Khó Kìm Lòng Nổi

Chương 12



"Làm em...Lân Thiên....Không sao, chơi hỏng em cũng không sao....Em thích anh như vậy....A....Đau quá.....Chính là như vậy....Em thích....Rất thích....Cáp....Dùng lực...." Tần Nhạc hai chân gắt gao quấn trên lưng nam nhân, nơi riêng tư của hai người chặt chẽ kết hợp một chỗ. Tư Đồ Lân Thiên cảm giác nhục huyệt căng chặt kia phảng phất như có hấp lực khác thường gắt gao cắn hắn không buông.

"Tiểu Nhạc em thật nhanh, bên trong vừa ướt vừa nóng, anh thực thoải mái, cám ơn em." Cúi đầu hôn môi Tần Nhạc, cùng nhau trao đổi mật dịch.

Tần Nhạc ôm hắn đón ý nói hùa với tiến công của hắn: "Lân Thiên...Sờ sờ đầu v* của em....Em sẽ càng có cảm giác....Ân...Chậm một chút....Lại muốn đến....Ân hừ...."

Tư Đồ Lân Thiên nắm hai đầu nhũ trước ngực Tần Nhạc xoa nắn, hoa huy*t của y đột nhiên căng thẳng, không đợi Tần Nhạc đạt tới cao trào, hắn đã bắn ra trước.

Nhanh chóng bắn tinh như thế khiến Tư Đồ Lân Thiên cả người đều không tốt, Tần Nhạc buồn cười ôm hắn: "Em không ngại Lân Thiên, anh như thế nào cũng tốt."

"Anh lần sau sẽ không như vậy." Những lời này Tư Đồ Lân Thiên cơ hồ là cắn răng nghiến lợi nói ra, làm Tần Nhạc cười thành tiếng: "Ân...Em tin anh...Cáp....Nhanh lên....Em cũng muốn đến..."

Cự vật vừa bắn qua cũng không có mềm xuống, bị Tần Nhạc khiêu khích rất nhanh lại cứng lên. Tư Đồ Lân Thiên như là bức thiết muốn biểu hiện mình không phải bắn nhanh, hung ác thao làm tiểu huyệt đang co rút kia.

Hai túi ở trên mông Tần Nhạc đánh ba ba, nội bích nhiều d*m thủy trong quá trình nam nhân trừu sáp phát ra tiếng nước òm ọp. Tần Nhạc bị nam nhân hung ác đỉnh làm có ảo giác sắp bị xuyên qua, nhưng cảm giác như vậy lại càng khiến y thấy hưng phấn.

Rốt cuộc tại một lần quá nhiều khoái cảm tích tụ đến, Tần Nhạc chịu không nổi căng thân mình, huyệt nhục co rút đạt tới cao trào.

Đại lượng chất lỏng từ hoa tâm phun ra, dội lên quy đầu cực đại của nam nhân, theo co rút của nam nhân mà phun ra.

"Cáp...."

Nhìn bộ dáng thất thần của Tần Nhạc sau cao trào, Tư Đồ Lân Thiên hôn hai má ướt mồ hôi của y: "Thoải mái sao?"

"Ân....Lân Thiên anh thật lớn...." Tần Nhạc chủ động ôm lấy hắn, hôn hắn, dùng nơi riêng tư ướt đẫm vừa qua cao trào cọ xát vật không có mềm xuống của Tư Đồ Lân Thiên: "Lại đến một lần được không....Lân Thiên...."

"Không có việc gì chứ, muốn nghỉ ngơi một lát không?" Biết Tần Nhạc vừa phá thân, Tư Đồ Lân Thiên không muốn làm quá khiến y ngày hôm sau bị khó chịu, nhưng là Tần Nhạc lại ôm hắn không buông tay: "Không cần....Muốn anh....Nhanh lên....Lân Thiên....Yêu em....."

