Cúp máy, Anh Hiền gọi trợ lý ảo Siri trên điện thoại hướng dẫn.
Ở khía cạnh nào đó Phó Thành đứng đắn chết đi được, rõ ràng là một tuần hai người ngủ chung với nhau đến bốn năm lần, anh còn đòi thuê một căn hộ khác, nói rằng vẫn chưa được sự công nhận của gia đình cô và việc sống chung trước hôn nhân không tốt cho danh tiếng của cô.
Anh Hiền cười nói mình còn có thanh danh gì nữa, không ngờ Phó Thành lại tức giận, im lặng đọc sách, cho đến buổi tối nhấc chân cô, mạnh mẽ thẳng lưng làm mới nói sau này đừng nói như vậy, anh không thích.
Anh Hiền kéo về một chút ý thức từ trong khoái cảm, nháy mắt liếc anh, thở hổn hển nói: Phó Thành, anh hẳn là biết rõ hơn những người khác, em vốn không phải là người tốt gì. Nói xong siết chặt bụng dưới, kẹp lấy côn thịt của anh rồi xoay eo, sau đó chống cơ thể dậy, ngậm lấy yết hầu ướt đẫm mồ hôi của anh liếm láp, ngậm nước miếng lẩm bẩm: Người tốt là như vậy sao.
Anh sững người trong giây lát, làm cô càng lúc càng tàn nhẫn, làm cô lên đỉnh hai lần sau đó mới chịu bắn ra.
Khi rút ra, Anh Hiền thấy đầu khấc tội nghiệp đã hơi tím tái.
Đúng thật là một kẻ thích tự ngược đãi mình.
Sau hai lần lên đỉnh, Anh Hiền không còn nhiều ham muốn tình dục, nhưng về phương diện ép Phó Thành điên lên thì cô có dục vọng vô tận dùng không hết, vì thế banh hai chân ra, để lộ ra huyệt nhỏ sưng đỏ lật ra ngoài, vách thịt không khép lại được đang phun ra tinh dịch màu trắng đặc sệt.
Anh Hiền cười xấu xa, nhỏ giọng hỏi: “Phó Thành, anh sẽ ‘làm’ người tốt như vậy sao.”
Gân xanh trên thái dương Phó Thành liên tục nổi lên, túm mắt cá chân cô, kéo người đến dưới thân mình hôn lấy hôn để.
Anh Hiền giả vờ hừ hừ, thừa dịp anh lấy hơi, đuổi theo hỏi: “Anh sẽ như thế sao?”
Phó Thành cúi đầu, ngậm lấy núm vú nhỏ còn cứng rắn mút mát, mơ hồ nói: “… Anh chỉ làm…em…như vậy thôi. “
Anh Hiền liếm khóe môi, ưỡn thắt lưng cọ cọ anh: “Ha…em làm sao? Em không nghe rõ.”
Phó Thành ngẩng đầu, điều chỉnh tư thế, cầm lấy gậy thịt nhớp nháp, từng chút từng chút đẩy vào huyệt nhỏ chứa đầy tinh dịch, chất lỏng màu trắng chảy ra dính đầy cả tay anh.
Anh vừa cắm vào trong, vừa phủ lên tai cô thở hổn hển: “Làm em. “A ha…” Anh Hiền rên rỉ một cách mãn nguyện, cơ thể thoả mãn lại bị đánh thức một lần nữa, giữa hai chân lại bắt đầu co rút.
Trong căn hộ, Phó Thành đang chờ cô.
Anh Hiền có chìa khóa, vừa đẩy cửa ra đã đập vào ánh mắt của anh.
Cô từ từ đóng cửa lại, xỏ dép lê, đi tới trước người anh, đứng giữa hai chân anh.
Phó Thành ngửa đầu lên nhìn cô, con ngươi nhạt màu bị ánh sáng mặt trời chiếu thành hai chấm đen nhỏ, có vẻ hơi căng thẳng.
Anh Hiền nói: “Có nhớ lúc ở Linia em có nói với anh là cho em một chút thời gian không?”
“Nhớ.”
“Phó Thành, vì sao không hỏi em cần bao nhiêu thời gian?”
Đồng tử Phó Thành hơi co lại, khẽ lắc đầu, hai tay đỡ lấy eo cô, nói: “Em cần thời gian, anh sẽ cho em thời gian.”
“Vậy nếu em cần thời gian là mười năm, tám năm thì sao?”
Phó Thành im lặng, kiên định nhìn chằm chằm cô: “Anh chưa nghĩ tới.” Thật ra anh cũng đã nghĩ tới nhưng nghĩ không ra kết quả, sau đó ép buộc mình không nên suy nghĩ. Từ lúc quyết định trở về nước là tương đương với việc anh đã từ bỏ bất kỳ hình thức chủ động nào, cam tâm tình nguyện rơi vào lưới tình của cô.
Anh Hiền vuốt ve khuôn mặt của anh: “Anh không có ý định suy nghĩ về nó sao?”
Phó Thành không nói lời nào, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào cô.
Đôi mắt của Anh Hiền khẽ chuyển động, nói: “Anh có thể nghĩ.”
Anh vẫn không nói lời nào, cô thúc giục: “Phó Thành, hỏi đi.”
Thần kinh Phó Thành đột nhiên căng thẳng, nhìn cô không chớp mắt, hỏi: “Anh Hiền, em cần bao nhiêu thời gian? “
Ánh mắt Anh Hiền dần dần dịu lại, bên môi nhếch lên độ cong mềm mại, chậm rãi nói: “Không cần.”
Cô chủ động đưa môi lên, trong nháy mắt khi hai cánh môi chạm nhau, Phó Thành giành thế chủ động, giữ chặt ót cô, đem tất cả cảm xúc hóa thành kích tình. Đôi môi của anh cũng bị Anh Hiền mút vào, chiếc lưỡi nhỏ nhắn cạy ra hàm răng của anh, dây dưa không rõ ràng với anh.
Lúc này, tâm trạng Phó Thành mâu thuẫn: vừa muốn kéo quần lót của cô xuống không quan tâm mà đi vào, tiến hành mạnh mẽ sự chiếm hữu dã man nhất đối với cô; lại vừa muốn ôm cô, nhẹ nhàng hôn lên từng tấc da thịt trên cơ thể cô, ngoài chuyện đó ra không làm điều gì khác.