Khó Làm Thái Tử Phi

Chương 51: Nàng là heo sao



Vương Lang liền cứng người lại, hắn im lặng chốc lát, mới kinh ngạc hỏi lại ta: “Chuyện bao nhiêu năm trước, sao bây giờ nàng lại hỏi?”

Có hy vọng!

Hắn nói vòng vo với ta, bản thân đã nói phía sau chuyện này quả nhiên có nỗi khổ.

Ta liền cười híp mắt ôm chặt cổ hắn làm nũng: “Là ta muốn biết chứ sao…Vương Lang, chuyện như vậy, chàng cũng muốn ta đọc tâm tư của chàng sao?”

Đột nhiên Vương Lang lật người lên, ta nhanh chóng học theo bạch tuộc, chân cũng vòng qua hông hắn, cả người dán lên người hắn, cùng hắn xoay người, lại nằm trên ngực hắn.

Đang lúc thẩm vấn hắn, chiếm được vị trí tràn đầy ưu thế, không thể không nói, ta rất hài lòng.

Thấy hắn nhắm mắt lại dường như không muốn trả lời ta, ta lại chọc chọc ngực hắn, mềm giọng năn nỉ: “Chỉ là đột nhiên rất tò mò, Vương Lang, nói cho ta biết đi, nói cho ta biết được không?”

Nếu như không phải có bóng đêm che giấu, quả thật ta rất hoài nghi sắc mặt Vương Lang trước mặt có phải thẹn thùng hiếm thấy không. Hắn nhắm mắt lại kiên trì không chịu để ý ta, thật giống như ngày trước dáng vẻ hắn muốn đi học, nhưng ta lại muốn tìm hắn chơi, mặc kệ ta cứng hay mềm, tóm lại Vương Lang đều không để ý tới. Bình thường ta muốn kích thích xé sách trên tay hắn, hắn mới phẫn nộ để quyển sách xuống đòi đánh ta.

Nói cách khác, coi như hắn quyết định không để ý tới, ta cũng luôn có biện pháp đạt được mục đích.

Ngày trước hai ta không có thành thân, tuổi ta còn nhỏ, còn phải cố kỵ chút liêm sỉ. Bây giờ thứ nhất ta đã lớn, hiểu được rất nhiều thứ trước kia không hiểu rõ, còn thứ hai…hừ hừ.

Lúc vừa bắt đầu, ta chỉ thử lấy hôn để đạt được mục đích, mặc dù Vương Lang nhắm mắt lại không để ý đến ta, nhưng đối với hành động hôn của ta cũng rất phối hợp. Thậm chí còn phát ra âm thanh tán thưởng, phối hợp khi ta gặm cắn cằm của hắn, môi và lưỡi của hắn.

Trước đây không biết có nơi chơi đùa như vậy, trước kia lúc ở Tô gia nhìn thấy gã sai vặt dây dưa với nha hoàn nhóm lửa, ta cảm thấy cực kỳ ghê tởm, còn từng bàn luận với Vương Lang: “Rốt cuộc ai lại thích ăn nước miếng nha, thật bẩn.”

Bây giờ lại không giống nhau…Môi lưỡi Vương Lang có thể làm, môi lưỡi  của ta cũng có thể làm được, chúng ta…khụ, chuyện khác trước tiên không nói. Chỉ hôn hai chữ này, trước kia ta không biết, thì ra khi hôn với người trong lòng, lúc môi lưỡi dây dưa, hẳn là một loại ngọt ngào, cảm giác bên tai đánh tới tận đáy lòng, giống như ăn một miếng đường ý vị sâu xa, để cho người ăn thế nào cũng không đủ, càng ăn càng muốn nhiều hơn.

Đã từng cho rằng Vương Lang cũng không muốn hôn ta, trùng hợp hôn, chỉ vì lừa gạt tư tình thiếu nữ. Gần đây ta phát hiện, thật ra Vương Lang đối với việc chăn gối rất nhiệt tình. So với Vương Lang mỉm cười, ta cũng rất thích Vương Lang yêu cầu vô độ, nhiệt tình không chịu được.

Ta nhẹ nhàng hổn hển, đặt trán mình lên trán Vương Lang, nhắm mắt lại cảm thụ tay hắn vuốt vè sống lưng ta, lại qua một hồi, từ từ đi xuống, bắt đầu có ý xấu.

Được rồi muốn thừa cơ ta mơ mơ màng màng, cho qua vấn đề này sao?