Câu dẫn trắng trợn như thế, Tư Đồ Lân Thiên sao có thể cự tuyệt, huống chi hắn quả thực còn chưa phát tiết đủ.

Một lần nữa sáp vào hoa huy*t nóng ướt lại căng chặt, Tư Đồ Lân Thiên không nhẫn nại nữa nắm mắt cá chân của y dựng lên kéo ra hai bên.

Trước ngực đầu v* bị nam nhân ngậm trong miệng cắn liếm láp, Tần Nhạc hoan hỉ ôm hắn, đón ý nói hùa với tiến công của nam nhân: "Lân Thiên....Thao mặt sau được không....Mặt sau cũng muốn bị anh thao...."

Nghe Tần Nhạc cầu xin, Tư Đồ Lân Thiên gầm nhẹ cắn y một ngụm: "Tần Nhạc, đừng câu dẫn anh, chúng ta còn nhiều thời gian, anh không muốn em khó chịu."

"Ngô...Không cần....Lân Thiên....Khiến em trở thành người của anh....Đừng cự tuyệt em....Thao em mặt sau...."

Tư Đồ Lân Thiên bị Tần Nhạc trong lòng vặn vẹo dâm lãng kích thích không nhẹ, đỏ mắt, một bàn tay chụp trên mông Tần Nhạc, lập tức rút tính khí ra, đỉnh vào cúc huyệt đang co rút ở mặt sau, hung tợn nói: "Tao hóa, liền thiếu thao như thế!"

"Ngô...Anh không thích em như vậy sao....A....Thật trướng....Đừng có ngừng....Tiến vào toàn bộ....Muốn anh....Lân Thiên....Lân Thiên...A...."

"Giết chết em, này thì câu dẫn anh, này thì câu dẫn anh!" Tư Đồ Lân Thiên ánh mắt triệt để đỏ, ôm Tần Nhạc nhanh chóng cử động eo, hoàn toàn không để ý tới Tần Nhạc đã gọi ách cổ họng. Trong mắt hắn chỉ còn cánh mông bạch nộn không ngừng vặn vẹo dưới thân, trong lòng thầm nghĩ phải thao chết yêu tinh này, xem y làm sao lại câu dẫn hắn.

Thời điểm ngất xỉu Tần Nhạc nghĩ mình có phải thật sự kích thích người quá mức hay không, bất quá thấy Tư Đồ Lân Thiên dũng mãnh ngược lại khiến y rất vui vẻ.

Đợi đến khi Tư Đồ Lân Thiên tỉnh táo lại, nhìn Tần Nhạc phía dưới toàn thân phủ đầy hôn ngân, tâm lý lộp bộp một chút, vội vàng rút tính khí của mình còn chôn trong hậu huyệt ra, nhìn hai nơi, vô luận là hoa huy*t phía trước hay cúc huyệt phía sau đều bị hắn thao cho sưng đỏ, thậm chí không thể khép lại hộc ra dịch trắng.

Tư Đồ Lân Thiên sợ hãi, hắn không nghĩ lần đầu tiên liền đem người làm thảm như vậy, đau lòng ôm lấy y, nhìn Tần Nhạc sắc mặt tái nhợt, Tư Đồ Lân Thiên run tay sờ mặt y, kêu: "Tiểu Nhạc, tỉnh tỉnh."

Tần Nhạc mở mí mắt nặng trĩu, hai mắt không có tiêu cự, nhìn thấy Tư Đồ Lân Thiên thì ủy khuất: "Đau....Em khó chịu....Lân Thiên...."

"Thực xin lỗi, đều là do anh không tốt, anh ôm em đi tắm rửa." Đem người ôm vào lòng, Tư Đồ Lân Thiên nhanh chóng vào phòng tắm.

Tần Nhạc bị hắn ôm dĩ nhiên có chút thanh tỉnh, cảm nhận được Tư Đồ Lân Thiên lo lắng, trong mắt xẹt qua một tia giảo hoạt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.