Khoa Kỹ Vấn Đạo (Đế Chế Kinh Tế Mới Tại Nước Việt)

Chương 142: Họp bàn giải pháp



Ngày 28 tháng 1 năm 2006.

Những ngày cuối cùng của năm cũ sắp qua đi để nhường chỗ cho năm mới đang gõ cửa từng nhà. Không khí những ngày cuối năm âm lịch này thật nhộn nhịp, theo đó người người tấp nập ra đường rộn ràng mua bán những hàng hóa cần thiết chuẩn bị cho một cái tết cổ truyền ấm cúng và xum vầy. Ngoài đường lúc này, ở bất cứ nơi đâu đều có thể dễ dàng bắt gặp những ánh mắt tươi vui, những nụ cười khấp khởi để chào đón một mùa xuân mới đang tới.

Hơi thở của mùa xuân có lẽ đã lan đến từng con hẻm, ngõ phố nhưng vẫn có những nơi dường như cái lạnh lẽo của mùa đông vẫn còn đang đọng lại, cũng chẳng phải kể đâu cho xa xôi, ví dụ như ngay chính Phòng họp của Công ty Cổ phần Ô tô Việt Nhật lúc này chẳng hạn.

Bầu không khí có chút im ắng tẻ nhạt, Lý Đông cùng các thành viên cao tầng của Kỷ nguyên mới và Toyota đang đăm chiêu đọc bản báo cáo mới nhất vừa được bộ phận chăm sóc khách hàng chuyển tới.

Theo như nội dung trong đó, các vụ việc nổ pin xe không còn diễn ra dồn dập như trước, chỉ lẻ tẻ một vài vụ việc nhưng đồng thời lại phát sinh thêm một vấn đề phức tạp khác. Theo đó, tại nhiều nước trên thế giới, khách hàng đã nộp đơn lên tòa án để yêu cầu Việt Nhật bồi thường, tòa án cũng đã tiếp nhận và thụ lý để xem xét tính đầy đủ về mặt pháp lý của hồ sơ sau đó sẽ tống đạt lệnh triệu tập với Việt Nhật ra phiên điều trần trong nay mai. Nếu việc này mà xảy ra, Việt Nhật sẽ phải đối mặt với áp lực dư luận và truyền thông rất lớn, khó khăn sẽ không phải là nhỏ.

Trong phòng, trải qua gần mười phút ngoài tiếng lật giở hồ sơ mà không có một tiếng động nào khác, Lý Đông mới dựng thẳng lưng rồi lên tiếng:

- Được rồi, các vị. Tình hình hiện tại là như vậy, mọi người có ý kiến gì không?

Chủ tịch Toyota Katsuaki Watanabe nhìn lướt qua một vòng những người đang ngồi trong phòng họp rồi mới lên tiếng:

- Các vị, xin phép được nói thẳng, về các sự vụ nổ pin hiện nay chúng tôi cho rằng là có kẻ đứng đằng sau gây rối. Chúng tôi đã cho kỹ sư rà soát một cách rất thận trọng toàn bộ quá trình sản xuất, kiểm tra lại dữ liệu ghi hình, dữ liệu thông số sản xuất, dữ liệu xuất xưởng… tất cả đều đảm bảo tuân thủ an toàn, do vậy chắc chắn vấn đề không nằm ở sản phẩm. Một điểm đáng lưu ý là sự việc lần này diễn ra có tính chất dây truyền và đồng loạt, hơn nữa số tiền mà các khách hàng yêu cầu bồi thường lại đều là những con số lớn tới mức không hợp lẽ thường do vậy tôi thấy đây rõ ràng là họ muốn làm lớn chuyện để gây khó khăn cho chúng ta.