Ta cũng lùi xuống, tránh cho đè ép…ừ, long căn của Vương Lang. Dù sao sau khi tắm rửa, hai người quần áo xốc xếch, lần này lại không cẩn thận để vật kia cọ lên chân của ta. Trong cổ họng Vương Lang bật ra tiếng cười, hắn lại chủ động đè ót ta, để ta hôn hắn.

Hắn nhẹ nhàng bấm tiểu châu của ta, cơ hồ muốn làm cho ta mất hồn. Tất cả vấn đề đều tan thành mây khói, ta chỉ có thể cảm nhân được ngón tay hắn thoải mái trêu chọc trên người ta, cơ hồ muốn trêu chọc đến hoà tan ta rồi, hắn mới mở mắt ra, cười hỏi: “Nàng vừa hỏi ta cái gì?”

Sao ta còn nhớ nhiều như vậy? Gần như khẩn cầu hắn, xin hắn phát thiện tâm: “Vương Lang đáng chết, đi vào đi…”

Chuyện khác, làm xong lạ nói – những lời này, ta giấu lại trong miệng, không có nói ra.

Mặc dù ta không có người hợp tính, cũng ít khi nói tới chuyện như vậy với người khác, cùng là nói chuyện chăn gối với Vạn Tuệ, mà Nguyên vương trong miệng Vạn Tuệ, quả thật kinh khủng hơn Vương Lang nhiều lắm, nhưng ta có thể khẳng định, thể lựa của Vương Lang cũng rất tốt. Ít nhất sau mỗi lần ta bị hắn chơi đùa đến không còn sức lực, hắn mới đánh chuông thu binh. Có lúc hắn cũng chiều theo cảm xúc, càng chơi đùa ta đến mệt mỏi rã rời, mới đại phát từ bi bỏ qua cho ta.

Dù sao cũng tốt hơn Nguyên vương một chút, có lúc hứng thú, sẽ chơi đùa Vạn Tuệ đến ngày thứ hai cũng không xuống giường được…

Sau khi mưa tạnh mây tan, ta nằm trên người Vương Lang chóng mặt nghĩ.

Hắn cũng không ra khỏi thân thể ta, chúng ta vẫn kết hợp chặt chẽ như cũ, ta có thể cảm nhận Vương Lang đang nhìn ta, hơn nữa còn hơi cười. Mặc dù ngọn nến đỏ trên bàn đã bị gió đêm dâp tắt…

Âm thanh ta phát ra từ trong cổ họng, quả thật mềm mại ngọt ngấy đến nỗi ngay đến ta cũng giật mình, ta ngọt ngào nói: “Vương Lang, ta vẫn muốn biết, năm sáu năm trước, bên cạnh Thái Dịch trì, sau khi chàng cứu ta lên, cũng nghĩ tới chuyện này sao?”

Khó có kho Vương Lang buồn rầu rên rỉ, quả thật muốn lên cơn, hắn nói: “Tô Thế Noãn, nàng hỏi cái này làm gì?”

Lúc ấy ta không biết bơi, Vương Lang cứu ta lên, để ta nhổ hết chất bẩn trong miệng ra, phát hiện bóng dáng đám người Nguyên Vương, Đoan Vương, trực tiếp phủ áo khoác lên người ta, dẫn ta đến núi giả phía sau.

Mặc dù thời tiết không thể nói là rét lạnh, nhưng rơi vào nước lại một hồi gió thổi qua, ta vẫn lạnh đến phát run, hắn chỉ ôm ta vào lòng, phòng cho ta quá run rẩy bị bọn phiên vương ngoài núi giả phát hiện.

Cũng là sau lúc này, ta cảm thấy giữa hai chân của mình có một cảm giác không thể giải thích được, mà mặt Vương Lang chợt có chút hồng, hắn đẩy ta ra ngoài một chút, lại cố gắng không chịu nhìn ta, đợi sau khi mọi người đi hết, câu nói đầu tiên của hắn là: “Bảo tẩu tử nàng dạy nàng bơi thôi.”

Lúc ấy ta bị lời nói của Vương Lang kéo đi lực chú ý, mặc dù rất muốn hỏi Vương Lang vừa rồi đã xảy ra chuyện gì, nhưng sự chú ý lại đặt lên tin tức rốt cuộc hắn đã cho ta học bơi: Vương Lang sợ ta học bơi, càng khó quản thúc hơn, vẫn nghiêm nghị cấm ta học bơi với bất cứ ai. 

