Khóa Eo Thon - Tụ Đao

Chương 21



"Em đã lên xong kế hoạch trong lòng chưa? Định tìm kiếm loại công việc bán thời gian nào?”

"Thời gian một tháng hơi ngắn, nếu muốn tìm một công việc bán thời gian vừa lòng như ý, sợ là rất khó.”

Ôn Cẩm Hàn bỏ đĩa trái cây vào tủ lạnh nhà mình, anh mời Lục Thời Hoan vào phòng ngồi, rồi lấy cho cô một chai nước khoáng.

Không còn cách nào khác, trong tủ lạnh nhà anh chỉ có nước khoáng và bia, cũng không thể lấy bia cho Lục Thời Hoan uống.

Lục Thời Hoan nhận nước khoáng và nói một tiếng cảm ơn, cô gật đầu phụ họa lời Ôn Cẩm Hàn: "Điều ấy em cũng đã nghĩ đến.”

"Cho nên ngày mai em dự định đi ra ngoài dạo một vòng, thử tìm xem.”

Lúc đầu Lục Thời Hoan cân nhắc làm gia sư, nhưng Tạ Thiển nói phần đời sau này của cô cơ bản đều phải dành cho chuyện dạy dỗ giáo dục con người, thừa dịp còn chưa chính thức giảng dạy, nên thử các loại công việc khác.

Hơn nữa dạy một kèm một, cần Lục Thời Hoan đến nhà học sinh giảng dạy, Tạ Thiển cũng lo lắng.

Cho nên Lục Thời Hoan tạm thời bỏ đi ý niệm này trong đầu, cô định nghe Tạ Thiển, đi xem có công việc bán thời gian nào khác có thể làm được hay không, coi như trải nghiệm cuộc sống.

Ôn Cẩm Hàn như có điều suy nghĩ.

Trong đội của anh ngược lại vừa vặn cần một thư ký viết bản thảo tuyên truyền.



Nhưng mà không biết lãnh đạo bên kia, có thể chấp nhận chỉ làm nhân viên tạm thời một tháng hay không.

Hai ngày sau, Lục Thời Hoan đến đội phòng cháy chữa cháy Công an thành phố Dung Thành làm công tác dân sự.

Nghe Ôn Cẩm Hàn nói, trong đội bọn họ gần đây rất cần một nhân viên nội vụ viết văn bản tuyên truyền, cho nên lãnh đạo bên kia đặc cách tuyển nhận một nhân viên tạm thời như cô.

Ngày Lục Thời Hoan nhận chức, cô cúi chào lãnh đạo thật sâu, trong mắt tràn đầy vui mừng và mang ơn.

Dù sao công việc này đối với cô mà nói thật sự khó có được, vốn cô cũng đã chuẩn bị tốt ra đường phát tờ rơi.

Lãnh đạo nhìn Ôn Cẩm Hàn bên cạnh, anh đã đề cử Lục Thời Hoan, cười nói: "Bạn gái nhỏ này của cậu còn rất thú vị.”

Ôn Cẩm Hàn tai ửng đỏ, giật giật môi muốn giải thích, nhưng Lục Thời Hoan lại đi trước anh một bước: "Tôi là em gái hàng xóm của anh Cẩm Hàn, không phải bạn gái nhỏ, ông hiểu lầm rồi.”

Cô gái mắt đầy chân thành, bộ dáng nóng lòng giải thích giống như cực kỳ sợ bị người ta hiểu lầm quan hệ giữa cô và Ôn Cẩm Hàn là quan hệ trai gái.

Ôn Cẩm Hàn hạ thấp mi mắt, thu lại mất mát trong mắt, rồi mới cười phụ họa lời của cô nói: "Chúng tôi là bạn bè.”

So với em gái hàng xóm, Ôn Cẩm Hàn càng nguyện ý tiếp nhận thân phận bạn bè này.

Bởi vì bạn bè và bạn gái, chỉ thiếu một từ.



Phảng phất như cách nói như vậy, có thể kéo khoảng cách giữa anh và Lục Thời Hoan gần hơn một chút.

Lục Thời Hoan thấy lãnh đạo hiểu rõ mà gật đầu, nên cô cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Sau đó cô lặng lẽ nhìn Ôn Cẩm Hàn một cái, sau khi phát hiện anh cũng không có gì khác thường, trong lòng mới hoàn toàn yên tâm.

Thật ra bản thân cô bị hiểu lầm cũng không có gì, chính là cảm thấy Ôn Cẩm Hàn cùng cô trói cùng một chỗ, có chút ý tứ làm ô uế thanh danh của anh, sợ anh không cao hứng.

Cũng không thể thay cô tìm được một công việc bán thời gian đàng hoàng lại thoải mái, cô lại tùy ý lãnh đạo hiểu lầm quan hệ của bọn họ đi.

Nếu vì thế mang đến phiền toái gì cho Ôn Cẩm Hàn thì không tốt.

Sau khi lãnh đạo rời đi, Ôn Cẩm Hàn mang theo Lục Thời Hoan đến bộ phận nội vụ.

Công việc bên trong bộ phận nội vụ rất vụn vặt, coi như thoải mái, mỗi người cũng có phân công công việc riêng.

Gần đây trong đội phải tổ chức các hoạt động tuyên truyền phòng chống cháy nổ, lãnh đạo phát biểu còn có một số văn bản tuyên truyền liên quan đến hoạt động, đó là nội dung công tác chính của Lục Thời Hoan.

Ôn Cẩm Hàn giao cô cho Lý tham mưu phòng nội vụ, rồi anh trở về huấn luyện trước.

Ngày đầu tiên làm việc, Lý tham mưu sắp xếp công việc nhàn rỗi cho Lục Thời Hoan, bảo cô đến quầy lễ tân canh giữ, thuận tiện in ra một ít văn bản tuyên truyền lịch sử trong đội cho cô, để cô quen thuộc trước một chút, tìm cảm hứng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.