Nghe được đáp án này, Tư Đồ Lần Thiên cơ hồ một tay ôm lấy người tiến vào phòng ngủ, Tần Nhạc khẩn cấp xé rách quần áo hai người, y thật sự rất khát vọng Tư Đồ Lần Thiên đụng chạm.
Cảm nhận được Tần Nhạc vội vàng, Tư Đồ Lần Thiên sủng nịch hôn hai má y, Tần Nhạc lại buồn bực cởi dây lưng của hắn: "Xé không được, nhanh lên!"
Tư Đồ Lần Thiên có chút buồn cười nhìn y, thân thủ cởi dây lưng của mình ném xuống đất, Tần Nhạc lúc này đã cởi áo khẩn cấp kéo khóa quần hắn lấy đại gia hỏa bên trong ra.
Không phải lần đầu tiên nhìn thấy thế nhưng vẫn khiến Tần Nhạc hưng phấn và vui sướng như cũ.
"Rất thích nó sao?" Cảm nhận được Tần Nhạc thích, nội tâm Tư Đồ Lần Thiên căng trướng không chịu được. Tần Nhạc liếm liếm môi, khom người muốn liếm của hắn, Tư Đồ Lần Thiên lại hoảng sợ, hắn hoàn toàn không nghĩ tới Tần Nhạc sẽ như thế, một phen đem người ôm vào ngực, hôn hai má y: "Không cần như vậy, Tần Nhạc."
Tần Nhạc cọ mặt hắn: "Em có thể khiến anh thật thoải mái!"
"Em không cần như vậy anh cũng sắp bị em câu dẫn đến bạo, nếu em còn tiếp tục câu dẫn anh, anh rất khó khống chế được chính mình." Tư Đồ Lần Thiên trong âm thanh tràn ngập tình dục, hai tay sờ làn da bóng loáng dưới thân, cảm giác nhẵn nhụi dị thường khiến hắn rất thích.
Tần Nhạc ôm hắn cọ xát, nơi riêng tư dưới thân co rút lại: "Không quan hệ, làm hư em cũng không sao, em thích anh dùng sức mạnh."
Lời nói trực tiếp như thế khiến Tư Đồ Lần Thiên khó có thể chịu đựng, thân thủ kéo quần Tần Nhạc, rước lấy y kinh hô một trận. Tần Nhạc vừa hi vọng hắn có thể phát hiện bí mật của mình, lại sợ phản ứng của hắn sau khi biết.
Bờ mông bị nam nhân chộp trong tay xoa nắn, Tần Nhạc vừa nghĩ đến đây là tay của Tư Đồ Lần Thiên liền hưng phấn khó có thể ngăn lại, tính khí phía trước đã cao cao nâng lên, đầu đỉnh hộc ra chất lỏng. Tần Nhạc khó nhịn ở trong lòng Tư Đồ Lần Thiên cọ cọ, nắm tay hắn sờ soạng nơi riêng tư của mình: "Sờ sờ nơi này....Ân....Cảm......Cảm giác được sao.....Em....Cũng có thể sinh con cho anh.....Giống như.....Bọn họ.....Anh sờ sờ.....Đừng chán ghét em....A....."
Mất tự nhiên cùng xấu hổ buông tay, Tần Nhạc lôi kéo tay Tư Đồ Lần Thiên sờ địa phương khác với người thường của mình, khóe mắt phiếm lệ nhìn Tư Đồ Lần Thiên.
Khi đụng đến khe hở khác người kia, Tư Đồ Lần Thiên run lên, không đợi Tần Nhạc phản ứng đã đem người đẩy lên giường, mở hai chân y ra. Tần Nhạc kinh hô một tiếng ngã trên giường, thời điểm phát hiện nam nhân quỳ giữa hai chân mình nhìn nơi đó, Tần Nhạc kìm nén ý nghĩ muốn nam nhân xỏ xuyên mình, mở đèn đầu giường: "Ngô....Như vậy có xem rõ hơn không....Ân....Lân Thiên....Đừng cảm thấy em kỳ quái...."
Thanh âm mang theo tiếng khóc yếu ớt khiến Tư Đồ Lần Thiên đau lòng, nhìn địa phương phấn nộn kia, hắn cảm thấy chính mình sao có thể ghét bỏ được, hắn thích còn không kịp, địa phương kia thật đẹp.
Nhìn huyệt khẩu đứt quãng phóng nước Tư Đồ Lần Thiên đột nhiên thấy có chút khát, không hề do dự cúi đầu liếm sạch sẽ địa phương kia.
Địa phương yếu ớt bị nam nhân liếm lộng, Tần Nhạc theo bản năng hít sâu một hơi, vừa nghĩ tới quỳ giữa hai chân y làm việc kia là nam nhân y vẫn luôn thích, Tần Nhạc khó nhẫn kích động chảy nước mắt, y có thể cảm nhận được Tư Đồ Lần Thiên đối với y ôn nhu. Tần Nhạc bỗng cảm thấy vài năm chờ đợi không hề uổng phí.
Thân thủ sờ đầu nam nhân, hiến tế nơi riêng tư cho hắn, Tần Nhạc vui thích giương môi: "Ân....Lân Thiên....Em thích anh....A....."
Nghe y tỏ tình, Tư Đồ Lần Thiên đối với huyệt khẩu khéo léo kia hấp sâu một cái, tựa hồ muốn đem linh hồn Tần Nhạc cũng hút luôn vào bụng.
Một lượng lớn nước phun ra bị nam nhân uống xuống, Tần Nhạc uốn thân mình, mở miệng thở hổn hển, y cư nhiên còn chưa bị cắm vào liền đến cao trào.
Tư Đồ Lần Thiên rời khỏi người Tần Nhạc, nhìn y động tình: "Tần Nhạc, anh yêu em."
Tựa như Tần Nhạc khát vọng hắn đụng chạm, hắn cũng muốn chạm vào Tần Nhạc, không để loại cảm giác này tra tấn lẫn nhau, Tư Đồ Lần Thiên đỡ vật thô cứng của mình chống vào cửa huyệt khẩu, nhưng nháy mắt hắn muốn tiến vào lại bị Tần Nhạc ngăn lại: "Không....Không cần như vậy....Em muốn nhìn....Nhìn anh làm sao tiến vào em....Em muốn nhớ kỹ thời khắc này...."
Tư Đồ Lần Thiên thở hổn hển, để gối đầu dưới thân y, nâng cao eo y, bắt lấy chân y áp lên trước ngực: "Vậy thì nhìn cho rõ."
Tần Nhạc chủ động ôm chặt hai chân, không nháy mắt nhìn vật kia thô dài của Tư Đồ Lần Thiên từng chút tiến vào hoa huy*t của mình.
Nhục bích bị căng ra, trong đau đớn mang theo thỏa mãn.
Rốt cuộc khi căn cực đại kia của nam nhân triệt để bị y nuốt vào, phá vỡ sự ngây thơ chất phác của y, triệt để giữ lấy y, Tần Nhạc kích động chảy nước mắt.
Tư Đồ Lần Thiên cúi đầu hôn mắt y, hai tay du tẩu trên người y, hắn dù kinh nghiệm không nhiều nhưng biết Tần Nhạc vừa phá thân khẳng định không dễ chịu.