai trương.

Ngay khi Kỷ linh cho rằng hết thảy đều rất vững vàng, Nghiêm thị lại truyền đến một tin tức chấn động.

Vào lúc sắp khai trương rạp chiếu, Nghiêm thị lựa chọn hình thức gia tăng cổ phiếu phát hành, thu hút vốn từ thị trường.

Kỷ Linh lúc này rốt cuộc xác định, Nghiêm gia thật sự thiếu tiền.

Kỷ Linh vẫn luôn ôm mối nghi ngờ, nhưng Nghiêm Nghĩa Tuyên lại biểu hiện thật sự bình thường, không chút nào nhìn ra nôn nóng, cho tới bây giờ khi quyết sách của Nghiêm thị được công bố, mới chứng thực nhu cầu tụ tập tài chính.

Nhưng nếu tăng cổ phiếu mới, những cổ phiếu cầm trong tay của cổ đông là Nghiêm Nghĩa Tuyên tất sẽ bị pha loãng, số cổ phần Nghiêm thị anh ta có được sẽ sụt giảm cực kỳ lợi hại.

Kỷ Linh biết phía sau còn có Nghiêm Nghĩa Lễ như hổ rình mồi, lúc này còn cán mỏng cổ phần của mình, thật sự không thể xem như cử chỉ sáng suốt.

Không chờ Kỷ Linh đi hỏi, Nghiêm Nghĩa Tuyên đã chủ động hẹn hắn.

Bọn họ không tới Cẩn Viên mà tới căn chung cư xa hoa của Nghiêm Nghĩa Tuyên gặp mặt.

Đã lâu rồi Kỷ Linh không tới căn chung cư này, từ khi Nghiêm Tế Sinh qua đời, Nghiêm Nghĩa Tuyên trở thành chủ nhân chân chính của Cẩn Viên, vì thế hắn cũng quang minh chính đại mà ra vào Cẩn Viên, cùng những người nơi đó qua lại quen thuộc.

Nhưng lần này Nghiêm Nghĩa Tuyên lại gọi hắn tới đây, nhất định là có nguyên nhân, cần phải kiêng dè cái gì.

"Tôi từng nói muốn cậu hỗ trợ tôi." Nghiêm Nghĩa Tuyên nói.

Kỷ Linh trả lời: "Tôi dựa theo yêu cầu của anh tiến hành cơ cấu lại công ty rồi."

Nghiêm Nghĩa Tuyên cười cười nói: "Đó là bước đầu tiên, kế tiếp phải tiến hành bước thứ hai."

Nghiêm Nghĩa Tuyên rót rượu cho mình cùng Kỷ Linh, Kỷ Linh cầm lấy chén rượu, nhìn anh ta, hỏi: "Bước thứ hai phải làm gì?"

Nghiêm Nghĩa Tuyên dù bận vẫn ung ung mà nói: "Nghiêm thị không phải đang tăng cổ phiếu phát hành sao, đây là một cơ hội rất tốt cho cậu."

Kỷ Linh nhướn mày, lập tức hiểu rõ.

Không cần Nghiêm Nghĩa Tuyên nhiều lời, Kỷ Linh cũng biết phải làm như thế nào, nhưng hắn vẫn rất sầu lo, hỏi: "Anh làm như vậy là vì lý do gì, anh sớm đã thiếu tiền đúng không, nhưng vẫn không chịu nói, có phải Nghiêm Nghĩa Lễ ở giữa làm khó dễ không, nếu không anh hà tất phải vây hãm như vậy."

Lần này rốt cuộc Nghiêm Nghĩa Tuyên cũng chịu thành khẩn: "Gần đây quả thật vòng quay tài chính hơi có vấn đề, bởi vì chu kỳ quá lớn, có chút cưỡi lên lưng cọp khó leo xuống. Bất quá đây đều là tình huống bình thường khi các doanh nghiệp phát triển sẽ gặp phải, cũng không phải không thể giải quyết."

