Khoái Lạc Hệ Thống

Chương 134



“Ực… nàng… nói thật à? ” Khải Minh giật giật lông mày nói.

“Uh… vâng… Hồi Trí… giúp em với… chỉ có chàng mới giúp được em thôi… ” Linh Chi vuốt ve dương v*t của Khải Minh đồng thời cầu xin hắn. Tác dụng của xuân dược rất mạnh, dù đã ra nhiều lần nhưng nàng vẫn còn thèm khát tình dục, vẫn chưa thể thỏa mãn.

Trước tình huống này, Khải Minh cười một cái rồi bảo: “Hehe… Linh Chi… nàng thèm khát ta đến vậy sao? ” Tên này có đề cao mình quá không nhỉ?

“Uh… em… em… ”

Linh Chi tỏ ra vô cùng bối rối, lúc này nàng ấy thật dễ thương. Khải Minh thấy vậy không nhịn được, lao đến hôn nàng một cái, đồng thời ép tay nàng chà sát mạnh trên thân dương v*t khiến nó lớn dần lên. Sau đó hắn bảo:

“Được rồi, Linh Chi, nếu nàng muốn ta đến thế thì hãy mau làm tư thế bò đi! ”

Nghe được lời Khải Minh nói, Linh Chi tỏ vẻ rất vui mừng, cứ như nàng rất thích được làm tình vậy, mà điều đó là sự thật.

Tuy nhiên, nàng lại không rõ cái tư thế mà Khải Minh nói ra sao.

“Uh… cái đó… làm sao? ”

“Hehe… nàng hãy làm giống con chó đó! ”

“Hử… ” Linh Chi lườm mắt nhìn Khải Minh một cái tỏ vẻ ghét hắn, hắn bảo nàng làm giống con chó sao? Đúng là tên đáng ghét, cơ mà nghe có vẻ kích thích đó chứ.

“Như thế này… phải không? ” Linh Chi quỳ gối xuống, chống hai tay trên nệm.

“Ực… đúng rồi… ”

Khải Minh nuốt nước dãi thèm khát. Ở tư thế này, Linh Chi phơi bày toàn bộ phần dưới dâm đãng của mình, bất cứ tên đàn ông nào nhìn vào cũng phải đứng hình ít nhất ba giây.

Vì sao?

Vì nó quá tuyệt vời.

Cặp mông tròn lẳn, trắng không tì vết đầy khiêu khích.

âm đ*o đỏ rực vị bị dập quá nhiều, lại còn dính đầy tinh dịch khiến nó toát lên một vẻ dâm dục đầy mê hoặc.

“Ái chà… chẹp… chẹp… ”

Hết nuốt nước dãi lại chuyển sang chép miệng, Khải Minh trông rất ưng ý với tư thế của Linh Chi. Ngay bây giờ, hắn chỉ muốn đem dương v*t của mình đút vào âm đ*o Linh Chi, thực hiện tư thế “la hán đẩy xe bò” mà hắn ưa thích. Tuy nhiên, ánh mắt hắn bỗng chuyển sang một cái lỗ khác, không phải âm đ*o.

Đó là cái lỗ hồng hồng, nhỏ xíu nằm giữa khe mông Linh Chi.

Chắc hẳn ai cũng thừa biết, cái lỗ đó chính là… lỗ hậu (hậu môn).

“Hehe… ” Mặt Khải Minh bỗng trở nên đê tiện khác thường dù bình thường nó vẫn đê tiện. Hắn ta cầm dương v*t cứng như kim cương của mình lại sát Linh Chi, đẩy nó vào mông nàng, lại là cái trò ve vãn đây mà.

“Ah… Hồi Trí… nhanh đút vào đi… em muốn quá… ” Linh Chi bĩu môi nhìn Khải Minh. Cái cảm giác sướng khoái mỗi lần dương v*t Khải Minh đẩy vào rút ra, nàng thèm lắm rồi, thèm hơn bất cứ thứ gì trên đời này.

“Đút… đút vào đâu? ” Khải Minh vừa xoa mông Linh Chi vừa giả bộ nói.