Mà bây giờ dùng ánh mắt của người đã trải qua việc này nhìn vào, chuyện này có nhiều chi tiết, có ý vị sâu xa. Ta nhớ hắn đã từng dùng một ánh mắt gần như sợ hãi nhìn ta, ai, khi đó tuổi quá nhỏ, không biết thân thể nữ nhân đối với nam nhân mà nói có sức hấp dẫn đặc biệt.

“Bỗng nhiên ta nghĩ tới chứ sao.” Chính ta khe khẽ nói bên tai hắn: “Khi đó không hiểu chuyện, bị người chiếm tiện nghi cũng không biết. Nhưng Vương Lang, chàng cũng quá…quá bỉ ổi, khi đó ta mới mười ba tuổi…”

“Ta cũng mới mười lăm tuổi nha.” Dường như Vương Lang đã bất chấp, chẳng những hắn không trực tiếp trốn tránh vấn đề này, còn chỉ ra sơ hở trong lời nói của ta: “Tô Thế Noãn nàng không biết, thiếu niên lang mười lăm tuổi, nhìn thấy một con cá cũng…”

Thật khó có khi Vương Lang lỡ lời!

“A, vậy trước kia chàng thấy ai cũng như vậy sao?” Ta lập tức bắt được lời nói của hắn, lòng tràn đầy ghen tỵ nheo mắt lại: “Nói mau, còn có ai, có Mạch Tuệ Nhi không!”

Hắn vừa tức giận vừa buồn cười thở dài một cái, mở to mắt thì thào nói gì đó. Ta nhanh chóng đến gần chăm chú nghe.

“Cái gì, thì ra đó là lần đầu tiên của chàng…ừm ừm.”

Lời còn chưa nói hết, lại bị người khác xấu hổ diệt khẩu. Ta ra sức giãy giụa, mới thoát khỏi bàn tay hắn, không khỏi cảm khái: “Vương Lang à Vương Lang, ta thật không nghĩ tới, lần đầu chàng hưng phấn là vì ta.”

Mặc dù chuyện này rất nhỏ, nhưng không biết vì sao, lại làm ta có lòng tin vô cùng, để cho ta gần như chắc chắn, giữa chúng ta chưa từng có Mạch Tuệ Nhi, hoặc là nói, cho dù Vương Lang cho là Mạch Tuệ Nhi hợp với ngôi vị thái tử phi hơn, hắn cũng chưa từng thích nàng.

Cả ý nghĩa của sự việc này cũng không giống nhau. Vương Lang phải cưới nàng, với việc Vương Lang muốn cưới nàng, khác nhau rất lớn.

Nhưng dù sao Vương Lang cũng chưa từng nói với ta bất kỳ lời ngon tiếng ngọt nào, chỉ những lời này, không đủ.

“Vậy, lúc đó chàng chẳng khác gì làm hư trong sạch của ta…” Ta nhẹ giọng chỉ trích Vương Lang.

Dường như người kia lầu bầu một tiếng ‘nếu như nữ nhi gia ngu ngốc đến năm, sáu năm sau mới biết, như vậy không tính’, nhưng mà ta lại không để ý đến hắn, ta tiếp tục hỏi: “Trước khi ta và chàng thành thân, lúc chàng giải quyết, có phải trong đầu lại đang nghĩ đến làm hỏng trong sạch của ta không?” 

Lại nói Vương Lang cũng đáng thương trước khi thái tử thành thân, chắc chắn sẽ có mấy cung nhân tới dạy cho hắn hiểu nam nữ chi đạo. Thậm chí những thái tử phong lưu một chút, mười ba mười bổn tuổi, cũng sẽ lâm hạnh một vài cung nữ thuỳ mị mỹ lệ bên cạnh.

Nhưng trước khi Vương Lang mười lăm tuổi một mực ở cung Hàm Dương, cô cô ta cảm thấy thiếu niên khai trai quá sớm, liền bỏ đi ý định. Vì vậy hắn không có cơ hội tầm hoa vấn liễu, trong ba năm từ mười lăm đến mười tám tuổi, hắn tập trung tinh thần vì cô cô ta giữ đạo hiếu, dĩ nhiên cũng không tìm phiền toái đi tìm tri kỷ phấn hồng.

