“Cái éo gì vậy… ” Khải Minh ngơ ngác trước những gì mình vừa mới tiếp. Nhưng đó chưa phải là tất cả.
“Tử Thần Thuật (Lv1): (Đặc biệt khi sở hữu huyết thống màu đen): Duy trì trong 10 phút. Sau khi sử dụng phải đợi 10 phút mới có thể tiếp tục dùng. Người sử dụng sẽ nhận được trạng thái: Biến đổi tử khí thành hồn lực (20000 hồn lực/1 mét khối tử khí/30s), tăng 50% khả năng hấp thụ tử khí, tăng 40% khả năng chuyển hóa tử khí, tăng 50% khả năng sản sinh tử khí, tăng Máu Lạnh: 20%, Áp Chế Lo Sợ: 20%. ”
“… ”
Mắt Khải Minh không hề chuyển động, phải chăng vì quá ngạc nhiên. Sau một hồi im lặng như để xâu chuỗi những gì mình có, môi hắn mấp máy:
“… TUYỆT… VỜI! ”
Khải Minh thật sự muốn nói nhiều hơn nữa về cảm xúc của mình đối với những thông tin vừa rồi. Tuy nhiên, sự ngạc nhiên đã khiến câu chữ của hắn cô đọng lại chỉ còn hai từ “tuyệt vời”.
Trong lòng hắn bây giờ, ngoài sự ngạc nhiên còn xuất hiện thêm một cảm giác khó tả khác.
Sung sướng, hưng phấn, vui mừng… một “quả bom cảm xúc” bùng nổ trong con người của hắn.
Hắn mừng đến mức cười không ra cười. Đôi mắt hắn rưng rưng như muốn khóc.
Khải Minh bật dậy nhảy tưng tưng như bị điên. Tay chân hắn liên tục vung vào không khí.
Ngay bây giờ, hắn chỉ muốn hét lên thật to. Nhưng mà tình thế bị bắt này không cho phép hắn. Bởi vậy hắn nửa muốn mở miệng mà nửa lại cắn chặt răng trông thật buồn cười.
Một lát sau, Khải Minh ngồi xuống thở dốc. Chỉ vui thôi mà mệt đến vậy sao?
“Hộc… hộc… Hệ thống… ta hỏi thử cái này… Mấy cái hạt đen đen kia là tử khí đúng không? ”
“Đúng! ”
“Haha… quá ngon rồi… ” Khải Minh vui mừng nói rồi lại nhảy như điên.
Tại sao hắn lại vui đến như vậy?
Đơn giản vì hắn nhận thức rõ những thứ vừa biết đã giúp hắn có một sức mạnh không tưởng.
Lúc đầu Khải Minh tuy chưa biết gì về những thứ trên nhưng hắn đã cảm nhận được trong cơ thể có một sức mạnh bá đạo. Bây giờ, khi đã biết rõ về nó, hắn lại càng cảm thấy thứ sức mạnh ấy bá đạo đến mức kinh khủng.
Bá đạo ở chỗ nào?
Đầu tiên là Tử Thần Thuật, một kỹ năng cho phép Khải Minh có thể biến đổi tử khí thành hồn lực. Theo như thông tin từ hệ thống, hắn ta có thể tạo ra 20000 (điểm) hồn lực từ 1 mét khối tử khí chỉ trong vòng ba mươi giây. Để có tương quan, lượng hồn lực của một Hồn Sư tầng 12 trong trạng thái bình thường cũng chỉ nằm khoảng 20000 (điểm) hồn lực. Nghĩa là nếu cho Khải Minh 1 mét khối tử khí, hắn dễ dàng tạo một lượng hồn lực ngang với một Hồn Sư tầng 12 sở hữu trong chỉ nửa phút.
Trong khi đó, bản thân Khải Minh có thể tự động sản sinh tử khí cũng như hấp thu tử khí từ bên ngoài, giới hạn chứa của hắn lên đến 20 mét khối tử khí. Một lượng cung khá ổn định.
Nếu Khải Minh sử dụng hết lượng tử khí dự trữ bên trong cơ thể, chỉ trong 10 phút (600 giây) hắn dễ dàng tạo ra 400000 (điểm) hồn lực, ngang với lượng hồn lực một Hồn Hoàng sở hữu. Đó là chưa kể hắn vẫn tiếp tục tạo ra hoặc hấp thụ tử khí từ bên ngoài. Vậy thì hắn có thể liên tục tạo ra hồn lực rồi.