“Uh… chỗ mà chàng… đút vào lúc nãy đó… ”

Linh Chi nói rồi ưỡn mông cao lên như để Khải Minh thấy rõ cái âm đ*o đang thèm khát bị ‘đâm’, nhưng nàng không biết cũng chính hành động này làm cho lỗ nhị của nàng mở rộng ra đôi chút.

Khải Minh thấy vậy cười đắc ý, sau đó đem đầu dương v*t kề sát lỗ hậu.

“Linh Chi… lỗ hậu của nàng sao nhỏ quá vậy? ”

“Hả? Sao em biết… uh… chàng hỏi vậy là có ý gì? Lẽ nào… ” Linh Chi dường như đoán được ý của Khải Minh.

“HEHE… NHỎ THẾ NÀY KHÔNG BIẾT TA NHÉT VÀO NỔI KHÔNG ĐÂY! ”

Khải Minh nói rồi nắm chặt hông Linh Chi, sau đó dùng toàn lực đẩy dương v*t cắm vào bên trong hậu môn của Linh Chi.

“AAAAAAAAAAAAAAAAA! ”

Linh Chi la toáng lên đau đớn, phần trên ngã xuống, nước mắt đổ ra như suối, hai tay bấu chặt vào nệm, cơ thể co giật liên hồi, cổ họng rên rỉ không thôi.

Ở bên dưới, âm đ*o nàng rỉ ra một lượng lớn d*m thủy, dính đầy chân của Khải Minh.

“Uh… đau… đau quá… uh… chàng… uh… uh… huhu… chàng… hức… chàng… ah… là… đồ… tồi… Hồi Trí… chàng là… uh… uh… tên khốn nạn… ah… ”

Thật không ngờ, tên Khải Minh này lại chơi lỗ hậu của nàng chứ. Khác với âm đ*o, chỗ đó rất hẹp, vậy mà hắn ta vẫn cố nhét vào trong cái dương v*t khổng lồ của mình. Kết quả làm Linh Chi đau thốn vô cùng, hận muốn bóp nát trym Khải Minh.

“Khít quá… sướng quá… lỗ hậu của Linh Chi… đã quá đi mất! ”

Trái ngược với Linh Chi, Khải Minh trông rất sung sướng. Cảm giác chơi lỗ hậu rất khác với âm đ*o, nó ấm hơn, lại còn thít rất chặt nữa chứ. dương v*t của Khải Minh bị vách hậu môn bóp nghẹt hết mức.

“Haha… chỉ đút một nửa vào đã sướng vậy rồi… không biết… đút hết thì ra sao? ” Khải Minh tiếp tục đẩy dương v*t vào sâu hơn. Như đã nói, bên trong này rất hẹp, Khải Minh phải cố hết sức mới nhét hết cái dương v*t to chảng của mình vào trong.

“AAAAA… không… em… chết mất… Hồi Trí… chàng muốn giết em à… em… đau quá… AAAA… huhu… chàng… hức hức… AAAAA! ”

Mặc kệ Linh Chi la hét, Khải Minh vẫn cứ đẩy và đẩy.

“Đau trước sướng sau hehe! ”

“Uh… uh… ah… ”

Sau một hồi cố gắng, dương v*t của Khải Minh đã hoàn toàn nằm bên trong hậu môn Linh Chi.

“Haha… đã quá… tuyệt quá… lỗ hậu của nàng bóp chặt quá… ah… ah… không khéo ta ra mất! ”

Khải Minh hét lên đầy sung sướng.

“Chàng… uh… ah… mau rút ra đi… uh… em xin chàng đó… uh… nó đau quá! ”

“Hehe… KHÔNG – BAO – GIỜ! ”

Khải Minh cười dâm rồi vỗ mông Linh Chi trêu tức nàng.

“Chàng là đồ… uh… đồ… biến thái… cả… chỗ đó… mà cũng làm… được… sao? ”

“Hehe… nàng không biết rồi! Chỗ này chơi sướng lắm! ”

Câu nói của Khải Minh là có hoàn toàn cơ sở. Lúc trước, hắn đã từng thử qua, nữ nhân bị chơi lỗ hậu lúc đầu có hơi đau thốn nhưng sau đó sẽ ngập tràn trong sung sướng, sướng hơn cả việc chơi âm đ*o.

