Edit: Khoai Lang đại nhơn aka Kaze
Thể loại: cổ đại, hiện đại, xuyên, nhất thụ lưỡng công, 3p, ấm áp, công sủng thụ, HEMỗi nhân vật một tính cách, mỗi người cùng tạo nên câu chuyện tình yêu của riêng họ.
Giới thiệu tính cách các nhân vật:
Vọng Như Nguyệt – thiện lương dương quang thụ: Em sinh ra không mẹ không cha, từ nhỏ đã phải chịu đủ tủi nhục, nhưng vẫn luôn mỉm cười đối mặt với thế giới. Bù đắp vào gia đình thiếu thốn, em có 1 người bạn vô cùng thân thiết là Long Nham, người duy nhất trên thế giới này có thể khiến em quan tâm và ỷ lại. Lờ mờ nhận ra sự sủng ái Long Nham dành cho mình không chỉ đơn thuần là tình bằng hữu, em bối rối đứng trước ranh giới được mất, rốt cục thuận theo lời khuyên của anh, đi du lịch 1 thời gian để trốn tránh ưu phiền.
Ai ngờ máy bay gặp sự cố, em tỉnh bơ đón nhận hết thảy. Lúc mở mắt ra lại phát hiện mình đã ở trong 1 khu rừng kỳ lạ. Còn chưa kịp tự hỏi, em liền gặp 1 con bạch hổ đang bị thương từ đâu nhảy tới, với kinh nghiệm thuần phục “sư tử” Long Nham, em dễ dàng thu lưu nó làm sủng vật, chỉ có điều không phải là chủ nuôi pet, mà toàn là pet đi kiếm mồi về chăm bẵm chủ nhân =))
Đương nhiên, đã làm thú cưng của nvc thì hổ này cũng chẳng phải hổ thường, không chỉ thông minh linh tính, Tiểu Bạch còn tặng ẻm 1 cuốn sách quý về y dược. Vốn đang buồn chán không có việc gì làm, em liền hí hửng lao vào đọc sách, kết hợp với đống thuốc quý mọc tùm lum xung quanh như cỏ dại, em có thể nói đã sớm tu thành thần y mà chính mình cũng chả hay.
Lý thuyết dù nắm vững nhưng quan trọng vẫn là thực hành, đương lúc em muốn ra ngoài tìm “vật thí nghiệm”, lại gặp ngay 1 nam nhân người đầy máu đi lạc tới. Em tất nhiên không bỏ lỡ cơ hội, mặc kệ lưỡi kiếm kề sát cổ, vẫn nhiệt tình cứu chữa cho anh. Sau em mới biết tên nam nhân là Thiên Lãnh Hàn, cũng biết mình đã xuyên về cổ đại, nơi trực thăng cứu hộ bay qua cũng là chuyện của mấy nghìn năm nữa (= v =)
Để tiện cho việc chữa thương, em lưu anh lại cùng chung sống. 2 người dần trở nên thân thiết, em tuy rất thích anh nhưng vẫn cứ lừa mình dối người, chỉ toàn đổ cho tình bạn bè huynh đệ. Anh đợi thương thế khỏi hẳn, liền muốn đưa em xuống núi cùng mình. Em hưng phấn nắm lấy tay anh, bắt đầu chân chính thể nghiệm cuộc sống ở thế giới mới.
Thiên Lãnh Hàn – lãnh khốc băng sơn công (người cũng như tên a (__.___”)): vốn là bảo chủ của Thiên Lãnh bảo uy danh giang hồ, 1 lần bị thương lạc đến chỗ em, được em cứu sống. Ở bên ánh dương quang lâu ngày, tảng băng vĩnh cửu rốt cục cũng tan chảy, từ đây hóa thành cơn sóng thần khủng khiếp, có thể nhấn chìm cả thế giới trong hồng thủy ôn nhu =)))
Dù khỏi thương nhưng vẫn muốn em bên mình, anh quyết định mang em cùng theo xuống núi. Vừa vào thành, 2 người liền nghe tin có lão phú thương muốn tìm thần y chữa bệnh cho con gái. Anh thấy em hào hứng muốn thử, bất đắc dĩ đành đưa em đi “thực tập”. Tuy nói cứu người không cần tạ lễ, phú ông vẫn muốn gả con cho em xem như đáp đền. Em mượn cớ đã có hôn ước khéo léo từ chối. Anh nghe xong sắc mặt còn đen hơn cả lão giả, độc chiếm dục bốc cao khiến anh nháy mắt hiểu rõ lòng mình, nhanh chóng hướng em thổ lộ, không cần nghe đáp án đã bá đạo ôm lấy em tuyên cáo sở hữu. Em mỉm cười hạnh phúc, cũng vòng tay ôm chặt lấy anh, không còn e dè trốn tránh gì nữa.
Sau 1 số biến cố, anh cuối cùng đưa “vợ” về ra mắt thân nhân, để mấy đứa em được diện kiến đại tẩu. Người nhà anh đương nhiên mừng rớt nước mắt, hân hoan chào đón em như chào đón ánh nắng cứu rỗi tới đẩy lui Kỷ Băng Hà. Dùng bao bọc sủng ái trói buộc em ở lại, vốn tưởng hạnh phúc cứ thuận lợi mà tiến, ai dè từ đâu lại xuyên tới 1 tên địch thủ, không quản lặn lội đường xa đến tuyên chiến với anh.
Long Nham – ôn nhu thâm tình công: tổng tài tối cao của 1 tập đoàn giàu sụ (đương nhiên), bạn thân nhất và cũng là người em thụ ỷ lại nhất, bất quá tình cảm anh dành cho em lại là yêu thương âm lặng suốt 8 năm, luôn sủng ái và quan tâm em vô hạn, thậm chí còn mua cho em 1 căn biệt thự để bằng bạn bằng bè, để em cũng có “nhà” như thằng nọ thằng kia.
1 dạo thấy em ưu phiền, anh liền khuyên em đi du lịch giải khuây, ai ngờ máy bay gặp nạn, anh sững sờ thật lâu cũng không tin tưởng, sai người bằng mọi cách tìm em trở về. Chờ đợi trong vô vọng đau thương, anh buồn đời, vác xe ra đường phóng bạt mạng. Công lý quả nhiên không dung tha những thằng coi thường luật giao thông, anh mất thắng lao xuống vực thẳm, lại xuyên tới chỗ em thụ, được em vớt lên khi đang du thuyền gần đó.
Mở mắt ra lại được nhìn thấy em, anh quyết không để mất em lần nữa, tuyên bố quyết đấu với Lãnh Hàn (đương nhiên là trên lĩnh vực kinh doanh ~(‾▿‾~)), dùng bản lĩnh của 1 tổng tài đẳng cấp thế giới đọ sức với đệ nhất bảo chủ.
Bình luận truyện