Ngồi ở hàng ghế kế bên Lý Đông, Bùi Lợi gật đầu:

- Tôi cũng đã nghĩ tới tình huống này và đồng quan điểm với ngài Watanabe. Có vẻ mục đích của họ là muốn việc này được loan tin rộng rãi và thu hút nhiều sự chú ý của mọi người hơn. Sáng nay thư ký của tôi cũng vừa báo lại, có nhiều hãng tin trên thế giới đã liên hệ và muốn có một cuộc họp báo với chúng ta.

Trần Hàng nghe xong thì lên tiếng hỏi:

- Các anh xử lý thế nào rồi?

Bùi Lợi trả lời:

- Uhm… tôi biết tránh né không phải là cách hiệu quả để dập tắt những thông tin tiêu cực. Tuy nhiên hiện tại chưa phải là lúc để đưa ra bất cứ kết luận gì nên tạm thời vẫn để người phát ngôn ra thông cáo báo chí rằng Việt Nhật vẫn đang tích cực tìm hiểu nguyên nhân, theo đó sẽ có câu trả lời cụ thể tới truyền thông trong thời gian ngắn nhất, mọi lịch trình phỏng vấn nếu có sẽ được dời vào thời điểm thích hợp ngay sau khi chúng ta đã xác định được mấu chốt của vấn đề.

Trần Hàng hơi tư lự một chút sau đó lại hỏi:

- Vậy tình hình kinh doanh hiện tại SE-Car thế nào?

- Uhm… số lượng xe tiêu thụ đang có dấu hiệu sụt giảm nhanh, nhiều đại lý cũng đang như ngồi trên chảo lửa, sốt ruột chờ đợi phản ứng từ phía chúng ta nên đơn hàng gần như là không có phát sinh mới.

- Vậy lượng hàng tồn kho thì sao?

- Uhm… tạm thời lượng hàng tồn chưa phải quá lớn nhưng nếu tình hình vẫn tiếp diễn xấu đi có thể chúng ta sẽ phải giảm công suất hoặc tạm dừng sản xuất để tránh vốn bị ứ đọng.

Nghe tới đây, Trần Hàng có chút nhíu mày nói:

- Gần đây, tại một số thị trường lớn, chính phủ các quốc gia đã bắt đầu có động thái nới lỏng chính sách đối với SE-Car. Có điều chúng ta bất ngờ lại gặp phải việc này, tôi nghĩ nghe chừng kế hoạch mở rộng sản xuất đón đầu chính sách phải xem xét lại rồi.

Nghe Trần Hàng đặt vấn đề, Bùi Lợi và các thành viên dự họp của Toyota đều có chút căng thẳng, có người còn khẽ thở dài.

Lý Đông ngồi một bên nhìn thấy bộ dạng mặt ủ mày chau của những người cộng sự thì lập tức lên tiếng trấn an:

- Được rồi, các vị. Tình hình cũng chưa phải là trở nên quá tồi tệ đúng không? Nếu chúng ta đã xác định nguyên nhân không nằm ở bản thân thì rõ ràng là tới từ các tác nhân bên ngoài. Tôi nghĩ chẳng phải chỉ cần tìm ra kẻ đứng đằng sau và thu thập được bằng chứng kèm theo là có thể giải quyết sao rồi?

Watanabe nghe xong cười khổ:

- Việc này nói thì dễ nhưng nếu bọn họ đã có khả năng làm lớn trên quy mô toàn cầu như vậy thì hiển nhiên cũng đã tính toán kỹ lưỡng và có biện pháp che dấu thân phận rất tốt rồi. Hơn nữa, các vụ việc đều nằm ngoài biên giới lãnh thổ của chúng ta, khả năng can thiệp cũng gặp rất nhiều hạn chế. Ngay cả khi chúng ta thực sự có điều tra ra được manh mối gì đó thì cũng tốn khá nhiều thời gian trong khi đó khủng hoảng thì lại đang lan nhanh như váng dầu, không cho phép chúng ta chậm chễ được nữa.