Tuy nhiên, khi thông lỗ hậu, Khải Minh không nhận được điểm khoái lạc từ hệ thống. Có vẻ phải đợi nâng cấp mới được cộng. Mà điểm khoái lạc bây giờ cũng đâu quan trọng, chỉ cần sung sướng là được rồi.

Khải Minh bây giờ nhìn lại cái lỗ mà mình mới cắm vào, lúc đầu nó nhỏ xíu thôi nhưng sau khi hắn nhét bảo bối của mình vào thì nó đã bị nới rộng ra hết mức, trông rất đáng thương, nhưng cũng rất là kích thích.

“Ái chà… muốn hành hạ nó quá đi thôi! ” Khải Minh liếm mép một cái, sau đó từ từ rút dương v*t ra.

“Ah… ah… ah… uh… ” Linh Chi đang dần quen với sự hiện diện của dương v*t trong hậu môn, giờ nó bỗng di chuyển khiến nàng đau thốn trở lại, cổ họng tiếp tục phát ra những tiếng rên rỉ.

Rút ra khoảng 1/3 dương v*t, Khải Minh lại thúc mạnh vào trong.

“Vào nè! ”

“Phập! ”

“AAAA! ”

Bàn tay Linh Chi siết chặt tấm nệm giường khiến nó nhăn nheo hết mức.

“Ah… uh… đừng mà… ”

“Đừng lo! Nàng sẽ sớm thấy… uh… sướng thôi mà! ” Khải Minh lại thực hiện thêm một lần rút ra đẩy vào nữa.

“Uhhhh… nó… ah… ”

“Trời ạ, nó còn khít quá! Ta nhất định phải thông rộng nó ra… mới được… YAAA! ”

Khải Minh gầm lên rồi bắt đầu nhấp liên hoàn.

“Bạch… bạch… bạch… bạch… ”

“Ah… uh… ah… uh…

Linh Chi dù cầu xin thế nào Khải Minh cũng nhất quyết không chịu rút ra, thế rồi nàng chỉ biết nằm yên chịu trận thôi, mặc kệ hắn thông rộng lỗ hậu mình. Tuy nhiên, được khoảng năm phút sau, Linh Chi bắt đầu cảm thấy có gì đó kì lạ. Cơn đau thốn gần như tan biến, thay vào đó là một khoái cảm kì lạ. Nó khá giống với việc Khải Minh tấn công âm đ*o nàng. Không, xem chừng nó lại sướng hơn.

“Uh kì lạ quá… mình cảm thấy… sướng quá… ”

Lúc này đây, lỗ hậu của Linh Chi chợt mở rộng ra giúp Khải Minh ra vào dễ dàng.

“Haha… nàng thấy thế nào rồi? ”

“Uh… uh… em thấy sướng lắm! ”

“Ta nói rồi mà… đau trước sướng sau… guh… ”

“Uh… hóa ra là vậy… chơi… uh… chỗ… đó… ah… uh… cũng sướng… quá… ”

“Haha… thế mà lúc nãy bảo ta rút ra nè! ”

“Uh… ah… ah… tại… em không… biết… uh… mà… nhưng sao chàng lại biết cái này… lẽ nào… ah… ”

Linh Chi lườm mắt về sau nhìn Khải Minh.

“Á… ta… chuyện đó không quan trọng, giờ là lúc tận hưởng mà… YAAA! ”

Khải Minh vội vã lấp liếm, tránh để Linh Chi nghi ngờ bằng cách tăng nhanh tốc độ.

“AAAA… từ từ thôi… người ta… mới quen nhịp… uh… ah… ”

“Hehe… nhưng vẫn sướng mà… ”

Khải Minh mặc kệ, tiếp tục nhấp liên hoàn. Sau hơn 50 cái không ngừng nghỉ, bên dưới Linh Chi đã có dấu hiệu “vỡ đập thủy điện”.

“Hehe… ” Khải Minh như nghĩ ra trò gì đó, hắn rút dương v*t ra khỏi hậu môn Linh Chi, sau đó đâm ngay vào cái âm đ*o bên dưới.