Nghiêm Nghĩa Tuyên cùng Kỷ Linh chạm ly, nói: "Lần này tăng cổ phiếu phát hành, công ty sẽ có thể đạt được đủ tài chính, bộ phận phim ảnh nhờ vậy cũng sẽ có lợi. Cậu chỉ cần đảm bảo mọi chuyện bên kia đều thuận lợi, hết thảy sẽ không có vấn đề."

"Nhưng mà cổ phần của anh bị cán mỏng làm sao bây giờ?" Kỷ Linh hỏi.

Kỳ phát hành cổ phiếu mà đi qua, số chênh lệch cổ phần giữa Nghiêm Nghĩa Lễ cùng Nghiêm Nghĩa Tuyên sẽ bị thu nhỏ, Kỷ Linh không tin lần này khi cổ phần Nghiêm Nghĩa Tuyên mỏng lại, Nghiêm Nghĩa Lễ sẽ không chen vào gây chuyện.

Nghiêm Nghĩa Tuyên cười cười, nói: "Không phải còn có cậu sao?"

Kỷ Linh chạm ly anh ta, tự hỏi một chút, nói: "Cũng đúng, vạn nhất anh có bị rớt xuống đài, không bằng để tôi bao dưỡng anh, cũng đừng làm địa ốc hay giải trí gì cả, cùng nhau về quê đi phát triển nông nghiệp, anh nuôi cá tôi nuôi heo, vợ chồng cùng nhau cai quản nhà."

Nghiêm Nghĩa Tuyên nghe miệng hắn chạy băng băng, vừa tức vừa buồn cười, suýt chút nữa muốn bóp chết hắn: "Bao dưỡng tôi? Cậu đời này cũng đừng nghĩ, tôi mới là kim chủ của cậu."

Giờ bọn họ ngẫu nhiên còn nói ra chuyện kim chủ, nhưng cả hai đều không quá để ý.

Anh hùng không hỏi xuất thân, Nghiêm Nghĩa Tuyên coi Kỷ Linh là thương nhân thiên tài dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, trong lòng Kỷ Linh biết rõ ràng, lại chưa từng nhắc tới lai lịch mình.

Quá trình tăng cổ phiếu của Nghiêm thị tiến hành thuận lợi, thu được một đợt tiền từ thị trường chứng khoán, dùng vào triển khai hạng mục.

Kỷ Linh cũng lo việc của mình, trước khi rạp chiếu phim được khai trương, vốn là thời gian bận rộn nhất, Mạc Ngữ Lam là người phụ trách hạng mục này, hẳn là nên càng thêm nhập tâm vào, nhưng Kỷ Linh phát hiện cô luôn có điều băn khoăn muốn nói lại thôi.

Kỷ Linh không hỏi, chờ cô tự nói.

Thẳng cho đến buổi tối một ngày, tổ phụ trách hạng mục tăng ca đến khuya, cuối cùng đến thời điểm phải tan làm, Mạc Ngữ Lam rốt cuộc chủ động giữ chân Kỷ Linh lại.

"Ông chủ, tôi có lời muốn nói với anh."

Kỷ Linh để cô tới phòng họp, nói: "Cô có chuyện gì thì nói đi, tôi xem bộ dạng cô cứ ấp a ấp úng, là đối với công việc hiện tại có ý kiến gì sao?"

Mạc Ngữ Lam nghe hắn nói xong, thật ra lại ngẫn người, sau đó bật cười nói: "Anh nói gì vậy ông chủ, tôi đối với công việc hoàn toàn không có ý kiến gì. Tôi tới tìm anh..."

Cô suy tư một chút, cuối cùng hạ quyết tâm, nói: "Tôi tới tìm anh là muốn nói với anh chuyện Nghiêm thị."

Kỷ Linh cũng bị cô làm cho mông lung, hắn không nghĩ tới cư nhiên là vì việc này.

Mạc Ngữ Lam nói: "Trước kia tôi từng nói qua tôi không làm gián điệp, nếu tôi đã tới bên này, thì sẽ không tiếp tục đi tìm tòi nghiên cứu chuyện Nghiêm thị."

Kỷ Linh ôm ngực, ước chừng hiểu ra là chuyện như thế nào.