Đợi đến khi mười tám tuổi, hoàng thượng lại chọn ta làm thái tử phi. Ta và Vương Lang là thanh mai trúc mã, tình cảm không tầm thường, hoàng thượng cũng không cho cung nhân dạy Vương Lang, mà lúc đó dã tâm của Hoàng quý phi đã bắt đầu bành trướng. Vương Lang chỉ có thể thận trọng từ lời nói đến việc làm, lại nói, đêm thành thân đó, là lần đầu của ta, cũng là lần đầu của hắn.

Nhưng ta biết rõ, thiếu niên đến tuổi đó, chắc chắn sẽ có tâm tình cần giải quyết, giống như ca ca ta, trước khi thành thân cũng có mấy thị thiếp, thậm chí lúc rãnh rỗi còn cùng ta nghị luận mấy tiểu thư đại gia trong kinh thành, dường như đang tưởng tượng ý dâm một phen, cũng làm hắn vui vẻ rất nhiều. Hình như đây đã là thiên tính của nam nhân, cũng không có gì để chỉ trích.

Mà Vương Lang đâu, ta nghĩ phương diện này của hắn cũng là nam nhân bình thường, từ hành vi của hắn, thật ra thì không chừng hắn so với ca ca ta còn sắc hơn…

Hắn còn có một chỗ tốt, chính là bình thường không nói dối ta, nhiều nhất chính là giữ yên lặng.

Cho nên lúc hắn giữ im lặng, ta đã cười khanh khách: “Vương Lang ngốc, chẳng lẽ chàng đã muốn ta năm năm?”

Nói chuyện với hắn, giọng điệu của ta rất ít khi cao cao tại thượng như vậy, trên cao nhìn xuống như thương hại, ưu việt như vậy.

Hình như hắn bị vui mừng của ta khiêu khích, lật người đè ta dưới thân.

“Nàng muốn biết?” Hắn nhẹ giọng hỏi bên tai ta.

Vương Lang luôn luôn rất lạnh, vẻ mặt lạnh, lời nói lạnh, thậm chí nhiệt độ trên người cũng thấm hơn người khác.

Nhưng bây giờ hắn là lửa nóng, thở mạnh bên tai ta, đè ép thân thể của ta, thậm chí là ánh mắt, rõ ràng dưới mắt tối đen, ánh mắt của hắn vẫn rơi xuống mặt ta, không dấu vết, hắn nói: “Đúng, mấy năm nay lúc vui mừng, ta vẫn nghĩ đến nàng. Nghĩ đến nàng không biết chút nào, thanh bạch của nàng đã bị ta phá hư, xuyên qua y phục của nàng, ta thấy được cả người nàng, nhưng nàng lại không có cảm giác. Ta nghĩ xem như tương lai nàng gả cho người khác, thuỷ chung thanh bạch của nàng cũng bị ta phá huỷ, ta nghĩ chỉ sợ cả đời nàng cũng sẽ không hiểu, tình cảnh lúc ấy ý vị thế nào. Nàng căn bản không biết, vẫn chạy tới chạy lui trước mặt ta, vừa nháo muốn uống rượu, vừa nháo muốn leo cây, không biết dã nha đầu này lúc nào mới lớn lên…”

“Dù là bây giờ, ta cũng thường nghĩ, có lúc chỉ nhìn nàng, ta đều cứng rắn đến phát đau. Nàng mặc nữ trang duyên dáng mặn mà thế này, nàng mặc nam trang làm tiểu công tử, giả trang làm tiểu thái giám, mỗi lúc ta gặp nàng, Tô Thế Noãn, ta thật muốn từng lớp từng lớp lột sạch nàng…Những việc này, nàng không biết chúng nào, phải không?”

Ta cảm thấy Vương Lang lại hưng phấn lần nữa, hắn cơ hồ trắng trợn đè ta xuống, mặc dù tay hắn không động, chỉ chống bên đầu ta, chống đỡ thân thể hắn, nhưng xác thực ý tứ hắn đang chờ xuất phát.

“Như vậy, nếu chàng sau lưng ta đùa bỡn thủ đoạn, đi tìm Mao thái y muốn tìm thuốc tránh thai gì đó…” Giờ khắc này, ta cảm thấy ta không thể để Vương Lang chơi đùa tiếp, tối nay cái gì cũng đừng nói. 

Hắn lại im lặng, qua một lúc, lại bại hoại mắng ta: “Tô Thế Noãn, nàng là heo sao!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.