“AAAA! ”

“Bất ngờ chưa! ”

Quen với lỗ hậu thì hắn chuyển sang tấn công âm đ*o, tên Khải Minh này muốn quần nàng mệt chết đây mà.

“Bạch… bạch… bạch… ”

Sau khi bị đẩy vài cái, âm đ*o Linh Chi co thắt lại rồi phun ra d*m thủy.

“Hộc… hộc… ”

Sau khi ra, Linh Chi ngã người xuống nệm đầy mệt mỏi, nhưng lúc này nàng đã cảm thấy thỏa mãn rồi, xem ra nàng cùng Khải Minh đã chiến thắng được xuân dược. Cơ mà, tên Khải Minh hình như vẫn chưa ra thì phải.

“Nào… đừng ngã sớm vậy ‘ngựa’ của ta! Ta vẫn còn muốn cưỡi nàng lắm! ”

Khải Minh nói rồi nắm chặt hai tay Linh Chi, kéo ngược về phía sau, ép người nàng phải ngẩng lên. Đồng thời, hắn ta đưa dương v*t về lại cái lỗ hậu đang chơi dang dở.

“Ah… em… mệt quá… tha… aaaaa… từ từ… ”

“Nàng cũng phải làm ta sướng nữa chứ! Nàng không được keo kiệt vậy đâu! Hãy bộc lộ bản chất dâm đãng của nàng ra đi nào… hehe… ”

“Uh… ah… đừng mà… em… ah… ah… ah… ”

Linh Chi tuy mệt mỏi nhưng những cơn sóng sướng khoái vẫn cứ ập đến nàng không thôi. Chúng hoàn toàn lấn áp nàng.

“Ah… ah… ”

Khóe mắt nàng lại chảy lệ, đây là sướng quá mà khóc sao?

“Linh Chi… nếu nàng muốn ta ra nhanh thì hãy nói yêu ta đi! ” Khải Minh tiếp tục tăng tốc.

“AAA… em yêu chàng… em yêu chàng… em yêu chàng… yêu nhiều lắm! ”

“Nữa… nói nữa đi nào… nói những câu dâm đãng nhất mà nàng có thể! ”

“A… làm ơn… xin chàng… hãy ra đi mà… hãy bắn tinh… để em có thể đón nhận… tinh hoa của chàng! ”

“GAAAAHHHHH! Tuyệt quá… tiếp… đi nào! ”

Khải Minh lôi hai tay Linh Chi về sau hết cỡ, buộc cơ thể nàng phải ngẩng lên thật cao. Trong khi đó, dương v*t vẫn đang di chuyển bên trong lỗ hậu kia, nó đang phồng to dần lên theo mỗi lần nhấp, có lẽ Khải Minh sắp chạm đến giới hạn rồi.

“AAAAA… Hồi Trí… ah… em yêu chàng… hãy bắn đi… ăn nỉ chàng đó! Em… em lại ra nữa rồi! ”

Linh Chi la lên rồi lại ra thêm một lần nữa.

“Guhhhhhh… ta… cũng… ra… ĐÂY! ”

Khải Minh hét lên rồi đẩy dương v*t vào thật sâu, sau đó cúi xuống ôm người Linh Chi, miệng hắn há ra cắn vào vai nàng một cái, tay luồn lên phía trước bóp thật mạnh ngực nàng.

“AAAAAAAA… chàng… ra đi! ”

Khải Minh bùng nổ.

Một lượng tinh dịch khổng lồ được bắn xối xả vào trong lỗ hậu Linh Chi.

“Chúc mừng ngươi đột phá cảnh giới Hồn Tướng. Cảnh giới hiện tại: Hồn Tướng tầng 1. ” Hệ thống thông báo, cơ mà Khải Minh chẳng để ý lắm.

“Ha… ha… ”

Cảm giác ấm nóng của tinh dịch khiến Linh Chi không kìm hãm lại ra thêm một lần nữa.

“Em chết mất thôi… ”

Linh Chi quay lại hôn Khải Minh, sau đó thiếp đi.

Nàng đã quá mệt mỏi rồi.

Nhưng, nàng cũng sướng lắm.

“Hehe… ngủ ngon Linh Chi… ta yêu nàng! ” Khải Minh nói rồi cũng thiếp đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.