Mạc Ngữ Lam này, năng lực rất mạnh, nhưng có một vấn đề là quá mức ngay thẳng.

Nếu như ở thời xưa, cô là điển hình của trung thần, kẻ luôn giữ chặt quy tắc, một cây gân thẳng đến gốc.

Nhưng tốt xấu gì cô cũng không phải người quá cứng nhắc, cô nói: "Tuy nhiên gần đây chúng ta lại có hợp tác với Nghiêm thị, giao lưu với bọn họ rất nhiều, tôi trước kia từng ở bên đó làm việc, có quan hệ với phòng trợ lý không tệ lắm, cho nên cũng nghe được không ít chuyện."

Kỷ Linh bừng tỉnh đại ngộ.

Hắn cũng từng hy vọng lần này hợp tác sẽ bắt được vị trí cố vấn trực tiếp của Nghiêm thị, nhưng không thành công, hắn đã quên đó là vì người Nghiêm thị coi hắn là người ngoài, mà Mạc Ngữ Lam thì từng là người trong nhà, cho nên mới có thể thu được tin tức bên trong.

Kỷ Linh nỏi cô: "Vậy rốt cuộc cô đã nghe được cái gì?"

Mạc Ngữ Lam còn có chút muốn nói lại thôi, Kỷ Linh tiếp tục thuyết phục: "Cũng không phải mua bán tin tức, chưa thể nói cô là gián điệp được, hơn nữa tôi nói rồi, tôi sẽ không làm chuyện gì bất lợi cho ông chủ cũ của cô. Gần đây hướng đi của Nghiêm thị có chút kỳ quái, tôi cũng cảm thấy lạ, nói một chút đi, rốt cuộc sao lại thế này."

Mạc Ngữ Lam biểu tình phức tạp mà nhìn về phía ông chủ của mình, nói: "Ông chủ, tôi biết anh luôn đứng về phía chủ tịch Nghiêm Nghĩa Tuyên, cho nên mới muốn cùng anh thẳng thắn, nhưng kỳ thật có nói cho anh, chúng ta cũng chẳng có bất kỳ biện pháp nào. Chỉ là nếu nói ra ngoài sẽ có ảnh hưởng tới thị trường, ai biết trước thì kẻ đó có thể chiếm được tiên cơ trên thị trường chứng khoán."

Cô nói cho Kỷ Linh: "Nghiêm thị thật sự có khả năng đổi chủ."

Sắc mặt Kỷ Linh nháy mắt liền trầm xuống, hỏi: "Có ý gì."

Không lâu trước đó, Nghiêm Nghĩa Tuyên còn cùng hắn trò chuyện vui vẻ, căn bản không có loại dấu hiệu này, vì cái gì Mạc Ngữ Lam lại nói như vậy?

Mạc Ngữ Lam mở tay ra, nói: "Được rồi, tôi thừa nhận tôi có dùng chút thủ đoạn để bắt được tin tức, Nghiêm..." Cô làm cái thủ thế hỗn loạn, "Để thuận tiện tôi trực tiếp gọi tên luôn. Nghiêm Nghĩa Lễ cùng Nghiêm Nghĩa Tuyên vẫn luôn ngầm tranh đấu, đầu tiên là Nghiêm Nghĩa Lễ nghiên cứu thông suốt kế hoạch đầu tư gần đây của Nghiêm thị, hắn cùng Nghiêm Nghĩa Tuyên bàn điều kiện để hắn có thể nắm giữ nhiều quyền lợi hơn. Nhưng rồi bị chúng ta chen chân, cuối cùng Nghiêm thị chọn dùng hạng mục của chúng ta."

Kỷ Linh gật gật đầu, lúc ấy hắn chính là vì muốn đuổi Nghiêm Nghĩa Lễ đi, mới quyết định cùng Nghiêm thị hợp tác thành lập công ty phim ảnh.

Nhưng Kỷ Linh biết, Nghiêm Nghĩa Lễ khẳng định sẽ không cam lòng chịu đựng.