Lý Đông gật đầu:

- Ngài Watanabe, tôi hiểu những quan điểm này của ngài, có điều nếu không tìm cách giải quyết vấn đề này từ gốc, chúng ta sẽ giống như con thuyền không bánh lái bị con sóng khủng hoảng này tùy ý đưa về những phương hướng vô định, kết cục là chúng ta có thể lạc giữa biển khơi. Đây mới chính thức là thời điểm Việt Nhật không còn cơ hội để trở mình. Việc điều tra này Kỷ nguyên mới có lòng tin thực hiện được, tôi muốn nhận được sự ủng hộ từ các ngài.

Nghe Lý Đông yêu cầu như vậy, mặc dù đánh giá rất cao năng lực của hắn nhưng Watanabe hiểu chuyện điều tra nói thì rất hợp lý nhưng làm thì lại khó khăn vô cùng, theo đó ông ta có chút nghi hoặc hỏi lại:

- Ngài Lý Đông, nếu được tôi có thể biết các ngài dự định tiến hành việc này như thế nào không?

Lý Đông nhìn Watanabe mỉm cười:

- Xin lỗi nhưng chuyện này có liên quan tới nhiều vấn đề cơ mật trong kinh doanh của Kỷ nguyên mới, do vậy tôi không thể nói rõ với ngài ngay được. Tôi chỉ có thể khẳng định lại với các vị rằng chúng tôi có con đường và cách thức riêng của mình để xử lý vụ này, theo đó chắc chắn sẽ có một biện pháp thích hợp không để Ô tô Việt Nhật rơi vào tình trạng đóng cửa.

Thấy Lý Đông nói ra những lời lẽ tự tin, Watanabe mới khẽ thờ dài rồi trả lời:

- Lý Đông, nếu ngài đã nói vậy, chúng tôi cũng lựa chọn đặt kỳ vọng vào ngài. Nếu trong quá trình xử lý vụ này, ngài cần sự trợ giúp thậm chí là sử dụng các công cụ không chính thống chúng tôi cũng có thể trợ giúp.

Lý Đông nghe và hiểu ý của Watanabe, ông ta hẳn là đang nói tới việc sử dụng sức mạnh mặt trái của các bang hội ngầm. Phải biết ở Nhật Bản những tập đoàn Mafia cũng không phải là ít thậm chí ở mức độ nào đó còn có sức chi phối tới chính trường nước này, do vậy mối quan hệ giữa các tập đoàn kinh tế và băng nhóm đôi khi vẫn là một lằn ranh mập mờ khó mà phân định được. Watanabe đã nói như vậy hẳn là bọn họ cũng có chút móc nối quan hệ nào đó, có thể là ở cấp độ tập đoàn hoặc ở chính cá nhân Watanabe.

Nghĩ tới đây, Lý Đông nhìn Watanabe gật đầu:

- Cảm ơn sự hợp tác chặt chẽ từ phía Toyota! Chắc chắn khi cần thiết tôi sẽ liên hệ tới các ngài!

Nói xong, thấy Watanabe không phát biểu gì thêm, Lý Đông quay sang Trần Hàng và Bùi Lợi lên tiếng:

- Các vị, về kế hoạch mở rộng sản xuất, tôi đề nghị chúng ta vẫn cần tập trung để tiếp tục đẩy mạnh, không cần vì bất cứ lý do nào mà phải dừng lại.

Trần Hàng ngạc nhiên hỏi lại:

- Chủ tịch, hiện tại vấn đề pin xe còn chưa xử lý xong, nếu chúng ta làm vậy có mạo hiểm quá không?