“Có khi nào… quất một phát lên Hồn Thần luôn không nhỉ? ” Khải Minh thầm nghĩ, đôi mắt không hề chớp tí nào. Điều hắn nghĩ không phải không phải không có cơ sở, vối tốc độ tạo hồn lực như thế này việc tạo ra lượng hồn lực khoảng Hồn Thần không phải điều không thể.
“Ahaha… ảo tưởng hả con? ” Hệ thống chợt buông lời trêu chọc.
“Sao chứ? Với tốc độ tạo hồn lực thế này, có lẽ vài ngày đã đủ để anh lên cảnh giới max. ”
“Không được đâu! ” Lời của hệ thống như đinh đóng cột khiến Khải Minh thất vọng.
“Tại… tại sao chứ? ”
“Để ta giải thích cho… Linh hồn của người bình thường có khả năng tự sản sinh hồn lực và bản chất của việc tu luyện là sử dụng hồn lực để tự mở rộng linh hồn của mình nhằm giúp tăng năng suất sản sinh hồn lực. ”
“Thế nhưng, một kẻ sở hữu linh hồn khuyết tật như ngươi thì khác. ”
“Khuyết… tật! ” Khải Minh hơi có vẻ khó chịu, cái hệ thống này lúc nào cũng tìm cách đay nghiến hắn.
“Linh hồn của ngươi vốn không thể sản sinh hồn lực, nhờ vào Dâm Thần Huyết Thống mà ta trao tặng, linh hồn ngươi mới có thể sản sinh hồn lực nhờ vào việc làm tình. ”
“Ừa… rồi sao nữa? ”
“Lại phải nói về linh hồn, có thể ngươi thừa biết người ta nói linh hồn sản sinh hồn lực, nhưng thực chất chỉ có một phần của nó làm nhiệm vụ này, đó chính là phần trung tâm linh hồn, phần còn lại chỉ làm nhiệm vụ chứa hồn lực do trung tâm tạo ra. ”
“Ừm… đúng! ” Khải Minh đã từng tìm hiểu qua về điều này nên nhanh chóng gật đầu.
“Vậy khi người ta muốn tăng năng suất sản sinh hồn lực thì thứ cần mở rộng nhất chính là phần turng tâm. Bằng cách nào? ”
Khải Minh nhanh nhảu đáp: “À ừm… theo ta nhớ thì… người ta sẽ tích tụ hồn lực đến mức cực đại trong phần bên ngoài trung tâm linh hồn, tạo nên một sức ép cho phần trung tâm khiến hồn lực được sinh ra từ đó bị dồn nén lại. Chúng sẽ liên tục tìm cách thoát ra và đến một lúc, khi bên trong trung tâm bị quá tải… ”
“Phần trung tâm sẽ bị lượng hồn lực ấy đẩy rộng ra! Và chính lúc ấy sẽ tính là đột phá một tầng. ” Hệ thống nói nốt những gì Khải Minh định nói.
“Thế thì sao? ”
“Ngươi vẫn chưa hiểu à? Vậy nghe tiếp đây. Khi phần trung tâm mở rộng thì phần còn lại cũng được mở rộng, tuy nhiên nếu phần còn lại mở rộng chưa chắc phần trung tâm sẽ mở rộng theo. Còn nữa, hồn lực chỉ có thể đi từ phần trung tâm ra bên ngoài chứ tuyệt nhiên không có con đường ngược lại. Nói đến đây chắc ngươi hiểu rồi chứ. ”
“Ah… Ý ngươi là… ” Khải Minh như vừa tỉnh ngộ ra điều gì đó.
“Đúng vậy! Tử khí sẽ nằm ở ngoài linh hồn, khi dùng nó tạo hồn lực, lượng hồn lực đó chỉ có thể nằm ở bên ngoài phần trung tâm. Không có hồn lực bên trong trung tâm, thì làm sao ngươi có thể đột phá? ”
“Vậy chỉ có thể tu luyện bằng cách chịch gái thôi à? ”
“Hé hé… tất nhiên! ”
“Định mệnh… Làm ta cứ tưởng. Nhưng mà không sao, nếu tạo ra lượng hồn lực lớn như vậy thì anh đây cũng mạnh như Hồn Thần thôi… Cần gì phải mở rộng trung tâm? ”
“Haha… có lẽ ta phải thông não mi thêm lần nữa. Tạo ra lượng hồn lực lớn như vậy thì ngươi chứa ở đâu? ”
“Tất nhiên là ở trong linh hồn, bên ngoài trung tâm linh hồn. ”
“Hmm… Vậy ngươi nghĩ ngươi chứa nổi? Ngươi hiện tại chỉ là một Hồn Sư, linh hồn của ngươi chỉ có thể chứa một lượng hồn lực đúng với cảnh giới của mình. Nếu như nhận một lượng lớn hồn lực vượt quá mức chịu đựng, người sẽ bị quá tải và… giống như một quả bong bóng khi bị bơm quá nhiều khí… ”
“BÙM! Linh hồn ngươi sẽ bị xé nát, chưa kể phần trung tâm sẽ bị nghiền nát luôn! ”
Hệ thống bất ngờ lên giọng nghiêm trọng khiến Khải Minh có chút sợ sệt. Có vẻ nó đang cảnh báo Khải Minh đừng làm điều dại dột.