Quả nhiên Mạc Ngữ Lam còn nói thêm: "Sau khi kế hoạch của Nghiêm Nghĩa Lễ ngâm nước nóng, hắn lập tức nổi lên tâm tư khác, tại hội nghị hội đồng quản trị, hắn cổ động cao tầng của công ty mở rộng quy mô đầu tư vào chúng ta, đồng thời đẩy nhanh các hạng mục khác, tạo thành sự khan hiếm tài chính cho Nghiêm thị."

Kỷ Linh nói: "Cho nên Nghiêm thị đã tăng cổ phiếu phát hành, hẳn là vấn đề không lớn."

Biểu tình Mạc Ngữ Lam vô cùng đau đớn, nói: "Đó là việc bất đắc dĩ để đối phó với Nghiêm Nghĩa Lễ mà Nghiêm Nghĩa Tuyên phải làm!"

Cô tiếp tục nói, tốc độ cực nhanh: "Lúc ấy khi tài chính gặp phải vấn đề, Nghiêm Nghĩa Lễ đã đưa ra phương án giải quyết, hắn nói hắn có thể làm người trung gian, để nguồn vốn nước ngoài góp vốn vào Nghiêm thị, hơn nữa còn có điều kiện hậu hĩnh, cho nên hội đồng quản trị mới thông qua hạng mục cần dùng nhiều tiền như vậy."

Kỷ Linh lập tức hiểu được, Nghiêm Nghĩa Lễ là muốn dẫn nguồn vốn mới vào, hình thành quan hệ đồng minh chiến lược với hắn trong hội đồng, đối kháng với Nghiêm Nghĩa Tuyên.

"Phía nguồn đầu tư kia là đến từ Anh." Mạc Ngữ Lam nói.

Kỷ Linh rốt cuộc nắm rõ ràng chân tướng sự việc.

Nhà mẹ của Nghiêm Nghĩa Lễ chính là kiều thương Anh.

Cái gì mà môi giới nguồn vốn đầu tư cho công ty, đều là ngụy trang hết.

Ngay từ đầu Nghiêm Nghĩa Lễ đã tính toán tạo ra lỗ hổng tài chính, nhân cơ hội đem vốn nhà mẹ đẻ hắn cấy vào sản nghiệp Nghiêm thị, từng bước từng bước một ép Nghiêm Nghĩa Tuyên phải tiếp nhận.

"Nghiêm Nghĩa Tuyên không có khả năng tiếp nhận lần góp vốn này." Kỷ Linh nói.

Mạc Ngữ Lam gật gật đầu: "Cho nên anh ấy lựa chọn tăng cổ phiếu, cự tuyệt nguồn vốn của Nghiêm Nghĩa Lễ." Cô lo lắng sốt ruột mà nói, "Nhưng tăng cổ phiếu, tạo thành sự phân chia lại cổ phần, cổ phần Nghiêm Nghĩa Tuyên bị pha loãng, mục đích của Nghiêm Nghĩa Lễ vẫn là đạt được."

Cô ngẩng đầu nhìn ông chủ đương nhiệm của mình, nói: "Hiện giờ không ai biết tình huống cổ phần bên trong Nghiêm thị rốt cuộc là thế nào, nhưng theo tôi được biết, theo tôi phỏng đoán, chênh lệch cổ phần giữa Nghiêm Nghĩa Tuyên và Nghiêm Nghĩa Lễ, đã bị kéo lại thật sự nhỏ rồi."

Trong lòng Kỷ Linh tức khắc nổi lên lửa giận.

Hắn giận không phải vì điều gì khác, mà vì Nghiêm Nghĩa Tuyên vẫn luôn duy trì thái độ khí định thần nhàn, những việc này đều không làm rõ với hắn.

Hắn đối với Mạc Ngữ Lam nói: "Tôi đã biết, cô đi về trước đi."

Kỷ Linh nói xong, trở về văn phòng mình, cầm lấy áo khoác rồi đi ra ngoài.

Hắn khởi động ô tô, trực tiếp đi hướng Cẩn Viên, có những chuyện cần thiết phải nói ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.