Lý Đông mỉm cười lắc đầu:

- Ngay từ đầu mọi người cũng biết việc đầu tư mở rộng cũng không phải mới được đưa ra khi có thông tin chính phủ các nước xem xét nới lỏng chính sách cho chúng ta. Thực tế, nó vốn được xây dựng dựa trên tầm nhìn phát triển chiến lược căn cứ vào những đánh giá vĩ mô về nền kinh tế toàn cầu. Rắc rối lần này, có thể ban đầu chúng ta là người bị động nhưng hiện tại thì đã là không phải. Cũng nói luôn với các vị, thực ra tôi đã âm thầm cho người tiến hành điều tra nguyên nhân việc này rồi, tin tưởng rất nhanh sẽ có được kết quả. Do vậy, mọi người hãy cứ tập trung vào lộ trình kinh doanh đã định ra là được.

Bùi Lợi nghe tới đây thì không thắc mắc gì khác nhưng lại suy nghĩ một chút rồi nói:

- Không biết các chính phủ có vì những diễn biến vừa rồi mà hoãn lại việc xem xét cơ chế cho chúng ta không?

Lý Đông cười lớn:

- Ha ha…nếu nói tới chuyện đó thì tôi có thể khẳng định với các vị đó là dù cho là chúng ta có gặp rắc rối về pin hay không thì việc nới lỏng chính sách cũng sẽ không được thông qua,uhm… ít nhất là trong ngắn hạn.

Bùi Lợi ngạc nhiên:

- Sao chủ tịch lại nói chắc như vậy?

Lý Đông mỉm cười:

- Thành thật mà nói, nếu không phải có sự vụ pin xe diễn ra dồn dập, tôi cũng còn có một phần tin tưởng rằng các chính phủ đang dần nhận ra ích lợi của xe điện và chịu thỏa hiệp với người tiêu dùng và các nhà bảo vệ môi trường. Có điều với những gì đã xảy ra thì tôi có thể khẳng định đó chỉ là một chiêu trò móc nối kinh tế - chính trị mà thôi.

Mọi người trong phòng nghe Lý Đông nói xong thì lâm vào trầm mặc suy nghĩ. Sau ít phút, Trần Hàng là người đầu tiên lên tiếng:

- Không lẽ bọn họ là cố ý cài bẫy để chúng ta gia tăng sản xuất dẫn tới bị tồn đọng hàng và đứt gãy tài chính?

NgheTrần Hàng nói ra được động cơ thực sự của các chính phủ, Lý Đông nhìn Trần Hàng khá là hài lòng, trong lòng thầm khen quả nhiên người này không hổ là mãnh tướng số một của mình.

Khẽ nhấp một ngụm trà, Lý Đông chậm rãi lên tiếng:

- Đúng như anh Trần Hàng nói, mục tiêu của bọn họ chính là như vậy!

Watanabe lập tức đặt ra vấn đề:

- Nói vậy thì kẻ đứng đằng sau là ai được đây?

Lý Đông ngả lưng ra ghế cười lớn:

- Ha ha… các vị cứ nói xem đó có thể là ai?

Watanabe chau mày một chút sau đó như được khai sáng hô lên:

- Đúng, làm được việc này thì chỉ có thể là tập đoàn ô tô hùng mạnh nào đó!

Trần Hàng cũng gật gù bổ sung:

- Tôi lại nghĩ không phải chỉ một tập đoàn mà là liên minh các tập đoàn, nếu không thì làm sao có thể tác động lên nhiều quốc gia lớn mạnh như vậy được!

Phát biểu ý kiến xong, tất cả mọi người đều đổ dồn ánh mắt nhìn về phía Lý Đông chờ đợi kết luận chính thức của hắn.

Lý Đông thấy ai cũng đang chăm chú nhìn mình thì ngồi bật người dậy, một tay đập mạnh bàn rồi dùng chất giọng trầm hùng nói:

- Rầm! Đúng thế! Chỉ có thể là bọn họ. Hừm… những người này làm khéo quá hóa vụng, muốn đẩy chúng ta xuống vực thẳm đây. Tốt, nếu đã như vậy thì hãy để bọn họ biết uy lực một đòn hồi mã thương của chúng ta là đáng sợ như thế nào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.