“Kinh vậy à… ”
“Bởi vậy, ngươi chỉ có thể nâng cao cảnh giới bằng cách chịch gái thôi! Linh hồn của ngươi sẽ mở rộng từ từ để thích nghi. Còn Tử Thần Thuật chỉ để giúp ngươi tạo ra nguồn hồn lực dồi dào để chiến đấu bền bỉ thôi! ”
“Thôi kệ… chậm mà chắc! ” Khải Minh ngậm ngùi nói. Hắn đã từ bỏ cái ước mơ hảo huyền lúc nãy sau khi nghe những gì hệ thống nói.
“… Mà… giờ điều quan trọng nhất là tìm cách thoát ra khỏi đây! ” Khải Minh đứng dậy thầm nhủ trong lòng. Nếu cứ ở đây lâu, số phận của hắn sẽ trở thành món hàng bị đem đi bán mất.
“Ủa… mà mấy cái này là gì vậy ta? ”
Khải Minh chuyển sự chú ý sang những chiếc thùng đang được phủ vải trắng nằm gần mình. Căn phòng rộng lớn này không phải dành riêng cho hắn mà còn phải chia sẻ cho những chiếc thùng ấy nữa.
“Có khi nào… ” Khải Minh rón rén bước chấn đến và tháo thử một tấm vải trắng xuống. Chiếc thùng lộ rõ ra trước mắt hắn, ở nắp thùng là một tấm kính nên Khải Minh dễ dàng nhìn thấy vật được chứa bên trong.
Nằm gọn trong một chiếc gối đỏ mềm mại là một chiếc găng tay to, màu bạc lấp lánh, những ngón tay của găng tay này nhọn hoắt trông như móng vuốt của quái vật. Ở phần mu trên găng tay còn đính một viên đá quý màu đỏ tía trông vô cùng sang trọng.
“Găng Tay Bạc (Bảo vật trung cấp) (Có thể tiến hóa): Chiếc găng tay được làm từ xương Ác Long và phủ thêm một lớp bạc cường hóa nên cực kì cứng chắc. Khi trang bị vào, người sử dụng sẽ được tăng 200% tấn công vật lý (nếu tấn công bằng găng tay). Ngoài ra trên găng tay còn khảm một viên Đá Linh Hồn, có thể chứa hồn lực và phóng xuất khi cần. ”
“Tất cả… đều là bảo vật… Đây chắc hẳn là hàng mà bọn chúng chuẩn bị bán đấu giá rồi! Haha… phen này số đỏ vờ lờ. ”
Khải Minh thầm cười trong lòng. Đặt trước hắn bây giờ là vô số những bảo vật cùng hàng loạt thứ quý giá khác. Khải Minh không thể kiềm hãm lòng tham trỗi dậy. Dù gì hắn cũng là con người mà.
“Haha… Quá ngon… ta sẽ vơ vét hết đống này! ”
Nhưng ngay sau đó, Khải Minh gặp chút vấn đề.
“… Eh… nhưng mà chứa ở đâu bây giờ? ”
Khải Minh có một túi không gian, tuy nhiên nó không thể nào chứa hết đồng hàng này được. Hắn cần phải có không gian rộng hơn.
“Hừ… ” Khải Minh lập tức lục tung mấy cái thùng đó lên để tìm kiếm một thứ gì đó. Sau cùng, hắn đã tìm thấy…
“Túi không gian cao cấp (Bảo vật cao cấp): Bên trong là một khối không gian nén hình lập phương thể tích 20 mét khối đã triệt tiêu trọng lực (Bỏ qua trọng lượng bên trong). Độ bảo mật cao. ”
“Haha… 20 mét khối, dư sức chứa hết đống này rồi. Ta sẽ lấy hết, coi như quà đền bù cho việc chúng mày bắt ta đến đây! Hahaha… ”